Luyen Viet H 6
= ̄ω ̄= Present day = ̄ω ̄=Tô Lăng mang thai, cậu mang thai con của Đường Ngọc, anh trai của người cậu yêu nhất. Đôi mắt cậu thất thần nhìn thật lâu vào vùng bụng hơi nhô lên của mình.Cậu cùng Đường Thanh quan hệ rất nhiều lần mà Đường Thanh rất ghét những đồ phòng hộ, bản thân Tô Lăng cũng vô cùng ao ước mang trong mình giọt máu của anh, mang thai đứa trẻ của anh. Nhưng dù bên anh một năm nhưng cậu chẳng hề có động tĩnh, cậu đã vô cùng tự ti về bản thân cùng dòng máu bán yêu của mình vì không thể mang thai con của Đường Thanh.Ấy vậy mà cậu cùng Đường Ngọc quan hệ với nhau chỉ một lần do nhầm lẫn thế mà cậu đã mang thai một đứa trẻ. Đôi tay cậu không ngừng run rẩy chạm vùng bụng của mình. Trong đầu cậu nghĩ đến phá thai nhưng, đây chỉ là một đứa trẻ vô tội, cậu đã bị ghét bỏ cậu không nỡ nhẫn tâm với đứa bé này dù nó là con đi chăng nữa. Nó vẫn là con của cậu, chỉ mình cậu thôi.Vì vậy bên trong cơ thể Tô Lăng đang dần lớn lên một tiểu sinh mệnh cường đại, khiến tương lai run rẩy. Họ Đường vốn là dương thịnh âm suy, rất ít nữ nhân có thể sinh con nên Đường gia thường liên hôn với Tô gia là Xà tộc, Nguyễn gia là Hồ tộc.Tô Diệc sau ba năm ngủ mê man tỉnh dậy, y vô cùng mừng rỡ khi Tô Lăng tan biến khỏi tầm mắt của mình. Mọi thứ vô cùng thuận lợi khiến Tô Diệc vô cùng mãn nguyện. Tô Lăng bị gạch tên khỏi gia phả, Đường Thanh yêu y và hai người chỉ chờ đợi Tô Diệc hồi phục sức khỏe là có thể kết hôn.Chỉ tiếc, Tô Diệc đã quên đi một điều, nếu không có Tô Lăng thì danh hiệu thiên tài của y sẽ nhanh chóng tan biến, phụ thân Tô Tường cùng mẫu thân Mẫn Vũ của Tô Diệc luôn vô cùng tự hào về đứa con thiên tài này của mình. Những pháp trận do Tô Diệc vẽ ra đều khiến cho danh xưng thiên tài nâng tận mây, vô cùng hoàn hảo cho đến khi Kí Vũ Trận do ' Tô Diệc' một lần vì tộc nhân chi nhánh ở phương xa cầu xin giúp đỡ vẽ mong cầu mưa thuận gió hòa đột nhiên bị hỏng khiến cho cả tòa gia trang của chi nhánh đó liền bị phá vỡ. Hóa ra trong phân tộc kia vô tình có một đứa trẻ nghịch ngợm vẽ thêm vào pháp trận ở trong từ đường khi bị phạt quỳ làm pháp trận thay đổi khiến tai ương đổ xuống.Phân tộc trưởng Tô Ân quỳ xuống cầu xin Tô Tường cùng Tô Diệc chủ mong Tô Diệc sửa lại pháp trận và vẽ pháp trận cầu hòa hướng thịnh vượng vào phân tộc. Tô Tường ghét bỏ Tô Ân cùng phân