Michael Kaiser X Reader Kiss But No Love
•••
nhưng khác với nó nghĩ, hắn hôn rất nhẹ nhàng, dùng cánh môi của mình miết lên đôi môi nó như thể chỉ cần sơ ý chút cũng có thể làm tổn thương đến người trước mặt.phải nói là rất tình, tình đến nỗi nó rợn người. đây là lần đầu tiên chúng nó hôn nhau mà "đơn giản" đến thế.nhịp thở gấp gáp vừa nãy của nó dần được trấn tĩnh, đến khi cơ thể nó thả lỏng kaiser mới nhả ra. hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt nó, cả hai đứa đều im lặng chẳng nói gì. nụ hôn khiến trái tim nó thắt chặt, đau đến nỗi bật khóc. mọi uất ức từ trước đến giờ khi ở bên cạnh hắn dường như đồng loạt cắn xé đau nhói khiến nó nấc lên từng hồi.tại sao hắn không hôn nó như cách hắn thường làm? tại sao vẫn cứ luôn cho nó chút hy vọng hão huyền rồi lại vờ như chẳng có gì?đôi mắt kaiser rũ xuống. hắn kéo cánh tay nó và ôm lấy nhân ảnh ấy vào lòng.hắn không muốn chấp nhận rằng bản thân khó chịu khi chứng kiến những giọt nước mắt này, sự tự tôn cứ mãi khiến kaiser chìm trong vô vàn câu hỏi về thứ cảm xúc quái quỷ mỗi lúc bên cạnh nó. phải rồi, con người hắn đâu phải là thế này. nó, chỉ là món đồ chơi mà chỉ sau đêm nay thôi sẽ bị hắn vứt bỏ đến thảm thương.kaiser buông nó ra, cất tông giọng như bình thường."mày yêu tao phải không?""gì...cơ?""hôm ở khách sạn, tao đeo hai cái máy phiên dịch""h-hả??"hắn ta kéo lên một nụ cười cực kì trêu ngươi, ánh mắt đắc thắng nhìn nó."ừ, hôm đó mày nói gì, bố mày nghe hiểu hết con ạ"con bé trợn tròn mắt, khuôn mặt dần nóng lên vì xấu hổ. cái câu nói mà hôm đó nó thì thầm với hắn cứ lảng vảng trong đầu khiến nó nói không nên lời. 'anh tuyệt vời vãi, michael ạ'nó che mặt quay phắt sang phía bên kia. trong đầu đang có ngàn câu mắng chửi bản thân. sao nó không nghĩ tới trường hợp đó cơ chứ...'lại còn gọi hẳn tên...ngu vãi...'kaiser bật cười một tiếng rồi xoay người nó lại. hắn gạt hai bàn tay kia ra sau đó phun một câu. câu nói khốn nạn đến nỗi khiến nó nhăn mặt một cách đầy khó khăn và nắm chặt tay, lòng chỉ mong có thể đấm thằng cha này một cái chết luôn cho xong."anh biết anh tuyệt mà cưng, em không cần xấu hổ khi nói ra sự thật như vậy đâu"nó nhìn hắn với ánh mắt uất phẫn, gằn từng chữ."thằng-khốn-nạn"kaiser cười ha hả, rồ máy phóng về lại trụ sở blue lock.
~•~
ame.28-04-23.***khốn nạn như z xứng đáng bị vả =)))))))))))p.s t cần cú đêm thức chung tâm sự tuổi hồng, ai rảnh kh hú tiếng t tới add liền nè ;-;Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me