TruyenFull.Me

Longfic Red Light Yoonsic Main End

=)))))))))))))))))

Trung Quốc

"Duẫn Nhi đâu rồi? gọi nó xuống đây" – Bà Lâm vừa nói vừa đặt mạnh túi xách xuống bàn thể hiện sự tức giận rồi nhìn thẳng vào Hy Nghiên

"dạ cô ấy trên phòng nhưng chuẩn bị cho lịch trình phải đi" Hy Nghiên vừa nói xong đã nhận lại cái nhìn lạnh gáy từ vị phụ huynh.

"hủy hết lịch trình đi"

"không được đâu ạ, lịch trình đã sắp sẵn nếu hủy phải đền bù"

"hủy hết đi ta sẽ đền bù"

"nhưng còn ảnh hưởng đến uy tín của"

"thôi đủ rồi, ta muốn gặp cháu gái cũng phải khổ sở như vậy"

"Bà nội!" – Duẫn Nhi từ trên lầu đã chạy nhanh xuống ôm lấy bà cô làm nũng

"bà nội việc gì phải tức giận vậy chứ, bà muốn cháu hủy cháu sẽ hủy, mặc kệ người ta bảo cháu không có quy tắc làm việc, mặc kệ người ta nói cháu mắc bệnh ngôi sao" – Duẫn Nhi nói xong liền nhìn Hy Nghiên ra hiệu thì liền bị bà cô ngăn lại

"thôi đủ rồi, vẫn nên đi làm, cái gì cũng phải có chữ tín"

"vẫn là nội thấu hiểu lòng người" Duẫn Nhi nói xong vẫn vòng tay ôm bà cô không buông.

"con bé này, hôm nay ta tha cho cháu nhưng cháu phải hứa với ta một chuyện" – Bà Lâm trở về nét nghiêm nghị ban nãy

"có chuyện gì bà nói đi, đừng làm Duẫn Nhi lo"

"về Hàn tiếp quản việc làm ăn bên ấy, hơn nữa cháu cũng đến tuổi kết hôn rồi, định không cho bà già này bế chắt sao"

"bà! Chuyện này chẳng phải đã nói rồi sao, cháu muốn làm trong lĩnh vực giải trí, không muốn kinh doanh.

"ta già rồi, nếu cháu không tiếp quản việc làm ăn, giao vào tay kẻ khác ta không yên tâm, vả lại việc này ta đã cho cháu cả năm trời sắp xếp chứ không phaỉ tự dưng ép uổng".

"bà nội! cháu"

"thôi được rồi, cháu không cần nói nữa, trước nay việc gì ta cũng theo cháu, lần này cháu phải nghe ta, tiếp quản SJK còn chuyện đính hôn sẽ bàn sau"

"ta cho cháu hai tháng thu xếp, hai tháng nữa hãy qua Hàn đi, bên đó sẽ có người giúp đỡ cháu.

"bà nội!"

"ta không muốn nói nhiều, cháu từ nhỏ do ta nuôi nấng, đó là nghĩa vụ không cho phép cháu lựa chọn".

.

.

.

Hai tháng sau

Chiếc Maybach dừng trước cửa trung tâm mua sắm SJK khiến mọi người phải choáng ngợp. Duẫn Nhi bước xuống đi vào phía trong đại sảnh nơi có rất nhiều nhân viên đang cúi đầu.

"Xin chào giám đốc" những người trong ban giám đốc đồng loạt chào hỏi vị giám đốc của họ cùng với màn giới thiệu bản thân. Duẫn Nhi nãy giờ vẫn giữ nét điềm tĩnh vốn có của mình, không phải Duẫn Nhi không quan tâm mà Cô đã điều tra rất kỹ lưỡng mọi vấn đề ở Công ty trước khi tiếp quản, tuy là người có thực lực nhưng Duẫn Nhi rất cẩn trọng đặc biệt là trong Công việc.

Phòng hội nghị tập đòan SJK

Tất thẩy mọi người trong ban giám đốc đã đến đầy đủ nhưng chẳng ai nói với ai câu nào, dường như mọi người đều có những toan tính, suy nghĩ riêng về vị giám đốc mới này. Dĩ nhiên là vậy vì nghe bảo cô ta còn khá trẻ chỉ bằng tuổi hai vị giám đốc trẻ nhất của tập đoàn mà thôi, lại còn là diễn viên điện ảnh, hạng nghệ sĩ này chỉ giỏi hát hò đóng phim, sao có thể đảm nhận một chức vụ cao như vậy.

