Longfic Kwon N Hwang Chap 21 1 Jeti Yuri Fany
[LONGFic] Kwon N Hwang : when I Meet You*Note: Lí do vì sao Sica chia tay sẽ đc tiết lộ, do viết vội , 1 tối 2 chap nên chap này có thể sẽ đc edit lại sau khi mình thi xong*Ý nghĩa đơn giản của tình yêu, giống như thiêu thân lao đầu vào lửa, biết rõ nhất định mãi mãi không thể quay đầu, nhưng vẫn như cũ mà liều lĩnh. Đó chính là cái giá của sự hủy diệt. . . (Lạc Lạc)Jessica đang ngồi lặng ở công viên nhìn mặt nước hồ tĩnh lặng, từ sau cơn mưa đêm ấy cô thường ra công viên nay hơn. Chẳng biết để làm gì, cô chỉ ngồi lặng nhìn mặt nước , việc đơn giản như thế thôi cũng khiến lòng cô tĩnh lại như mặt nước kia nỗi buồn cũng vì thế mà thoát ra ngoài nhanh hơn. Jessica thấy nhẹ lòng hẳnTiếng leng keng của cửa hàng kem di động làm Jessica chú ý, cô quay người lại nhìn..Kem, Jessica chột dạ , nếu như là ngày xưa ắt hẳn Step sẽ dắt tay cô mà lao nhanh tới . Cô ấy sẽ ăn kem dâu, đơn giản vì nó màu hồng và cô sẽ ăn kem bạc hà, mát và trong . Step sẽ làm nũng để xin cô một miếng kem trong khi cây kem của cô ấy vẫn còn nguyên, nếu cô ko cho Step sẽ tìm mọi cách để ăn vụng một miếng kem của cô . Và cô ấy luôn luôn cắn vào chỗ cô vừa cắn ở đó và cười đến ngây dại.Jessica cứ ngồi quay lại nhìn cửa hàng kem cho tới khi cửa hàng đã bắt đầu đông khách ,miệng cô khẽ nở nụ cười, yếu ớt mỏng manh nhưng nó cũng là nụ cười đầu tiên của cô trong suốt mấy ngày qua. Jessica bất giác đứng lên hướng về phía cửa hàng kem, đột nhiên cô thèm ăn kem, lần này cô sẽ không ăn hương bạc hà nữa, cô sẽ ăn hương khác, có lẽ là Dâu.Jessica rất thjx vị dâu, nhưng cô chỉ thjx vị dâu ở đầu môi của Step mà thôi và cũng không rõ từ bao giờ cô đã có một mặc định trong đầu : vị dâu là Step và vị bạc hà là cô. Vị dâu ngọt thêm bạc hà sẽ ngọt mát không quá nồng. Lúc này Jessica lại muốn ăn kem dâu, có lẽ cô muốn một lần đc nếm vị của Step .Jessica lại mỉm cười quay lưng bước đi với cây kem trên tay, cô cắn nhẹ một miếng, vị ngọt tan đầu môi, chẳng ngọt bằng vị dâu của Fany nhưng ít ra nó vẫn giúp cô thấy thoải mái với vị lạnh lan tỏa.- Unnie em muốn ăn kem socola- Em ăn kem chuối- Em ăn kem dâu- Em ăn kem bạc hà- Em muốn ăn …..- Đc rồi, từ từ thôi, Unnie sẽ mua cho các em mà , Yuri vừa nói vừa câm những chiếc kem từ người bán hàng đưa cho cô rôi đưa cho 2 cô nhóc đứng gần cô rồi lại ngẩng lên để nhận lấy tiếp những chiếc kemTiếng ồn ào làm Jessica đang đi cũng phải tò mò quay lại, lúc cô quay lại cô thấy một cô gái trẻ với làn da đen đang đứng giữa một đám nhóc đang nhao nhao ở quầy kem. Cô gái đang cố trấn tĩnh bọn trẻ và cố gọi từng chiếc kem cho chúng. Jessica ko nhìn rõ cô gái ấy vì cô ấy quay lưng lại với cô nhưng mỗi lần cô ấy quay ra để đáp ứng yêu cầu của một đứa nhóc Jessica có thể nhìn nửa nghiêng khuôn mặt người con gái ây. Người con gái ấy xinh đẹp, chiếc mũi thon cao , làn ra của cô ấy càng làm cô ấy thêm phần quyến rũ với chiếc quần đùi bó sát và áo t-shirt khỏe khoắn. Jessica khẽ cươi, cô về chỗ ngồi của mình và ăn chiếc kem. Giờ Người con gái ấy đang đuổi theo một cô nhóc nhỏ hơn với chiếc kem cầm trên tay hướng về phía Jessica , nụ cưới không ngừng-Cẩn thận. Yuri hét lên nhưng đã quá muộn rồi, cô nhóc đã ngã và chiếc kem đã rơi ngay vào chân người ngồi đó. Yuri chạy đên đỡ cô bé, vừa dỗ cô bé vừa ngẩng