Minho Anh Ghet Em Dung Khong
Hôm nay vẫn là 1 ngày khá bận rộn của nhóm lịch trình 1 tuần nay dày đặc đến nổi thở ko ra hơi nhưng hôm nay có vẻ là ngày cuối cùng xong công việc cả nhóm sẽ có thể được nghĩ ngơi 1 tuần theo lịch công ty sắp xếpNhóm đang ở phòng tậpBangchan: hôm nay mấy đứa cố gắng nha buổi cuối rồiAll: dạ Hyung
_________
Minho đưa ánh mắt nhìn về hướng của Seungmin nơi cậu đang nằm ngủ, tư thế co rúm có vẻ như đang lạnh lắm, anh tiến đến lấy áo khoác của mình để đấp cho cậu rồi về vị trí ngồi, Hyunjin thấy vậy buông lời trêu chọc ông anhHyunjin: khà khà có người thích ngta dữ lắm mà suốt ngày kím cớ mắng ngta ko thương tiếcMinho: tin 1 hồi chú mày 180⁰ trong vòng 20p trong nồi chiên không dầu hay không????Hyunjin: coi như em chưa nói gì điMinho nhìn về chỗ Seungmin ánh mắt nhẹ nhàng rất nhiều so với mọi lúcMinho: nghĩ" Seungmin à anh không có can đảm để nói rằng anh yêu em rất nhiều , anh sợ em sẽ ghét anh sẽ xa lánh anh coi anh như một tội đồ
Anh chỉ muốn em chú ý mỗi mình anh thôi anh xin lỗi Seungmin à"Bangchan: thôi được rồi về thôi mấy đứa hôm nay vất vả rồi về ăn 1 bữa thật thịnh soạn nào
Ơ nhưng mà Seungmin thằng bé còn ngủ à chắc dạo này làm việc quá sức thằng bé mệt thương quáMinho: hay Hyung về trc đi em ở đây khi nào Seungmin thức em với thằng bé về cùngBangchan: uk vậy Bọn anh về trc có gì cần xe về thì nói anh, anh rướcMinho: dạ à mọi người cứ ăn trước nha có gì 1 hồi em rủ Seungmin đi ăn lun rồi vềBangchan nghe vậy cũng yên tâm mng dần dần đi về để lại 2 bóng người 1 mèo 1 cún ở lại, Minho ngồi 1 gốc đối diện em để nhìn Minho: xinh thật cứ như cún con vậy, muốn chạm vào tóc em ấy quá Không nói nhiều Minho bước đến cạnh em vuốt tóc đứa nhỏ như đang nựng 1 chú cún, Seungmin cảm giác như ai đó đang chạm vào mình liền mở mắtCậu thấy trước mắt là Minho cùng với hành động gờ đầu cậu liền giật bắn người ngồi dậy Seungmin: e-em xin lỗi mình tập tiếp thôi anhMinho phì cườiMinho: giờ này tập gì nữa mọi người về hết cả rồiSeungmin: vậy sao Hyung không vềMinho: " Hyung muốn đợi em" tại muốn ở lại chính sửa động tác Seungmin: dạ vậy giờ Hyung về chưa mình cùng về điMinho: uk về thôi Seungmin đứng dậy định về thì thấy trên người mình có cái áo khoác quen thuộc đó là của anh ấy nhưng sao lại ở trên người cậu, Seungmin nghi hoặc nhìn về phía Minho, anh thấy vậy bối rối giải thíchMinho: à à hồi nãy thấy chú mày ngủ nhìn co rúm thấy tội nghiệp nên lấy áo khoác đấp cho thôi ko có gì đâuSeungmin: dạ em cảm ơn Hyung vậy để em giặt cho Hyung nhaMinho: ko cần đâu có dơ đâu mà phải giặtSeungmin: nhưng Hyung ghét áo mình có mùi của người khác mà Minho:" đúng là anh ghét nhưng với em thì không đồ cún ngốc" ko sao anh tự