TruyenFull.Me

Mien Rang Nang Yeu Toi

Về Bạch Hiểu Minh , một thiên thần rảnh nhất hệ mặt trời . Dù là con của vị vua bầu trời nhưng việc việc cần làm của anh chỉ có ăn chơi đủ điều . Mẹ anh luôn muốn con mình phải như anh nó , gánh vác hết việc cho nhân loại thay bố . Nhưng anh vẫn mặc kệ miễn cho anh lúc nào cũng đẹp trai thế là đủ
Trong một lần bị phạt và bị xuống trần gian , Hiểu Minh đã làm loạn nơi đây bằng cách đi đâu là phá đến đấy . Đi đến cửa hàng của nhà Thư Kì anh lấy tay gạt hết đống hoa trên bàn rồi nói một câu " lại là rác " Thư Kì chạy ra vội vã rồi nhìn hoa bị gãy hết cô hét lên
- Này anh kia , anh có vẫn đề hả ! Sao lại gạt hết hoa nhà tôi xuống vậy ! Bộ anh rảnh quá đi kiếm chuyện hả ?
- Ờ , có lẽ vậy , cô cần nói thêm gì ko để tôi đi cho đỡ phiền nhà cô bán hoa ?
- Anh ..... đi ngay cho tôi
- Được - Nói xong Hiểu Minh quay đi rồi lại lùi lại
- Lần sau gặp lại tiểu thư nhé ! - Anh nói bằng giọng chế nhạo
- Đồ thần kinh , đồ điên
- Cô nói tôi là sao cơ ?
- Cô không biết mình đang nói chuyện với ai đâu
- Dù cho anh có là ai thì tôi cũng sẽ cho anh biết thế nào là lễ độ
- Cô dám ?
- Việc gì tôi chả dám làm nhất là việc phải cho những người như anh một trận
- Cứ thử xem , đừng có mà lên mặt - Nói xong Hiểu Minh lấy chân dẫm nát đông hoa rồi nhìn Thư Kì với vẻ mặt kiêu ngạo
Nghe vậy Thư Kì nổi máu karate đá cho Hiểu Minh một chưởng sưng sỉa mặt mày . Hai người bây giờ như kẻ thù của nhau
- Con nhái này mày đc lắm
- Tại ngươi chêu ngươi ta chước chứ chả bao giờ đánh người thế này
- lần này tại người mặt mày sáng sủa nên ta tha thứ - nói xong anh bỏ đi
- Hả ! Thằng điên
1 tuần sau , Hiểu Minh đánh mất quyển sách tình yêu
- Con có biết con đã làm gì ko Hiểu Minh
- Có
- Ăn nói thế hả ?
- Ngươi đâu phải mẹ ta quản lãnh tình yêu
- ngươi đã đánh mất sách tình yêu đấy
- thì sao ?
- nhân duyên sẽ bị thay đổi nếu có người dữ đc nó và thay đổi nó
- sao nữa ? Viết lại là xong mà
- không thể đó là do nhân gian tạo nên
- tìm nó đi trước khi bố mẹ hoàng tử biết chuyện
- tôi sẽ chỉ nói dối đc ít lâu thôi
- ngai hãy đi học đi để đánh lạc hướng bố mẹ ngài
- cái gì tôi chả biết sao phải học
- à thôi tôi sẽ học ( vì nghĩ tới Thư Kì )
- tôi sẽ đi tầm 2 tháng nhá
- gì lâu vậy
- lâu hả ! 5 tháng nhá
- hoàng tử ngài
- lâu nữa hả 1 năm nhá
- nghe này bố mẹ ta sẽ không lạ gì khi đứa con thứ Bạch Hiểu Minh của họ đi xa đâu ! Họ có bao giờ thèm để ý tôi đâu
- không phải vậy đâu thưa ngài
- tôi đi đây
- nhưng có chắc là ngài đi tìm quyển sách ko
- có mà yên tâm
Xuống dưới trần gian việc đầu tiên của Hiểu Minh là đi tìm Thư Kì vì muốn trả thì tự nhiên lại thấy Thư Kì đang trên đường đi học cùng Mã Kiệt anh nhìn bằng ánh mắt ngạc nhiên
- Một người đanh đá như cô ta mà cũng có người theo đuổi ta sao ?
- Phải rồi cô ta xinh đẹp lắm cơ mà ( đang hơi ghen )
Hai người chạm mắt nhau bằng hai con mắt lửa đạn

                                                                                                       1 tuần sau
                    
- Này lớp mình mới có hs mới đó biết chưa
- không quan tâm
- Thư Kì sao dạo này lạnh lùng thế
- ừ sao cũng đc
Reng reng reng
- vào lớp rồi mấy đứa
- ko biết hs mới thế nào nhỉ

Cô giáo bước vào
- cả lớp sẵn sàng đón hs mới chưa nào ?
- em vào đi Hiểu Minh
- xin chào tôi là Bạch Hiểu Minh rất mong đc giúp đỡ
- Wow đẹp trai quá
Thư kì ngạc nhiên
- Bạch Hiểu Minh sao , anh ý ko vào nhầm lớp chứ
- Cô có thế cho con biết bạn gái kia tên gì ko ạ ?
- À đó là Lâm Thư Kì con muốn ngồi cạnh bạn ý ko
- rất hân hạnh ạ
- Vậy con ngồi ở bên trái Thư Kì nhé có cái bàn trống đó
- vâng ạ
Thư kì hoá tượng
- thì ra anh tên là  Hiểu Minh
- ừ
- chiều gặp nhau , ko gặp ko về ha
- nghĩ gì chứ - cô nói nhỏ
Chiều khi đứng chờ ở cổng trường mà mãi ko thấy Thư Kì anh như ngủ gật tại cổng trường
- cháu này
- sao ko về nhà ngủ mà lịa ngủ ở đây hả
- nhà ?
- à vâng
- cô ấy ko đến hả
- nhà sao , mình cần một ngôi nhà
- ngôi nhà sẽ ở đâu ta ?
- bùm .... một ngôi nhà hoàn hảo
- nhà là phải có cả thành viên trong nhà
- ta ra ! Đủ chưa
- à mình phải là một công tử nhà giàu nhỉ ?
- xe ô tô này , người hầu ! Xong
Giờ thì ..... kia ko phải Thư Kì sao nhỉ ?
- Anh làm gì thế hả ?
- cô em xinh đẹp lại đây
- Yaaa .. sao mày đánh nổi ta đc ta là đai đen karate
- á tránh ra
- bụp ... nhà mày thích ăn đâm lắm hả ! Đai đen này bụp ! Râu xanh này ... !
- Hiểu Minh tôi tưởng anh ko biết võ
- tôi cái gì mà chả có chứ !
- thôi đừng đánh đấm anh ta nữa  Hiểu Minh
- Ko hiểu sao vì cô tôi lại đánh anh ta !
-Thôi Hiểu Minh
Độ nhiên  khiến Hiểu Minh ngừng lại đó chính là cái nắm tay của Thư Kì 
- thôi chết xin lỗi anh
- Mau đi nhà đi
-Sao anh cứ thích theo tôi vậy
- tôi chỉ muốn gần cô hơn
- hử ?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me