Lookism Va Os Chit Chit
Summary : Baek Gyul trở lại quá khứ , cái ngày mà anh trai gã chưa gặp tai nạn dẫn đến phải nằm thực vật .Warn : SIÊU CẤP CÔN TRÙNG , rape , giam cầm chiếm hữu ( một chút ) , truyện mất dạy có yếu tố đả kích tam quan , thách thức giới hạn người đọc ( không thích vui lòng lướt qua xincamon ) Thằng Baek Gyul trong truyện điên như nào trong đây điên gấp mười lần anh em đừng có bênh nó gừ gừ( ngàn vạn lần xin lỗi anh Baek Han Gyeol huhu )
_________
Baek Gyul choàng tỉnh , đập vào mắt gã là trần nhà quen thuộc . Gã ngồi bật dậy , mồ hôi tứa ra ướt sũng áo , đầu óc nhức nhối phát điên tựa như kim chích . Phải một lúc lâu sau , gã mới ổn định lại tinh thần . Vội bật đèn lên , căn phòng quen thuộc trong trí nhớ hiện ra rõ mồn một , từ giá sách , bàn học bừa bộn đều không có sự thay đổi . Gần như không thể tin vào mắt , gã rời giường , nhanh chân chạy đến căn phòng quen thuộc vẫn đang sáng đèn , nhanh chóng mở toang cửa phòng . Tiếng cửa đập vào tường vang lên thật khó nghe , gã không thể chờ đợi một giây nào nữa , lao tới người con trai đang ngồi trước máy tính , hai tay mạnh mẽ ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của anh vào lòng , vùi cả người gã vào lồng ngực ấm áp ." Bé Gyul? Sao giờ này em vẫn chưa ngủ vậy?"" Em gặp ác mộng anh ơi..." Gã rúc sâu vào người anh , giọng run như khóc . Mùi hương nhẹ nhàng từ cơ thể anh lởn vởn quanh tâm trí gã , nhắc nhở gã đây là sự thực , chứ không phải một cơn hoang tưởng do quá nhớ anh trai tạo ra .Người con trai gã đang ôm trong lòng là người bằng xương bằng thịt , là anh trai thiện lương trong trí nhớ , chứ không phải là một cái xác vô hồn nhuốm đầy chất lỏng tanh tưởi . Anh ở đây với một cơ thể bình thường , trên người khoác áo len vàng nhạt mà gã tặng anh , vẫn là khuôn mặt hiền lành có đôi ba phần giống gã , nhìn gã bằng ánh mắt tràn đầy cưng chiều ." Gyul đừng sợ em nhé , có anh ờ đây rồi "Anh đưa tay xoa đầu đứa em trai đang ôm chầm lấy anh , đứa nhỏ này vẫn hệt như hồi bé , cứ khi nào bị ai ức hiếp hoặc gặp ác mộng , không giống mấy đứa bạn cùng tuổi sẽ gào khóc ầm ĩ , em trai anh sẽ chỉ ôm chầm lấy anh , sụt sịt khóc lóc , và sau đó anh sẽ xoa đầu nó , nhẹ nhàng an ủi . Baek Gyul dụi người như con chó quấn chủ . Gã cứ im ỉm ông chặt lấy anh , dĩ nhiên con người hiền lành kia sẽ không nhẫn tâm đẫy gã ra , anh cứ mặc cho gã ôm , hai chân tê rần rần cũng không dám than trách gì .Giờ đây trong mắt Baek Han Gyeol , gã chính là một con cún con sợ hãi thế giới , mỏng manh yếu đuối cần được anh dỗ dành . Han Gyeol nghịch mấy lọn tóc của em trai , bất chợt gã trai chui trong lòng anh lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng :" Anh ơi , em thấy sợ lắm . Đêm nay em ngủ cùng anh có được không ?"" Hả? Không được đâu bé Gyul , hôm nay anh phải làm việc đến tận sáng lận , anh sợ làm phiền giấc ngủ của em"" Không chịu đâu!! Em muốn ngủ ở đây cơ , em không muốn ngủ một mình đâu!!" - Baek Gyul hơi kích động , tay đang vòng qua eo anh trai siết mạnh một chút ." Nhỏ tiếng lại đi bé Gyul , ba mẹ đang ngủ đấy!! "" Anh không thương em à? Xin anh đấy , cho em nằm một chút thôi , em hứa sẽ không làm phiền anh đâu..." Baek Gyul cố tình dè dặt mấy âm tiết cuối sao cho giọng nói của gã trở nên ủy khuất , đáng thương khiến anh trai mủi lòng , chỉ là mấy trò diễn xuất vụng về nhưng đã làm tâm can Han Gyeol mềm nhũn , sao mà anh nỡ từ chối cậu em trai bé bỏng đáng yêu này được chứ?" Thôi cũng được , tí nữa không ngủ được thì đừng có trách anh đấy " - Baek Han Gyeol chính thức giơ tay đầu hàng , thấy bộ dạng chịu thua của anh , gã lại âm thầm ngoe nguẩy đuôi cáo trong lòng , vẻ mặt vui sướng như đạt được mục đích .Han Gyeol lại quay lại làm việc tiếp , thi thoảng anh sẽ len lén nhìn sang giường ngủ ấm cúng của mình đang bị em trai chiếm dụng , anh thở dài , khóe môi mỏng hơi nhếch lên . Thật hết cách , cho dù đang ở độ tuổi phản nghịch nhưng em trai anh không nổi loạn quậy phá , thậm chí còn mọt sách , bám người , đối với anh vô cùng hiểu chuyện và ngoan ngoãn Giá mà em ấy cứ mãi nhỏ bé như vậy thì tốt .Nếu như để Baek Gyul đọc được suy nghĩ , gã sẽ không kiềm chế được mà phá lên cười , gã cười vì sự ngây thơ của anh . Anh đâu biết rằng trong căn nhà tưởng chừng như hoàn hảo này , ngoại trừ Baek Han Gyeol luôn luôn giữ được tâm tính tốt lành thì các thành viên còn lại sớm đã bị bóng tối nhớp nhúa xâm nhập . Đến cả một đứa nhìn thư sinh như gã cũng vậy , không thể thoát khỏi sự ăn mòn của cái ác , sớm đã trở nên vặn vẹo theo thời gian , chỉ cần sơ sẩy là bóng tối sẽ thoát ra ngoài , vồ vập lấy thứ ánh sáng chói lọi nhất rồi từ từ gặm nhấm đến khi chả còn gì cả .Nhưng gã không muốn làm vậy , gã vẫn yêu thích anh trai ở dáng vẻ ngây thơ trong sáng này hơn . Đành phải đè nén thứ dục vọng xấu xa kia xuống mười tấc đất , gã không được phép làm vậy với anh trai của mình .Còn mai sau , gã không dám chắc Baek Gyul nằm trong chăn không ngủ được , gã chỉ nằm yên trên giường , vùi người vào chăn gối thơm mùi hương ngọt nhẹ man mát , không phải mùi nước xả vải , gã dám chắc đây là mùi cơ thể của anh trai . Suy nghĩ đó làm gã hít mạnh một hơi , để hương thơm ngọt ngào ấy căng tràn buồng phổi , lảng vảng quanh đầu óc , thơm thật , gã đã nghĩ vậy .Bóng lưng cặm cụi làm việc của Han Gyeol in sâu vào tâm trí Gyul , ngắm nghía mải miết một cách say sưa . Bóng đêm ngoài cửa sổ dần tan đi , kim đồng hồ đã chỉ qua bốn giờ sáng , tiếng gõ phím mới dừng lại . Han Gyeol đẩy đống hồ sơ sang một bên , chậm chạp đi về giường của mình . Nhẹ nhàng kéo chăn lên rồi nầm gọn sang một góc giường , tranh thủ giây phút ít ỏi chợp mắt một lúc . Một vài phút sau , tiếng thở đều đều của anh vang lên bên tai . Sau khi chắc chắn anh đã ngủ say , Gyul mới dám vòng tay qua eo anh kéo về phía gã , bình thường anh cao hơn gã một cái đầu , vậy mà giờ đây con người ấy lọt thỏm vào lòng Baek Gyul , dễ dàng được gã ôm vào lòng . Mong muốn được thỏa mãn , rất nhanh sau dó gã đã chìm vào giấc ngủ .