lên vừa rối rít nói- Xin lỗi, tại em nhỏ sơ ý mà làm bẩn giày của… yuri chững lại, là Jessica. Trái tim Yuri chợt đập sai nhịp. Cô ấy thật đẹp, ở khoảng cách mặt đối mặt này Jessica lại càng đẹp hơn trong mặt của Yuri. Gương mặt trái xoan, làn da trắng nõn , chiếc mũi thanh tú và đôi mắt lạnh vô ngần. Cô ấy thực là một nàng công chúa- Không có gì, Jessica thấy Yuri nhìn cô hồi lâu thì lên tiếng nói- Để tôi lau giày giúp cô. Yuri vừa nói vừa cúi xuống rút tờ khăn giấy ra thì chợt có bàn tay chạm vào cô, là tay của Jessica, tay cô ấy thật lạnh nhưng vô cùng mềm mại. Giây phút đó Yuri đã đổ hoàn toàn trước Jessica, và Yuri cũng quyết một lòng theo đuổi Jessica dù Jessica có là người như Yoona nói: lạnh lùng, lãnh đạm và vô cảm- Không cần đâu, giầy của tôi cũng cần giặt rồi . Jessica đỡ khửu tay của Yuri rồi nói -Unnie em xin lỗi đã làm bẩn giày của Unnie . Cô nhóc thút thít nói trong tiếng khóc, có lẽ là do ngã đau nên bây giờ cô bé mới len tiếng đc- Không sao đâu em . Jessica cúi xuống nói , tay cô xoa đầu em nhỏ nhưng cô chợt thấy đầu gối cô bé bị xước và rớm máu. Dù là một người lạnh lùng bề ngoài và vô cảm với tình yêu, nhưng Jessica vẫn còn có một trái tim ấp áp. Cô vội giật lấy khăn tay từ tay Yuri cúi xuống lau nhẹ đi những bụi bẩn bám ở đầu gối em nhỏ, cô cũng nhẹ nhàng lau đi những vết xước rớm máu.Cô bé khóc ré lên vì đau, Yuri vội dỗ dành, do luôn phải dỗ dành Fany từ nhỏ nên Yuri rất có kinh nghiệm , phút chốc cô nhóc đã thôi khóc, Jessica đứng lên cười nói:- Lần sau cẩn thận hơn biết chưa? rồi cô dắt tay em nhỏ bế lên chiếc ghế đá mình đang ngồi, cô bé vấn thút thít khóc. Jessica thấy vậy vội bảo Yuri ngồi đó dỗ cô bé và cô đi ra quầy kem mua cho cô nhóc một chiếc kem khác, Jessica tươi cười đưa cho Cô nhóc cái kem, cô bé vui vẻ trong tiếng nâc nhận lấy chiếc kem từ tay cô. Hình ảnh cô bé thút thít nhận kem đó làm Jessica chợt nhớ tới kỉ niệm hồi nhỏ của côCô nhóc có mái tóc vàng và đôi mắt đen nhỏ nhắn đang ngồi ở một góc công viên nhìn ra lũ trẻ đang chơi đu quay và nghịch cát một cách thèm thuồng. Jessica rất muốn ra ngoài đó chơi với lũ trẻ kia nhưng cô không dám bởi cô ko thể nói đc tiếng anh và vì cô khác chúng, cô có một mái tóc màu vàng rất tây nhưng lại có một đôi mắt màu đen. Không phải Jessica đã không cố gắng để hòa nhập với lũ trẻ nhưng cô hoàn toàn thất bại, cô ko thể nói cho chúng hiểu và chúng cười vì màu mắt của cô. Những cái cười đó làm cô ko dám xin chơi một lần nào nữa mà cô chỉ biết ngồi ở góc công viên này nhìn chúng chơiĐôi mắt Jessica đang chăm chú nhìn lũ trẻ kia chơi thì chợt cô bị thu hút bởi một thứ khác. Một đứa nhóc tầm tuổi cô đang khóc , tiếng khóc đứt quãng bởi những tiếng nấc xen ngang, tay đứa nhóc đó đang ôm một con Totoro màu xám , và đứa nhỏ đang mặc một chiếc áo mũ chùm kín đầu. Jessica nhìn hồi lâu, cô bé tò mò về đứa nhóc kia, cô ko biết vì sao người ấy lại khóc , hay là do cũng ko đc chơi cùng lũ trẻ kia như cô. Jessica nghĩ thế, có một thứ cảm xúc đồng cảm dâng lên trong lòng cô. Jessica từ từ , rụt rè tiến tới chỗ cô nhóc, Jessica đứng sát ngay bên, cô có thể nghe thấy tiếng đứa nhóc đó khóc, miệng ko ngừng gọi tên ai đó :” Yul ơi, SooYoung ơi… hức hức.. Bác… Hức.. Jessica ơi..” Jessica khẽ giật mình,người này gọi tên cô : Jessica , và Jessica có thể hiểu đc người này nói gì vậy người này cũng như cô, có thể nói đc tiếng hàn. Sự đồng cảm càng dâng lên mãnh liệt trong lòng Jessica, đứa nhóc này giống cô: ko nói đc tiếng anh, và ko đc chơi cùng. Jessica ngồi xuống bên cô nhóc, cô nhóc cảm nhận đc người ngồi gần mình vội gẩng mặt lên và khi thấy guong mặt Jessica cùng màu vàng của tóc cô . Cô bé càng khóc to hơn,gào một cách mãnh liệt hơn “ YUL ƠI, YUL ĐÂU RỒI, BA MẸ ƠI, CỨU MIYOUNG, LỬA, Ở ĐÂY CÓ LỬA ..”