Minho Anh Ghet Em Dung Khong
Đã 1 tuần từ ngày Seungmin giận Minho, trong lòng cậu lúc này đã nguôi giận anh nhưng vẫn phải làm giá 1 chút... dù biết lúc đó bản thân có lỡ lời với đây là chuyện hiểu lầm Sullyoon ngay hôm sau cũng gặp riêng cậu để giải thích rõ mọi chuyện và xin lỗi Seungmin: cái tên đần này bộ tui kêu không nhắn tin hay gọi điện là không làm thiệt luôn hảTing*Như kiểu Minho đọc được suy nghĩ của cậu cậu vậy vừa nói dứt lời anh liền nhắn tin cho cậu ngayMinho: Minnie à gặp anh 1 chút được hông.... Gặp tui chi?:SeungminMinho: đi mò Minnie anh nhớ em muốn chết rồi
Không thích:Seungmin
Minho: i mò nho nho
*Minho đã gửi 1 ảnh*
*Minho đã gửi 1 ảnh*
Đừng có xạo anh nhớ hay tụi nhỏ?:SeungminMinho: thì ba lớn với ba đứa nhỏ lun ó
Thôi đừng có dụ tui: Seungmin
Anh mà nhớ tui cái gì:SeungminMinho: em còn giận anh vụ đó hả... Ừ đúng rồi:SeungminMinho: về nhà với anh nha... Xin lỗi đi rồi tui về:SeungminMinho: xin lũi mò🥺
*Minho đã gửi 1 ảnh*
Ngoan: SeungminSeungmin mỉm cười với sự nhõng nhẽo này của Minho, đúng là dính dô tình yêu mấy ai bình thường nổi Minho trước kia nhắn tin chỉ "uk" "ok" "biết rồi" hoặc chẳng thèm rep chỉ seen tn nay lại như 1 con người khác vậy nhắn tin còn teencode nữa yêy đúng người nên vậy đóSeungmin bước xuống khỏi giường ngủ lấy balo xếp đồ chuẩn bị về kí túc xá của nhóm trước đó do quảng bá vừa xong nên được công ty cho nghỉ phép cũng gần hết phép rồi phải về thôi...Seungmin: tạm biệt căn phòng yêu dấu anh đi nhé sau này anh sẽ quay lại cùng với nhồng tương lai của anh hí hí hí*Tự nói tự cười 1 mk :)*
*ting tong*
Minho bấm chuông cửa, người mở cửa không phải là Seungmin mà là mẹ của cậuMẹ Seungmin: ah chào cháu Minho cháu đến tìm Seungmin hảMinho: dạ cháu đến rước em ấy về kí túc xáMẹ Seungmin: ô vậy sao mau mau vào nhà uống nước nghỉ mệt chút đi cháu
Thằng Min nó đang ở trên phòng tắm cháu đợi nó tí nhé để bác đi lấy nước cho cháuMinho: dạ dạ không cần đâu bác ơi cháu không khát lắm đâu ạ Mẹ Seungmin: aiss cái thằng nhỏ này ngồi yên ở đây để bác đi lấy nắng nóng thế này bắt cháu từ Gangnam sang đây làm phiền cháu quáMinho: dạ không phiền đâu ạNói chuyện này giờ chắc ai cũng tưởng Minho bình tĩnh lắm, bất tĩnh thì có anh tay chân toát mồ hôi hột vì gặp mẹ Seungmin lần đầu với cương vị Bạn trai cậu "dù chưa nói với gđ 2 bên* nhưng trong lòng anh vẫn hồi hộp bồn chồn rất nhiều....
Không thích:Seungmin
Minho: i mò nho nho
*Minho đã gửi 1 ảnh*
*Minho đã gửi 1 ảnh*
Đừng có xạo anh nhớ hay tụi nhỏ?:SeungminMinho: thì ba lớn với ba đứa nhỏ lun ó
Thôi đừng có dụ tui: Seungmin
Anh mà nhớ tui cái gì:SeungminMinho: em còn giận anh vụ đó hả... Ừ đúng rồi:SeungminMinho: về nhà với anh nha... Xin lỗi đi rồi tui về:SeungminMinho: xin lũi mò🥺
*Minho đã gửi 1 ảnh*
Ngoan: SeungminSeungmin mỉm cười với sự nhõng nhẽo này của Minho, đúng là dính dô tình yêu mấy ai bình thường nổi Minho trước kia nhắn tin chỉ "uk" "ok" "biết rồi" hoặc chẳng thèm rep chỉ seen tn nay lại như 1 con người khác vậy nhắn tin còn teencode nữa yêy đúng người nên vậy đóSeungmin bước xuống khỏi giường ngủ lấy balo xếp đồ chuẩn bị về kí túc xá của nhóm trước đó do quảng bá vừa xong nên được công ty cho nghỉ phép cũng gần hết phép rồi phải về thôi...Seungmin: tạm biệt căn phòng yêu dấu anh đi nhé sau này anh sẽ quay lại cùng với nhồng tương lai của anh hí hí hí*Tự nói tự cười 1 mk :)*
*ting tong*
Minho bấm chuông cửa, người mở cửa không phải là Seungmin mà là mẹ của cậuMẹ Seungmin: ah chào cháu Minho cháu đến tìm Seungmin hảMinho: dạ cháu đến rước em ấy về kí túc xáMẹ Seungmin: ô vậy sao mau mau vào nhà uống nước nghỉ mệt chút đi cháu
Thằng Min nó đang ở trên phòng tắm cháu đợi nó tí nhé để bác đi lấy nước cho cháuMinho: dạ dạ không cần đâu bác ơi cháu không khát lắm đâu ạ Mẹ Seungmin: aiss cái thằng nhỏ này ngồi yên ở đây để bác đi lấy nắng nóng thế này bắt cháu từ Gangnam sang đây làm phiền cháu quáMinho: dạ không phiền đâu ạNói chuyện này giờ chắc ai cũng tưởng Minho bình tĩnh lắm, bất tĩnh thì có anh tay chân toát mồ hôi hột vì gặp mẹ Seungmin lần đầu với cương vị Bạn trai cậu "dù chưa nói với gđ 2 bên* nhưng trong lòng anh vẫn hồi hộp bồn chồn rất nhiều....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me