TruyenFull.Me

Mau Duc Tin Va Cong Vu

Nhà Goldshade, từng là trong những gia tộc ma cà rồng hùng mạnh nhất nước Mỹ, nay đã rơi vào vực thẳm. Với nhiều phe phái góp phần vào sự kiện lịch sử trong thế giới siêu nhiên này.

Trong một khu rừng nào đó ở phía bắc tiểu bang New York, khi trời gần sáng, có hai bóng người đứng đối diện với nhau với không khí căng thẳng. Một trong hai người là một người đàn ông cao gầy, tóc đã hoàn toàn bạc trắng, dựa theo trang phục thì có thể thấy ông ấy là một mục sư. Người còn lại là một thiếu niên, cao chừng 172cm với vẻ đẹp phi giới tính, cậu ta sở hữu một mái tóc vàng, một làn da nhợt nhạt và đặc biệt nhất là một cặp mắt màu đỏ máu.

"Đầu hàng và chấp nhận chúa đi, kẻ ngoại đạo." Mục sư cất tiếng.

"Ngươi nghĩ chỉ dựa vào bản thân là có thể áp chế được một thành viên nhà Goldshade ư? Đồ ngốc!" Thiếu niên gào lên, nếu để ý kỹ thì bạn có thể thấy được cặp răng nanh dài hơn bình thường của cậu ta. Thân thể của cậu thiếu niên bắt đầu tối dần, như thể muốn hoà làm một với bóng tối.

Tuy nhiên, mục sư kia đã nhanh chóng ném một vật thể về phía trước. Một quả cầu sáng xuất hiện, chiếu rọi tất cả mọi thứ trong phạm vi 5m. Sau khi quả cầu sáng biến mất, thiếu niên ma cà rồng xuất hiện trở lại, nằm bất tỉnh dưới đất. Nhìn vào thiếu niên ấy, mục sư nở một nụ cười kỳ lạ.

...

"Uhh..." Thiếu niên ma cà rồng tỉnh dậy trong một căn phòng xa lạ, trên người cậu ta không có một mảnh vải nào.

Tên của thiếu niên này là Dawn Goldshade, năm này vừa đủ 24 tuổi, cậu ta là một ma cà rồng thuần chủng trẻ tuổi, cũng tức là cả cha và mẹ của cậu ta đều đã là ma cà rồng khi sinh ra cậu ta.

Chuyện này là sao, mình đã bị bắt rồi ư? Cơ thể của mình có gì đó không đúng lắm... Dawn định thần lại suy nghĩ, bắt đầu cảm nhận cơ thể của bản thân, nhận ra rằng nó có hơi lạ lẫm. Ngực của cậu ta có hơi nhiều mỡ hơn trước, phần bụng thì lại mỏng hơn một ít, tóc của cậu ta cũng dài hơn nữa.

Khi mà Dawn vẫn còn đang bần thần, thì cánh cửa phòng mở ra và vị mục sư đã hạ cậu ta bước vào, "Ồ, ngươi đã tỉnh rồi à?" Ông ta nói bằng giọng vui mừng.

"Ngươi... ngươi đã làm gì với?" Nhìn xuống ngực của mình rồi nhìn vào tên mục sư, Dawn nheo mắt lại. Vào lúc này, cậu ta cũng nhận rằng giọng của mình cũng đã khác trước

"Không có gì nhiều đâu. Cơ thể ngươi vốn đã có điều kiện hoàn hảo rồi, ta chỉ kích thích để nó phát triển thành hình thái hoàn hảo thôi." Mục sư nhe răng cười, những câu từ của ông ta khiến Dawn cảm thấy bối rối.

"Ý ngươi là gì!" Dawn thét lên.

"Ta thích nhất chính là phụ nữ có cu. Và ngươi sở hữu những đặt điểm tốt nhất để trở thành phụ nữ, ta đoán rằng phần ma cà rồng cũng đã có góp ít phần nào." Mục sư tỏ vẻ ma mị, tiến lại gần và từ từ chạm vào dương vật của Dawn, khiến người cậu ta run nhẹ, cơ thể của cậu ấy thực sự đã trở nên hơn nhiều, trái ngược lại với tính chất của một ma cà rồng.