. Jessica vô cùng bối rối, ko biết làm thế nào cả, cô vội nói-đừng khóc nữa, đừng khóc nữa, tớ chỉ muốn đến chơi với cậu thôiCô bé càng khóc to hơn, Jessica bất lực và cảm thấy tội lỗi vì vừa nhìn thấy cô thì cô nhóc khóc to hơn bao giờ hết- Làm ơn đừng khóc nữa đi, tớ chỉ muốn đến chơi với cậu mà thôi, sao cậu khóc to quá vậy… Jessica bất lực toàn tậpCô bé ôm totoro vẫn khóc thét lên, Jessica cũng rơm rớm nước mắt, cô thấy sợ . Jessica vội rời đi Một lúc sau Jessica quay lại đã thấy có một người ngồi đó , có lẽ là mẹ cô bé đang ôm cô nhóc vào lòng . Jessica cảm thấy ghen tị, cô đã ko đc mẹ cô ôm như thế lâu rồi. Jessica tiến gần hơn, tới trước mặt cô nhóc Jessica hít một hơi thật sâu rồi chìa chiếc kem dâu ra trước mặt cô nhóc ôm totoro nói : - I..không cố ý.. I’m Sorry.. I made.. you.. khóc.. Câu nói của Jessica xen lẫn của tiếng hàn tiếng anh loạn xạJessica đang ôm MiYoung vào lòng thấy Jessica giơ chiếc kem trước mặt MiYoung và nói một câu pha tiếng Hàn và Anh Jessica vội nói- Bác và MiYoung đều là ng hàn nên con có thể nói tiếng Hàn, và con ko cần phải xin lỗi về việc làm MIYoung khóc, là do bác đã để MIYoung một mìnhJessica nghe thế cô nhóc mỉm cười, hóa ra ko phải mình. Rồi Jessica vội nói về với MiYoung- Cậu ăn kem đi, tớ xin lỗi vì đã làm cậu khóc to hơn, tớ chỉ muốn đến chơi với cậu thôi. MiYoung ko nói, chỉ nhìn Jessica bằng đôi mắt đầy nước, cô bé nắm chặt lấy áo của mẹ Jessica và tay kia ôm totoro chặt hơn. Jessica vẫn cầm chiếc kem hướng về phía MiYoung chờ đợi, đôi mắt cô bé nhin thẳng vào đôi mắt đỏ au của MiYoungKhi 2 mắt giao nhau, mất một lúc lâu tay MiYoung mới rụt rè đón nhận chiếc kem của Jessica đưa cho. Jessica ngồi bên cạnh ngạc nhiên, bởi MiYoung ko những k khóc thét vì sợ màu tóc vàng của MiYoung mà còn chấp nhận chiếc kem của cô bé kia, có lẽ cô bé này làm cho MiYoung cảm thấy an toàn chăng?Tay của Miyoung cuối cùng cũng cầm chiếc kem, kem đã chảy nước một chút , vài giọt kem rơi xuống tay MiYoung , Jessica thấy thế liền lau cho MiYoung rồi bảo cô bé có màu tóc vàng kia ngồi xuống. Từ hôm đó, Jessica hay đưa MiYoung đến công viên chơi với cô bé tóc vàng hơn, mà sau này Jessica biết là cùng tên với cô. Nhưng rồi một ngày, Jessica ko còn thấy cô bé tóc vàng ấy xuất hiện ở công viên nữa, Jessica cũng thôi không còn đưa MiYoung đến công viên của thành phố NewYork sầm uất ấy nữa….