Memory Of Love
tóc tiên nằm dài trên chiếc giường màu xám tro, thân hình nhỏ bé như chìm lấp trong tấm nệm êm ái. bàn tay mềm mại của chị ôm chặt chú gấu, đôi mắt mơ màng dõi xuống chiếc view triệu đô từ khung cửa sổ của căn nhà duplex nọ, nơi sài gòn về đêm lấp lánh như một dải ngân hà thu nhỏ."thy ơi, xong chưa...?" tiếng phụng phịu vang lên, kéo lê thy ngọc ra khỏi dòng suy nghĩ miên man."dạ!?" nó ngồi ở bàn làm việc, giọng nói vọng lại đầy bất ngờ."làm gì mà lâu thế?" tiên nhăn mặt, có chút khó chịu."em check lại công việc thôi, xong rồi nè." lê thy ngọc gấp laptop lại, tháo chiếc kính cận, rồi chậm rãi bước về phía giường."công việc quan trọng hơn chị à?" chị hỏi, giọng có chút hờn dỗi."em nghĩ sắp có bão." lê thy ngọc nhăn mặt đáp lời."sao?" chị khó hiểu."tóc tiên mà cũng mè nheo như này á...?""không thích chứ gì!" tóc tiên phồng má, chu môi lên, vẻ đáng yêu đến lạ."thích mà, chị làm gì em cũng thích." lê thy ngọc nằm xuống giường, vùi mặt vào ngực chị, hít hà mùi hương quen thuộc."mấy hôm nay chẳng được ôm thy ngủ." chị đẩy nhẹ nó ra, giọng có chút trách móc."thì chị đi mỹ mà. giờ em ôm tiên ngủ nè." lê thy ngọc trườn lên trên, duỗi cánh tay ra cho chị gối đầu."chị về việt nam mấy hôm rồi thy cũng có qua đâu."nó không nói gì, chỉ cúi xuống hôn lên đôi môi mềm mại của chị, một nụ hôn thay cho mọi lời dỗ dành."có nhớ chị không?" tóc tiên khẽ hỏi."không." nó cười, rồi lại hôn lên môi chị thêm một lần nữa."lần sau không nhớ thì đừng có hôn." chị nhăn mặt, hờn dỗi đẩy nó ra."không thể không nhớ." lê thy ngọc hít một hơi dài ở cổ chị, tham lam thu lấy mùi hương quyến rũ."điêu." tóc tiên cười khúc khích."nhớ chóc chin chết mất, cả tuần nay không được bữa nào mà nay lại còn mặc như vầy, ai chịu cho nổi." lê thy ngọc thì thầm, giọng khàn đi."ưm... muộn rồi thy, chị muốn ngủ." chị khẽ rên, đôi má ửng hồng."cho em một lần thôi." lê thy ngọc năn nỉ, ánh mắt chất chứa dục vọng."không mà." tóc tiên cương quyết."đi mà bé, năn nỉ á. nhớ chóc chiên lắm luôn rồi.""chị nói không là không." tóc tiên nghiêm giọng, cố giữ sự tỉnh táo."vậy thôi." nó phụng phịu, quay người nằm sang hướng khác, vẻ giận dỗi hiện rõ."nè, dỗi hả?" chị chọt chọt vào tay nó, giọng dịu lại."không ạ, chị ngủ đi. muộn rồi.""nè." tóc tiên nhăn mặt kéo tay nó nhưng lê thy ngọc vẫn không có động tĩnh gì, vẫn quay lưng lại.chị gãi mũi, suy nghĩ phải làm sao để cục bông này hết dỗi mình đây. thôi thì chiều nó một hôm.tóc tiên thở dài rồi lật người nó ra, nhẹ nhàng leo lên bụng nó ngồi."tiên." lê thy ngọc đưa tay giữ hông chị, ánh mắt bất ngờ nóng rực."thương thy lắm đấy nhé." chị cúi xuống hôn lên môi nó. định là một cái hôn nhẹ thôi, nhưng tay nó đã nhanh chóng giữ cổ chị lại, đưa chị vào một nụ hôn sâu, nồng nàn và mãnh liệt, như muốn hút cạn sinh lực của chị."hummm..." tóc tiên khó thở, đẩy nhẹ vai nó, cơ thể chị dần mềm nhũn.lê thy ngọc cố mút thêm một lần nữa rồi mới buông ra, tóc tiên ngồi dậy kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh, lấp lánh dưới ánh đèn mờ ảo.lê thy ngọc vuốt ve đùi của người đang ngồi trên bụng mình, ngón tay lướt nhẹ như vẽ vời, từng cử chỉ đều đầy mê hoặc."tiên đừng câu dẫn em bằng cách này chứ." nó thì thầm, giọng khàn đặc, ánh