______Baek Han Gyeol duỗi người , cảm nhận được trên eo mình có cánh tay đang ôm chặt . Baek Gyul rúc vào người anh như người lạnh tìm hơi ấm , anh khẽ tách con người đang dán lên lưng mình , đứng dậy duỗi người cho tỉnh táo ." Báo thức không kêu? Lạ nhỉ?"Bảy giờ sáng , nắng đã xua tan đi đêm đen từ lâu . Phòng Han Gyeol kéo rèm che hết ánh sáng , nhờ có đồng hồ sinh học trong đầu nên anh mới thức giấc kịp , cũng may chưa trễ giờ làn .Anh cẩn thận sắp xếp tài liệu trên bàn rồi rón rén bước đi ra khỏi phòng . Tiếng đóng cửa vang lên cũng là lúc con người đang nằm trên giường mở to đôi mắt thâm quầng , dường như Baek Gyul không ngủ một chút nào suốt cả đêm .Baek Han Gyeol đi làm vào lúc sáng sớm sớm tinh mơ , rõ ràng là mỏi mệt đến sụp cả mắt , lúc sắp xếp tài liệu cũng lẫn lộn hết lên . Nhìn điệu bộ lúng túng ấy mà gã chỉ muốn phì cười , dễ thương thật , một người hoàn hảo như anh cũng có lúc vụng về đến vậy .Bố đã đi công tác từ sáng sớm , chắc tối muộn mới về nhà , gã nhớ mang máng vậy . Đi xung quanh xem xét , căn nhà rộng rãi vẫn y như trong quá khứ , nhìn trống trải và có phần thiếu hơi người . Cũng dễ hiểu , khi mà bố mẹ cứ gặp mặt là ngứa mắt đối phương , dẫn đến việc tranh cãi , đôi khi còn lao vào đánh nhau thừa sống thiếu chết . Dạo gần đây bố bận đi công tác , còn mẹ gã thì nghiện propofol nặng , lúc nào cũng thấy nằm ở ghế ngủ li bì.Do công việc dày đặc , anh Han Gyeol bận rất nhiều việc bên ngoài , thi thoảng về nhà hai đến ba lần trong tuần , khoảng thời gian ấy chỉ có mỗi gã và người mẹ vô trách nhiệm ở trong căn nhà rộng lớn , không gian im lặng , yên tĩnh đến mức làm gã muốn phát điên .Trong tương lai gã đã thí nghiệm lên anh Han Gyeol , biến anh thành một cỗ máy chỉ biết chiến đấu , nhưng sâu trong lòng gã không muốn như vậy . Gã yêu thích anh trai gã ở hiện tại , một con người ấm áp , cả người luôn thơm thoang thoảng mùi ngọt ngào . Gã thích cách anh trai xoa đầu mình , động viên , khích lệ gã bằng giọng nói nhỏ nhẹ , có phần đáng yêu so với một người trưởng thành . Giờ đây có cơ hội làm lại lần nữa , không lí nào gã để anh Han Gyeol phải chịu đau đớn như ở kiếp trước , lần này gã sẽ âm thầm thay đổi một số sự kiện trong quá khứ , vừa đủ để anh không bị người khác hãm hại Gã không cho phép điều đó , người được phép hủy hoại Han Gyeol chỉ có thể là Baek Gyul chứ không phải ai khác...____
Baek Han Gyeol day day thái dương , công việc nặng nhọc làm cả người anh rệu rạ . Đồng hồ đã chỉ qua 5h chiều , anh thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng ra về . Hiếm khi có ngày không phải ở lại tăng ca , bước chân của Han Gyeol nhanh hơn một chút , trên khuôn mặt sáng sủa có phần háo hức . Bóng người hòa vào đám đông xô bồ , khí chất sạch sẽ cùng dáng người cao gầy khiến anh trông tách biệt giữa dòng người lúc nhúc . Ánh mặt trời đỏ lửa dần dần biến mất sau chân trời , gợn mây xanh nhạt pha chút hồng của nắng tạo nên vẻ đẹp tự nhiên níu chân Han Gyeol một lúc . Trong ánh mắt đen láy không một chút ác ý phản chiếu từng áng mây hồng . Cảnh đẹp làm Han Gyeol mỉm cười , nhẹ nhàng và đẹp đẽ như thiên sứ trời ban xuống nhân gian .Baek Gyul dõi theo bóng lưng anh , nhãn cầu bị bóng tối che mù tất cả cảm xúc , nơi ngực trái đập rộn ràng từng tiếng . Han Gyeol cảm nhận được điều gì bèn quay lại , nhìn thấy em trai bèn sáng mắt lên :" Gyul!! Tan học rồi hả em!?"Han Gyeol hớn hở ra mặt , anh đưa tay vẫy vẫy về phía em trai , mặc kệ ánh mắt khó hiểu của người đi đường . Gyul trông có vẻ rất ngượng ngùng nhưng trong đang rất khoái ." Sao hôm nay anh về sớm vậy ạ?"" Vậy bình thường anh về muộn lắm sao?" " Không hẳn , em bất ngờ thôi . Lắm hôm anh còn không chịu về nhà ăn cơm kia mà..."Giọng điệu nghe bình thản , qua tai Han Gyeol lại thành giận dỗi . Mặt anh hơi đỏ lên , tự thấy bản thân bận bịu quá mà không để ý đến cảm xúc của em mình . " Bé Gyul , cho em bánh này , đừng giận anh nha"Bàn tay đang cầm cặp sách của Baek Gyul xuất hiện thêm một túi bánh . Gyul nhìn đống bánh ngọt thơm nức mũi màu mè hoa lá trong tay , kèm theo đó là bức thư tình với nét chữ mềm mỏng , nội dung thì khỏi bàn , toàn mấy lời sến súa đủ để biết tình cảm mãnh liệt của chủ nhân nó . " Bánh này là do một em học sinh tặng anh đấy , cô bé tặng quà nhiệt tình ấu nên anh cũng không nỡ từ chối "" Vậy à? Thôi em không ăn đâu "Gyul đưa lại túi bánh cho anh trai , vị bác sĩ trẻ hoang mang , khẽ rùng mình vì ánh nhìn u ám của em trai . Dỗ dành không thành công mà còn khiến Gyul giận hơn trước .Không thể ngờ sẽ có nhiều ánh mắt dõi theo anh đến vậy , nhất là mấy cô nàng đang ở lứa tuổi mộng mơ . Ánh mắt cuồng nhiệt đó như một lời thách thức tới Gyul , rằng anh trai của mày không phải của riêng mình mày , anh ấy đẹp , tốt tính và hiền hòa hơn bất cứ ai , hoàn toàn không xứng đáng bị giam hãm cùng một chỗ với một đứa thần kinh bất toại như Baek Gyul .Nếu như cứ để cho anh ấy tỏa sáng , liệu một ngày nào đó anh có rời bỏ gã không ?Lòng bàn tay giấu trong túi quần bị nắm đến nát bươm da thịt , móng tay dính đầy máu tươi chảy xuống mặt đất . Ánh mắt đen kịt như mực loang , tĩnh lặng như đang suy tính điều gì . Ở gã toát lên khí chất hung tàn của một kẻ đi săn đích thực , còn nạn nhân không ai khác ngoại trừ người anh trai xấu số Baek Han Gyeol .Một kế hoạch đen tối nảy ra trong đầu gã , khóe môi cong cong , ánh mắt trống rỗng không phù hợp với lứa tuổi híp lại . Dù sao căn nhà này đã mục ruỗng từ lâu rồi , có trách thì trách người anh trai đáng thương của gã không nhận ra điều đó sớm hơn .
