Mua Thu Ha Noi Va Nhung Ban Giao Huong Do Dang
Mùi hoa sữa nồng nàn, quyện với hơi lạnh đầu thu, len lỏi vào từng ngóc ngách ký túc xá Bách Khoa. Mai ngồi thẫn thờ bên cửa sổ, nhìn những chiếc lá vàng rơi nhẹ như những cánh bướm xuống sân trường. Ánh nắng chiều nhuộm vàng mái tóc dài của cô, tô đậm thêm vẻ cô đơn trong đôi mắt buồn. Đây là mùa thu thứ ba cô ở Hà Nội, nhưng cũng là mùa thu cô cảm thấy cô đơn nhất. Mục tiêu ngắn hạn của Mai là vượt qua kỳ thi cuối kỳ sắp tới, nhưng nỗi đau trong lòng như một rào cản vô hình, cản trở bước chân cô tiến về phía trước.
Đào, bạn thân của Mai, bước vào phòng, tay cầm cốc trà sữa nóng hổi. "Mai, cậu vẫn cứ ngồi đây thế à? Thi sắp đến rồi đấy." Giọng Đào nhẹ nhàng, chứa đựng sự lo lắng. Mục tiêu của Đào đơn giản: giúp Mai vượt qua khó khăn, nhưng cô lại giấu kín một mục tiêu khác, thầm lặng hơn: thổ lộ tình cảm với Mai.
"Tao ổn mà," Mai đáp, giọng khàn khàn. Cô nhìn cốc trà sữa, rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ. "Chỉ là... mệt mỏi thôi."
"Mệt mỏi vì chuyện gì?" Thu, một cô gái năng động, nhanh nhẹn, xuất hiện cùng Cúc, một cô gái trầm tĩnh, đam mê văn học. Mục tiêu của Thu là chinh phục giải thưởng trong cuộc thi thiết kế sắp tới, còn Cúc đang miệt mài hoàn thành cuốn tiểu thuyết của mình. Cả hai cùng bước vào, mang theo không khí sôi nổi của buổi chiều.
"Không có gì đâu," Mai lảng tránh. Hiệp và Nam, hai chàng trai chơi thể thao xuất sắc, bước vào sau cùng, mang theo mùi mồ hôi và sự phấn khích sau giờ tập luyện. Mục tiêu của Hiệp là giành chiến thắng trong giải bóng rổ sắp tới, còn Nam đặt mục tiêu trở thành vận động viên chuyên nghiệp.
Bỗng, tiếng chuông điện thoại của Mai reo lên, cắt ngang không khí yên tĩnh. Là số điện thoại lạ. Cô do dự một lúc rồi nghe máy. Giọng nói ở đầu dây bên kia lạnh lùng, báo tin về một sự việc từ năm năm trước, một sự việc mà Mai luôn cố gắng quên đi. Sự việc này có liên quan đến một người mà Mai vô cùng quý trọng, người đã ra đi trong một tai nạn bí ẩn. Một biến cố đẩy bất ngờ, một vết thương cũ được khơi dậy. Mục tiêu ngắn hạn của Mai giờ đây không chỉ là vượt qua kỳ thi, mà còn là tìm ra sự thật về cái chết của người đó.
Đêm xuống, gió thu thổi mạnh hơn, cuốn những chiếc lá vàng xoay tròn trong không gian. Mai nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại, ánh mắt chứa đầy sự nghi hoặc và quyết tâm. Những bí mật năm xưa, ẩn giấu sau lớp vỏ bọc yên bình của cuộc sống hiện tại, đang dần hé lộ. Câu hỏi lớn đặt ra: Liệu Mai có thể tìm ra sự thật và vượt qua nỗi đau để hàn gắn những vết thương trong lòng mình? Và liệu tình cảm thầm kín của Đào có được đáp lại? Mùa thu Hà Nội, với những bản giao hưởng dở dang, hứa hẹn một câu chuyện đầy xúc cảm và bí ẩn.
Đào, bạn thân của Mai, bước vào phòng, tay cầm cốc trà sữa nóng hổi. "Mai, cậu vẫn cứ ngồi đây thế à? Thi sắp đến rồi đấy." Giọng Đào nhẹ nhàng, chứa đựng sự lo lắng. Mục tiêu của Đào đơn giản: giúp Mai vượt qua khó khăn, nhưng cô lại giấu kín một mục tiêu khác, thầm lặng hơn: thổ lộ tình cảm với Mai.
"Tao ổn mà," Mai đáp, giọng khàn khàn. Cô nhìn cốc trà sữa, rồi lại nhìn ra ngoài cửa sổ. "Chỉ là... mệt mỏi thôi."
"Mệt mỏi vì chuyện gì?" Thu, một cô gái năng động, nhanh nhẹn, xuất hiện cùng Cúc, một cô gái trầm tĩnh, đam mê văn học. Mục tiêu của Thu là chinh phục giải thưởng trong cuộc thi thiết kế sắp tới, còn Cúc đang miệt mài hoàn thành cuốn tiểu thuyết của mình. Cả hai cùng bước vào, mang theo không khí sôi nổi của buổi chiều.
"Không có gì đâu," Mai lảng tránh. Hiệp và Nam, hai chàng trai chơi thể thao xuất sắc, bước vào sau cùng, mang theo mùi mồ hôi và sự phấn khích sau giờ tập luyện. Mục tiêu của Hiệp là giành chiến thắng trong giải bóng rổ sắp tới, còn Nam đặt mục tiêu trở thành vận động viên chuyên nghiệp.
Bỗng, tiếng chuông điện thoại của Mai reo lên, cắt ngang không khí yên tĩnh. Là số điện thoại lạ. Cô do dự một lúc rồi nghe máy. Giọng nói ở đầu dây bên kia lạnh lùng, báo tin về một sự việc từ năm năm trước, một sự việc mà Mai luôn cố gắng quên đi. Sự việc này có liên quan đến một người mà Mai vô cùng quý trọng, người đã ra đi trong một tai nạn bí ẩn. Một biến cố đẩy bất ngờ, một vết thương cũ được khơi dậy. Mục tiêu ngắn hạn của Mai giờ đây không chỉ là vượt qua kỳ thi, mà còn là tìm ra sự thật về cái chết của người đó.
Đêm xuống, gió thu thổi mạnh hơn, cuốn những chiếc lá vàng xoay tròn trong không gian. Mai nhìn chằm chằm vào chiếc điện thoại, ánh mắt chứa đầy sự nghi hoặc và quyết tâm. Những bí mật năm xưa, ẩn giấu sau lớp vỏ bọc yên bình của cuộc sống hiện tại, đang dần hé lộ. Câu hỏi lớn đặt ra: Liệu Mai có thể tìm ra sự thật và vượt qua nỗi đau để hàn gắn những vết thương trong lòng mình? Và liệu tình cảm thầm kín của Đào có được đáp lại? Mùa thu Hà Nội, với những bản giao hưởng dở dang, hứa hẹn một câu chuyện đầy xúc cảm và bí ẩn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me