TruyenFull.Me

Mac Xich Pondphuwin Joongdunk

"Là tôi, Dunk đây" – anh trấn an rồi từ từ bước lại gần

"Tôi là thư ký của cậu đây, cậu không nhớ tôi sao"

Phuwin ngước nhìn anh, ánh mắt hoang mang pha lẫn mơ hồ, cậu không đáp. Khi Dunk đưa tay chạm nhẹ lên vai, cậu khẽ rùng mình. Anh giải phóng một chút pheromone an ủi nhưng chưa kịp lan tỏa Phuwin đã nhíu mày, chặn tay anh lại, giọng yếu ớt

“Đừng… khó chịu quá…” - cậu đưa tay bịt mũi, ánh mắt trở nên mờ mịt và đầy bối rối.

Anh sững người, lập tức thu hồi lại pheromone, ánh mắt  tối sầm khi thấy Phuwin quay mặt đi, trốn tránh cái nhìn của anh

Anh không nói gì, chỉ lặng lẽ rời khỏi phòng, xuống tầng dưới với tâm trạng nặng nề. Ngay khi bước ra khỏi cánh cửa nhà, điện thoại trong túi rung lên. Một tin nhắn từ số lạ hiện ra:

"Tôi có thông tin về vụ án của Fourth"

Kèm theo đó là một tệp tài liệu đính kèm. Dunk cau mày, nhanh chóng mở ra, bên trong là một số hình ảnh hiện trường, ánh nắt anh chú ý vào hình ảnh hai người đàn ông chạy ra từ hiện trường, mặt bị chụp nghiêng nhưng ánh sáng đủ rõ để nhận dạng. Dưới cùng là biển số xe được phóng lớn

Anh lập tức gọi chi Ohm: "Alo, Ohm, tôi cần gặp cậu ngay. Có liên quan đến vụ Fourth, quán cà phê cũ, 15 phút nữa"

15 phút sau tại quán cà phê

Dunk vừa tới chưa lâu thì Ohm cũng xuất hiện. Áo blouse chưa kịp thay Ohm ngồi phịch xuống ghế, thở hắt ra vì mệt

"Cậu kêu tôi tới đây gấp vậy là có chuyện gì? Tôi còn đang khám nghiệm đò"

"Cậu xem cái này đi. Có người vừa gửi cho tôi thứ này" – Dunk đưa điện thoại cho Ohm

Ohm nhíu mày, lướt từng trang tài liệu, Dunk lướt tới phần hình ảnh x. ác nạn nhân

"Vết đạn không trùng khớp, đúng như báo cáo cậu cho tôi xem ban đầu, nhưng cái này..." - Ohm chỉ vào một đoạn hình ảnh – "còn rõ hơn cả bản lưu trữ trong nội bộ bên tôi"

Ohm nhíu mày: "Rốt cuộc người gửi mấy thứ này cho cậu là ai? Đây rõ ràng là tài liệu mật mà thông tin còn đầy đủ hơn bên tôi"

"Tôi cũng không biết tự nhiên hắn gửi cho tôi thôi, số điện thoại cũng là số lạ"

"Vậy người này hẳn là cao thủ" – Ohm phóng to ảnh lên – "Cậu nhìn chỗ này đi, đây là khung hình từ một đoạn camera đã bị xóa, hắn ta không chỉ phục hồi được đoạn dữ liệu đó mà còn làm rõ hình ảnh 2 tên chạy ra nữa, không phải chuyện đơn giản. Cái biển số xe này, góc chụp không phải là từ camera chỗ hiện trường mà là ở nơi khác là xe của 2 tên đó"

Ohm nhìn Dunk, ánh mắt nghiêm trọng: "Cậu nên cẩn thận tên này không đơn giản nhưng tôi không hiểu sao hắn lại chọn cậu để gửi tất cả những thứ đó."

Đúng lúc đó, điện thoại Dunk lại rung lên. Tin nhắn từ số lạ vừa nãy:

[Tọa độ đính kèm]
"Nếu còn muốn biết sự thật hãy tới đây"

Kèm theo đó là một bức ảnh mới hai người bị trói, miệng bị bịt lại, m. áu chảy bên mép. Hai người đó là 2 tên xuất hiện trong bộ tài liệu.

Dunk bật dậy: "Đi ngay bây giờ"

Ohm đứng dậy theo, vẻ mặt đầy cảnh giác: "khoan đã, đây cũng có thể là một cái bẫy."

Dunk liếc sang bạn, giọng trầm xuống: "Nếu là bẫy, ít nhất tôi cũng muốn biết, tại  sao hắn lại gửi cho tôi"

Cả 2 nhanh chóng đến địa chỉ trên tọa độ. Địa chỉ đó dẫn tới một khu nhà kho cũ nằm ở ngoại ô thành phố. Xe vừa dừng lại, Dunk lập tức xuống trước, Ohm theo sát phía sau. Cánh cửa nhà kho hé mở, bên trong xộc ra mùi máu tươi và dầu máy trộn lẫn khiến Ohm nhăn mặt.

Hai người cẩn trọng bước vào bên trong, bỗng một tiếng động nhỏ vang lên khiến cả hai lập tức rút vũ khí ra cầm sẵn, theo phản xạ quay người về phía phát ra âm thannh

Một bóng người bước ra từ sau bức rèm, Dunk khựng lại, ngẩng đầu nhìn. Đó là Alpha tầm 21 tuổi, dáng cao, tóc đen ánh tím, khoác áo da dài, đôi mắt ánh lên vẻ lạnh lẽo.  Ohm lùi lại theo bản năng, còn Dunk đứng sững người.

Người kia dừng lại trước cầu thang, hơi nghiêng đầu:

"Đã lâu không gặp, anh Dunk."

Tim Dunk đập mạnh, cổ họng anh nghẹn lại: "Gemini"
(Còn tiếp)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me