_____
Hơn 7h tối , một buổi tối hoàn hảo , bố đi công tác , mẹ thì vừa mới rời đi không lâu . Ở nhà chỉ có hai anh em nên Han Gyeol quyết định nấu mấy món đơn giản ăn cho nhanh , Gyul không phản đối gì , ở lại phụ giúp anh nấu nướng ." Gyul? Em không ăn cơm à?"" Anh cứ ăn trước đi , em đi tắm cái đã"Baek Gyul quay mặt đi , miệng không giấu được nụ cười hiểm ác . Trong khi đó Han Gyeol vẫn ngây thơ không biết gì , bữa tối lần này đã mở ra một cơn ác mộng kinh hoàng ám ảnh anh từ ngày này qua tháng nọ . Chính tay Baek Gyul sẽ phá hủy đi toàn bộ ánh sáng trong đôi mắt trong veo đấy , một cách tàn nhẫn nhất có thể...Hai mươi phút , một vài phút ngắn ngủi nhưng đối với Baek Gyul lại dài như cả năm , khoảng thời gian vừa đủ để đống thuốc gã trộn trong đồ ăn phát huy tác dụng của mình .Han Gyeol đặt đũa xuống , mắt bắt đầu cay xè , thuốc đã ngấm sâu vào đại não , ảnh hưởng trực tiếp đến hành động của Han Gyeol . Anh run rẩy đứng dậy , chân đã mềm nhũn không còn cảm giác , thân thể đột ngột mất đi tín hiệu từ các cơ quan làm anh ngã về phía trước , Baek Gyeol đưa tay ôm anh , gã tham lam hít mùi hương nhẹ nhàng sau gáy của anh trai yêu dấu . Han Gyeol gục đầu lên vai em trai , sau lưng ngứa ngáy râm ran , phần gáy trắng muốt nhanh chóng được con người kia gặm nhấm , chả mấy chốc đã để lại mấy dấu răng ướm máu lên vùng da trắng nõn .Han Gyeol không cử động được , tay chân anh cứ như đá tảng nghiền chặt , có cố gắng mấy cũng không nhấc nổi một ngón tay . Anh thẫn thờ nhìn vào hư vô , miệng lưỡi đơ cứng , tai ù ù như có hàng trăm con ong vo ve . Vừa khó chịu vừa đau đớn nhưng không thể nào biểu đạt điều đấy ra ngoài .Mắt anh là thứ duy nhất có thể cử động được , đôi mắt đen láy hiền dịu giờ đây tràn ngập nỗi hoang mang . Baek Gyeol đã làm gì anh? Thằng bé rốt cuộc muốn cái gì?!Dòng suy nghĩ bị cắt đứt khi Baek Gyeol vác anh lên vai , người thằng bé nhỏ thó vậy mà dễ dàng vác được một người đàn ông trưởng thành ( thực tế Han Gyeol cũng chả nặng lắm ) , vào phòng ngủ của nó , đèn sáng được bật lên , cửa cũng đã khóa chốt cẩn thận .Lúc này Baek Gyeol mới ngồi xuống giường , ngắm nhìn anh trai đang nằm im , tròng đen trong mắt người nhỏ tuổi nheo lại , cẩn thận đánh giá từng chút một đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt Han Gyeol .Tiếng vải vóc vang lên , không phải xé ra một cách sỗ sàng và bạo lực , Baek Gyeol chỉ nhẹ nhàng cởi chiếc áo blouse trắng , bảng tên , quần dài . Từng món đồ che đi thân thể ngọc ngà của Han Gyeol lần lượt mất đi , cho đến khi chỉ còn một chiếc áo dài tay màu vàng chanh và quần cộc ngắn cũnĐầu óc Han Gyeol đang nổ ra hàng tá câu hỏi , đứa nhóc đáng yêu hàng ngày hay bám áo anh dường như chỉ là vỏ bọc mềm mại mà em trai anh đã dày công xây dựng . Sau lớp vỏ giả tạo ấy mới là con người thật , một con quỷ nguy hiểm , tàn nhẫn , ẩn mình sau lớp áo bông xù của cừu trắng ôm anh vào vòng tay . Chờ đến khi Han Gyeol nhận thức được tình hình đã quá muộn , vuốt sắc mãnh thú không biết từ lúc nào găm chặt vào da thịt , đôi mắt sâu hoắm như đục lỗ gắt gao khóa chặt cơ thể người nằm dưới . Baek Han Gyeol không thể chạy trốn được nữa Bàn tay vô lực được gã nâng lên , nhìn những mạch máu xanh yếu ớt ẩn sau lớp da mỏng , đôi tay đã từng cầm dao kéo biết bao năm không ngờ lại xinh đẹp như vậy . Gã sờ lên từng đốt ngón tay mảnh khảnh vì tác dụng của thuốc mà nhũn ra , đầu ngón tay hơi ửng hồng , chắc là do lạnh , hoặc do tác dụng của thứ thuốc kia .Nghĩ ngợi một lúc , gã nhìn lên đôi mắt mông lung của người kia . Baek Gyul cúi xuống , chỉ một ngụm đã khóa chặt miệng Han Gyeol , lưỡi đẩy sang càn quét khoang miệng ẩm ướt . Miệng lưỡi bị chiếm lấy , khoang miệng mở to không khép được , nước bọt cứ thế nhiễu sang hai bên nhanh chóng được em trai liếm hết . Tròng mắt đen lòm như hầm mực , chất chứa biết bao dục vọng đang dần dần đứt xích . Baek Han Gyeol bất lự cố gắng cựa quậy , cổ họng ư a mấy tiếng không rõ , sự bất lực gần như tràn ngập khuôn mặt xinh đẹp , anh không hiểu , chuyện quái gì đang xảy ra với em trai anh vậy?Trong khi Han Gyeol đang bấn loạn trước hành xử khác thường của gã , Baek Gyul lại rất hưởng thụ vòm miệng ấm nóng của anh trai , vị ngọt ngào kích thích làm máu trong người gã sôi sùng sục . Con quỷ nếm được trái cấm sẽ càng tham lam , dần dà lún sâu vào tội ác không thể dừng lại .Gã nhả miệng anh ra , Han Gyeol thở như sắp chết , gấp gáp thở từng ngụm lớn , phiếm mắt đỏ hồng ươn ướt làm bụng gã trai nhộn nhạo .Miệng lưỡi bắt đầu ngứa ngáy , răng nanh nhọn hoắt ghim vào xương quai xanh , máu đỏ tứa ra , tanh nồng , thấm vào cổ áo rồi đông đặc ở đấy . Vén vạt áo lên , cứ thế gã chu du trên từng tấc thịt trắng nõn , để lại biết bao nhiêu vết hôn , dấu cắn đỏ rực .Không thể chờ đợi một giây phút nào , tên ác ma họ Baek kéo chiếc quần den vướng víu xuống tận mắt cá chân , mấy ngón tay thon dài nhìn là biết dân tri thức chọc mạnh vào cửa huyệt đang mấp máy , dùng sức bắt chước động tác làm tình mà đi ra đi vào liên tục .Han Gyeol cử động yếu ớt , cả người nóng như hòn than rùng lên sau mỗi cú chạm nhẹ của em trai . Lí trí Baek Gyul đang treo nặng ngàn cân , nay lại vì lời cầu xin yếu ớt tựa lông hồng kia làm cho đứt đoạn . Hai ngón tay ướt đẫm nước được rút ra , nhường chỗ cho dị vật lớn hơn rất nhiều ." Gyul...ah..d--dừng lại..."Han Gyeol thề , cuộc đời anh chưa bao giờ phải trải qua đau đớn đến vậy , lưỡi bập bẹ thốt ra một câu cầu xin , thuốc trong người anh cứ như