TruyenFull.Me

Ln Chien Luoc Tan Cong Don Doc Tai Di Gioi

NGÀY 24

BUỔI SÁNG

Tôi có thể nghe thấy một tiếng động ma quái vào buổi tối, nhưng họ lại mắng mỏ tôi khi tôi nói quán trọ bị ma ám.

GIAO ĐOẠN:

HẦM NGỤC

 

CHÚNG TÔI CHIẾN ĐẤU—bất kể điều gì, chúng tôi vẫn tiếp tục chiến đấu. Chúng tôi phải lên cấp. Đó là điều Haruka-kun đã yêu cầu chúng tôi làm. Cả bọn không thể giúp cậu ấy trực tiếp, nhưng ít nhất chúng tôi có thể làm theo yêu cầu của cậu ấy.

Tôi thở hổn hển.

"Đó có phải là cách thở Lamaze không?" Oda-kun hỏi tôi. <Tluc: Cách thở khi mang thai.>

Mình không có mang bầu mà!

Oda-kun đưa chúng tôi đến một hầm ngục bí ẩn. Đây là bí mật cho cấp độ cao của họ. Họ nói với cả nhóm rằng không có điểm cày cuốc nào tốt hơn thế này.

Tôi không biết tại sao hầm ngục lại tồn tại ngay từ đầu. Chúng chẳng có ý nghĩa gì, nhưng Oda-kun nói đó là một nơi tốt để lên cấp, vì vậy tôi tin lời cậu.

Tôi không cần phải hiểu nơi này—thế giới này ngay từ đầu đã chẳng có ý nghĩa gì. Tuy nhiên, tất cả chúng tôi đều hiểu rằng bản thân phải trở nên mạnh mẽ hơn. Chúng tôi không biết tại sao chúng tôi phải mạnh hơn, nhưng đó là một phần trong kế hoạch của Haruka-kun.

"Con rắn đó từ đâu ra vậy?! Nó đang quằn quại tiến về phía tớ!"

"Có một số quái vật mà cậu sẽ không cảm nhận được bằng Phát Hiện Hiện Diện," một trong những người bạn của Oda-kun giải thích. "Hãy để mắt đến chúng."

Dưới sự giám sát của Oda-kun, chúng tôi xen kẽ giữa chiến đấu và lập kế hoạch.

"Đổi tiền phong," Oda-kun gọi. "Đội hình tam giác cộng một, nhưng không có tường sét!"

"Aww," tôi nói, và thấy những tia lửa xanh vụt tắt.

Khi chúng tôi nghỉ ngơi, họ đã giảng giải cho bọn tôi về các kỹ năng, tinh chỉnh chỉ số của cả nhóm, tối ưu hóa việc sử dụng ma pháp dựa trên phong cách chiến đấu của chúng tôi, và giúp chúng tôi có được những kỹ năng mới. Họ dạy cả lớp mọi thứ cần biết. Cảm giác như họ đã đến thăm thế giới này trước đây và đã nắm vững các quy tắc của nó. Họ thực sự đến từ Nhật Bản sao? Làm sao họ biết nhiều như vậy? Haruka-kun không hề nói đùa khi cậu ấy nói rằng họ đã nghiêm túc chuẩn bị cho việc được triệu hồi đến dị giới giả tưởng, ngay cả trước khi chúng tôi biết nơi này tồn tại.

Tầng đầu tiên của hầm ngục chỉ có goblin. Chúng dễ chiến đấu. Tầng tiếp theo đầy kobold, nhưng chúng tôi không còn sợ chúng nữa. Có một hang lam lang ở tầng ba. Chúng hơi rắc rối, nhưng chúng tôi đã xử lý được chúng. Écc! Tiếp theo là những con côn trùng khổng lồ trông giống như bọ nước!