***Trong 1 quán café- Có chắc đây là con gái của tổng thống Hwang chứ? Người đàn ông với mái tóc đã có sợi trắng hỏi người thanh niên đang ngồi đối diện, vừa nói vừa đẩy về phía người thanh niên bức ảnh của một cô gái với mái tóc màu đỏ , gương mặt thanh tú và đôi mắt cười- Chắc, cô ấy đang là con nuôi của nhà Kwon và đang ở Hàn. Người thanh niên trả lời một cách chắc nịch- Nếu đã là con nuôi của tập đoàn Kwon thì e việc chúng ta sắp làm có vẻ thừa thãi . Người già hơn lên tiêng- Đúng là thế nhưng dù sao đó cũng là điều cô ấy đáng đc hưởng , nó cũng là một khoản tiền lớn mà . Người thanh niên lên tiếng- ừ, có lẽ chúng ta sẽ gặp cô ấy vào ngày mai hoặc vài ngày nữa****SIca đang ngồi cùng cô nhóc vừa bị ngã ở ghế đá còn Yuri đã trở lại chơi với lũ trẻ, tò mò về người con gái kia SIca hỏi cô nhóc- Người kia là ai vậy?Cô nhóc nhìn theo hướng ngón tay của Sica rồi cười vui vẻ nói- Unnie ấy hả? Unnie tên là Yuri Unnie ấy tốt lắm, thứ bảy nào Unnie ấy cũng đến chỗ bọn em và dẫn bọn em đi chơi, lại còn cho bọn em bao nhiêu là quà nữaJessica ko nói cũng chẳng hỏi thêm, khi cô chợt nhận ra chiếc áo mà Yuri đang cầm trên tay, là chiếc áo cô đã cầm về ở hôm ngủ thư viện. QUả nhiên đó là người tốt***Fany đang lững thững đi dạo quanh công viên, hôm nay là ngày nghỉ nên công viên khá đông đúc, nhưng điều không ảnh hưởng gì lắm tới Fany mà ngược lại điều thu hút ánh mắt Fany là đám trẻ đang chơi gần đó, có cái điều gì đó từ đám trẻ đó khiến Fany mơ hồ thấy thân thuộc nhưng không biết là gì..Fany đứng nhìn hồi lâu rồi lặng lẽ đi tiếp nhưng chỉ vài bước cô đã sững lại. Người ngồi kia là Jessica, mái tóc vàng óng đặc trưng,anh mắt đang nhìn về phía hồ lặng lẽ. Fany cảm thấy tim mình gần như rớt ra khỏi lồng ngực, cảm xúc bất ngờ, vui sướng xen lẫn đau khổ đột nhiên bóp nghẹt trái tim cô. Fany tiến bước nhanh hơn về phía Jessica , gặp cô ấy ở đây, nhất định Fany phải biết câu trả lời vì sao cô ấy lại rời bỏ mìnhFany bước sát Jessica nhưng Jessica ko có phản ứng nhận ra Fany đã ở bênc chỉ khi Fany lên tiếng gọi “ Jessi” Jessica nghe thấy tiếng Step gọi mình, lúc đầu cô cũng tưởng là ảo giác, ảo giác do cô quá nhớ Step mà ra nhưng khi ánh mắt cô hướng về phía âm thanh thì người đứng đó là Step, Jessica mới giật mình, đã quá muộn để cô có thể trốn chạy một lần nữa . Nhưng giờ cô ko đủ dũng khí để đối mặt với Step, bởii cô là người nói lời chia tay, là người làm cho cô ấy thừa sống thiếu chêt, giờ gặp mặt Jessica sẽ chẳng biết giải thích gì hết, cô sợ mọi sự cố gắng chấp nhận sự thật của mình sẽ đỗ vỡStephanie thấy Jessica ko nói mà chỉ lẳng lẳng đứng lên quay người định bước đi thì vội vàng nắm lấy cổ tay Jessica giữ lại, cô không thể để Jessica đi một lần nữa,- Jessi, đừng đi Step cần một lời giải thjx cho tất cả. Step kiên quyết nói Khi tay Jessica bị giữ lại cảm giác khó thở xâm chiếm lấy buồng phổi của cô. Tay Stephanie vẫn mềm như thế nhưng so với xưa kia, cái nắm tay này đau hơn nhiều bởi sự kiên quyết của Stephanie dồn cả vào đó- Nếu em không cho Stephanie một lời giải thích lí do vì sao em muốn chia tay thì em có thể quay lưng lại và nói với Step rằng tất cả chỉ là trò đùa của em đc không? Fany lên tiếng- Đó không phải là một trò đùa, đó là sự thật. Chúng ta đã chia tay. Jessica lạnh lùng nói, cố gắng nén mọi sự xung đột trong tâm cũng như từng đợt cảm xúc đang chỉ trực vỡ òa- Vậy lí do chia tay là gì, em ko thể gạt bỏ tất cả những gì đã có bằng một mảnh giấy vô chi kia đc . Step nói giọng nghẹn, cô cố gắng kìm nén cảm xúc và cảm giác muốn bùng nổ trong cô.