kích thích cảm giác . Nỗi đau giờ đây bị phóng đại lên hàng vạn lần , đau đến mức làm cơ thể nhão nhoét của anh co giật dữ dội , mắt mở trừng ra , hốc mắt đỏ hồng và đong đầy lệ châu lấp lánh .Thuốc ngấm trong người dần mất đi tác dụng , nhưng không vì thế mà Han Gyeol thành công thoát khỏi cái máy đóng cọc đang giã hàng trăm phát vào cái miệng dưới háu ăn ." Gyul...ah..hức..d-dừng lại đi--xin em...Anh bấu chặt vào ga giường , giọng nói trong vắt ngọt ngào như câu đi chút nhân tính sót lại trong người gã . Han Gyeol đẩy vai gã , muốn thoát khỏi cuộc làm tình sai lầm này . Baek Gyul chỉ cần đẩy nhẹ một cái đã dễ dàng giam anh trai trong vòng tay mình , gã nâng cằm anh lên , xoáy thẳng vào tròng mắt tan rã của người nằm dướiChân dài trắng như ngọc yếu ớt vác lên vai Gyul , tiếp đó siết lấy cổ chân trắng gầy , gã ác quỷ lại nhoẻn miệng , nụ cười lần này không giả tạo , thậm chí còn tràn ngập đê mê và thích thú . Rõ ràng trong mắt tên bệnh hoạn này thì Han Gyeol không còn là người anh trai mà gã luôn tơ tưởng nữa , chắc chắn không phải .Anh là kiệt tác , do gã tạo ra và chỉ thuộc về một mình Baek Gyul . Khuôn mặt không vặn vẹo méo mó mà vẫn xinh đẹp động lòng , khiến một đứa có gu thẩm mỹ điên khùng còn phải xao xuyến không nỡ xuống tay . Gã xoa mí mắt đỏ ửng của anh , bấy giờ mới chịu mở miệng :" Anh đừng khóc...không sao đâu "" Bỏ anh ra Gyul...ch-chúng ta không nên làm chuyện này đâu.."" Tại sao ạ?"" Gyul...nghe anh nói...thả anh ra đã..á--Đầu khấc cứng rắn đang chôn trong huyệt mềm đỉnh vào một điểm nào đó lập tức cắt ngang câu nói của Han Gyeol . Anh bụm chặt miệng , nhìn chăm chăm tên ác quỷ đang xâm phạm mình , gã cười , cười cợt trên thân thể thèm khát của anh .Mặc dù phải có sự hỗ trợ của thuốc nhưng không sao , gã tin là anh trai cũng thích món quà này . Nghĩ vậy , Gyul nhẹ nhàng đẩy hai tay của anh lên đỉnh đầu , dương vật tiếp tục công cuộc xỏ xiên khám phá từng ngóc ngách trong huyệt thịt ướt át .Baek Gyul thực sự điên rồi , gã hoàn toàn để bóng tối trong mình xâm lấn lương tâm . Tự tay bóp nát ánh sáng đời gã , kéo mặt trời xuống vực thẳm không đáy , cứ thế từng chút một hủy hoại con người duy nhất yêu thương gã trong cái nhà này .Gã biết mình điên nặng , cảnh tượng anh Han Gyeol khóc sướt mướt cùng với thân thể in hằn từng vết cắn mút đỏ thẫm đã mê hoặc gã quên lối về . Say sưa tận hưởng niềm thống khoái từ việc làm thất đức , để mặc con quỷ bên trong phá tan hết tất cả ." Sao e-em lại..hức...làm vậy với anh?..."" Vì em yêu anh mà anh ơi..."" Gyul......kh-không phải đâu...không phải..." - Han Gyeol lắc đầu , muốn nói thêm gì đó nhưng đành thôi , anh chỉ quay mặt vào gối nức nở khóc . Mắt anh trống rỗng chẳng còn tia sáng nào , đả kích quá lớn làm vị bác sĩ trẻ không còn rên rỉ nữa mà chuyển sang sụt sùi , và cuối cùng là bật khóc thành tiếng xé lòng trong ánh nhìn thích thú của em trai .Đúng rồi , đây chính là điều gã thèm khát , chính dáng vẻ tổn thương này đây...Cảm nhận sự tuyệt vọng từ anh , gã ác ma mặt đỏ ửng đầy bệnh hoạn , ôi gã yêu chết mất cái bộ dạng bất lực đến phát khóc của anh , nhìn quyến rũ không tả được!!Cả người Han Gyeol vô lực mặc cho em trai đùa bỡn . Mặc cho chủ nhân có phản đối kịch liệt , thân thể bị hạ thuốc cứ nhũn ra theo từng phát dập của gã . Han Gyeol khóc rưng rức , vừa nghẹn ngào vừa bức bối mà không làm được gì , hai tay siết chặt vào ga trải giường , khó chịu , đau đớn và khốn nạn hơn là một chút khoái cảm cuộn trào trong cái đầu rỗng thực sự sẽ đập nát phần lí trí vụn vặt còn sót lại ." Bé Gyul...ah..hức...a-anh xin--em..."Baek Gyul chồm lên , một lần nữa đóng chiếm khuôn miệng đang nức nở gọi tên mình . Sự kích thích từ mọi phía khiến Han Gyeol không có cách nào dành được quyền tự chủ , nước mắt ướt sũng khóe mi , con ngươi ươn ướt như mắt thú nhìn sâu vào ánh mắt đen hun hút của gã .Han Gyeol không biết việc làm vô tình ấy chỉ tổ làm gã hứng thêm , bên dưới bỗng chốc tăng tốc độ , đùi trong của Han Gyeol nhanh chóng đỏ ửng vì lực nắm quá cỡ .Hai tay ghim chặt vào cái eo mảnh khảnh , gã kéo anh ngồi vào lòng gã , cặc cứ theo vậy mà lún vào điểm sâu nhất . Cặc được xoa bóp sướng điên người , chả mấy chốc đã bắn ngập hậu huyệt , Han Gyeol chịu không nổi đã sớm gục đầu vào vai Gyul . Cả người vẫn chưa hết run sau cơn cực khoái" Anh ơi đừng khóc nữa , mắt sưng hết rồi này..."" Ah--bỏ ra...Gyul....đ-đừng chạm vào anh.....Baek Han Gyeol khóc không ra tiếng , bên dưới ướt át ngứa ngáy làm anh thút thít không ngừng . Đau đớn thể xác cũng chả bằng một phần tổn thương tâm lí mà anh phải chịu , sẽ không ngờ có một ngày anh lâm vào hoàn cảnh khó nói , mà thủ phạm còn là người em trai anh trân quý như báu vật .Rốt cuộc từ đầu đến cuối , anh cũng không biết được , càng không hiểu bản thân đã làm những gì mà phải chịu đựng tình cảnh khủng khiếp đến vậy ." Anh ơi , đừng ngủ khi cuộc vui mới bắt đầu chứ anh "Baek Gyul đẩy anh nằm xuống giường , gã ác ma cười khúc khích trước ánh mắt vô hồn của anh . Gạt mái tóc mềm giờ đã rối tung lên trên , gã vuốt tóc anh âu yếm , ánh mắt dịu hiền nhưng dưới háng vẫn cương cứng chọc ngoáy vào trong , sự đối lập này làm Han Gyeol run lên bần bật . Địa ngục thực sự có thể mở ra bất cứ lúc nào , ở đời trước là sự cố không mong muốn dẫn đến Han Gyeol phải sống thực vật , ở hiện tại thì chính là việc bị em trai mà mình tin tưởng và thương yêu nhất hãm hại . Baek Han Gyeol không hiểu , thực sự không hiểuTại sao lại làm thế với anh......
