Ma Trach Hoi Tho Cuoi Cung
Aiya đây có được xem là phúc lợi khi ta không tạch môn đầu không a +_+ ________________- Mã… Mã tổng, cũng sắp tiến hành rồi a.. Anh mau ra đi ha - Thiên Trạch vội mở cửa kéo tay Đinh Trình Hâm vào phòng rồi thuận chân đạp Mã Gia Kì đổ nhào ra ngoài. Aiya~ bảo bối của người ta ghen thì đáng yêu mà sao bảo bối của Mã Tổng ghen thì bạo lực quá a! ……………
Không khí bên ngoài náo nhiệt
Không khí bên trong càng im lặng
Buổi lễ có lẻ đã bắt đầu rồi
Họ trao nhẫn chưa? Có hôn nhau không?
Có lẽ buổi lễ kết thúc rồi…
Tất cả đều diễn ra trong sự tưởng tượng của Thiên Trạch, cậu tưởng tượng về cảnh Mã Gia Kì tay trong tay cùng Thiên Vy sánh bước trên thảm đỏ, mọi người xung quanh thì nô nức chúc mừng, cảnh vật trang trí có phần đậm nét đề lại ấn tượng tốt đẹp. Và… Mã Gia Kì hôn cô ấy
Nhưng thực tế thì khác xa với trí tưởng tượng bay bỗng này
- Mời cô dâu và chú rễ trao nhau một nụ hôn để làm nên một hẹn ước bền bỉ cho đôi bên - Trước mặt là người dẫn hôn lễ, ông cầm mic cùng với gương mặt niềm nở, vui vẻ xướng tên yêu cầuMã Gia Kì giữ chặt gáy cô ta, kéo đầu cô ta sát xuống cho mọi người ở cả khung lễ thấy được nụ hôn " nồng cháy " như thế nào
Nhưng mà …
- Cô giữ yên. - Hắn kiên quyết không chạm vào môi cô ta, vẻ mặt còn có lời hăm dọa " để mọi người biết nụ hôn là giả. Cô không cần phải sống ở đây đâu " Buổi lễ nhanh chóng được kết thúc sau màn ăn uống của các vị khách quyền quý được mời đến từ đa Quốc Gia. Mã Gia Kì không về phòng cùng Thiên Vy, mà lại rẽ sang phòng của Lý Thiên Trạch, hắn nhẹ nhàng cởi bỏ bộ lễ phục ra. Bước lại gần Thiên Trạch - Anh… anh vừa kết hôn, sao lại không ở cùng Thiên Vy chứ… anh không sợ… - Sợ? Sợ gì? - Hắn nâng cằm Thiên Trạch lên, dùng lưỡi liếm nhẹ vành tai cậu - Ý em là.. Anh vừa kết hôn xong không viên phòng, sao lại chạy đến đây?- Chạy đến đây viên phòng cùng em được không? - Hắn khẽ luồn tay vào áo cậu, xoa nắn đầu nhũ hồng hồng từ khi nào trở nên cương cứng " NÀY NÀY BỘ TÔI LÀ KHÔNG KHÍ À? " - nội tâm Đinh Trình Hâm trở nên gào thét với cảnh tượng trước mặt Thiên Trạch xô nhẹ hắn ra, vội quay mặt ra chỗ khác - Về phòng đi… anh đang làm mọi người ghét em hơn… - Em thật sự chán anh rồi? - Em không chán anh… mà là.. Anh vừa kết hôn xong lại chạy đến đây, không sợ Vương Tiểu Thư buồn sao? - Buồn? Vậy em có nghĩ cô ta ép gã anh liền không nghĩ đến cảm nhận của em không? …………
" Hể? "
Không khí yên lặng một chút… một chút thôi…
Lý Thiên Trạch… bỗng nhiên… " HÁ HÁ HÁ HÁ " - Cậu ta phá lên cười lớn- Cười? Em cười cái gì? - Mã Tổng, em tưởng là cô ta gả cho anh chứ? Sao lại trở thành anh gả cho cô ta như vậy? - Là vì anh có giá
Không khí bên ngoài náo nhiệt
Không khí bên trong càng im lặng
Buổi lễ có lẻ đã bắt đầu rồi
Họ trao nhẫn chưa? Có hôn nhau không?
Có lẽ buổi lễ kết thúc rồi…
Tất cả đều diễn ra trong sự tưởng tượng của Thiên Trạch, cậu tưởng tượng về cảnh Mã Gia Kì tay trong tay cùng Thiên Vy sánh bước trên thảm đỏ, mọi người xung quanh thì nô nức chúc mừng, cảnh vật trang trí có phần đậm nét đề lại ấn tượng tốt đẹp. Và… Mã Gia Kì hôn cô ấy
Nhưng thực tế thì khác xa với trí tưởng tượng bay bỗng này
- Mời cô dâu và chú rễ trao nhau một nụ hôn để làm nên một hẹn ước bền bỉ cho đôi bên - Trước mặt là người dẫn hôn lễ, ông cầm mic cùng với gương mặt niềm nở, vui vẻ xướng tên yêu cầuMã Gia Kì giữ chặt gáy cô ta, kéo đầu cô ta sát xuống cho mọi người ở cả khung lễ thấy được nụ hôn " nồng cháy " như thế nào
Nhưng mà …
- Cô giữ yên. - Hắn kiên quyết không chạm vào môi cô ta, vẻ mặt còn có lời hăm dọa " để mọi người biết nụ hôn là giả. Cô không cần phải sống ở đây đâu " Buổi lễ nhanh chóng được kết thúc sau màn ăn uống của các vị khách quyền quý được mời đến từ đa Quốc Gia. Mã Gia Kì không về phòng cùng Thiên Vy, mà lại rẽ sang phòng của Lý Thiên Trạch, hắn nhẹ nhàng cởi bỏ bộ lễ phục ra. Bước lại gần Thiên Trạch - Anh… anh vừa kết hôn, sao lại không ở cùng Thiên Vy chứ… anh không sợ… - Sợ? Sợ gì? - Hắn nâng cằm Thiên Trạch lên, dùng lưỡi liếm nhẹ vành tai cậu - Ý em là.. Anh vừa kết hôn xong không viên phòng, sao lại chạy đến đây?- Chạy đến đây viên phòng cùng em được không? - Hắn khẽ luồn tay vào áo cậu, xoa nắn đầu nhũ hồng hồng từ khi nào trở nên cương cứng " NÀY NÀY BỘ TÔI LÀ KHÔNG KHÍ À? " - nội tâm Đinh Trình Hâm trở nên gào thét với cảnh tượng trước mặt Thiên Trạch xô nhẹ hắn ra, vội quay mặt ra chỗ khác - Về phòng đi… anh đang làm mọi người ghét em hơn… - Em thật sự chán anh rồi? - Em không chán anh… mà là.. Anh vừa kết hôn xong lại chạy đến đây, không sợ Vương Tiểu Thư buồn sao? - Buồn? Vậy em có nghĩ cô ta ép gã anh liền không nghĩ đến cảm nhận của em không? …………
" Hể? "
Không khí yên lặng một chút… một chút thôi…
Lý Thiên Trạch… bỗng nhiên… " HÁ HÁ HÁ HÁ " - Cậu ta phá lên cười lớn- Cười? Em cười cái gì? - Mã Tổng, em tưởng là cô ta gả cho anh chứ? Sao lại trở thành anh gả cho cô ta như vậy? - Là vì anh có giá
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me