Mac Xich Pondphuwin Joongdunk
Không gian xung quanh tối mịt, chỉ le lói chút ánh sáng mờ nhạt hắt xuống từ chiếc bóng đèn trần cũ kỹ, phản chiếu lên nền gạch lạnh ngắt. Phuwin tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ. Không cửa sổ, chỉ có duy nhất một cánh cửa sắt xỉn màu. Mùi ẩm mốc xộc vào mũi, nồng nặc, đặc quáng như thể nơi này đã bị bỏ hoang cả mấy năm trời không ai bén mảng tới. Trần nhà loang vết nước, vài giọt từ một ống nước rỉ chậm rãi rơi xuống sàn nghe "tách, tách", đều đặn như chiếc đồng hồ đếm ngược không biết điểm dừng. Tiếng gió rít qua khe cửa hoen gỉ nghe như tiếng ai thì thầm.Đầu cậu đau như búa bổ, tứ chi nặng trịch, miệng khô khốc. Khi cậu cố nhấc tay lên, mới nhận ra cổ tay mình bị tr. ói ch. ặt. Đột nhiên cậu ngửi thấy một mùi hương kỳ lạ thoáng qua trong không khí. Rất giồng mùi pheromone."Chết tiệt” – cậu nghiến răng, đầu óc vẫn còn choáng.Tiếng cửa mở két một tiếng chậm rãi.Một kẻ bước vào. Toàn thân hắn được trùm kín bởi áo hoodie đen, mũ trùm kín mặt, chỉ để lộ đôi mắt lạnh tanh.Cậu gằn giọng: "Mày là ai?"Kẻ đó không đáp ngay. Hắn tiến lại gần cậu, từng bước nặng nề. "Tôi không quan trọng" – giọng hắn khàn đặc – "Tôi chỉ làm theo lệnh của người đã trả tiền""Ai là người trả tiền cho mày" – cậu cố gắng giữ tỉnh táo, mắt dõi theo từng động tác của hắn.Hắn không trả lời. Chỉ lôi ra một ố. ng t. iêm chứa thứ dung dịch màu xanh lam đậm, đặc sánh như hóa chất. Không cần giải thích. Hắn tiến đến bên cậu, gi. ữ ch. ặt tay và ti. êm thẳng vào tĩ. nh m. ạch.“Khốn nạn...!” - cậu cố gi. ãy gi. ụa nhưng d. ây tr. ói quá chắc. Chất lỏng lạnh buốt lan tỏa khắp cơ thể như một cơn lũ nhấn chìm toàn bộ hệ thần kinh.Hắn quay lưng rời đi. Khoảng 3 phút sau khi tiêm, cơ thể cậu rơi vào trạng thái s. ốc. Nhiệt độ cơ thể tăng vọt, tim đập nhanh, tuyến cổ nóng rát và tiết ra pheromone Omega ngọt ngào, thứ mùi hương xa lạ khiến cậu giờ. oảng l. oạn. Pheromone đảo lộn khiến cậu r. un r .ẩy, ra mồ hôi liên tục, các giác quan trở nên nh. ạy c. ảm bất thường.Tuyến pheromone b. ị é. p kích hoạt theo cơ chế Omega, kéo theo cảm giác n. óng b. ừng ở bụng dưới, co rút ở cổ họng và tuyến s. inh d .ục. Cậu không thể kiểm soát được bản thân, mỗi cơn c. o th. ắt như đẩy cậu tới gần hơn với trạng thái ph. át t. ình. Đặc biệt, mùi pheromone cũ của Enigma từng đánh dấu hắn giờ trở nên á. m ả. nh và k. ích thí. ch quá mức, khiến cơ thể vô thức phản ứng, dù lý trí vẫn vùng vẫy trong giờ. oảng l. oạn.Cậu trừng mắt. Đầu óc cậu q. uay c. uồng: “Không thể nào...là thuốc chuyển hoá Alpha thành Omega?!”Cơ thể cậu vẫn đang quằn quại trong cơ. n s. ốt do thuốc. Sợi dây trói siết chặt hai tay ra sau lưng. Toàn thân n. óng r. ực, hơi thở dồn dập, cổ đau nhói như đang bị thứ gì nung cháy từ bên trong.Mùi pheromone tỏa ra đã không còn là mùi cậu quen thuộc. Nó ngọt, dịu, gợi cảm là mùi hương đặc trưng của Omega. Cậu cảm thấy gh. ê t. ởm chính mình. Từng tế bào trong người đang phản bội cậu, từng cơn c. o th. ắt trong bụng dưới kéo đến như m. uốn é. p cậu khuất phục trước bản năng mới. Cậu nghiến răng, cố không r. ên r. ỉ, nhưng th. ân th. ể thì đã bắt đầu run lẩy bẩy.Đột nhiên cánh cửa bật mở. Tiếng giày bước vào vang lên nặng nề. Cậu hé mắt nhìn lên một, hai...sáu tên Alpha bước vào. Mỗi người tỏa ra một loại pheromone khác nhau: gắt, nồng, mạnh mẽ, đầy tính chiếm hữu. Không khí trong phòng trở nên ngột ngạt. Cơ thể cậu cũng ph. ản ứ. ng ngay lập tức.Tuyến thể bắt đầu c. o rồi. út lại, tỏa ra pheromone của Omega non nớt như đang cầu cứu. Cậu không muốn, không hề muốn phát ra mùi đó nhưng cơ thể không còn chịu sự kiểm soát của lý trí. Mùi pheromone ngọt ngào ấy cứ thế tỏa ra. Một trong số Alpha kia nheo mắt lại, ngửi mùi trong không khí: “Là Omega...” Hắn bật cười khẽ. “Thơm thật”Pheromone tỏa ra từ tất cả chúng, đặc quánh, đầy dụ. c tí. nh. Chúng bước lại gần Phuwin, vây quanh cậu như b. ầy t. hú đói."Rắc" - c úc á o b ị gi. ật t. ung ra. Áo sơ mi của cậu bị x. é t. oạc ra, lộ ra làn da lạnh toát đang run lên vì sợ hãi."TRÁNH XA TAO RA" – cậu hét lên, giãy giụa trong vô vọng.Một tên cúi xuống, bàn tay đã chạm vào d. ây th. ắt l. ưng của cậu Cạch.Khóa thắt lưng bật lên, kim loại lạnh chạm vào da.Cậu h. oảng l. oạn t. ột đ. ộ, toàn thân c. o g. iật, nhưng cậu kh. ông t. hể th. oát.“Đừng…” – cậu thì thầm, như một lời v. an xi. n cuối cùng, cổ họng k. hô k. hốc đến mức không thốt nổi thành tiếng.
“Đừng mà...”Tiếng cười khẽ từ một trong những kẻ đó bật lên, lạnh lẽo và t. àn nh. ẫn.Bàn tay kia bắt đầu kéo…
“Đừng mà...”Tiếng cười khẽ từ một trong những kẻ đó bật lên, lạnh lẽo và t. àn nh. ẫn.Bàn tay kia bắt đầu kéo…
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me