_____
_________
Baek Gyul choàng tỉnh , đập vào mắt gã là trần nhà quen thuộc . Gã ngồi bật dậy , mồ hôi tứa ra ướt sũng áo , đầu óc nhức nhối phát điên tựa như kim chích . Phải một lúc lâu sau , gã mới ổn định lại tinh thần . Vội bật đèn lên , căn phòng quen thuộc trong trí nhớ hiện ra rõ mồn một , từ giá sách , bàn học bừa bộn đều không có sự thay đổi . Gần như không thể tin vào mắt , gã rời giường , nhanh chân chạy đến căn phòng quen thuộc vẫn đang sáng đèn , nhanh chóng mở toang cửa phòng . Tiếng cửa đập vào tường vang lên thật khó nghe , gã không thể chờ đợi một giây nào nữa , lao tới người con trai đang ngồi trước máy tính , hai tay mạnh mẽ ôm chặt vòng eo mảnh khảnh của anh vào lòng , vùi cả người gã vào lồng ngực ấm áp ." Bé Gyul? Sao giờ này em vẫn chưa ngủ vậy?"" Em gặp ác mộng anh ơi..." Gã rúc sâu vào người anh , giọng run như khóc . Mùi hương nhẹ nhàng từ cơ thể anh lởn vởn quanh tâm trí gã , nhắc nhở gã đây là sự thực , chứ không phải một cơn hoang tưởng do quá nhớ anh trai tạo ra .Người con trai gã đang ôm trong lòng là người bằng xương bằng thịt , là anh trai thiện lương trong trí nhớ , chứ không phải là một cái xác vô hồn nhuốm đầy chất lỏng tanh tưởi . Anh ở đây với một cơ thể bình thường , trên người khoác áo len vàng nhạt mà gã tặng anh , vẫn là khuôn mặt hiền lành có đôi ba phần giống gã , nhìn gã bằng ánh mắt tràn đầy cưng chiều ." Gyul đừng sợ em nhé , có anh ờ đây rồi "Anh đưa tay xoa đầu đứa em trai đang ôm chầm lấy anh , đứa nhỏ này vẫn hệt như hồi bé , cứ khi nào bị ai ức hiếp hoặc gặp ác mộng , không giống mấy đứa bạn cùng tuổi sẽ gào khóc ầm ĩ , em trai anh sẽ chỉ ôm chầm lấy anh , sụt sịt khóc lóc , và sau đó anh sẽ xoa đầu nó , nhẹ nhàng an ủi . Baek Gyul dụi người như con chó quấn chủ . Gã cứ im ỉm ông chặt lấy anh , dĩ nhiên con người hiền lành kia sẽ không nhẫn tâm đẫy gã ra , anh cứ mặc cho gã ôm , hai chân tê rần rần cũng không dám than trách gì .Giờ đây trong mắt Baek Han Gyeol , gã chính là một con cún con sợ hãi thế giới , mỏng manh yếu đuối cần được anh dỗ dành . Han Gyeol nghịch mấy lọn tóc của em trai , bất chợt gã trai chui trong lòng anh lên tiếng phá tan bầu không khí im lặng :" Anh ơi , em thấy sợ lắm . Đêm nay em ngủ cùng anh có được không ?"" Hả? Không được đâu bé Gyul , hôm nay anh phải làm việc đến tận sáng lận , anh sợ làm phiền giấc ngủ của em"" Không chịu đâu!! Em muốn ngủ ở đây cơ , em không muốn ngủ một mình đâu!!" - Baek Gyul hơi kích động , tay đang vòng qua eo anh trai siết mạnh một chút ." Nhỏ tiếng lại đi bé Gyul , ba mẹ đang ngủ đấy!! "" Anh không thương em à? Xin anh đấy , cho em nằm một chút thôi , em hứa sẽ không làm phiền anh đâu..." Baek Gyul cố tình dè dặt mấy âm tiết cuối sao cho giọng nói của gã trở nên ủy khuất , đáng thương khiến anh trai mủi lòng , chỉ là mấy trò diễn xuất vụng về nhưng đã làm tâm can Han Gyeol mềm nhũn , sao mà anh nỡ từ chối cậu em trai bé bỏng đáng yêu này được chứ?" Thôi cũng được , tí nữa không ngủ được thì đừng có trách anh đấy " - Baek Han Gyeol chính thức giơ tay đầu hàng , thấy bộ dạng chịu thua của anh , gã lại âm thầm ngoe nguẩy đuôi cáo trong lòng , vẻ mặt vui sướng như đạt được mục đích .Han Gyeol lại quay lại làm việc tiếp , thi thoảng anh sẽ len lén nhìn sang giường ngủ ấm cúng của mình đang bị em trai chiếm dụng , anh thở dài , khóe môi mỏng hơi nhếch lên . Thật hết cách , cho dù đang ở độ tuổi phản nghịch nhưng em trai anh không nổi loạn quậy phá , thậm chí còn mọt sách , bám người , đối với anh vô cùng hiểu chuyện và ngoan ngoãn Giá mà em ấy cứ mãi nhỏ bé như vậy thì tốt .Nếu như để Baek Gyul đọc được suy nghĩ , gã sẽ không kiềm chế được mà phá lên cười , gã cười vì sự ngây thơ của anh . Anh đâu biết rằng trong căn nhà tưởng chừng như hoàn hảo này , ngoại trừ Baek Han Gyeol luôn luôn giữ được tâm tính tốt lành thì các thành viên còn lại sớm đã bị bóng tối nhớp nhúa xâm nhập . Đến cả một đứa nhìn thư sinh như gã cũng vậy , không thể thoát khỏi sự ăn mòn của cái ác , sớm đã trở nên vặn vẹo theo thời gian , chỉ cần sơ sẩy là bóng tối sẽ thoát ra ngoài , vồ vập lấy thứ ánh sáng chói lọi nhất rồi từ từ gặm nhấm đến khi chả còn gì cả .Nhưng gã không muốn làm vậy , gã vẫn yêu thích anh trai ở dáng vẻ ngây thơ trong sáng này hơn . Đành phải đè nén thứ dục vọng xấu xa kia xuống mười tấc đất , gã không được phép làm vậy với anh trai của mình .Còn mai sau , gã không dám chắc Baek Gyul nằm trong chăn không ngủ được , gã chỉ nằm yên trên giường , vùi người vào chăn gối thơm mùi hương ngọt nhẹ man mát , không phải mùi nước xả vải , gã dám chắc đây là mùi cơ thể của anh trai . Suy nghĩ đó làm gã hít mạnh một hơi , để hương thơm ngọt ngào ấy căng tràn buồng phổi , lảng vảng quanh đầu óc , thơm thật , gã đã nghĩ vậy .Bóng lưng cặm cụi làm việc của Han Gyeol in sâu vào tâm trí Gyul , ngắm nghía mải miết một cách say sưa . Bóng đêm ngoài cửa sổ dần tan đi , kim đồng hồ đã chỉ qua bốn giờ sáng , tiếng gõ phím mới dừng lại . Han Gyeol đẩy đống hồ sơ sang một bên , chậm chạp đi về giường của mình . Nhẹ nhàng kéo chăn lên rồi nầm gọn sang một góc giường , tranh thủ giây phút ít ỏi chợp mắt một lúc . Một vài phút sau , tiếng thở đều đều của anh vang lên bên tai . Sau khi chắc chắn anh đã ngủ say , Gyul mới dám vòng tay qua eo anh kéo về phía gã , bình thường anh cao hơn gã một cái đầu , vậy mà giờ đây con người ấy lọt thỏm vào lòng Baek Gyul , dễ dàng được gã ôm vào lòng . Mong muốn được thỏa mãn , rất nhanh sau dó gã đã chìm vào giấc ngủ .
