Lucy Harem Huyen Hoac
" Lucy-sama, chị tỉnh lại đi. " " Lucy? Cô ấy sao thế? " " Tôi đang ở đâu? " " Chị tỉnh rồi. May quá, chị tỉnh rồi. " " Cậu làm bọn tớ sợ quá. " .........." Lucy-sama, chị luôn là nữ thần trong lòng em. "" Lucy, bọn tớ tin tưởng cậu. "" Em đã không còn là thành viên Fairy Tail đúng chứ? Em còn lưu luyến gì nữa không? " " Không! Trong em giờ chỉ có hận mà thôi. " " Vậy, chị đồng ý gia nhập Sabertooth không, Lucy-sama? "" Mọi người tin tôi sao? Tôi có thể sao? "" Đương nhiên rồi. "" Sabertooth luôn chào đón cậu. "》》》》Bắt đầu chap 3《《《《.......Lucy đã rời khỏi Fairy Tail rồi. Rời khỏi nơi đã từng cho cô sự ấm áp của gia đình, niềm tin dành cho những người bạn, và sự hạnh phúc... của tình yêu. Đúng, cô yêu Natsu. Rất yêu rất yêu là đằng khác. Cậu ấy là người mang đến ánh sáng, niềm vui thực sự cho cô nhưng rồi cũng chính cậu ấy là người đã dập tắt ánh mặt trời của cô. Cô yêu cậu ta, nhưng cậu ta vì cái gì mà phản bội cô? Vì Masori? Hahaha. Đây gọi là tình nghĩa đồng đội mà họ thường rêu rao sao? Đồng đội với nhau mà họ đánh cô ra nông nỗi này? Đồng đội với nhau mà họ chọn vứt bỏ người luôn sát cánh chiến đấu 5 năm cùng họ, để tin tưởng, bảo vệ cho người chỉ mới vào hội 2 tháng?Vì những lời nói không căn cứ của cô ta mà họ nỡ hành hạ cô như vầy. Vì những giọt nước mắt giả tạo của cô ta mà họ lăng mạ, sỉ nhục và đuổi cô ra khỏi hội. Vết thương thể xác không làm cô đau mà là vết thương tinh thần đã khiến cô kiệt sức. Đi giữa trời mưa, từng giọt từng giọt nước trong suốt đổ xuống thân thể cô như đang gột rửa toàn bộ nỗi đau, xoa dịu trái tim cô và đồng thời, xóa sạch sẽ tình cảm sâu sắc mà cô dành cho Fairy Tail và cả Natsu. Cơn mưa như đang tưới tắm cho hạt giống thù hận dần nảy nở trong trái tim thuần khiết trong sáng của cô. Nếu đã không thể níu kéo được, thì buông tay vậy. Cô không muốn mình lại mù quáng tin tưởng để rồi nhận lấy sự phản bội, nỗi khổ sở giày xéo linh hồn cô. Cô không muốn!Nhiều lúc con người ta phải chịu đựng nỗi đau đớn thì mới có thể giác ngộ, mới không một lần nữa phạm phải sai lầm đó. Trên đời không có điều gì đau đớn hơn khi chúng ta đặt quá nhiều niềm tin vào một ai đó, hi sinh vì họ để rồi một ngày nào đó, họ lại phản bội chúng ta. Những gì Lucy trải qua cũng giống như vậy. Nhưng... ông trời chưa bao giờ tuyệt đường con người cả. Phải bỏ đi thứ này thì thứ khác tốt hơn mới đến với chúng ta. Nhiều khi phải chịu đánh cược trái tim để trưởng thành hơn. Đối với Lucy thì cũng thế. Cô vì quá đau khổ, kiệt sức ngã xuống lòng đường lạnh ngắt. Nhưng trước khi nhắm mắt, cô nhìn thấy một bóng dáng bên cạnh mình. Cảm giác yên bình khiến cô buông bỏ mọi thứ, nhắm chặt đôi mắt và lâm vào hôn mê. ----------- 😴😴😴 ------------........Nắng buổi sáng chiếu lên khuôn mặt xinh đẹp của Lucy, tiếng chim ca líu lo ngoài trời đánh thức cô. Mở đôi mắt chocolate ra, cô nhìn xung quanh." Mình đang ở đâu vậy? Chẳng lẽ lại là Zeref cứu mình? Không đúng, đây không phải nhà anh ấy. " - Lucy ngạc nhiên phân tích.