TruyenFull.Me

Luckae Curse Of The Deep Sea

Kaeya rời khỏi phòng gần như ngay lập tức sau tin nhắn từ Lumine. 

Phòng ăn tối nằm ngay sau sảnh chính của khách sạn. Trong phòng ăn gần như kín người. Một số quý ông trong bộ vest đen đuôi tôm đang tán tỉnh những quý bà, tiểu thư đeo đầy ngọc quý. Kaeya nhận ra tiểu thư Lumine cũng đang đứng trong tốp các quý bà đó.

Anh tiến tới cô nàng, nói:

- Trông tiểu thư lộng lẫy đến nỗi tôi tưởng mình đã thấy Maude Adams hiện thế.

Cuộc nói chuyện suýt thì bị cắt ngang. Một quý ông với cái mũi to khịt mũi khó chịu, và càng nhăn nhó hơn khi sự chú ý của các quý bà, quý cô bị lấy đi hết bởi cái gã trai lông bông này.

Lumine phe phẩy quạt, cười ngại ngùng:

- Anh quá khen rồi, Kaeya.

Một quý cô tóc đỏ thốt lên:

- Ồ, hóa ra là ngài Kaeya Alberich sao? Khi tiểu thư Lumine đưa ra lời mời ăn tối, tôi còn tưởng là một gã béo, vô duyên, độc mồm nào khác.

- Ừ hừm, nếu cậu Kaeya đây đã đến. - Quý ông mũi to tằng hắng. - Ta nên đến bàn ăn tối. Tôi vẫn còn rất nhiều chuyện để kể, đặc biệt là chuyến trèo lên miệng núi lửa.

Bàn ăn có tổng cộng tám người, tính cả hai người Kaeya và Lumine. Có một ngài mũi to, một quý ông liên tục đổ mồ hôi tay, một thanh niên tóc bạc điển trai nhưng ít nói. Bên phía nữ, ngoài tiểu thư trẻ tuổi ban nãy ra, là một quý bà đẫy đà và lộng lẫy với vô số nhẫn đá quý trên khắp ngón tay, cổ và trên ngực, và một tiểu thư im hơi lặng tiếng, luôn đưa mắt lườm ngài mũi to. 

Lumine vốn là người quen với Kaeya, lúc này lại đứng xa anh, nên chàng trai tóc bạc miễn cưỡng kéo ghế cho cô nàng. Tiểu thư tóc đỏ bắn cho anh một ánh nhìn đầy ý tứ, và anh mỉm cười đáp lại. Nhưng lúc anh định kéo ghế cho nàng, quý ngài mũi to đã xô hẳn anh ra một bên. 

Là một kẻ lịch thiệp có nghề, anh gật đầu xin thứ lỗi, rồi đẩy ghế giúp tiểu thư im lặng, nhưng cô nàng hậm hực lườm anh. Quý ông còn lại kia dường như chẳng mê thích những nghi thức ứng xử, để quý bà lấp lánh đứng một lúc lâu, và anh đã chớp cơ hội đó.

Thấy Kaeya trong nháy mắt đã chiếm được cảm tình của hai trong bốn người phụ nữ, Lumine cười nhẹ khi đưa tay lên uống rượu. 

Khác với anh tưởng tượng, bữa tiệc không giống một bữa-thi-xem-ai-ăn-sang-trọng-hơn, mà như một buổi đi ăn bình thường, dẫu cách sử dụng dao nĩa của vài người trong số họ rất tao nhã. Họ nói nhiều, đặc biệt là ngài mũi to.

- Dù vài người ở đây biết tôi, tôi cũng xin tự giới thiệu lại. Roger Natshki, thương nhân đến từ Fontaine.

Và hóa ra quý ông có mái tóc hơi hoa râm kia lại là một viên tướng từ Natlan với cái tên "Oskur Pavlo" thuộc đội M-7 đi vào lịch sử quân đội thế giới. 

Chàng trai còn lại, cũng lẳng lặng giới thiệu với một nụ cười nhạt:

- El R. Zerath, một nhiếp ảnh gia đến đây để chụp ảnh.

- Lumine de Lucem, cũng là một nhiếp ảnh gia, nhưng tôi đến đảo Mondstadt để thăm thú ngắm cảnh thôi. - Lumine híp mắt.

- Tôi là Kaeya Alberich, phóng viên của tòa soạn Kaenria. Tôi đến du lịch cùng tiểu thư Lumine đây. - Kaeya nói ngay sau Lumine, hai người ăn ý cười với nhau. 

Vị tiểu thư tóc đỏ có vẻ khó chịu, hỏi:

- Hẳn hai người là một cặp.

Lumine phản ứng ngay:

- Không hề. Chúng tôi vô tình quen biết sau khi hợp tác làm chung, giữa hai bọn tôi là mối quan hệ đồng nghiệp.

Đã hơi thoải mái hơn, tiểu thư trẻ tuổi dịu mặt đi, và tiếp tục giới thiệu bản thân một vẻ hân hoan:

- Tôi là Yoru Mitsu Cavalera, con của ngài Cavalera, một thương nhân thường xuyên giao thương giữa Mondstadt, Inazuma và Snezhnaya. Dù hiện tại tôi sống ở Fontain cùng mẹ và đến Mondstadt để du lịch.

Ngài Roger lên tiếng:

- Chúng tôi có quen biết với nhau từ trước.

Chẳng hiểu sao, nhưng Kaeya có chút mong chờ ở ba người phụ nữ trong tiệc này, và khi nghe Yoru nói, anh có cảm giác rằng bữa tối hôm nay sẽ gặt được một mùa bội thu. Nên ngay sau khi quý bà mà anh vô tình may mắn chiếm được hảo cảm kia giới thiệu, anh càng chắc chắc hơn.

- Olga Sidorova, một trong những nhà đầu tư cho khách sạn Dawn của gia tộc Ragnvindr. Tôi đến từ Snezhnaya xa xôi, bởi thiếu gia Ragnvindr đã mời tôi... Quả là một chàng trai biết ăn nói, biết lễ nghi.

Mọi người dường như nín thở để đợi tiểu thư cuối cùng giới thiệu, cô nàng còn ít nói hơn cả ngài viên tướng, dường như cô chẳng quan tâm tới việc người ta nghĩ mình bất lịch sự, vô phép hay không:

- Gertrene Lelteme, Sumeru.

Không khí có hơi gượng gạo, Lumine phải hồ hởi kích thích lại không khí vui vẻ. Dù ngài Roger tỏ ra thô lỗ lúc đầu, cũng biết khéo léo hùa theo, dẫu ngài ta có kéo câu chuyện lại về phía mình đi chăng nữa. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me