______Baek Han Gyeol duỗi người , cảm nhận được trên eo mình có cánh tay đang ôm chặt . Baek Gyul rúc vào người anh như người lạnh tìm hơi ấm , anh khẽ tách con người đang dán lên lưng mình , đứng dậy duỗi người cho tỉnh táo ." Báo thức không kêu? Lạ nhỉ?"Bảy giờ sáng , nắng đã xua tan đi đêm đen từ lâu . Phòng Han Gyeol kéo rèm che hết ánh sáng , nhờ có đồng hồ sinh học trong đầu nên anh mới thức giấc kịp , cũng may chưa trễ giờ làn .Anh cẩn thận sắp xếp tài liệu trên bàn rồi rón rén bước đi ra khỏi phòng . Tiếng đóng cửa vang lên cũng là lúc con người đang nằm trên giường mở to đôi mắt thâm quầng , dường như Baek Gyul không ngủ một chút nào suốt cả đêm .Baek Han Gyeol đi làm vào lúc sáng sớm sớm tinh mơ , rõ ràng là mỏi mệt đến sụp cả mắt , lúc sắp xếp tài liệu cũng lẫn lộn hết lên . Nhìn điệu bộ lúng túng ấy mà gã chỉ muốn phì cười , dễ thương thật , một người hoàn hảo như anh cũng có lúc vụng về đến vậy .Bố đã đi công tác từ sáng sớm , chắc tối muộn mới về nhà , gã nhớ mang máng vậy . Đi xung quanh xem xét , căn nhà rộng rãi vẫn y như trong quá khứ , nhìn trống trải và có phần thiếu hơi người . Cũng dễ hiểu , khi mà bố mẹ cứ gặp mặt là ngứa mắt đối phương , dẫn đến việc tranh cãi , đôi khi còn lao vào đánh nhau thừa sống thiếu chết . Dạo gần đây bố bận đi công tác , còn mẹ gã thì nghiện propofol nặng , lúc nào cũng thấy nằm ở ghế ngủ li bì.Do công việc dày đặc , anh Han Gyeol bận rất nhiều việc bên ngoài , thi thoảng về nhà hai đến ba lần trong tuần , khoảng thời gian ấy chỉ có mỗi gã và người mẹ vô trách nhiệm ở trong căn nhà rộng lớn , không gian im lặng , yên tĩnh đến mức làm gã muốn phát điên .Trong tương lai gã đã thí nghiệm lên anh Han Gyeol , biến anh thành một cỗ máy chỉ biết chiến đấu , nhưng sâu trong lòng gã không muốn như vậy . Gã yêu thích anh trai gã ở hiện tại , một con người ấm áp , cả người luôn thơm thoang thoảng mùi ngọt ngào . Gã thích cách anh trai xoa đầu mình , động viên , khích lệ gã bằng giọng nói nhỏ nhẹ , có phần đáng yêu so với một người trưởng thành . Giờ đây có cơ hội làm lại lần nữa , không lí nào gã để anh Han Gyeol phải chịu đau đớn như ở kiếp trước , lần này gã sẽ âm thầm thay đổi một số sự kiện trong quá khứ , vừa đủ để anh không bị người khác hãm hại Gã không cho phép điều đó , người được phép hủy hoại Han Gyeol chỉ có thể là Baek Gyul chứ không phải ai khác...____
Baek Han Gyeol day day thái dương , công việc nặng nhọc làm cả người anh rệu rạ . Đồng hồ đã chỉ qua 5h chiều , anh thu dọn đồ đạc rồi nhanh chóng ra về . Hiếm khi có ngày không phải ở lại tăng ca , bước chân của Han Gyeol nhanh hơn một chút , trên khuôn mặt sáng sủa có phần háo hức . Bóng người hòa vào đám đông xô bồ , khí chất sạch sẽ cùng dáng người cao gầy khiến anh trông tách biệt giữa dòng người lúc nhúc . Ánh mặt trời đỏ lửa dần dần biến mất sau chân trời , gợn mây xanh nhạt pha chút hồng của nắng tạo nên vẻ đẹp tự nhiên níu chân Han Gyeol một lúc . Trong ánh mắt đen láy không một chút ác ý phản chiếu từng áng mây hồng . Cảnh đẹp làm Han Gyeol mỉm cười , nhẹ nhàng và đẹp đẽ như thiên sứ trời ban xuống nhân gian .Baek Gyul dõi theo bóng lưng anh , nhãn cầu bị bóng tối che mù tất cả cảm xúc , nơi ngực trái đập rộn ràng từng tiếng . Han Gyeol cảm nhận được điều gì bèn quay lại , nhìn thấy em trai bèn sáng mắt lên :" Gyul!! Tan học rồi hả em!?"Han Gyeol hớn hở ra mặt , anh đưa tay vẫy vẫy về phía em trai , mặc kệ ánh mắt khó hiểu của người đi đường . Gyul trông có vẻ rất ngượng ngùng nhưng trong đang rất khoái ." Sao hôm nay anh về sớm vậy ạ?"" Vậy bình thường anh về muộn lắm sao?" " Không hẳn , em bất ngờ thôi . Lắm hôm anh còn không chịu về nhà ăn cơm kia mà..."Giọng điệu nghe bình thản , qua tai Han Gyeol lại thành giận dỗi . Mặt anh hơi đỏ lên , tự thấy bản thân bận bịu quá mà không để ý đến cảm xúc của em mình . " Bé Gyul , cho em bánh này , đừng giận anh nha"Bàn tay đang cầm cặp sách của Baek Gyul xuất hiện thêm một túi bánh . Gyul nhìn đống bánh ngọt thơm nức mũi màu mè hoa lá trong tay , kèm theo đó là bức thư tình với nét chữ mềm mỏng , nội dung thì khỏi bàn , toàn mấy lời sến súa đủ để biết tình cảm mãnh liệt của chủ nhân nó . " Bánh này là do một em học sinh tặng anh đấy , cô bé tặng quà nhiệt tình ấu nên anh cũng không nỡ từ chối "" Vậy à? Thôi em không ăn đâu "Gyul đưa lại túi bánh cho anh trai , vị bác sĩ trẻ hoang mang , khẽ rùng mình vì ánh nhìn u ám của em trai . Dỗ dành không thành công mà còn khiến Gyul giận hơn trước .Không thể ngờ sẽ có nhiều ánh mắt dõi theo anh đến vậy , nhất là mấy cô nàng đang ở lứa tuổi mộng mơ . Ánh mắt cuồng nhiệt đó như một lời thách thức tới Gyul , rằng anh trai của mày không phải của riêng mình mày , anh ấy đẹp , tốt tính và hiền hòa hơn bất cứ ai , hoàn toàn không xứng đáng bị giam hãm cùng một chỗ với một đứa thần kinh bất toại như Baek Gyul .Nếu như cứ để cho anh ấy tỏa sáng , liệu một ngày nào đó anh có rời bỏ gã không ?Lòng bàn tay giấu trong túi quần bị nắm đến nát bươm da thịt , móng tay dính đầy máu tươi chảy xuống mặt đất . Ánh mắt đen kịt như mực loang , tĩnh lặng như đang suy tính điều gì . Ở gã toát lên khí chất hung tàn của một kẻ đi săn đích thực , còn nạn nhân không ai khác ngoại trừ người anh trai xấu số Baek Han Gyeol .Một kế hoạch đen tối nảy ra trong đầu gã , khóe môi cong cong , ánh mắt trống rỗng không phù hợp với lứa tuổi híp lại . Dù sao căn nhà này đã mục ruỗng từ lâu rồi , có trách thì trách người anh trai đáng thương của gã không nhận ra điều đó sớm hơn .