tộc này nhưng khi Tô Ân dâng lên muội muội 24 tuổi của mình lên cho Tô Tường thì Tô Tường mắt trợn tròn nhìn tiểu mỹ nhân đôi mươi xinh đẹp kia rồi bất giác gật đầu. Muội muội Tô Ân tên Tô Duyệt Quân là con gái của tiền phân tộc phía Nam với một bán yêu Hồ Xà ( lai giữa hồ ly và xà nhân) vô cùng xinh đẹp Tô Duyệt Quân là một mỹ nhân, nàng kết đầu theo kiểu búi tóc mây, ngay cả tóc phía trước trán cũng rẽ theo hình mây, nằm tự nhiên trên hai hàng chân mày, tóc mai của nàng được uốn cong, nhưng trông rất nhạt, mỏng như hai cánh ve, càng tôn thêm vẻ hoàn mỹ cho khuôn mặt bầu bĩnh của nàng và đôi mắt xinh đẹp đầy mị hoặc quyến rũ ..Thân hình thon thả của nàng được khoác lên bộ áo màu bích ngọc kéo dài tận gót chân nàng khiến cho nàng có vẻ như một nàng tiên nữ đang lên cao, mà người ta khó với tới được. Nàng đeo một chiếc vòng khá nổi bật, đó là xâu chuỗi hạt nàng đeo trước ngực, lớp ngoài gồm có hai mươi hạt minh châu kết lại, phía dưới là vòng tròn bằng ngọc thạch sáng lấp lánh không lấn át nổi vẻ thanh tú thoát tục của nàng.Tô Ân lần này trả một cái giá khá cao để nhờ vả tộc chính trợ giúp phục lại phân tộc của mình, Tô Tường không thoát mĩ sắc của Tô Duyệt Quân nên nhanh chóng nhận lời. Ông ta không biết chính tay mình tạo nên những tai họa sau này của Tô gia, và đây mới chỉ là bắt đầu.Tô Tường dùng giọng nói vừa tự hào vừa năn nỉ để thương lượng với Tô Diệc, Mẫn Vũ lúc mắt không vui nhìn Tô Duyệt Quân.Tô Diệc bị lời nói của cha y giật mình, trận đồ pháp trận vốn đều do y cướp trắng từ Tô Lăng, y vốn chả biết gì về những pháp trận này. Giờ thì hay rồi, phải vì vừa sửa vừa vẽ thêm một cái trận đồ khác nữa khiến Tô Diệc lo sợ vô cùng, nếu nói chỉ cần bất tỉnh 1 trận mà mất đi tài năng này chỉ sợ những bất mãn vì sự kiêu căng của một thiên tài trước kia của mọi người dành cho Tô Diệc sẽ bị bùng nổ mất. Tô Diệc làm người luôn vô cùng kiêu căng, ỷ vào thân phận cùng tài năng ức hiếp nhiều người lúc trước giờ đây là lúc cần tài năng để củng cố địa vị mới có thể gả dễ dàng vào Đường gia nhưng giờ không có Tô Lăng thì 'tài năng' đó lấy đâu ra??Tô Diệc hối hận vì gây hấn với Tô Lăng, đáng nhẽ phải ép Tô Lăng nô dịch thêm vài năm nữa mới đúng. Nhưng trên đời này không có thuốc hối hận, Tô Lăng đã bị gạch tên khỏi gia phả, và cậu cũng biến mất khỏi tầm mắt của Tô gia rồi.