giặc được Seungmin và Minho bước ra thang máy để về Minho: Seungmin đói khôngSeungmin: dạ khôngVừa nói hết lời thì bụng cậu kêu ọt tọ đúng là cái bụng hại cái miệng Minho: đói mà còn giả bộ à, đi ăn mỳ ở cửa hàng tiện lợi gần đây khôngSeungmin: dạ cũng được Cậu và anh cả 2 bước đến cửa hàng tiện lợi cậu định đến để chọn mỳ yêu thích của mình liền bị anh chặn lại bảo ngồi xuống ghế đợiMinho: ngồi ở đây đợi điSeungmin: nhưng mà em chưa chọn mỳ màMinho: ngồi yên đóSeungmin nghe vậy ngồi yên thinh thíc muốn thở cũng ko xong vì cậu sợ Minho nổi giận lắmMinho bước đến sau 10p nấu mỳ trên tay là 2 loại mì giống nhau đều là loại Seungmin thích ăn nhất còn có cả nước trái cây cậu thích nữa Seungmin: Hyung biết em thích mỳ này saoMinho: đoán đại thôiSeungmin: dù sao cũng cảm ơn Hyung, tí nữa em sẽ chuyển tiền trả HyungMinho: ạ bảo chú trả tiền anh khi nào?Seungmin: nhưng mà em ăn thì phải trả tiền chứMinho: ăn đi Hyung bao Seungmin: nay hyung trúng số à còn bao em ăn nữaMinho: đợi trúng số mới bao được hảSeungmin nói nhỏ nhưng vẫn đủ Minho ngheSeungmin: đã 2 năm rồi Hyung đâu còn bao em ăn nên em thấy hơi bất ngờ thôi với cả lâu rồi cả 2 ko ăn chung cùng như này , em sốc lắm á
Em còn tưởng mình nằm mơ cơMinho nghe em nói vậy liền nhớ lại đúng là vậy kể từ 2 năm về sau khi anh dần phát hiện bản thân thích Seungmin , anh không còn như lúc này với cậu nữa nghĩ lại cảm thấy có lỗi với em thậtMinho: nghĩ" mày tồi thật Minho à để em ấy nghĩ tới vậy đúng thật là"
_________
Minho đưa ánh mắt nhìn về hướng của Seungmin nơi cậu đang nằm ngủ, tư thế co rúm có vẻ như đang lạnh lắm, anh tiến đến lấy áo khoác của mình để đấp cho cậu rồi về vị trí ngồi, Hyunjin thấy vậy buông lời trêu chọc ông anhHyunjin: khà khà có người thích ngta dữ lắm mà suốt ngày kím cớ mắng ngta ko thương tiếcMinho: tin 1 hồi chú mày 180⁰ trong vòng 20p trong nồi chiên không dầu hay không????Hyunjin: coi như em chưa nói gì điMinho nhìn về chỗ Seungmin ánh mắt nhẹ nhàng rất nhiều so với mọi lúcMinho: nghĩ" Seungmin à anh không có can đảm để nói rằng anh yêu em rất nhiều , anh sợ em sẽ ghét anh sẽ xa lánh anh coi anh như một tội đồ
Anh chỉ muốn em chú ý mỗi mình anh thôi anh xin lỗi Seungmin à"Bangchan: thôi được rồi về thôi mấy đứa hôm nay vất vả rồi về ăn 1 bữa thật thịnh soạn nào