Mọi người hẳn đã hoảng loạn và bắt đầu la hét, gây náo loạn, nhưng thay vào đó, chúng tôi đã tiêu diệt chúng một cách có hệ thống. Kinh quá, mình không chạm vào đâu. Bất cứ khi nào chúng tôi chém chúng, chúng lại phun ra chất dịch độc hại khắp các bức tường hầm ngục. Tuy nhiên, cả bọn vẫn tiếp tục giết chúng.

Chúng không mạnh, chỉ kinh tởm thôi. Chúng thậm chí không hề nguy hiểm một chút nào. Thành thật mà nói, chúng thấp kém hơn chúng tôi. Mọi người không gặp bất kỳ tình huống nguy hiểm nào—những thứ này thậm chí không thể khiến chúng tôi nao núng nữa.

Orc lang thang trong mạng lưới đường hầm tạo nên tầng năm của hầm ngục. Chúng tôi đã quá ghê tởm lũ côn trùng nên đã dốc toàn lực chiến đấu với orc.

Tầng sáu bị nhiễm đầy ổ rắn xanh. Chúng lách qua Phát Hiện Hiện Diện của chúng tôi và tấn công từ trong bóng tối. Chúng tôi không gặp khó khăn gì khi tiêu diệt chúng. Cả bọn mạnh hơn bây giờ. Chúng tôi giết rắn bất cứ khi nào chúng tấn công.

Tất cả gần như đã sẵn sàng cho tầng bảy. Mục tiêu của chúng tôi là đạt đến tầng hai mươi vào cuối ngày. Mọi người không quan tâm nếu điều đó quá tham vọng—đó là mục tiêu của chúng tôi, và chúng tôi sẽ đạt được nó. Đây là tất cả những gì cả lớp có thể làm.

Không sao đâu. Mọi người có vẻ ổn. Chúng ta chắc chắn không giả vờ.

✦✧

Đã đến lúc quay lại. Chúng tôi không đi quá tầng mười bảy. Theo Oda-kun, những con quái vật giữa tầng mười và hai mươi lăm có lượng kinh nghiệm tương đương. Điều đó có nghĩa là chúng tôi đang ở một nơi tuyệt vời để cày cấp.

Đó không phải là một thử thách. Cả nhóm trút hết những cảm xúc bị dồn nén của mình lên những con quái vật đáng thương đó, và chúng không bao giờ có cơ hội nào cả.

"Kiểu như, mấy con bọ ngựa này không thành vấn đề!" Shimazaki-san nói.

Tầng mười bảy đầy rẫy những con bọ ngựa này. Chúng cũng phun dịch bọ khắp nơi khi bị đâm—còn nhiều dịch hơn cả những con bọ từ tầng bốn. Chúng trông y hệt lũ gián! Đừng lại gần hơn nữa! Cô là ai! Cháu không biết! Cô đi ra đi!

"Chúng ta hết thời gian rồi, vậy nên đi thôi," Oda-kun nói. "Đổi tiền phong, chia thành hai đội, và dọn dẹp bất kỳ quái vật nào khác trên đường về."

Sau một chút bối rối ban đầu, một tràng đồng ý vang lên. Mọi người đều tiếp tục giả vờ rằng mọi thứ đều ổn.

✦✧

Hầu hết chúng tôi gần đạt Lv 50. Shimazaki-san và những người bạn của cô ấy, những người đang chia sẻ điểm kinh nghiệm với Haruka-kun, đã ở trên Lv 60. Chúng tôi sẽ bắt kịp Oda-kun và những người bạn của cậu chỉ trong vài ngày.

Mọi người đều quyết tâm mạnh hơn, chỉ tập trung vào việc mạnh hơn, dù không ai thực sự chắc chắn tại sao. Chúng ta có đang thực sự làm điều đúng đắn không?

Mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi. Hãy cứ tiếp tục giả vờ rằng bản thân ổn.

✦✧

Từ giường, tôi có thể nghe thấy tiếng những người khác khóc nức nở.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me