______________________Tô Lăng vì mang thai nên vô cùng vất vả, cả người liền nặng nề, vì muốn chăm sóc bảo bối nên cậu bất chấp giả làm bà bầu đi bệnh viện khám thai mỗi tháng. Tháng thứ 3, bác sĩ cười hòa ái chúc mừng cậu mang bầu song sinh, Tô Lăng cười ôn nhu vuốt bụng, thì ra là hai đứa thảo nào bụng cậu nặng nề đến vậy. Nhưng cậu vô cùng lo sợ khi tháng thứ 5 hai bảo bối nhà cậu biến thành thú hình làm bác sĩ khám thai kinh hoàng chạy mất, trên máy siêu âm hiện ra một quả trứng và một tiểu thú nhỏ đang vô cùng hoạt bát ngọ ngậy. Phải biết thế giới của Thú nhân vốn vô cùng cẩn mật, vạn bất đắc dĩ Tô Lăng mới lưu lạc đến một bệnh viện ngoại giới khám thai như vậy. Tô Lăng cười cười sủng nịnh hai tiểu bảo bối phá hư này, bệnh viện này là một bệnh viện lớn tại Thượng Hải, giờ bí mật bị phát hiện cậu chẳng dám quay lại đây nữa. Chính Tô Lăng không biết toàn bộ quá trình và cả bệnh án của cậu nhanh chóng được chuyển lên văn phòng viện trưởng Từ Húc.Từ camera, Từ Húc nhìn kĩ lại tiểu thai phụ này, ông cảm thấy có một cảm giác vô cùng thân quen, giống em gái ông Từ Doanh. Từ gia là Long tộc vô cùng khiêm tốn, ít khi giao thiệp với tộc khác, mà em gái Từ Doanh của ông sinh ra đã không giống tộc nhận khác, không biết biến thân, chỉ có thể dùng được phép thuật, thậm chí lại là hàng cao thủ, Từ Doanh như một người phàm sống giữa tộc rồng khiến cô bị cô lập. Vào một năm nọ, Từ Doanh mất tích và không thể trở về nữa.Sau đó, Từ gia không biết Từ Doanh bị mất đi trí nhớ bị bán vào Tô gia làm hầu gái phục dịch tại thư viện. Từ Doanh dù gì cũng là Long, cô có kiến thức vô hạn và điều này cô truyền lại cho con trai Tô Lăng. Tô Tường vốn chả là gì cả, ông ta chỉ trong cơn say rượu mà cưỡng bức Từ Doanh, Từ Doanh cầu xin danh phận cho con trai trước khi chết do băng huyết, sẽ không có băng huyết nếu như chủ mẫu Mẫn Vũ ghen ghét hầu gái không thân phận nhưng lại có dung mạo xuất trần khiến Tô Tường yêu thích không thôi,nên cố tình ra tay với hai mẹ con Từ Doanh.Từ Húc nhìn thấy hình bóng em gái trên người cậu thai phụ nọ liền nghi hoặc đánh giáo hồ sợ bệnh án của cô gái nọ, tên giả, địa chỉ giả, thông tin giả hết. Từ Húc nóng lòng vô cùng, đây có lẽ là cháu gái ông, con gái của Doanh nhi. Nhìn bệnh án mà ông thấy trái tim ông như vỡ vụn, đó là một hổ thú và có lẽ là một long thú không chừng. Là ai? Ai dám khiến đứa trẻ nhỏ như vậy đã mang thai lại còn song bào thai nữa, để ý hết những video giám sát thấy chỉ có cô gái một mình đến một mình đi khỏi bệnh viện. Cháu gái Từ Húc ông mà lại lủi thủi lén lút đi khám thai vậy sao???
Cả căn phòng như vỡ nát, Từ Húc hối hận nhớ về em gái mình rồi nghĩ về đứa con gái đáng thương của em gái ông. Không được, ông phải đem nó về nhận tổ tông.