_____
Hơn 7h tối , một buổi tối hoàn hảo , bố đi công tác , mẹ thì vừa mới rời đi không lâu . Ở nhà chỉ có hai anh em nên Han Gyeol quyết định nấu mấy món đơn giản ăn cho nhanh , Gyul không phản đối gì , ở lại phụ giúp anh nấu nướng ." Gyul? Em không ăn cơm à?"" Anh cứ ăn trước đi , em đi tắm cái đã"Baek Gyul quay mặt đi , miệng không giấu được nụ cười hiểm ác . Trong khi đó Han Gyeol vẫn ngây thơ không biết gì , bữa tối lần này đã mở ra một cơn ác mộng kinh hoàng ám ảnh anh từ ngày này qua tháng nọ . Chính tay Baek Gyul sẽ phá hủy đi toàn bộ ánh sáng trong đôi mắt trong veo đấy , một cách tàn nhẫn nhất có thể...Hai mươi phút , một vài phút ngắn ngủi nhưng đối với Baek Gyul lại dài như cả năm , khoảng thời gian vừa đủ để đống thuốc gã trộn trong đồ ăn phát huy tác dụng của mình .Han Gyeol đặt đũa xuống , mắt bắt đầu cay xè , thuốc đã ngấm sâu vào đại não , ảnh hưởng trực tiếp đến hành động của Han Gyeol . Anh run rẩy đứng dậy , chân đã mềm nhũn không còn cảm giác , thân thể đột ngột mất đi tín hiệu từ các cơ quan làm anh ngã về phía trước , Baek Gyeol đưa tay ôm anh , gã tham lam hít mùi hương nhẹ nhàng sau gáy của anh trai yêu dấu . Han Gyeol gục đầu lên vai em trai , sau lưng ngứa ngáy râm ran , phần gáy trắng muốt nhanh chóng được con người kia gặm nhấm , chả mấy chốc đã để lại mấy dấu răng ướm máu lên vùng da trắng nõn .Han Gyeol không cử động được , tay chân anh cứ như đá tảng nghiền chặt , có cố gắng mấy cũng không nhấc nổi một ngón tay . Anh thẫn thờ nhìn vào hư vô , miệng lưỡi đơ cứng , tai ù ù như có hàng trăm con ong vo ve . Vừa khó chịu vừa đau đớn nhưng không thể nào biểu đạt điều đấy ra ngoài .Mắt anh là thứ duy nhất có thể cử động được , đôi mắt đen láy hiền dịu giờ đây tràn ngập nỗi hoang mang . Baek Gyeol đã làm gì anh? Thằng bé rốt cuộc muốn cái gì?!Dòng suy nghĩ bị cắt đứt khi Baek Gyeol vác anh lên vai , người thằng bé nhỏ thó vậy mà dễ dàng vác được một người đàn ông trưởng thành ( thực tế Han Gyeol cũng chả nặng lắm ) , vào phòng ngủ của nó , đèn sáng được bật lên , cửa cũng đã khóa chốt cẩn thận .Lúc này Baek Gyeol mới ngồi xuống giường , ngắm nhìn anh trai đang nằm im , tròng đen trong mắt người nhỏ tuổi nheo lại , cẩn thận đánh giá từng chút một đường nét xinh đẹp trên khuôn mặt Han Gyeol .Tiếng vải vóc vang lên , không phải xé ra một cách sỗ sàng và bạo lực , Baek Gyeol chỉ nhẹ nhàng cởi chiếc áo blouse trắng , bảng tên , quần dài . Từng món đồ che đi thân thể ngọc ngà của Han Gyeol lần lượt mất đi , cho đến khi chỉ còn một chiếc áo dài tay màu vàng chanh và quần cộc ngắn cũnĐầu óc Han Gyeol đang nổ ra hàng tá câu hỏi , đứa nhóc đáng yêu hàng ngày hay bám áo anh dường như chỉ là vỏ bọc mềm mại mà em trai anh đã dày công xây dựng . Sau lớp vỏ giả tạo ấy mới là con người thật , một con quỷ nguy hiểm , tàn nhẫn , ẩn mình sau lớp áo bông xù của cừu trắng ôm anh vào vòng tay . Chờ đến khi Han Gyeol nhận thức được tình hình đã quá muộn , vuốt sắc mãnh thú không biết từ lúc nào găm chặt vào da thịt , đôi mắt sâu hoắm như đục lỗ gắt gao khóa chặt cơ thể người nằm dưới . Baek Han Gyeol không thể chạy trốn được nữa Bàn tay vô lực được gã nâng lên , nhìn những mạch máu xanh yếu ớt ẩn sau lớp da mỏng , đôi tay đã từng cầm dao kéo biết bao năm không ngờ lại xinh đẹp như vậy . Gã sờ lên từng đốt ngón tay mảnh khảnh vì tác dụng của thuốc mà nhũn ra , đầu ngón tay hơi ửng hồng , chắc là do lạnh , hoặc do tác dụng của thứ thuốc kia .Nghĩ ngợi một lúc , gã nhìn lên đôi mắt mông lung của người kia . Baek Gyul cúi xuống , chỉ một ngụm đã khóa chặt miệng Han Gyeol , lưỡi đẩy sang càn quét khoang miệng ẩm ướt . Miệng lưỡi bị chiếm lấy , khoang miệng mở to không khép được , nước bọt cứ thế nhiễu sang hai bên nhanh chóng được em trai liếm hết . Tròng mắt đen lòm như hầm mực , chất chứa biết bao dục vọng đang dần dần đứt xích . Baek Han Gyeol bất lự cố gắng cựa quậy , cổ họng ư a mấy tiếng không rõ , sự bất lực gần như tràn ngập khuôn mặt xinh đẹp , anh không hiểu , chuyện quái gì đang xảy ra với em trai anh vậy?Trong khi Han Gyeol đang bấn loạn trước hành xử khác thường của gã , Baek Gyul lại rất hưởng thụ vòm miệng ấm nóng của anh trai , vị ngọt ngào kích thích làm máu trong người gã sôi sùng sục . Con quỷ nếm được trái cấm sẽ càng tham lam , dần dà lún sâu vào tội ác không thể dừng lại .Gã nhả miệng anh ra , Han Gyeol thở như sắp chết , gấp gáp thở từng ngụm lớn , phiếm mắt đỏ hồng ươn ướt làm bụng gã trai nhộn nhạo .Miệng lưỡi bắt đầu ngứa ngáy , răng nanh nhọn hoắt ghim vào xương quai xanh , máu đỏ tứa ra , tanh nồng , thấm vào cổ áo rồi đông đặc ở đấy . Vén vạt áo lên , cứ thế gã chu du trên từng tấc thịt trắng nõn , để lại biết bao nhiêu vết hôn , dấu cắn đỏ rực .Không thể chờ đợi một giây phút nào , tên ác ma họ Baek kéo chiếc quần den vướng víu xuống tận mắt cá chân , mấy ngón tay thon dài nhìn là biết dân tri thức chọc mạnh vào cửa huyệt đang mấp máy , dùng sức bắt chước động tác làm tình mà đi ra đi vào liên tục .Han Gyeol cử động yếu ớt , cả người nóng như hòn than rùng lên sau mỗi cú chạm nhẹ của em trai . Lí trí Baek Gyul đang treo nặng ngàn cân , nay lại vì lời cầu xin yếu ớt tựa lông hồng kia làm cho đứt đoạn . Hai ngón tay ướt đẫm nước được rút ra , nhường chỗ cho dị vật lớn hơn rất nhiều ." Gyul...ah..d--dừng lại..."Han Gyeol thề , cuộc đời anh chưa bao giờ phải trải qua đau đớn đến vậy , lưỡi bập bẹ thốt ra một câu cầu xin , thuốc trong người anh cứ như kích thích cảm giác . Nỗi đau giờ đây bị