- Chẳng có lí do gì cả, chia tay đơn giản là chia tay mà thôi . Jessica hít một hơi thật sâu để trấn tĩnh cảm xúc trong mình , cố giữ giọng sao cho thật lạnh, lòng cô cũng tan nát khi nghe thấy giọng nói lạc hẳn đi giọng nói ngày thường của người yêu côTrước kia giọng nói của Step ấm áp tràn đầy yêu thương thì giờ giọng nói ấy vẫn khàn nhưng khàn trong tuyệt vọng , đớn đau. Tình yêu bị bẻ gẫy giữa chừng,nếu như nỗi đau ấy Step cảm tưởng như từng chiếc xương trong cơ thể mình bị bẻ một cách dứt khoát không thương tiếc, nỗi đau ấy nhói lên rồi tê dại cả cơ thể thì JEssica, cô là người chặt đứt yêu thương , tự tay bẻ đứt yêu thương ấy, cô còn đau đớn gấp vạn lần. - KHÔNG, nhất định phải có lí do, nếu Step làm gì sai, em có thể nói , step sẽ sửa. Step nói, người cô giờ đây đã mất hết ý chí, chẳng còn lại gì ngoài nước mắt Jessica ko thể nói rằng Step sai cái gì bởi cô ấy ko sai, người sai là cô , là tại cha của cô, cha cô tại sao luôn là người làm cô khổ đến như vậy. Nhưng cô ko thể nói đc , bởi nếu cô nói, thì Step sẽ đau khổ hơn cô nhiều, cô không thể để vết thương suốt bao năm qua của Step lại nhức nhối thêm nữa- Muốn biết lí do phải không? Lí do là tôi đã không còn yêu cô nữa. Jessica hít một hơi thật sâu rồi cứng rắn nói, nói đc câu ấy, ngời cô như mất hết năng lượng chỉ thiểu nước đổ gục trong tay của Step nhưng lí trí cua cô quá cứng rắn, nó vẫn còn đủ sưc giữ cho cơ thể cô kiêu ngạo trong niềm tổn thương- Em nói dối, Em vẫn còn yêu Step. Fany hét lên, cô cảm nhận đc cái dứt tay dứt khoát của Jessica để thoat khỏi vòng tay cô, Fany càng giữ chặt hơn, hơn thế còn vòng tay vào eo của Jessica , ôm chặt eo Jessica, nước mắt cô ko kìm đc mà rơicô điên dại ôm lấy Jessica, Step điên dại tựa đầu mình vào lưng cô ấy như thể cố ghe xem nhịp tim của JEssica có còn đập vì cái tên của cô hay không? nhưng cô chỉ cảm nhận đc một tấm lưng lạnh, gầy và đang cố kìm nến cảm xúc mà thôi. “ đêm trước hôm ấy em còn ôm Step vào lòng và nói muốn đến Newyork để thăm mẹ của Step cơ mà”- Nhưng sáng hôm sau tôi nhận ra tôi đã hết yêu cô vậy thôi. Jessica thản nhiên nói, lòng đau nhói như có hàng vạn mũi kim đâm vào khi những giọt nước mắt ấm nóng của Step rơi xuống vai cô,có một thứ cảm xúc không tên bóp ghẹt trái tim và buồng phổi của cô. Jessica thấy mình không thể thở nổi, nỗi ân hận vì đã làm Step khóc, bởi sự thật rằng cô là người đang gây thương tổn cho Step . Điều mà ngày trước có đánh chết cô cũng chẳng bao giờ nghĩ tới . Jessica chợt nhận ra cô nói dối thật tài. Không còn yêu? Kô còn yêu sao cô vẫn cứ khắc khoải hình bóng kia, không còn yêu mà nhiều đêm bật dạy khóc nức nở như đứa trẻ bị cướp mất thanh kẹo mà mình vô cùng yêu thích khi bên cạnh cô không còn là hơi ấm của Step , không còn vòng tay và ánh mắt cún con của cô ấy. Không còn yêu, mấy từ đó nghe sao đơn giản mà tàn nhẫn với cô tới thế. Yêu mà ko đc nói đã là đau nhưng Yêu mà phải phủ nhận tình cảm ấy với người cũng yêu mình thì còn đau hơn rất nhiều. Đau tựa như chẳng thể đau đc hơn nữa- Không, sự thật không phải thế, em vẫn còn yêu Step hơn thế em yêu Step rất nhiều. Step cố nói trong làn nước mắt, câu nói của Jessica như nhát dao cứa ngang ngực cô vậy, chẳng có máu đỏ chảy chỉ có nước mắt cô rơi mà Step thấy như từng phần cơ thể của cô đang bị cắt rời . Jessica là thứ cô chưa bao giờ nghĩ cô sẽ mất , cô chưa bao giờ nghĩ cô có thể sống thiếu Jessica và cô không thể tin vào những gì mà Jessica vừa nói bởi tận sâu trong trái tim cô vẫn còn một niềm tin rằng Jessica yêu cô .. cô vẫn tin thế.