______________________Tô Lăng đến tháng thứ 7 liền cố gắng cải trang kĩ lưỡng quay lại bệnh viện kia, không phải cậu không sợ nhưng bệnh viện rất tốt, cậu đã thử nhiều bệnh viện khác nhưng kết quả không tốt bằng nên Tô Lăng quyết định dùng nửa tháng trời cố nghĩ ra một trận pháp che dấu hình dạng của hai bảo bối rồi vẽ lên bụng. Tô Lăng lo lắng xoa bụng hai bảo bối đi vào phòng siêu âm, nhìn hình ảnh hai bé con người trên màn hình thì cậu liền thở phào nhẹ nhõm, chí ít vậy cũng bớt lo hơn rồi. Lần này Tô Lăng được một vị bác sĩ lớn tuổi khám cho, chứ không phải nữ bác sĩ như trước. Vị bác sĩ này đem cho cậu một cảm giác thân thuộc như, như người thân vậy. Ông cho cậu lời khuyên, rồi còn bắt mạch cho cậu nữa, Tô Lăng chưa bao giờ thấy thoải mái như vậy.Nhìn Tô Lăng ra khỏi phòng khám, Từ Húc vẫn còn nghe đâu tiếng cười nói nhẹ nhàng của cậu thanh niên giống hệt Doanh nhi em gái ông, chắc chắn là con trai con bé rồi. Từ Húc cười chua xót nghĩ, không hiểu tại sao đứa bé nhỏ tuổi vậy đã mang thai, Doanh nhi em giờ ra sao rồi??? Bởi vì là lần đầu tiên nên ông không dám hỏi quá nhiều về Doanh nhi và cặp song sinh. Nhưng Từ Húc quyết sẽ đem cậu thiếu niên này về nhận tổ tông, cảm nhận hơi thở long tộc cuồng cuộn tỏa ra từ bào thai khiến Từ Húc biết rõ cậu chính là con trai Doanh nhi em ông. Từ Doanh không có khả năng bình thường vốn có của các long tộc bình thường nhưng về kiến thức và tài năng lại là bậc nhất, Từ Húc liếc nhìn trận pháp nho nhỏ trên bụng thiếu niên liền đoán một phần. Hơn nữa cậu thiếu niên là bán yêu thuộc xà tộc nhưng một trong hai bào thai của cậu lại là long tộc điều này chứng tỏ hoặc mẹ hoặc cha cậu là long tộc. Thế nào cũng có thể đem cậu về long tộc bằng mọi giá
______________________Tô Lăng vì mang thai nên vô cùng vất vả, cả người liền nặng nề, vì muốn chăm sóc bảo bối nên cậu bất chấp giả làm bà bầu đi bệnh viện khám thai mỗi tháng. Tháng thứ 3, bác sĩ cười hòa ái chúc mừng cậu mang bầu song sinh, Tô Lăng cười ôn nhu vuốt bụng, thì ra là hai đứa thảo nào bụng cậu nặng nề đến vậy. Nhưng cậu vô cùng lo sợ khi tháng thứ 5 hai bảo bối nhà cậu biến thành thú hình làm bác sĩ khám thai kinh hoàng chạy mất, trên máy siêu âm hiện ra một quả trứng và một tiểu thú nhỏ đang vô cùng hoạt bát ngọ ngậy. Phải biết thế giới của Thú nhân vốn vô cùng cẩn mật, vạn bất đắc dĩ Tô Lăng mới lưu lạc đến một bệnh viện ngoại giới khám thai như vậy. Tô Lăng cười cười sủng nịnh hai tiểu bảo bối phá hư này, bệnh viện này là một bệnh viện lớn tại Thượng Hải, giờ bí mật bị phát hiện cậu chẳng dám quay lại đây nữa. Chính Tô Lăng không biết toàn bộ quá trình và cả bệnh án của cậu nhanh chóng được chuyển lên văn phòng viện trưởng Từ Húc.Từ camera, Từ Húc nhìn kĩ lại tiểu thai phụ này, ông cảm thấy có một cảm giác vô cùng thân quen, giống em gái ông Từ Doanh. Từ gia là Long tộc vô cùng khiêm tốn, ít khi giao thiệp với tộc khác, mà em gái Từ Doanh của ông sinh ra đã không giống tộc nhận khác, không biết biến thân, chỉ có thể dùng được phép thuật, thậm chí lại là hàng cao thủ, Từ Doanh như một người phàm sống giữa tộc rồng khiến cô bị cô lập. Vào một