Muichirou X Reader
.
.
.
.
.
. Muichirou : ... H/n
.
. Đó là vào 1 buổi chiều mùa thu, gió se lạnh thổi ngang qua má của bạn, mái tóc phấp phới trong làn gió mùa thu. Bạn chỉ mới gia nhập Sát Quỷ Đoàn được 2 tháng thôi, nhưng trình độ thì chả thua kém ai cả.
Cho đến khi bạn gặp Hà Trụ Muichirou, bạn thấy rất thích chàng trai trẻ này và bất ngờ thay vị Hà Trụ kia cũng đáp lại tình cảm của bạn.
Cả 2 đã quyết định thổ lộ với đối phương, vậy là chuyện tình của vị Hà Trụ và tân binh Y/n đã bắt đầu từ đó. Yêu được 1 tháng thì bạn lại cảm thấy có điều gì đó không ổn cho lắm. Như khi bạn đến Điệp Phủ thì Shinobu như có chuyện muốn nói, nhưng ngập ngừng rồi lại thôi...
Hay là khi bạn gặp Mitsuri thì chị ấy rất khó đối mặt với bạn, chị ấy chỉ nhìn bạn sau đó ngại và rồi lại bỏ đi chỗ khác.
Viêm Trụ Rengoku cũng rất nhiệt tình và cởi mở với những người khác, nhưng khi gặp bạn thì anh ấy cũng giống Shinobu vậy. Muốn nói nhưng lại thôi.
Bạn lại vô tình nghe được cuộc nói chuyện của những tân binh khác rằng. " nếu không nói cho Y/n thì thật sự rất tội nghiệp cho con nhóc đó " . Y/n : *( tội nghiệp... cho mình?? )*" nhưng nếu nói ra thì nó sẽ bị tổn thương " ... Bạn muốn xông ra để hỏi rõ mọi chuyện, vì cách cư xử của mọi người tránh né quá, nên khiến bạn rất buồn. Nhưng bạn lại không làm vậy, bạn chỉ đứng đó nghe cho đến khi họ rời đi.
Sau đó bạn về gặp Muichirou, anh vẫn như thường ngày, anh lạnh lùng, không cười với ai, nhưng khi gặp bạn thì thái độ hoàn toàn khác. Anh cười nhẹ, xoa đầu bạn, vuốt mái tóc của bạn, nắm tay bạn và nói những lời ngọt ngào mà chỉ có mỗi mình bạn được nghe...
Nhưng bạn có chắc rằng chỉ mỗi mình bạn được nghe hay không?
Hôm nay anh vẫn dịu dàng như mọi khi, dù nét mặt vẫn lạnh lùng, nhưng hành động của anh lại rất dịu dàng. Rồi bạn đã để ý thấy ánh mắt của Hà Trụ, dù anh đang nhìn bạn nhưng bạn lại có cảm giác ánh mắt ấy như đang hướng về 1 hướng khác. Y/n : Muichirou, anh sao vậy?... Muichirou : ta vẫn như mọi khi mà...Y/n : nhưng ta lại thấy ngài như đang "nhìn" ai khác vậy... Muichirou : "nhìn"? Ánh mắt ta chỉ hướng về mỗi em thôi, Y/n...Sau đó anh hôn trán bạn và muốn bạn cùng đi ăn. Nhưng hôm nay bạn đã chú ý rõ hơn rất nhiều chi tiết. Muichirou : món em thích này Y/n...Y/n : nhưng em không thích ăn cay cho lắm... Muichirou : à... ta quên mất, có lẽ 2 món ăn giống nhau nên ta không để ý... Yêu nhau được 1 tháng rồi, chả lẽ 1 món ăn mà anh cũng không nhớ hay sao?... Muichirou : ta mua được 1 cây trâm cho em này, nó có màu vàng mà em thích đấy... Y/n : anh quên là em không hợp với màu vàng sao?... Muichirou : ... Yêu nhau được 1 tháng mà sở thích của bạn anh cũng không nhớ nữa sao? Muichirou : em thích mùa gì Y/n?...Y/n : mùa đông... Muichirou : ta nghĩ em nên thay đổi, em nên thích mùa thu... giống như bây giờ. Y/n : tại sao lại phải thay đổi...? Muichirou : vì... mùa đông chẳng phải rất lạnh hay sao?Y/n : nhưng đó là mùa mà em thích, Muichirou à... Muichirou và bạn sau đó cùng đi về Hà Phủ, chẳng ai nói với ai câu nào. Tại sao từ trước đến nay bạn lại không để ý đến những hành động của Muichirou cơ chứ? Có lẽ là do bạn yêu anh ấy quá, cho nên việc anh ấy hay quên những sở thích của bạn chỉ là chuyện nhỏ nhặt bạn thấy nó không đáng quan tâm. Đến khi hôm nay chú ý lại thì mới cảm thấy thật đáng ngờ...