- Dựa vào điều gì mà cô nói tôi còn yêu cô? Jessica cứng rắn nói, lại là một lời nói dối trắng trợn từ lí trí của cô, cái gục đầu vào lưng JEssica của Step làm JEssica rùng mình, nước mắt Step đang thấm đẫm lưng cô.. lan tỏa rộng ra như nỗi đau của cô ngày một mãnh mẽ , lan rộng ko điểm dừng- Điều gì? Dựa vào Điều gì hả? Step ngừng nói một chút bởi bản thân cô cũng chẳng biết dựa vào điều gì mà cô có thể nói rằng Jessica còn yêu cô . Step chỉ biết cô cảm nhận đc thế mà thôi, hay tại bản thân cô vẫn cố ép mình tin rằng Jessia còn yêu cô và giờ cô đang lấy chính điều đó để ép Jessica phải chấp nhận yêu cô.Bờ vai Step rung lên do cảm xúc bị kìm nén dữ dội nhưng vẫn không thể kìm nén đc những tiếng nấc trong lồng ngực cô, tiếng nấc vang lên như tiếng đập trái tim cô muốn tung ra khỏi lồng ngực còn Jessica , cô nghe thấy tiếng nấc ấy , cảm nhận đc bờ vai run rẩy của Step cô thấy sợ, sợ rằng sau lần gặp này cô sẽ chẳng còn cơ hôi mà nhìn thấy Step một lần nữa, sợ rằng ngọt ngào kia nay đã phôi phai theo làn nước mắt kiaHay là hãy kệ quá khứ đi, ba cô là ba cô, cô là cô chẳng liên quan gì tới cô hết, nếu cô giấu Step, coi như ko biết thì cô ấy sẽ khôg biết, chẳng có chuyện gì xảy ra hết. Cô sẽ khôg phải , ko bao giờ chịu thứ cảm xúc đau đơn này, không bao giờ phải khó thở đến cùng cực, chật vật trong lời nói dối tàn nhẫn kia nữa. Jessica đã chợt nghĩ thế nhưng giấu làm sao khi sự thật là sự thật, rồi một ngày kia sự thật phơi bày, Step sẽ hận cô, căm ghét cô , bởi cha cô đã chết rồi, cô ấy sẽ hận cô là con của kẻ tàn sát toàn bộ gia đình cô ấy, biến cô ấy thành kẻ mồ côi, thành đứa trẻ luôn sống trong sợ hãi “Step sẽ không bao giờ tha thứ kẻ đã tàn phá gia đình Step, Step sẽ làm cho kẻ đó phải trả giá cho những gì mà kẻ đó gây ra “.. tình yêu của Step mà biến thành thù hận đối với jEssica đó là sự tàn sát tâm can cô hơn bất cứ điều gì. Thà như ngay bay giờ, cô cự tuyệt tình yêu ấy để nó không nảy nở thêm rồi sau này, nỗi đau kia cũng sẽ giảm và cả 2 dù đau nhưng đau 1 lần còn hơn là tình yêu ấy biến thành thù hận, tội lỗi , mặc cảm vì quà khứ thực là thứ VỚi Jessica cô chẳng thể chịu nổi hai thứ đó cùng tồn tại trong con người mình- Buông tôi ra, Jessica vẫn cương quyết nói, giọng cô giờ chẳng thể lạnh đc nữa bởi cảm xúc trong lòng nhưng cô vẫn cố nói một câu cương quyết- Không, không Step ko buông , EM là sự sống của Step, buông em rồi Step sẽ ra sao? Step càng thắt chặt vòng tay quanh eo của Jessica hơn tới nỗi ở giữa các kẽ ngón tay cô ửng đỏ- Sống chết thế nào là việc của cô, chẳng liên quan gì tới tôi hết . Jessica nói câu này rồi dung tay gỡ vòng tay đang ôm quanh eo mình ra , và cô ko thể kìm nén đc nữa , cô bật khóc.. Sao mà sự sống của Step lại ko liên quan tới cô cơ chứ, trái tim của cô là cô ấy cơ mà- KHÔNG .. Em không thể rời xa Step đc .. Step xin em.. quay lại đi, .. Step khóc to hơn, đầu cô không ngừng dụi vào lưng JEssica làm cho nước mắt cô càng thâm sâu hơn vào làn da của Jessica . Step cô gào to hơn như thể toàn bộ năng lượng, sự sợ hãi , bất lực và đau đớn của cô dồn vào câu hét ấy . Đôi tay cô cảm nhận đc tay Jessica đang gỡ tay mình ra thì càng thịt chặt hơn vào vòng eo của Jessica , càng chặt hơn như thể nếu cô buông lỏng 1s thôi thì Jessica sẽ biến mất hoàn toàn khỏi thế giới của côJessica thấy vòng eo mình đau nhói bởi cái ôm chặt