"Đồ biến thái! Mau cút khỏi đây!" Dawn gầm gừ, ánh nhìn chứa đầy sự khinh bỉ và phẫn nộ. Cậu ta cố gắng đẩy tên mục sư đi, nhưng không hiểu sao thứ mà cậu ta gọi là toàn lực cứ như là lông tơ khi chạm vào tên mục sư.

"Vô ích thôi. Ta đã để cho ngươi uống một loại thuốc tạm thời giới hạn sức mạnh của ngươi rồi." Mực sư nghiêm nghị nói.

"Cứ chờ đấy, ta chắc chắn sẽ giết ngươi!" Dawn thách thức mục sư.

"Chúng ta hãy bắt đầu cuộc huấn luyện thôi." Mục sư nói rồi nâng Dawn lên, mặc cho sự chống cự dữ dội.

"Không! Thả ta ra, đồ khốn! Ta sẽ không làm con rối của ngươi đâu!" Dawn quyết liệt chống cự trong vô vọng.

Mực sư đem Dawn đến một căn phòng kỳ lạ. Ở giữa phòng có một chiếc máy gì đó, có vẻ như nó cần được phải gắng một dụng cụ mởi có thể sử dụng, giống như là những chiếc máy được dùng trong nha khoa. Cùng với chiếc máy là một cái ghế đệm, với một cái lỗ có kích thước tương đối ở giữa. Mực sư nhanh chóng buộc chặt Dawn lên chiếc ghế.

"Ngươi! Ngươi muốn làm gì!?" Dawn bắt đầu hoảng loạn, giọng nói êm tai của cậu ta vang vọng trong căn phòng kín.

"Chỉ một lát nữa thôi là ngươi sẽ biết." Nói rồi, mục sư bịt lấy mắt của Dawn.

Dawn kinh hoàng khi bóng tối bao trùm tầm nhìn của mình, đây là lần đầu cậu ấy sợ bóng tối. Dawn có thể nghe tiếng bước đi qua lại của mực sư, hắn tính làm gì?

"Veee." Tiếng máy móc phát ra, mục sư ra lệnh cho Dawn mở mồm của mình.

Thấy vậy, Dawn cố gắng siết chặt lấy hàm của mình. Cậu ta cảm nhận được một vật thể cứng đang ép lấy môi của mình, tuy nhiên, đây là một cuộc chiến một chiều.

Toàn bộ thân thể của Dawn đông cứng lại khi vật thể kia đi vào trong miệng của cậu ta, hình dáng của nó giống như một chiếc dương vật. Bên dưới lớp bịt mắt, mắt của Dawn căng lên vì sốc, cậu ta muốn phun ra, muốn thét lên, nhưng chiếc dương vật giả kia đã đè lên đầu lưỡi và lấp đầy cuốn họng của cậu ấy.

Đồ quái thú... ngươi là một con người vặn vẹo... Dawn nghĩ, giờ đây chỉ cần cách khóc trong phẫn nộ, kinh tởm, và sự tuổi nhục.

Tiếp theo, qua chiếc lỗ bên dưới ghế, Dawn có thể cảm nhận một vật thể cứng khác, đang chạm với lỗ hậu của mình. Vào giờ khắc này, cậu ta còn có thể lẳng lặng van xin trong tuyệt vọng.

Khi mà chiếc dương vật giả bên dưới tiến vào hậu môn của Dawn, cả người của cậu ta giật bắn lên vì cơn đau. Nhưng những dây trói và chiếc dương vật giả trong miệng đã ngăn lại tất cả phản ứng, ngoại trừ một vài giọt nước mắt đã thoát ra ngoài qua lớp bịt mắt. Con cu giả càng ngày càng tiến sâu hơn, đâm lên thẳng vào bụng của Dawn, vượt qua cực hạn của con người, có vẻ như là tên mục sư muốn thử xem giới hạn của ma cà rồng là như thế nào.