Hôm sau bạn đi làm nhiệm vụ mới và gặp 1 con quỷ đỏ rất kỳ quái, nó liên tục nhắc đến 1 cái tên... (...) : tại sao H/n vẫn còn sống?... Y/n : ai?... (...) : ta đã nhớ rằng đã giết ngươi rồi kia mà? Con ả tân binh chiết tiệt... Y/n : *( hắn đang nói về ai vậy, H/n là ai cơ chứ? )*Bạn đã chiến đấu với nó, và đã bị thương rất nặng, nhưng cuối cùng bạn vẫn giết được nó với vô số vết thương trên cơ thể. Bạn không đứng dậy được mà nằm ngay bãi chiến trường ấy... Shinobu : Y/n, em không sao chứ!?Y/n : em không... sao chị lại ở đây...?Shinobu : chị nghe nói em chiến đấu với con quỷ đỏ này, nên đã chạy đến yểm trợ em, thật may mắn là em đã không sao... Sau đó chị ấy đã băng bó vết thương cho bạn, trong lúc ấy thì bạn đã nhớ lại những gì con quỷ đỏ khi nãy nói. Y/n : chị Shinobu này... Shinobu : ? // nhìn Y/n //Y/n : H/n là ai vậy chị...? Shinobu hơi ngạc nhiên, nói thẳng ra là sốc, chị ấy im lặng, cúi đầu xuống và tiếp tục băng bó cho bạn. Sau 1 lúc chị ấy cất tiếng hỏi. Shinobu : tại sao em lại biết cái tên này? Có ai đó trong Sát Quỷ Đoàn nói cho em nghe à?Y/n : không, con quỷ hồi nãy đã lầm tưởng em với 1 người tên là H/n.Shinobu : chị cũng đoán được là nó rồi mà, nếu có Muichirou ở đây thì em sẽ không bị thương như vậy đâu // cười nhẹ //Y/n : chắc không phải là vì bảo vệ em đâu nhỉ... Shinobu : bảo vệ mạng sống của nguời khác là trách nhiệm của trụ cột, nhưng nếu có Muichirou ở đây thì cậu bé đó sẽ tự tay kết liễu con quỷ này. Y/n : quả nhiên chị là người biết rõ nhất đúng không Shinobu - san... chị có thể giải thích cho em biết chuyện gì đã xảy ra được không... Shinobu : ... Được, dù sao nếu có giấu bao lâu đi chăng nữa thì cũng chẳng có lợi ích gì. Shinobu : chị sẽ nói, nhưng với 1 điều kiện. Y/n : bất cứ điều gì chị muốn... Shinobu : nếu em không khóc... chị sẽ nói. Shinobu bắt đầu kể về chuyện của 1 năm trước...
Chị ấy có 1 nữ kế tử tên là H/n, tuy lanh lợi thông minh nhưng sức lực lại thua kém Kanao rất nhiều, tuy vậy nhưng H/n rất nỗ lực luyện tập rất nhiều. Sau đó cô ấy đã gặp Hà Trụ Muichirou vào mùa thu năm trước, 1 người lạnh lùng, 1 người hoạt bát thân thiện lại vô tình gặp nhau trong vườn hoa tử đằng. Theo thời gian cả 2 đã trở nên thân thiết, Muichirou yêu H/n nhiều vô kể, anh biết tất cả sở thích của H/n, cô ấy thích mùa thu, thích màu vàng, thích ăn cay và rất thích được Muichirou xoa đầu.
Tình cảm sâu đến mức mà Muichirou đã xin Shinobu rước H/n về ở tại Hà Phủ, cứ như là người này không thể sống nếu thiếu người kia vậy.
Nhưng tình đẹp đến mấy cũng tan, cú sốc mất đi người mình yêu quý khiến Hà Trụ suy sụp.