mắt dán chặt vào cơ thể tóc tiên như muốn nuốt chửng chị."em có thích không?" chị đưa ánh mắt gợi tình tới nó, nụ cười nửa miệng đầy quyến rũ."thích.""hôm nay thy làm chị rất vui." tóc tiên nựng má nó, đôi mắt lấp lánh như sao."vậy thì phải thưởng.""muốn thưởng như nào?"lê thy ngọc càn rỡ đưa tay lên nhẹ nhàng kéo dây áo của chị xuống. chiếc áo vốn đã rộng, khi bị kéo xuống, nó trượt hẳn khỏi vai chị, để lộ ra hai ngọn đồi tròn trịa, căng tràn sức sống."hư quá." chị hôn lên môi nó một cái, vừa trách vừa cưng chiều. rồi chị nhẹ nhàng ưỡn người, đưa một bên ngực mình đến trước miệng nó.đồ ngon dâng tới miệng làm sao có thể bỏ qua. lê thy ngọc vội vàng ngẩng đầu dậy, ôm lấy lưng chị, một tay nhào nặn bên còn lại, tham lam tận hưởng như một con thú đói khát."hah... nhẹ thôi thy... ưmmm..." tóc tiên chống tay trên nệm, điều chỉnh nhịp thở theo lực mút của nó, từng tiếng rên rỉ thoát ra khỏi cổ họng.lê thy ngọc vẫn say đắm, nó càng lúc càng mê luyến cơ thể chị hơn, như một con thiêu thân lao vào ngọn lửa tình."thy... ưm... ah... thy hôn chị."lê thy ngọc nghe vậy liền dừng lại, nhả nụ hoa đã sưng đỏ kia ra khỏi miệng, nó ôm gáy chị mà mút hết vị ngọt từ đôi môi ấy, triền miên không dứt.môi lưỡi quấn quýt không rời, từ bao giờ bàn tay của nó đã di chuyển tới mông chin, nhẹ nhàng vuốt ve, khám phá từng đường cong."ưm..." tóc tiên thở dốc, cảm giác bên dưới mình đã ướt át từ lâu.lê thy ngọc thấy mặt chị đỏ lên liền bật cười, nụ cười đầy tinh quái."bé tiên ướt rồi này.""còn không phải vì em!" tóc tiên bị trêu đến đỏ mặt, chị đánh yêu vào vai nó.lê thy ngọc cười cợt rồi bật dậy, cởi phăng chiếc áo của chị ra, miệng lại bắt đầu tìm đến ngực chị, như đứa trẻ tìm về bầu sữa mẹ."ưm... mạnh... ưm thy..." tóc tiên chân quặp qua eo nó, tay ôm lấy đầu nó, chị ngửa cổ ra rên rỉ với đứa nhóc đang ngọ nguậy ở ngực mình, tận hưởng từng khoái cảm dâng trào."hah... thy có yêu chị không?" tóc tiên ấn đầu nó vào ngực mình, giọng nói mơ hồ trong cơn say tình."ưmmm... sao không trả lời?" chị đẩy nó ra, đôi mắt long lanh chờ đợi."em yêu chị." nó xoa xoa ngực chị, hôn chụt chụt lên nụ hoa ấy, như một lời khẳng định."yêu nhiều không?""rất nhiều.""nếu có ai đẹp hơn...?" tóc tiên cũng rất lo ngại về đứa nhóc háu sắc này, ánh mắt đầy thăm dò."kệ, em yêu tiên, chỉ yêu một mình tiên, đối với em tiên là đẹp nhất." lê thy ngọc khẳng định, giọng điệu đầy kiên quyết.tóc tiên thích thú trao cho nó nụ hôn sâu, lê thy ngọc đẩy chị nằm dưới thân mình, ân cần vén những sợi tóc rối của chị sang một bên, động tác nhẹ nhàng đầy yêu thương.nó cởi bỏ chiếc quần của chị, tay đưa đến mảnh vải nhỏ cuối cùng che đi cảnh xuân, từng cử động đều chậm rãi và đầy mê hoặc."hah... thy à." tóc tiên run rẩy, hơi thở gấp gáp."nói em nghe chị yêu ai nhất?""thy.""chị muốn ai ở bên trong chị?" nó rê hai ngón tay bên ngoài quần lót của chị, trêu đùa."ah... thy... muốn thy bên trong chị.""hứa chỉ được làm tình với một mình em." nó hôn lên môi chị, lời nói đầy chiếm hữu."