của Step, Nước mắt cô vẫn cứ rơi xuống , chảy cả xuống vòng tay của Step nhưng tay cô vẫn không ngừng gỡ tay Step ra khỏi người cô, tay Jessica cào vào tay Step làm cho tay cô ấy nổi lên những vạch đỏ, trâyf cả da thịt. Nước mắt ấm nóng của Step xuyên qua lớp áo chạm vào làn da của cô càng làm cảm xúc trong cô nghẹt thắt, nước mắt ấy như như thiêu đốt cõi lòng cô, ruột gan cô như bị ngọn lửa ấy đốt cháy đến tận cùng. Cô không thể tưởng tượng đc mình yêu Step vào ngày sau với sự tội lỗi dằn vặt rằng cùng tồn tại trong cô : Cha cô chính là kẻ đã gây ra vụ hỏa hoạn nhà Step, cha cô là kẻ đã giết cha và mẹ của Step đc , cô càng đau đớn mà dùng hết lức gỡ bàn tay kia ra- Buông ra đi, trái tim tôi đã có người khác rồi… Jessica vừa khóc vừa nói , và đó lại là một lời nói dối đau buốt và tàn khốc nhất của cô, nói xong câu ấy Jessia thấy cuộc đời như mặt trời đã tắt, nguội lạnh mà cô độc đến tận cùng.Bề ngoài Jessica xinh đẹp kiều mĩ, bên trong cô nguội lạnh vô cảm, câu nói kia chỉ là một câu nói dối bình thương nhưng giờ đây nó có sức công phá tới tận tim gan của cả kẻ nghe và người nói... Trong lồng ngực hai người, trái tim như tan ra thành nhiều mảnh, Vòng tay của Step lỏng dần, lỏng dần rồi rời xa vòng eo của Jessica. Cô ấy nói cô ấy có người khác, người khác… người khác sao?? Người khac chứ không phải mình, Step nghĩ thế, trong cô lại dâng lên nỗi thất vọng và căm hận, cô không hận Jessica , cô hận bản thân cô ngu ngốc khi tin vào tình yêu của jessica. Step thấy chân mình không còn lực chống dỡ nữa, cô khụy xuống dưới chân của Jessica nhưng- Step ko tin, người khác vậy sao em còn quay trở về ? * xem chap 6*-Tô…i quên đồ mà thôi . Jessica ngập ngừng nói trong tiếng khóc- Quên đồ vậy sao em còn ở lại, nấu ăn rồi đưa Step đi chơi. Tất cả điều đó nói rằng e vẫn còn yêu Step.. Step vẫn ngoan cố bám trụ lấy niềm tin đang nhạt dần trong cô- Đó là vì tôi thương hại cô mà thôiThương hại, giờ Jessica thật không biết ai mới là kẻ thương hại ai đây, cô hay Step ? Từ thương hại từ thoát đầu môi cô nghe thật tàn nhẫn và đau đớn- Không, đó ko phải là thương hại, đó là tình yêu, em vẫn còn yêu Step. Step nói , đôi tay cô vô thức ôm lấy chân của Jessica, mặt cô ngẩng lên nhìn tấm lưng của JEssica, cô ấy vẫn quay lưng lại với Stephanie . Trông cô lúc này thật thảm hại đúng nghĩa,nước mắt không ngừng rơi , màu đánh mắt bị nước mắt làm loang một chút ra mắt đôi tay cô đang ôm chặt lấy chân của Jessica, đầu cô dựa vào chân của Jessica, cỗ níu kéo cô ấy lạiJessica có thể cảm nhận cô đang bị những người trong công viên nhìn một cách khó chịu. Họ nhìn cũng chẳng có gì lạ bởi tình thế của cô lúc này đây ai không tò mò chú thì người đó chỉ có mù mà thôi. Không chú ý làm sao đc khi mà Step đang quỳ dưới chân cô, đôi tay cô ây đang ôm lấy chân cô và cả 2 cùng khóc, Jessica cảm thấy vô cùng khó chịu , cảm giác cơ thể căng ra như dây đàn , căng vì cảm xúc và căng vì đau đớn- Buông tôi ra, tôi nói rồi, tôi với cô từ này không còn là gì cả… Jessica dứt khoát nói, cô phải thoát khỏi tình thế này trước khi trái tim cô thắng đc lí trí của cô..