H/n tuy yếu, nhưng không có nghĩa là cô ấy không bảo vệ được nguời khác, 1 con quỷ đỏ đã liên tục tấn công vào 1 ngôi làng, H/n dù không đủ sức giết nó nhưng cô ấy đủ sức cầm cự với nó. Hết lần này đến lần đến lần khác H/n phá hủy kế hoạch của nó, và đỉnh điểm là 1 lần H/n và nó chiến đấu trong rừng. Khi ấy Muichirou lại đi làm nhiệm vụ ở 1 nơi rất xa, đó cũng là lúc cậu đã không kịp nhìn thấy H/n lần cuối. Cô ấy đã chết dưới tay con quỷ đỏ ấy, khi mà nó định ăn thịt cô ngay lúc đó thì Mitsuri đã kịp thời chạy đến, con quỷ đỏ ngay lập tức chạy đi mất, chỉ để lại H/n giờ đây chỉ còn là 1 cái xác đang lạnh dần.
Mọi người đều rất buồn, đặc biệt là Hà Trụ gần như là trầm cảm, dù nét mặt vẫn nguyên 1 biểu cảm, dù không nói bất cứ điều gì, nhưng ai cũng biết người đau lòng nhất chính là anh ấy.
... Cho đến 3 tháng trước, 1 tân binh mới đã bước vào Sát Quỷ Đoàn, Y/n hôm ấy đã được chúa công mời đến để trình bày về nhiệm vụ giết Thượng Huyền Lục tại phố đèn đỏ. Tuy là tân binh chỉ mới vào đoàn được 2 tháng, nhưng sức chiến đấu của Y/n lại khá mạnh, chính bạn cũng đã phụ giúp cho Âm Trụ và nhóm Tanjirou chiến đấu.
Ngay lúc ấy mắt của Muichirou như có 1 tia sáng le lói, Shinobu và những trụ cột khác khá ngạc nhiên. Gương mặt, ngoại hình, cách bạn cười, cách bạn nói chuyện, cách bạn lễ phép và cả khí thế tích cực mà bạn tỏa ra đều giống với H/n 1 cách kì lạ... chỉ có giọng nói là khác với cô ấy.
Muichirou nếu không được Shinobu nhắc nhở rằng " đấy không phải là H/n " thì chắc cậu đã bỏ qua phép tắc, mặc kệ chúa công đang ở đó mà lao đến ôm chặt lấy bạn rồi.
Cậu đã rất nhớ hình bóng ấy, nhớ đến nụ cười và gương mặt H/n, cậu cũng đã truy lùng tên quỷ đỏ đã giết H/n nhưng không mấy khả quan.
... 1 tháng cả 2 yêu nhau, những ngày đầu bạn thấy bình thường, nhưng dần về sau chính cái thái độ kì lạ của mọi người đã khiến bạn nghi ngờ, và mọi sự thật bạn đã biết.
.
. Y/n vừa cười, vừa rơi nước mắt. Bạn không biết vào cái hoàn cảnh này thì nên làm gì nữa, khóc lóc hay từ bỏ đây?
Shinobu nhìn bạn rơi nước mắt thì cũng không trách gì, vì chính chị ấy cũng thấy áy náy khi ngay từ đầu đã không cho bạn biết... Y/n : cảm ơn chị, chào chị, em đi đây... Shinobu : nhưng vết thương của em... Y/n : không sao đâu, thể lực của em... Không yếu giống H/n đâu chị à... Bạn run rẩy đứng dậy, bước từng bước nặng nhọc rời khỏi chiến trường...
Nhiều ngày sau bạn đã dần hồi phục, sau đó bạn gặp lại Muichirou... Nhưng hình như anh ấy vẫn chưa biết Shinobu đã nói ra sự thật cho bạn, vì lúc gặp bạn anh ấy đã ôm chầm lấy bạn, hỏi thăm và nói những điều ngọt ngào như mọi khi...
Nhưng giờ bạn biết những lời nói đó chỉ dành cho H/n, tình cảm của anh chỉ dành cho H/n, ánh mắt của anh cũng chỉ dành cho H/n mà thôi. Rốt cuộc bạn chỉ là kẻ thay thế, bạn chỉ là kẻ đơn phương mà thôi.