Ơ nhưng mà Seungmin thằng bé còn ngủ à chắc dạo này làm việc quá sức thằng bé mệt thương quáMinho: hay Hyung về trc đi em ở đây khi nào Seungmin thức em với thằng bé về cùngBangchan: uk vậy Bọn anh về trc có gì cần xe về thì nói anh, anh rướcMinho: dạ à mọi người cứ ăn trước nha có gì 1 hồi em rủ Seungmin đi ăn lun rồi vềBangchan nghe vậy cũng yên tâm mng dần dần đi về để lại 2 bóng người 1 mèo 1 cún ở lại, Minho ngồi 1 gốc đối diện em để nhìn Minho: xinh thật cứ như cún con vậy, muốn chạm vào tóc em ấy quá Không nói nhiều Minho bước đến cạnh em vuốt tóc đứa nhỏ như đang nựng 1 chú cún, Seungmin cảm giác như ai đó đang chạm vào mình liền mở mắtCậu thấy trước mắt là Minho cùng với hành động gờ đầu cậu liền giật bắn người ngồi dậy Seungmin: e-em xin lỗi mình tập tiếp thôi anhMinho phì cườiMinho: giờ này tập gì nữa mọi người về hết cả rồiSeungmin: vậy sao Hyung không vềMinho: " Hyung muốn đợi em" tại muốn ở lại chính sửa động tác Seungmin: dạ vậy giờ Hyung về chưa mình cùng về điMinho: uk về thôi Seungmin đứng dậy định về thì thấy trên người mình có cái áo khoác quen thuộc đó là của anh ấy nhưng sao lại ở trên người cậu, Seungmin nghi hoặc nhìn về phía Minho, anh thấy vậy bối rối giải thíchMinho: à à hồi nãy thấy chú mày ngủ nhìn co rúm thấy tội nghiệp nên lấy áo khoác đấp cho thôi ko có gì đâuSeungmin: dạ em cảm ơn Hyung vậy để em giặt cho Hyung nhaMinho: ko cần đâu có dơ đâu mà phải giặtSeungmin: nhưng Hyung ghét áo mình có mùi của người khác mà Minho:" đúng là anh ghét nhưng với em thì không đồ cún ngốc" ko sao anh tự giặc được Seungmin và Minho bước ra thang máy để về Minho: Seungmin đói khôngSeungmin: dạ khôngVừa nói hết lời thì bụng cậu kêu ọt tọ đúng là cái bụng hại cái miệng Minho: đói mà còn giả bộ à, đi ăn mỳ ở cửa hàng tiện lợi gần đây khôngSeungmin: dạ cũng được Cậu và anh cả 2 bước đến cửa hàng tiện lợi cậu định đến để chọn mỳ yêu thích của mình liền bị anh chặn lại bảo ngồi xuống ghế đợiMinho: ngồi ở đây đợi điSeungmin: nhưng mà em chưa chọn mỳ màMinho: ngồi yên đóSeungmin nghe vậy ngồi yên thinh thíc muốn thở cũng ko xong vì cậu sợ Minho nổi giận lắmMinho bước đến sau 10p nấu mỳ trên tay là 2 loại mì giống nhau đều là loại Seungmin thích ăn nhất còn có cả nước trái cây cậu thích nữa Seungmin: Hyung biết em thích mỳ này saoMinho: đoán đại thôiSeungmin: dù sao cũng cảm ơn Hyung, tí nữa em sẽ chuyển tiền trả HyungMinho: ạ bảo chú trả tiền anh khi nào?Seungmin: nhưng mà em ăn thì phải trả tiền chứMinho: ăn đi Hyung bao Seungmin: nay hyung trúng số à còn bao em ăn nữaMinho: đợi trúng số mới bao được hảSeungmin nói nhỏ nhưng vẫn đủ Minho ngheSeungmin: đã 2 năm rồi Hyung đâu còn bao em ăn nên em thấy hơi bất ngờ thôi với cả lâu rồi cả 2 ko ăn chung cùng như này , em sốc lắm á
Em còn tưởng mình nằm mơ cơMinho nghe em nói vậy liền nhớ lại đúng là vậy kể từ 2 năm về sau khi anh dần phát hiện bản thân thích Seungmin , anh không còn như lúc này với cậu nữa nghĩ lại cảm thấy có lỗi với em thậtMinho: nghĩ" mày tồi thật Minho à để em ấy nghĩ tới vậy đúng thật là"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me