.

.

.

Cánh cửa được mở ra, Duẫn Nhi bước vào phòng họp ban giám đốc trước sự ngưỡng mộ của tất thẩy mọi nhân viên, vẻ đẹp có phần mạnh mẽ và cuốn hút của Cô chưa bao giờ thất bại trong việc chinh phục nhãn quan của người đối diện.

Duẫn Nhi bước lên trên bục

"xin chào mọi người, Tôi là Lâm Duẫn Nhi, từ hôm nay tôi sẽ đảm nhiệm chức vị Giám đốc điều hành tập đoàn, mong mọi người có thể cùng hợp tác để làm tốt"

Duẫn Nhi nói xong cúi đầu chào rồi bước lại ghế, ngồi xuống trước mặt những người khác, Duẫn Nhi âm thầm quan sát họ, có những vị đã tuổi tứ tuần, trông họ rất trải nghiệm, vài người khác lại khá trẻ chỉ ngang tuổi cô thôi nhưng trông cũng thật chững chạc khó đoán, Duẫn Nhi cố nén tiếng thở dài, rõ ràng là khó khăn cho cô nếu muốn mọi người nghe lời rồi.

Mọi người đang chăm chú, bầu không khí căng thẳng bị phá hoại ngay tức khắc

"xin lỗi mọi người tôi tới muộn" - Cô gái vừa bước vào có mái tóc xoăn nâu xõa xuống nhẹ nhàng, khuôn mặt được trang điểm nhẹ hiện lên nét thanh thoát với đôi mắt sắc đượm buồn, vóc dáng quyến rũ trong chiếc sơ mi bó và váy ôm. Cô gái đó nhìn mọi người rồi nhìn đến Duẫn Nhi, ngay giây phút đó cả hai người họ đều bất ngờ.

"Yoona, là cậu sao" Jessica nhìn người đang ngồi trước mặt, khuôn mặt ấy, mái tóc đen ấy, cả ánh mắt vững vàng nhưng lại rất trong trẻo ấy. Tất cả mọi thứ lại giống Im Yoona đến vậy, giống đến nỗi cô không thể nào phân biệt được, đến nỗi chỉ cần nhìn cô ta thôi là tim gan cô xáo trộn, đau đớn.

"nè! giám đốc Jung, Cô không sao chứ?"

"à vâng xin lỗi mọi người" – Jessica nén cảm xúc và sự bất ngờ bên trong cố gắng điềm tĩnh tiến lại vị trí của mình.

Duẫn Nhi cố giữ nét điềm đạm, là cô gái ấy, cô gái ngoại quốc mà cô đã ở cùng hôm đó, cô ta vẫn vậy xinh đẹp quyến rũ và lạnh. Duẫn Nhi có chút phân tâm nhưng nhanh chóng quay lại với công việc.

"vậy hôm nay đến đây thôi, mọi chuyện sẽ bàn bạc vào cuộc họp lần sau, mọi người có thể ra ngoài ngoại trừ Jessica ở lại gặp tôi.

"Giám đốc có chuyện gì sao?" Jessica nói khi trong căn phòng chỉ còn lại hai người.

"cô không nhớ ra tôi"

"tôi và cô chưa từng gặp qua" Jessica lạnh lùng, cô nghĩ là cô ta đang thử cô, chẳng phaỉ hôm bữa người quản lý bảo cô không bao giờ được nói về việc đêm hôm đó sao. Cần gì bây giờ phải hỏi lại.

"cô không quen thật sao?" Duẫn Nhi có chút tức giận, rõ ràng lên giường cùng cô, sao giờ có thể phủi tay là không có gì chứ.

"không là không, nếu không còn gì tôi xin phép" Jessica nói rồi bước ra

"được, cứ coi như chưa từng quen biết".

Jessica bước ra khỏi căn phòng lắc đầu bước đi, không hiểu nỗi vị giám đốc này, một mặt kêu người cho tiền bảo cô quên,  không được nói, một mặt lại hỏi có quen không. Thật không hiểu nổi mà vốn dĩ Jessica Jung cũng không cần hiểu. 

.

.

End Chap 26.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me