Muichirou từ trước đến nay rốt cuộc có biết người đứng trước mặt anh là Y/n không? Hay anh chỉ đang mơ tưởng rằng bạn chính là H/n, anh đang mơ tưởng rằng người lúc nào bên cạnh anh cũng là H/n sao?... Y/n : Muichirou à. Muichirou : em cần gì sao? Y/n : từ trước đến giờ anh có yêu em nhiều không? Muichirou : có. Y/n : vậy em là ai? Muichirou khá bất ngờ trước câu hỏi đó, sao Y/n lại hỏi vậy, anh ngập ngừng. Muichirou : em vẫn là em của mọi ngày. Y/n : ... Muichirou : đi ăn thôi, chúng ta sẽ ăn món mà em thích. Anh kéo bạn đến 1 quán ăn, lần này cũng như bao lần khác, anh vẫn gọi món ăn mà H/n thích ăn. Đột nhiên Muichirou lại gọi phục vụ đem ra 2 bình rượu sake. Bạn lại khá ngạc nhiên đấy, Muichirou nay uống được rượu luôn à?
Bạn hỏi ra thì anh ấy nói rằng muốn thử xem mùi vị như thế nào...
.
*chậc...
Thật đáng ghét, đáng lý ra bạn nên rời khỏi đây sớm hơn, Muichirou đã say đến mức gục ra bàn ăn khi anh ấy còn chưa uống hết được 2 bình rượu kia. Muichirou : H/n...Bạn đang định dìu anh ấy về thì đột nhiên Muichirou lại gọi tên H/n khiến bạn ngạc nhiên vô cùng... Khi biết được sự thật rồi thì bạn cảm thấy rất đau lòng, đến hôm nay lấy đủ dũng khí để tìm anh thì anh lại uống say khướt, còn gọi tên người tình cũ khiến bạn như bị sát muối vào vết thương...
Bạn đưa Muichirou về Hà Phủ, đặt anh ấy ngồi trước cửa phòng, bạn nâng mặt Muichirou lên, anh ấy lờ đờ mở mắt ra nhìn bạn. Y/n : Anh Nói Cho Em Nghe Đi!! Muichirou : em.. khóc? Y/n : anh có từng yêu em chưa hả Muichioru!? Muichirou : có... anh yêu H/n của anh nhất mà... Y/n : Anh Im Đi, H/n Chết Rồi, Em Là Y/n, Là Y/n Anh Nghe Rõ Không Hả Tên Đần Ngốc Kia!! Muichirou bất chợt nhận ra mình vừa làm bạn tổn thương, sao Y/n lại biết H/n đã chết, có ai đó đã nói cho bạn nghe sao...? Anh định nắm lấy tay bạn nhưng bạn đứng phắt dậy. Y/n : anh chỉ xem em là kẻ thay thế H/n thôi đúng không? Muichirou : ... Y/n : trong tháng qua những lời anh nói đều là giả dối thôi đúng không? Tình yêu của anh chỉ dành cho H/n thôi đúng không...? Anh im lặng, đúng thật là anh đã xem Y/n giống như H/n vậy, anh biết bạn yêu anh rất nhiều, nhưng suốt thời gian qua người mà anh đang yêu, trong mắt anh luôn là H/n. Anh thấy có lỗi với bạn...
... Sáng hôm sau, Muichirou thức dậy và đi xung quanh Trang Viên của mình. Anh nhớ lại chuyện của tối hôm qua Y/n đã nói với anh những gì.
Muichirou sau đó đã đi tìm bạn, anh muốn xin lỗi, đồng thời cũng muốn nói thật cảm xúc của mình.
Muichirou đã vô tình phải lòng bạn rồi, tuy rằng ngoại hình và cách thể hiện hành động của bạn giống H/n, nhưng bạn khác cô ấy ở rất nhiều điểm. Bạn mạnh mẽ, tính cách của bạn khác H/n rất nhiều. Muichirou nghĩ rằng liệu bây giờ thổ lộ với bạn thì bạn có tha thứ cho anh ấy không? Anh đã sai khi xem nhẹ tình cảm của bạn, anh đã sai khi đem bạn ra làm kẻ thay thế, anh muốn xin lỗi bạn rất nhiều...
Nhưng rồi 3 ngày, 4 ngày, 6 ngày, 8 ngày cho đến nửa tháng sau, anh đã không còn nhìn thấy Y/n đâu nữa. Anh xem lại tổng quát các nhiệm vụ, nhưng không thấy tên của Y/n đâu cả.
Muichirou hỏi Shinobu, chị ấy cũng không rõ là bạn đã đi đâu.