Đột nhiên, cánh cửa đang im lìm thì bất thình lình mở ra. Một cô gái khá đáng yêu với mái tóc trắng bạc giống Lisanna và cái nơ hoa hồng xanh trên đầu. Đó là Yukino Agria." Lucy-sama, chị tỉnh rồi. Chị có thấy khó chịu chỗ nào không? Chị muốn ăn chút gì không? Hay chị uống nước nhé? Để em kêu mọi người. " Yukino lo lắng cùng quan tâm hỏi cô một lèo làm cô không biết nói gì cho đúng. Nhưng cô cảm thấy thật ấm áp. Có người quan tâm mình, có người còn nhớ đến sự tồn tại của mình...,.thật tốt quá. Rất giống với họ lúc trước, nhưng giờ mọi thứ đã thay đổi." Từ từ thôi Yukino-chan. " - Cô nói." Ah. Em xin lỗi. Chị có sao không? " - Cô bé vẫn tiếp tục hỏi." Không, chị không sao. " - Cô lắc đầu nói." Được rồi. Chị không sao là tốt rồi. Vậy em nói Sting-sama đưa chị về Fairy Tail nhé?! " - Yukino vui vẻ nói." Không! Yukino-chan, chị không về đó đâu. Cho chị nghỉ ngơi một chút rồi chị đi ngay. Sẽ không làm phiền em đâu. " - Cô đau khổ nói." Em không có ý đó. Nhưng mà... tại sao chị không muốn về ạ? " - Cô bé ngây thơ hỏi." Em thật sự muốn nghe sao? Chị mong sau khi nghe xong, em sẽ không cảm thấy hối hận khi cứu chị. " - Lucy nói. Vẻ mặt thoáng qua nỗi buồn." Dạ. Em sẽ không hối hận. " - Yukino chắc chắn nói.Lúc cô sắp kể thì cánh cửa lần nữa mở ra, à không, lần này là là bị tông vào mới đúng. Đứng trc mặt cô là Sting, Rogue, Minerva, Rufus, Orga. Nhìn họ có vẻ ngượng ngùng, chắc là họ nghe lén mình nói chuyện rồi. Thôi kệ, dù gì họ cũng sẽ biết thôi. Nói luôn thể cho gọn." Mọi người ngồi đi. Em sẽ kể. " - Cô nói." Được. Em mau nói đi. " - Minerva tò mò nhìn cô." Chuyện là.............. " - Lucy thấp giọng kể lại toàn bộ quá trình sự việc. Gương mặt cô in đậm nỗi thống khổ, buồn bã đan xen sự thù hận của cô." Tại sao lại xảy ra chuyện như vậy? Họ cũng quá vô lý rồi. " - Sting tức giận nói." Theo trí nhớ của tôi, chính Fairy Tail là người đã dạy cho chúng ta về tình đồng đội thì phải, đúng chứ? " - Rufus kìm nén sự tức giận của mình." Tôi cảm thấy thật tội nghiệp cho họ. Bị một đứa con gái xấu xa dắt mũi để rồi phản bội chính đồng đội của mình. " - Rogue bình thản nói. Nhưng ai biết trong lòng anh ấy đang tức giận cỡ nào? " Chị đã hi sinh cung Bảo Bình-Aquarious để cứu họ vậy mà họ lại không tin chị. " - Yukino mặt đen đi phần nào nói." Thật không ngờ, Fairy Tail lại thu nhận một kẻ độc ác như cô Maso gì đó. Lần này là họ thiệt rồi. " - Orga có vẻ hơi ngạc nhiên, nhưng ngay sau đó lại trông khá là đắc chí. " Mọi người... tin tôi sao? " - Lucy rất ngạc nhiên hỏi. Sabertooth tin cô!" Đương nhiên rồi. Một cô gái của ánh nắng như em không thể làm ra chuyện như vậy. Chị tin em, Lucy. " - Minerva tin tưởng nhìn cô." Lucy-sama, chị chính là nữ thần trong lòng em. Sao em có thể không tin chị? " - Yukino ngại ngùng nói." Lucy, cậu đã không còn là thành viên Fairy Tail nữa phải không? Cậu còn lưu luyến gì không? " - Sting quan sát gương mặt Lucy." Không! Tớ hiện giờ rất hận họ. " - Mắt cô hiện lên tia thù hận nồng đậm." Vậy, chị đồng ý gia nhập Sabertooth chứ? " - Yukino mong chờ nói." Tôi có thể sao? " - Cô kinh ngạc hỏi." Đương nhiên rồi. Chúng tớ chào đón cậu. " - Rogue nói.SABERTOOTH LUÔN CHÀO ĐÓN CẬU, LUCY._________ End chap 3 __________.......Khi chúng ta thật sự tuyệt vọng thì một kì tích sẽ xuất hiện. Phải trải qua khổ đau mới có thể trưởng thành hơn. Ông trời không bao giờ tuyệt đường con người. Phải biết từ bỏ thứ này thì mới nhận được thứ khác tốt hơn. Hãy học cách tin tưởng, mở rộng tấm lòng với người xứng đáng. Đừng để đánh mất đi những thứ quý giá của chính chúng ta.
SAU NHỮNG KHÓ KHĂN, NƯỚC MẮT, CHÍNH LÀ SỰ HẠNH PHÚC VÀ NỤ CƯỜI. VƯỢT QUA ĐỂ TRƯỞNG THÀNH HƠN. VÀ ĐỪNG ĐÁNH MẤT NHỮNG THỨ QUAN TRỌNG VỚI CHÍNH MÌNH.
SAU NHỮNG KHÓ KHĂN, NƯỚC MẮT, CHÍNH LÀ SỰ HẠNH PHÚC VÀ NỤ CƯỜI. VƯỢT QUA ĐỂ TRƯỞNG THÀNH HƠN. VÀ ĐỪNG ĐÁNH MẤT NHỮNG THỨ QUAN TRỌNG VỚI CHÍNH MÌNH.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me