TruyenFull.Me

Mac Xich Pondphuwin Joongdunk

Trời về khuya, bầu trời chìm trong màn đêm yên ắng, ánh đèn đường le lói hắt lên chiếc xe màu đen đang dừng lại trước một nhà kho cũ, cách thành phố khoảng một tiếng chạy xe.
Dunk xuống xe, gió đêm lùa qua mái tôn rỉ sét, phát ra những tiếng rít khe khẽ. Anh tiến về phía nhà kho rồi mở cánh cửa kim loại hoen gỉ, cửa vừa mở thì anh thấy một người đàn ông đang đứng cạnh chiếc bàn gỗ mục, trên bàn là những tập hồ sơ, màn hình máy tính và vài lọ hóa chất nhỏ. Anh ta khoác áo blouse trắng, dáng người cao ráo, vẻ ngoài điển trai, điềm đạm, thần thái điềm tĩnh với ánh mắt sắc bén. Mái tóc đen gọn gàng. Đó là Ohm - Lota 26 tuổi, là bạn và là bác sĩ pháp y từng cộng tác với Dunk trong một vài vụ án nội bộ.

Ohm thấy Dunk thì quay qua chào. Anh gật đầu, rồi hỏi: “Cậu điều tra được gì rồi?”

Ohm không nói ngay mà đưa một xấp tài liệu cho anh: “Hồ sơ pháp y của Fourth đã bị chỉnh sửa"

Dunk cau mày: "Chỉnh sửa ở phần nào?"

Ohm nhìn vào xấp tài liệu, nói: "Phần thời gian t. ử  v. ong cố tình bị chỉnh sửa lệch khoảng 3 tiếng. Ngoài ra...”

Ohm dừng lại, rút ra hai tấm ảnh X-quang: "Cậu xem đi. Vết đ. ạn trên cơ thể em ấy không phù hợp với dữ liệu. Trong hồ sơ chỉ ghi là một viên đ. ạn vào ngực thôi. Nhưng trên thực tế thì có tới hai viên. Một viên b. ắn ngay tim và một viên b. ắn lệch chỉ sượt qua tim thôi"

Anh nhíu mày, siết chặt tay: “Vậy là em ấy đã bị b. ắn hai lần?”

“Chưa hết.” – Ohm cắm USB vào laptop đặt lên chiếc bàn gỗ cũ trong nhà kho – “Camera hiện trường hôm đó đã bị xóa dữ liệu. Nhưng tôi đã khôi phục được một đoạn. Hình ảnh không rõ lắm nhưng có một người xuất hiện gần chỗ tìm thấy t. hi t. hể em ấy"

Màn hình nhấp nháy vài lần, rồi hiện lên đoạn video mờ. Một bóng người trong trang phục đen, đội nón đen, dáng người khá cao chạy khỏi khu vực, tay vẫn cầm kh. ẩu s. úng. Camera không quay rõ mặt, nhưng hắn có một hình xăm bên cổ tay trái rất nổi bật. Là một ký hiệu lạ, trông giống ngọn lửa đan xen với ký tự J"

Dunk nhìn chằm chằm vào màn hình, mắt tối sầm lại: “Tôi nhất định phải tìm ra hắn.”

Ohm lắc đầu, nhìn anh: "Cậu định điều tra một mình sao? ”

Dunk lặng im vài giây. Sau đó, anh khẽ nói: "Đúng, tôi sẽ làm mọi cách để có thể tìm ra hắn"

Ohm quát, giọng giận dữ: "Cậu điên rồi sao? Cậu biết làm như vậy nguy hiểm lắm không? Cậu nên nhớ cậu còn gia đình đó"

Anh trầm giọng, kiên định nói: “Tôi biết chứ nhưng có nguy hiểm cũng phải làm. Tôi nhất định phải tìm ra kẻ đã g. iết em trai tôi"

Ohm thở dài,  giọng bất lực: “Cậu đang chơi đùa với lửa đấy, Dunk.”

Anh quay sang nhìn Ohm, ánh mắt không chút dao động:
“Tôi không sợ bị bỏng, nếu có thể tìm ra kẻ đó" -  Anh cười khẩy: "Vì em ấy có là đ. ịa người. ục tôi cũng sẽ bước vào"

"Dù sao cũng cám ơn vì đã giúp tôi nhé. Tôi về trước đây,  gặp lại sau" - Anh vẫy tay chào rồi quay người rời đi. Ohm cũng không nói gì thêm, chỉ yên lặng nhìn bóng lưng đơn độc của anh dần hòa vào màn đêm.

Khoảng 1 tiếng sau. Khi về đến căn hộ mọi thứ vẫn yên lặng đến mức khiến người ta khó thở. Dunk treo áo khoác, anh mở tủ rượu lấy một chai rồi rót đầy ly sau đó anh ngồi thụp xuống sofa, cả người nặng trĩu như vừa kéo theo cả màn đêm. Ánh đèn vàng nhạt phản chiếu lên khung ảnh cũ đặt trên kệ tủ. Đó là tấm hình anh cùng em trai là Fourth, hai anh em cười rạng rỡ dưới ánh nắng dù người cả hai lấm lem bùn đất… một khoảnh khắc mà giờ đây chỉ còn trong ký ức.

Anh nâng ly, mắt dán vào khung ảnh, khẽ lẩm bẩm: “Fourth à, em yên tâm… anh nhất định sẽ tìm ra kẻ đó. Anh sẽ bắt hắn phải trả giá." - Giọng anh trầm thấp, gần như thì thầm với một người không còn trên đời.

Ánh đèn vàng phản chiếu lên ly rượu, soi bóng một người đàn ông cô độc đang cố níu lấy một lời hứa. Bên ngoài cửa sổ, trời vẫn tối. Và đêm nay, chẳng có ngôi sao nào xuất hiện.
( Còn tiếp )

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me