CHƯƠNG 5: LÀM QUEN.
Trong lớp,không khí yên lặng đến ngột ngạt.Duy đứng dậy sau Quỳnh.-Chuyện gì vậy Duy?. Cô Nga nhìn Duy tò mò.-Dạ,chuyện là hôm trước em có mượn vở bài tập bạn Quỳnh xem,nhưng mà hôm nay quên không mang trả.Bạn ấy sợ cô mắng nên không dám nói ạ.Quỳnh tròn mắt ngạc nhiên.-Duy mà phải mượn vở Quỳnh xem ư?.Cô Nga hướng ánh mắt nghi ngờ về phía Duy,đứa học trò luôn luôn nổi bật trong giờ Toán của cô.Duy giả vờ gãi đầu biện hộ:-Là tại em làm được nhưng trình bày hơi xấu đó mà,chẳng phải cô bảo Quỳnh trình bày đẹp cẩn thận,các bạn nên học tập theo đó sao?.Cô hết nhìn Duy rồi sang nhìn Quỳnh mắt đỏ hoe như sắp phát khóc đến nơi.Một lúc,cô gật đầu bảo:-Vậy thì hôm sau Quỳnh cứ nói thẳng với cô là được, cô không trách đâu. Thôi, hai em ngồi xuống đi...Duy ngồi phịch xuống ghế,Quỳnh cũng từ từ ngồi xuống,vẫn chưa hết bàng hoàng.Như nhớ ra ,cô quay sang Hải:-Lúc nãy em muốn nói gì phải không,Hải?Hải ấp úng:-Dạ...em cũng định nói với cô về chuyện của bạn Quỳnh và ...Duy.(liếc nhìn về phía Duy).-Ừm... cô gật gù.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me