... Cho đến khi...Mitsuri : nhóc Tokitou... Luyến Trụ với vẻ mặt lo âu chạy đến, Muichirou vẫn cái biểu cảm lạnh lùng thường ngày... Mitsuri : Y/n...hức* .... Thấy Mitsuri nói mà nước mắt như sắp rơi thì anh đã đoán được có chuyện không lành đã xảy ra rồi.Muichirou : Y/n?...em ấy làm sao cơ?... Mitsuri dẫn Muichirou chạy thật nhanh đến chân núi phía Tây. Khi đến nơi Muichirou đã rất sốc... Mitsuri : 1 con Thượng Huyền Quỷ đã quét qua nơi này... có rất nhiều tân binh đã chết và... chị đã vô tình thấy thứ này... Muichirou nhìn món đồ mà Mitsuri đưa ra, anh như chết lặng. Đó chẳng phải là món đồ trang trí mà anh đã mua tặng bạn hay sao? Nó đã tơi tã, nó dính máu, nó có mùi của bạn và cả mùi khét như bị bốc cháy. Anh cầm lấy món đồ đó, tay run rẩy đến mức cầm 1 món đồ nhỏ cũng sắp rơi.
Sau đó Muichirou lao vào chỗ của Đội Ẩn, anh kiểm tra từng thi thể. Người thì bị mất tay, mất chân và bị mất cả đầu, đến khi anh dừng lại trước 1 cái xác... thanh Nhật Luân Kiếm đặt ngay bên cạnh, anh nhìn là đã biết nó là của ai.
Muichirou dở tấm khăn che thi thể ra, anh đã rất sốc, cái xác nó đầy rẫy những vết thương sâu, gương mặt trầy xước, nhưng anh vẫn nhận ra được đó là Y/n.
Muichirou ôm chầm lấy cái xác của bạn, anh thấy tội lỗi, thấy hối hận, cảm thấy tự trách bản thân. Tại sao 2 người có tính cách khác nhau H/n và Y/n, nhưng chỉ vì ngoại hình giống nhau mà anh lại xem Y/n là kẻ thay thế, anh chỉ coi Y/n như H/n mà thôi, anh đã không xứng đáng với tình cảm thật lòng của bạn, bạn yêu anh 1 cách chân thật nhưng anh chỉ xem bạn là thế thân. Đến phút cuối khi mà anh đã thoát khỏi nỗi đau quá khứ và nhận ra là anh đã yêu bạn, thì bạn lại ra đi, nỗi đau lần 2 kéo đến khiến Muichirou như sụp đỗ, anh đã mất đi quá nhiều người thân, giờ đây người anh yêu cũng chẳng còn 1 ai...
Nếu như tối hôm đó anh không làm Y/n tổn thương, em sẽ không rời đi. Nếu như hôm đó anh mạnh dạn níu kéo Y/n thì em sẽ không tham gia vào cuộc chiến này. Nếu như anh không xem Y/n là kẻ thay thế... thì có lẽ em sẽ không đau lòng như vậy đâu...
H/n và Y/n khác nhau ở tính cách rất nhiều, anh đã nhận ra được điều đó trong cách quan tâm của Y/n đối với anh. Khi nhớ lại tất cả, anh chỉ còn lại 2 từ "hối hận"... .
.
.
H/n : Muichirou à, em muốn đi ăn...
.
.
Y/n : ngài nên ăn tối trước khi làm nhiệm vụ, nhé ^^ .
_._._._
.
H/n : ngài mua cái đó cho em nha.
.
.
Y/n : em không cần mấy thứ đắt tiền vậy đâu, đều là công sức của ngài mà mới có được tiền nên hãy tiết kiệm 1 chút ^^.
_._._._
.
H/n : nếu như có ngài đi cùng thì em không sợ nữa rồi.
.
.
Y/n : dù biết ngài là trụ cột nhưng đừng để bản thân bị thương đấy nhé. ^^
_._._._
.
H/n : Muichirou, em bị thương ở đây này...
.
.
Y/n : em không sao đâu, ngài nên kiểm tra lại vết thương của bản thân 1 chút đi.
_._._._
.
H/n : có lẽ bài tập của ngài khắt khe quá rồi, em còn không chịu được thì làm sao các tân binh khác chịu được chứ. Muichirou : thể lực của em thua xa bọn họ nên đừng so sánh như vậy, ta chỉ là muốn em mạnh mẽ hơn thôi. H/n : rõ ràng ngài biết em không đủ sức mà vẫn bắt em tập sao!? Ngài đúng là vô tâm mà Hà Trụ...
.
.
Y/n : ngài thật là tài giỏi, không ngờ những bài tập khó như vậy mà ngài cũng có thể hoàn thành xuất sắc hơn em nữa chứ ^^ . Muichirou : ... Y/n : được rồi, em nhất định sẽ cố gắng để có thể mạnh mẽ giống như ngài, đến lúc đó ngài sẽ không cần lo lắng em bị lũ quỷ làm bị thương nữa ^^ .