- Không bao giờ Step buông em ra … em là sự sống của Step,xin em quay lại nhìn Step và nói cho Step biết sự thật đi Jessi… Step nói càng ôm chặt hơn chân Jessica , cô không quan tâm người khác nghĩ gì, không quan tâm giờ trông mình ra sao, cô chỉ cần biết cô phải giữ cho đc Jessica của cô- Sự thật là tôi chẳng còn gì với cô cả . Jessica đáp lại- Chẳng còn gì? Em lẽ nào quên hết đi những gì chúng ta đã từng có sao? Em quên nhanh vậy sao những kỉ niệm của chúng ta. Step cố nói trong làn nước mắt- Tôi không nhớ gì cả..Jessica vừa nói vừa quay người lại, lần này cô sẽ hạ một đòn quyết định, dù sao đã đau rồi đau thêm cũng chẳng sao cả.. Jessjca ngồi xuống, tầm mắt cô nhìn thẳng vào gương mặt tái nhợt, ướt sũng vì nước mắt , và đôi môi đang run lên của Step.. bờ vai Step mảnh khảnh rung lên theo từng đợt cảm xúc trong người khó kìm nén.. Nhìn thấy cảnh ấy, Jessica cảm thấy lòng đầy tội lỗi, bức bách, chật vật lắm cô mới giữ cho bản thân mình không ôm cô ấy, hôn cô ấy..mà nói câu xin lỗi , chữa lãnh mọi đau khổ cô đã vừa gây raÁnh mắt Jessica bỗng trở lên lạnh lùng hơn bao giờ hết, một tay cô nâng cằm Step lên để nhìn sâu vào mắt cô ấy, một tay cô vuốt ve gương mặt ấy rồi bất chợt* Bốp*, tay Jessica tát mạnh vào gương mặt của Step, làm mặt cô ấy hằn lên 5 nốt ngón tay đỏ au.. Nhát tát ấy Jessica như thể tát chính bản thân mình vậy.. Cơ thể Step bất ngờ hứng chịu cái tát liền ngả ra đằng sau, theo bản năng cô đưa tay ôm mặt mình , tiếng khóc cũng chẳng còn chỉ còn bàn tay Step đặt lên chỗ vừa bị Jessica tát, cảm giác đau rát lan tỏa ra khắp mặt cô..Nhất thời Step không thể phản ứng gì thì Jessica đã bồi thêm câu nói-Chúng ta không còn gì để nói cả……Jessica bước đi, cô không thể chịu thêm đc nữa rồi, giờ cô không thể quay lại nhìn Step, không thể đứng đây thêm đc nữa.. Đứng lại, quay lại đồng nghĩa với việc cô đầu hàng con tim mình.. Cha cô đã phá hỏng cuộc đời Step, giờ cô không thể phá hỏng nó tiếp đc và cô cũng chẳng thể là kẻ yêu người mà gia đình người ấy bị giết dưới bàn tay cha cô đcThấy Jessica bước đi, vòng tay của Step cuống cuồng càng ôm chặt hơn, cô quyết không cho Jessica đi…Jessica có thể cảm nhận đc một lực cản lớn ngăn cản bước chân cô rời đi, Jessica mặc kệ , cô cứ dồn hết lực mà bước.. Và bước chân cô không biết do đâu mà phá vỡ đc cái ôm của Step, bước đi lặng lẽ, nước mắt cô rơi theo từng nhịp chân, hơi thở của Jessica cũng nặng nhóc, đứt quẵng hơn theo từng bướcVòng tay Stephanie bị phá vỡ, cô đau đớn nhìn Jessica bước đi với ánh mặt ngập trong nước, Step biết rằng cô chẳng còn cơ hội mà níu kéo Jessica nữa. Cô và Cô ấy đã chấm dứt hoàn toàn, chẳng còn sợi dây gì liên kết với nhau, bàn tay Step đập xuống nền xi măng công viên, đập đến tê dại bởi sự bất lực của bản thân , lồng ngực cô đau nhói, nhát dao của Jessica đâm đã đau nhưng khi cô ấy rút con dao đó lại và bước đi, vết máu từ nhát dao ấy mới ứa ra… Nước mắt cô rơi xuống nền xi măng, đầu gôi cô đau nhức do quỳ, đôi tay cô mất cảm giác vì tê dại.. rồi người cô mất cả sức sống vì cảm xúc đau thương.. Step gục xuống , cô thấy màu lửa bao quanh thân cô, nóng và sợ hãi, và Jessica đang bước ra từ màu lửa ấy, xa cô dần, dần rồi biến mấtCô với Jessica giờ là hai kẻ xa lạ..********[ LONGFIC] Kwon N Hwang : Sự thậtComing soon!!! Cảm phiền mọi người lại đợi vì vài tuần nữa mình thi rồi, nên mình đã viết chap 9,10 rồi up một cách vội vàng , chap chưa edit gì cả cũng chưa suy nghĩ kỹ càng, sẽ có lỗi mọi người bỏ qua cho
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me