ừm, chỉ làm với một mình thy.""ngoan.""ah... thy à... nhanh... cho vào đi.""cho gì?" nó nhây, cố tình trêu chọc."tay em...""tay em làm sao?""thy à...""nói đi, chị muốn tay em làm sao?"tóc tiên lắc đầu, làm sao chị có thể nói ra mấy câu như vậy chứ, đôi má đỏ bừng vì ngại ngùng."không nói vậy tự xử đi.""hức... thy!" tóc tiên bật khóc vì ấm ức, nước mắt lưng tròng.nó không nói gì, chỉ lướt nhẹ trên vùng cấm địa của chị, từng ngón tay như có điện, khiến chị không ngừng run rẩy."thy..." chị nài nỉ nó, giọng run rẩy."tay em này, tự xử đi." nó cởi lớp cuối cùng của chị ra, rồi bắt lấy tay chị cầm vào tay nó, đặt hai ngón tay ở bên ngoài, ép buộc chị phải tự mình khám phá."không được đâu thy à..." tóc tiên che mặt, sự ngại ngùng lên đến đỉnh điểm."vậy thì đi ngủ." nó buông tay, giọng nói đầy thách thức.tóc tiên khó chịu, đành phải cầm lấy tay nó cho vào bên trong mình, dù trong lòng vẫn còn ngại ngùng."umm..."cũng được, nhưng vẫn không bằng nó làm cho chị, tóc tiên nó ấm ức tới phát khóc, chị cắn môi không để cho tiếng nấc bật ra, nước mắt lăn dài trên gò má.lê thy ngọc thấy chị cắn môi kìm nén tới rớm máu, nó xót xa hôn lên môi chị, tay bên dưới bắt đầu cử động, nhẹ nhàng và âu yếm."thả lỏng ra để em yêu chị."nó từng bước đưa đẩy nhịp nhàng nhất có thể để tránh làm chị đau. tiếng va chạm từ chỗ ấy với tay nó làm không khí trong phòng càng nóng hơn, từng hơi thở đều trở nên gấp gáp."ưmmm... thy..." tóc tiên ấn đầu nó xuống ngực mình, cơ thể chìm đắm trong khoái cảm.lê thy ngọc ngoan ngoãn thỏa mãn chị, nó liên tục ra vào không biết bao nhiêu lần, dâng hiến tất cả những gì mình có.mãi đến khi cảm nhận cơ thể chị đã run lên bần bật, nó mới đẩy nhanh tốc độ, dồn dập và mãnh liệt hơn."hahhh... thy." chị ôm đầu nó, cả người mệt nhoài, mồ hôi ướt đẫm, tiếng thở dốc nặng nề.nó rút tay ra, hôn lên môi chị rồi đi vào trong lấy khăn lau sạch người cho chị, từng động tác đều ân cần và dịu dàng.tóc tiên thả lỏng người để nó chăm sóc mình, đôi mắt mơ màng nhìn nó."tóc tin yếu xìu." lê thy ngọc trêu chọc, nụ cười tinh quái nở trên môi."???" chị mở to mắt nhìn nó, vẻ ngạc nhiên và có chút giận dỗi."mới có một hiệp mà đã không chịu nổi.""thích thì đi tìm người khỏe hơn ấy." chị hất tay nó ra rồi kéo chăn lại chùm kín người, vẻ giận dỗi như một bé mèo đang xù lông."không có mà, hiểu lầm thôi." nó kéo chị sát người mình, cố gắng dỗ dành."đi mà tìm người đáp ứng được nhu cầu của em ấy, chị già rồi, không chiều em được."tóc tiên rưng rưng, có ai vừa ân ái xong liền bị người yêu chê yếu như chị không cơ chứ."ai cho chị chê vợ em già, tóc tiên là tốt nhất. em chỉ muốn tóc tiên thôi.""em vừa chê chị yếu còn gì." chị trách móc, giọng nói nghẹn ngào."vậy lần nữa nha." nó thì thầm, ánh mắt đầy mời gọi."hongg. chị mệt mà...." tóc tiên đáp, giọng nói đầy yếu ớt"vậy không phải yếu thì là gì?""cút đi tìm người khác đi." tóc tiên gắt gỏng, đẩy nó ra."đây nhà em mà.""em đuổi chị? được, tôi đi cho em vừa lòng." tóc tiên tức giận đứng dậy, định bỏ đi. nhưng nó đã nhanh tay kéo chị lại. phải tới 3 giờ sáng, tiếng ám muội trong căn nhà duplex ấy mới dừng lại, nhường chỗ cho sự tĩnh lặng và hơi thở đều đặn của hai trái tim đang say ngủ.lê thy ngọc nằm ngủ trong vòng tay chị, miệng nó ngậm một bên ngực chị, như đứa trẻ thơ tìm thấy bình yên. tay của nó vẫn ở trong nơi tư mật của chị, không rời, giữ lấy hơi ấm cuối cùng của đêm mặn nồng.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me