Cuối cùng, một cặp tai nghe được đặt lên tai của Dawn. Từ trong bóng tối, tiếng thì thào của tên mục sư cất lên, rót vào trong đầu Dawn những cách để trở thành một người phụ nữ "tốt", "sùng đạo", và "nữ tính".

Ở trong trạng thái không biết là bao lâu, Dawn cảm thấy thời gian kéo dài đến vô tận. Điều duy nhất mà cậu ta cảm nhận được là việc con cu giả sâu bên trong lỗ hậu của mình liên tục rung lên, cùng với những lời răn dạy của tên mục sư. Thỉnh thoảng, cái dương vật giả trong miệng Dawn sẽ giải phóng ra một chất dịch ấm, nhầy, và hơi mặn mà Dawn không còn cách nào khác ngoài việc nuốt. Dawn đoán rằng chất dịch đó là tinh dịch, mặc dù cậu không biết rằng chúng đến từ đâu, tuy nhiên chúng cung cấp đủ chất dinh dưỡng để Dawn tiếp tục sống trong cái địa ngục này.

Thêm khoảng thời gian còn dài hơn trước, Dawn cảm thấy cơ thể của mình bắt đầu tận hưởng và cảm thấy sướng từ việc liên tục bị cưỡng bức bởi hai chiếc dương vật giả. Khoái cảm là quá lớn để cậu ấy, à không, cô ấy có thể chịu được. Tâm trí và bản ngã của Dawn dần bị chôn vùi dưới sự thôi miên của tên mục sư.

Và rồi đột nhiên, mọi thứ dừng lại. Trước mặt Dawn là vị mục sư một lần nữa, hắn cười, "Con có gì muốn nói không, Dawn?"

Dawn quỳ gối xuống đất, vẻ mặt của cô ấy giờ đây chỉ còn có sự sung sướng, Dawn nói một giọng đầy mị hoặc, "Xin hãy dẫn dắt con, thưa cha!"

...

Trong một công viên nào đó, vào buổi chiều tối. Có hai người đang ngồi trên băng ghế, gồm một người đàn ông với da tối màu, với mái tóc đen buộc lại phía sau, anh ta có một đôi mắt màu xanh lam. Ngồi bên cạnh người đàn ông là một người phụ nữ đẹp đến khó tin, ăn mặc như một nữ tu. người phụ nữ có một mái tóc vàng lanh dài đến eo, được che đậy lại một phần bởi mũ chùm đầu. Trang phục của người phụ nữ có hơi khác sơ với của một nữ tu bình thường, với một xẻ ở bên kéo đến tận eo, để lộ ra một phần chân gợi cảm trong quần tất đen và bốt cao đen.

"Vậy... tại sao cô vẫn tiếp tục sống theo cách mà tên mục sư đã áp đặt lên cô. Kể cả khi hắn đã chết hơn 10 năm trước?" Người đàn ông lưỡng lự hỏi.

"Vì..." Nữ tu rơi vào trong im lặng, rồi dùng cặp mắt đỏ máu của mình nhìn về phía người đàn ông, "Tôi không biết mình sẽ thế nào nếu thiếu nó. Lối sống này đã là một phần của tôi gần 20 năm nay rồi, tôi không thực sự biết mình của khi trước như thế nào nữa." Nữ tu cười một cách cay đắng, nhẹ nhàng vuốt lấy mũ trùm đầu của mình.

"Nhưng này, ít ra thì cô luôn cố gắng làm điều tốt mà, đúng chứ." Người đàn ông cố gắng để nhìn vào mặt tích cực.

"Tôi đoán là vậy..." Nữ tu cười một cách ngọt đắng, cô ấy ngừng một lát, bởi vì cô ấy nhận ra rằng bàn tay của mình và người đàn ông đang đặt lên nhau.

Hai người lia mắt nhìn nhau, xanh và đỏ xen lẫn. Người đàn ông nghiêm nghị hỏi, "Cô có muốn gia nhập chúng tôi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me