phóng đại lên hàng vạn lần , đau đến mức làm cơ thể nhão nhoét của anh co giật dữ dội , mắt mở trừng ra , hốc mắt đỏ hồng và đong đầy lệ châu lấp lánh .Thuốc ngấm trong người dần mất đi tác dụng , nhưng không vì thế mà Han Gyeol thành công thoát khỏi cái máy đóng cọc đang giã hàng trăm phát vào cái miệng dưới háu ăn ." Gyul...ah..hức..d-dừng lại đi--xin em...Anh bấu chặt vào ga giường , giọng nói trong vắt ngọt ngào như câu đi chút nhân tính sót lại trong người gã . Han Gyeol đẩy vai gã , muốn thoát khỏi cuộc làm tình sai lầm này . Baek Gyul chỉ cần đẩy nhẹ một cái đã dễ dàng giam anh trai trong vòng tay mình , gã nâng cằm anh lên , xoáy thẳng vào tròng mắt tan rã của người nằm dướiChân dài trắng như ngọc yếu ớt vác lên vai Gyul , tiếp đó siết lấy cổ chân trắng gầy , gã ác quỷ lại nhoẻn miệng , nụ cười lần này không giả tạo , thậm chí còn tràn ngập đê mê và thích thú . Rõ ràng trong mắt tên bệnh hoạn này thì Han Gyeol không còn là người anh trai mà gã luôn tơ tưởng nữa , chắc chắn không phải .Anh là kiệt tác , do gã tạo ra và chỉ thuộc về một mình Baek Gyul . Khuôn mặt không vặn vẹo méo mó mà vẫn xinh đẹp động lòng , khiến một đứa có gu thẩm mỹ điên khùng còn phải xao xuyến không nỡ xuống tay . Gã xoa mí mắt đỏ ửng của anh , bấy giờ mới chịu mở miệng :" Anh đừng khóc...không sao đâu "" Bỏ anh ra Gyul...ch-chúng ta không nên làm chuyện này đâu.."" Tại sao ạ?"" Gyul...nghe anh nói...thả anh ra đã..á--Đầu khấc cứng rắn đang chôn trong huyệt mềm đỉnh vào một điểm nào đó lập tức cắt ngang câu nói của Han Gyeol . Anh bụm chặt miệng , nhìn chăm chăm tên ác quỷ đang xâm phạm mình , gã cười , cười cợt trên thân thể thèm khát của anh .Mặc dù phải có sự hỗ trợ của thuốc nhưng không sao , gã tin là anh trai cũng thích món quà này . Nghĩ vậy , Gyul nhẹ nhàng đẩy hai tay của anh lên đỉnh đầu , dương vật tiếp tục công cuộc xỏ xiên khám phá từng ngóc ngách trong huyệt thịt ướt át .Baek Gyul thực sự điên rồi , gã hoàn toàn để bóng tối trong mình xâm lấn lương tâm . Tự tay bóp nát ánh sáng đời gã , kéo mặt trời xuống vực thẳm không đáy , cứ thế từng chút một hủy hoại con người duy nhất yêu thương gã trong cái nhà này .Gã biết mình điên nặng , cảnh tượng anh Han Gyeol khóc sướt mướt cùng với thân thể in hằn từng vết cắn mút đỏ thẫm đã mê hoặc gã quên lối về . Say sưa tận hưởng niềm thống khoái từ việc làm thất đức , để mặc con quỷ bên trong phá tan hết tất cả ." Sao e-em lại..hức...làm vậy với anh?..."" Vì em yêu anh mà anh ơi..."" Gyul......kh-không phải đâu...không phải..." - Han Gyeol lắc đầu , muốn nói thêm gì đó nhưng đành thôi , anh chỉ quay mặt vào gối nức nở khóc . Mắt anh trống rỗng chẳng còn tia sáng nào , đả kích quá lớn làm vị bác sĩ trẻ không còn rên rỉ nữa mà chuyển sang sụt sùi , và cuối cùng là bật khóc thành tiếng xé lòng trong ánh nhìn thích thú của em trai .Đúng rồi , đây chính là điều gã thèm khát , chính dáng vẻ tổn thương này đây...Cảm nhận sự tuyệt vọng từ anh , gã ác ma mặt đỏ ửng đầy bệnh hoạn , ôi gã yêu chết mất cái bộ dạng bất lực đến phát khóc của anh , nhìn quyến rũ không tả được!!Cả người Han Gyeol vô lực mặc cho em trai đùa bỡn . Mặc cho chủ nhân có phản đối kịch liệt , thân thể bị hạ thuốc cứ nhũn ra theo từng phát dập của gã . Han Gyeol khóc rưng rức , vừa nghẹn ngào vừa bức bối mà không làm được gì , hai tay siết chặt vào ga trải giường , khó chịu , đau đớn và khốn nạn hơn là một chút khoái cảm cuộn trào trong cái đầu rỗng thực sự sẽ đập nát phần lí trí vụn vặt còn sót lại ." Bé Gyul...ah..hức...a-anh xin--em..."Baek Gyul chồm lên , một lần nữa đóng chiếm khuôn miệng đang nức nở gọi tên mình . Sự kích thích từ mọi phía khiến Han Gyeol không có cách nào dành được quyền tự chủ , nước mắt ướt sũng khóe mi , con ngươi ươn ướt như mắt thú nhìn sâu vào ánh mắt đen hun hút của gã .Han Gyeol không biết việc làm vô tình ấy chỉ tổ làm gã hứng thêm , bên dưới bỗng chốc tăng tốc độ , đùi trong của Han Gyeol nhanh chóng đỏ ửng vì lực nắm quá cỡ .Hai tay ghim chặt vào cái eo mảnh khảnh , gã kéo anh ngồi vào lòng gã , cặc cứ theo vậy mà lún vào điểm sâu nhất . Cặc được xoa bóp sướng điên người , chả mấy chốc đã bắn ngập hậu huyệt , Han Gyeol chịu không nổi đã sớm gục đầu vào vai Gyul . Cả người vẫn chưa hết run sau cơn cực khoái" Anh ơi đừng khóc nữa , mắt sưng hết rồi này..."" Ah--bỏ ra...Gyul....đ-đừng chạm vào anh.....Baek Han Gyeol khóc không ra tiếng , bên dưới ướt át ngứa ngáy làm anh thút thít không ngừng . Đau đớn thể xác cũng chả bằng một phần tổn thương tâm lí mà anh phải chịu , sẽ không ngờ có một ngày anh lâm vào hoàn cảnh khó nói , mà thủ phạm còn là người em trai anh trân quý như báu vật .Rốt cuộc từ đầu đến cuối , anh cũng không biết được , càng không hiểu bản thân đã làm những gì mà phải chịu đựng tình cảnh khủng khiếp đến vậy ." Anh ơi , đừng ngủ khi cuộc vui mới bắt đầu chứ anh "Baek Gyul đẩy anh nằm xuống giường , gã ác ma cười khúc khích trước ánh mắt vô hồn của anh . Gạt mái tóc mềm giờ đã rối tung lên trên , gã vuốt tóc anh âu yếm , ánh mắt dịu hiền nhưng dưới háng vẫn cương cứng chọc ngoáy vào trong , sự đối lập này làm Han Gyeol run lên bần bật . Địa ngục thực sự có thể mở ra bất cứ lúc nào , ở đời trước là sự cố không mong muốn dẫn đến Han Gyeol phải sống thực vật , ở hiện tại thì chính là việc bị em trai mà mình tin tưởng và thương yêu nhất hãm hại . Baek Han Gyeol không hiểu , thực sự không hiểuTại sao lại làm thế với anh......
_____
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me