năm nọ, Từ Doanh mất tích và không thể trở về nữa.Sau đó, Từ gia không biết Từ Doanh bị mất đi trí nhớ bị bán vào Tô gia làm hầu gái phục dịch tại thư viện. Từ Doanh dù gì cũng là Long, cô có kiến thức vô hạn và điều này cô truyền lại cho con trai Tô Lăng. Tô Tường vốn chả là gì cả, ông ta chỉ trong cơn say rượu mà cưỡng bức Từ Doanh, Từ Doanh cầu xin danh phận cho con trai trước khi chết do băng huyết, sẽ không có băng huyết nếu như chủ mẫu Mẫn Vũ ghen ghét hầu gái không thân phận nhưng lại có dung mạo xuất trần khiến Tô Tường yêu thích không thôi,nên cố tình ra tay với hai mẹ con Từ Doanh.Từ Húc nhìn thấy hình bóng em gái trên người cậu thai phụ nọ liền nghi hoặc đánh giáo hồ sợ bệnh án của cô gái nọ, tên giả, địa chỉ giả, thông tin giả hết. Từ Húc nóng lòng vô cùng, đây có lẽ là cháu gái ông, con gái của Doanh nhi. Nhìn bệnh án mà ông thấy trái tim ông như vỡ vụn, đó là một hổ thú và có lẽ là một long thú không chừng. Là ai? Ai dám khiến đứa trẻ nhỏ như vậy đã mang thai lại còn song bào thai nữa, để ý hết những video giám sát thấy chỉ có cô gái một mình đến một mình đi khỏi bệnh viện. Cháu gái Từ Húc ông mà lại lủi thủi lén lút đi khám thai vậy sao???
Cả căn phòng như vỡ nát, Từ Húc hối hận nhớ về em gái mình rồi nghĩ về đứa con gái đáng thương của em gái ông. Không được, ông phải đem nó về nhận tổ tông.
______________________Tô Lăng đến tháng thứ 7 liền cố gắng cải trang kĩ lưỡng quay lại bệnh viện kia, không phải cậu không sợ nhưng bệnh viện rất tốt, cậu đã thử nhiều bệnh viện khác nhưng kết quả không tốt bằng nên Tô Lăng quyết định dùng nửa tháng trời cố nghĩ ra một trận pháp che dấu hình dạng của hai bảo bối rồi vẽ lên bụng. Tô Lăng lo lắng xoa bụng hai bảo bối đi vào phòng siêu âm, nhìn hình ảnh hai bé con người trên màn hình thì cậu liền thở phào nhẹ nhõm, chí ít vậy cũng bớt lo hơn rồi. Lần này Tô Lăng được một vị bác sĩ lớn tuổi khám cho, chứ không phải nữ bác sĩ như trước. Vị bác sĩ này đem cho cậu một cảm giác thân thuộc như, như người thân vậy. Ông cho cậu lời khuyên, rồi còn bắt mạch cho cậu nữa, Tô Lăng chưa bao giờ thấy thoải mái như vậy.Nhìn Tô Lăng ra khỏi phòng khám, Từ Húc vẫn còn nghe đâu tiếng cười nói nhẹ nhàng của cậu thanh niên giống hệt Doanh nhi em gái ông, chắc chắn là con trai con bé rồi. Từ Húc cười chua xót nghĩ, không hiểu tại sao đứa bé nhỏ tuổi vậy đã mang thai, Doanh nhi em giờ ra sao rồi??? Bởi vì là lần đầu tiên nên ông không dám hỏi quá nhiều về Doanh nhi và cặp song sinh. Nhưng Từ Húc quyết sẽ đem cậu thiếu niên này về nhận tổ tông, cảm nhận hơi thở long tộc cuồng cuộn tỏa ra từ bào thai khiến Từ Húc biết rõ cậu chính là con trai Doanh nhi em ông. Từ Doanh không có khả năng bình thường vốn có của các long tộc bình thường nhưng về kiến thức và tài năng lại là bậc nhất, Từ Húc liếc nhìn trận pháp nho nhỏ trên bụng thiếu niên liền đoán một phần. Hơn nữa cậu thiếu niên là bán yêu thuộc xà tộc nhưng một trong hai bào thai của cậu lại là long tộc điều này chứng tỏ hoặc mẹ hoặc cha cậu là long tộc. Thế nào cũng có thể đem cậu về long tộc bằng mọi giá
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me