TruyenFull.Me

Longfic Color Of Life Junji

Morning~~~

Sau một đêm chằn vặt vơi mớ suy nghĩ hỗn độn, Jiyeon nhà ta bây giờ không khác gì con gấu trúc. Điều này khiến cái người hôm qua vừa đến thuê trọ cười tủm tỉm.

- Hồi hộp quá không ngủ được à? – Chàng hồn nhiên

- E…hèm. Chả qua là tôi nghĩ nên tìm việc làm ở đâu thôi – Nàng cố tỏ ra lạnh nhạt

- Làm việc ở chốn này kiếm 1 tháng chả bằng 1 tuần trên Seoul - * lon ton ra phòng khách*

- Xí, có mơ tôi mới quay lại đó - *lăn vào bếp*

Jun rủ ba Ji chơi cờ tướng…ăn tiền…~~~

Chàng đang thực hiện kế hoạch nịnh ba vợ~~~

Và chàng đã thành công hơn mong đợi ~~~

- Cậu chơi cũng khôn đó, nhưng làm sao bằng được lão già này. Ha ha – ba Ji hứng khởi vì đã thắng Jun ba ván liên tục

- Dạ đương nhiên rồi ạ - Cười nịnh

- Ba trông cậu có vẻ là công tử nhà giàu, sao lại đi thuê trọ ở vùng quê như thế này?

- Dạ ba cháu bắt cưới vợ nhưng cháu không thích. Vì vậy cháu hứa cới ông í là 1 tháng sau sẽ đi tìm vợ về cho ông thấy. Bây giờ cháu vẫn đang tìm “ vợ “ – Jun nhấn mạnh từ vợ. Mặt tỏ vẻ sầu não ra trò

- Ôi giời - *thì thầm* - Cháu thấy Ji nhà ta thế nào. Chả mấy ai được xinh xắn ngoan hiền như con gái ta đâu.

- Dạ ý bác là?

- Chỉ cần cậu có thể đảm bảo sau này Jiyeon nhà ta được hạnh phúc thì ta sẽ gả nó cho cậu

- Thật chứ ạ?

Cuộc hội thoại thì thà thì thầm giữa Jun và Ba Ji thật hồn nhiên làm sao!!!~~~

Và điều thú vị là Ji đã nghe thấy tất

- Ăn cơm!!! – Giọng Ji lảnh lót từ trong bếp vọng ra

- Ăn nhiều đi cháu, món này ngon lắm đó – Ba Ji gắp thịt cho Jun

- Đúng rồi, anh ăn nhiều vào – Ji liên tay gắp thật nhiều rau và đậu phụ vào bát Jun cho đến khi cái bát chất cả núi. Cô nở một nụ cười dò xét

- Cảm ơn em – Mặt Jun nhăn nhở nhìn xuống bát

- Ba cũng ăn nhiều đi ba. Mọi hôm ba thích ăn rau này mà – Ji lại làm tương tự với bát của ba mình

Hai người đan ông nhìn nhau, ngỡ ra là hình như cô đã nghe thấy chuyện lúc nãy hai người nói với nhau.

Công nhận cách đối đãi của Ji nhà mình thâm thúy thật. Cô không nói toẹt ra nhưng thái độ thể hiện đanh đá, đủ khiến ai rùng mình…

_o0o_

Cùng thời điểm đó, hội bạn của Jun Ji đang cùng nhau đến nhà Kik xem phim…ma

Lần này Kik khuôn được đống đĩa phim kinh dị với sự hưởng ứng nhiệt tình của cả nhóm trừ SeobZy

- Hai cậu có thể không xem. Phòng tớ có cái laptop trong đó có mấy bộ hoạt hình đó – Ki trêu

- Cứ đợi đáy, tớ sẽ chứng minh cho cậu thấy tớ không hề sợ ma – Seob ra dáng

- Vậy hồi cấp hai ai gặp ác mộng rồi chạy sang cầu cứu tôi hả - Woo đổ thêm dầu vào lửa

- Thì…

- Thì? – Ki và Woo

- Thì…lúc đó cách đây vài năm cũng có khác hơn một chút – ngượng

- Khac hơn là tốt lên hay tồi tệ hơn

- Không biết đâu!!! – Seob giật tô bắp rang bơ từ tay Woo

Mấy người còn lại cười sặc sụa vì sự trẻ con của Seobie ~~~

Trong khi Suzy co rúm người, hai tay che mắt vì sợ thì hyo và IU vừa xem vừa cười. Có khi họ còn phân khích hơn cả bọn con trai ~~~

- Thựa sự hai cậu không sợ chút nào hả - Ki hỏi

- Trật tự, đang đến đoạn cay cấn – Hyo căng mắt ra xem

- Haizzz…công nhận con gái bây giờ hiếm ai ‘ nhẹ nhàng’ theo đúng nghĩa

- Xem xong phim cậu chuẩn bị tinh thần đi gặp thần chết là vừa – Hyo lẩm bẩm còn mắt vẫn dán vào chỗ máu me be bét nới màn hình TV

Woo cũng sốc chả kem khi thấy IU. Ấn tượng của anh chàng về cô bé này đang sâu đậm hơn một chút ~~~

_o0o_

Sua khi ăn sáng, Ji và Jun được nhận ‘ trọng trách lớn ‘ đó là sang nhà dì Jiyeon giúp làm cơm

Lúc đầu dì sang nhờ Ji, thấy vậy Jun liền xung phong đi cùng.

Họ bắt tay vào làm cơm. Jun và Ji có nhiệm vụ là thái thịt.

- Anh phải làm gì thì em mới chịu quay lại ? – Jun nói lúc hai người thái thịt ở một góc sân vắng người

- …

- Việc em nói rằng em không xứng và nói em là gánh nặng cho anh. Em sai rồi. Nếu anh coi em là gánh nặng, không xứng thì tại sao anh còn nói yêu em làm gì – Mắt anh vẫn chăm chú vào tấm thịt dài cần được thái

- … - Ji vẫn chưa biết mình cần nói gì. Nhưng trong lòng cô dấy lên một thứ cảm xúc ấm áp khó tả

“ ouch “ Ji thốt lên vì ngón tay mình buốt. Phải, cô không để ý nên thái luôn vào tay =.=

- Trời ơi, Mặt mũi để đâu thế? May còn chưa cĩnh biệt cái ngón tay này đấy – Jun cầm tay cô lên…

Sau đó la…mút…

Hạnh động của anh làm tim Ji lệch đi vài nhịp….

Trước đó, đã rất nhiều lần cô hạ quyết tâm quên anh nhưng bây giờ tim cô không chịu theo ý chủ ~~~

- Lần sau nhớ cẩn thận. Vào nhà băng đi, để anh thái nốt chỗ thịt này để nhanh làm cúng

- Dae – Ji làm theo anh như cái máy

Nhìn theo dáng người hậu đậu của cô mà anh không khỏi cười thầm…

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me