.
.
...
.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . End...
.
.
.
.
. Muichirou : ... H/n
.
. Đó là vào 1 buổi chiều mùa thu, gió se lạnh thổi ngang qua má của bạn, mái tóc phấp phới trong làn gió mùa thu. Bạn chỉ mới gia nhập Sát Quỷ Đoàn được 2 tháng thôi, nhưng trình độ thì chả thua kém ai cả.
Cho đến khi bạn gặp Hà Trụ Muichirou, bạn thấy rất thích chàng trai trẻ này và bất ngờ thay vị Hà Trụ kia cũng đáp lại tình cảm của bạn.
Cả 2 đã quyết định thổ lộ với đối phương, vậy là chuyện tình của vị Hà Trụ và tân binh Y/n đã bắt đầu từ đó. Yêu được 1 tháng thì bạn lại cảm thấy có điều gì đó không ổn cho lắm. Như khi bạn đến Điệp Phủ thì Shinobu như có chuyện muốn nói, nhưng ngập ngừng rồi lại thôi...
Hay là khi bạn gặp Mitsuri thì chị ấy rất khó đối mặt với bạn, chị ấy chỉ nhìn bạn sau đó ngại và rồi lại bỏ đi chỗ khác.
Viêm Trụ Rengoku cũng rất nhiệt tình và cởi mở với những người khác, nhưng khi gặp bạn thì anh ấy cũng giống Shinobu vậy. Muốn nói nhưng lại thôi.
Bạn lại vô tình nghe được cuộc nói chuyện của những tân binh khác rằng. " nếu không nói cho Y/n thì thật sự rất tội nghiệp cho con nhóc đó " . Y/n : *( tội nghiệp... cho mình?? )*" nhưng nếu nói ra thì nó sẽ bị tổn thương " ... Bạn muốn xông ra để hỏi rõ mọi chuyện, vì cách cư xử của mọi người tránh né quá, nên khiến bạn rất buồn. Nhưng bạn lại không làm vậy, bạn chỉ đứng đó nghe cho đến khi họ rời đi.
Sau đó bạn về gặp Muichirou, anh vẫn như thường ngày, anh lạnh lùng, không cười với ai, nhưng khi gặp bạn thì thái độ hoàn toàn khác. Anh cười nhẹ, xoa đầu bạn, vuốt mái tóc của bạn, nắm tay bạn và nói những lời ngọt ngào mà chỉ có mỗi mình bạn được nghe...
Nhưng bạn có chắc rằng chỉ mỗi mình bạn được nghe hay không?
Hôm nay anh vẫn dịu dàng như mọi khi, dù nét mặt vẫn lạnh lùng, nhưng hành động của anh lại rất dịu dàng. Rồi bạn đã để ý thấy ánh mắt của Hà Trụ, dù anh đang nhìn bạn nhưng bạn lại có cảm giác ánh mắt ấy như đang hướng về 1 hướng khác. Y/n : Muichirou, anh sao vậy?... Muichirou : ta vẫn như mọi khi mà...Y/n : nhưng ta lại thấy ngài như đang "nhìn" ai khác vậy... Muichirou : "nhìn"? Ánh mắt ta chỉ hướng về mỗi em thôi, Y/n...Sau đó anh hôn trán bạn và muốn bạn cùng đi ăn. Nhưng hôm nay bạn đã chú ý rõ hơn rất nhiều chi tiết. Muichirou : món em thích này Y/n...Y/n : nhưng em không thích ăn cay cho lắm... Muichirou : à... ta quên mất, có lẽ 2 món ăn giống nhau nên ta không để ý... Yêu nhau được 1 tháng rồi, chả lẽ 1 món ăn mà anh cũng không nhớ hay sao?... Muichirou : ta mua được 1 cây trâm cho em này, nó có màu vàng mà em thích đấy... Y/n : anh quên là em không hợp với màu vàng sao?... Muichirou : ... Yêu nhau được 1 tháng mà sở thích của bạn anh cũng không nhớ nữa sao? Muichirou : em thích mùa gì Y/n?...Y/n : mùa đông... Muichirou : ta nghĩ em nên thay đổi, em nên thích mùa thu... giống như bây giờ. Y/n : tại sao lại phải thay đổi...? Muichirou : vì... mùa đông chẳng phải rất lạnh hay sao?Y/n : nhưng đó là mùa mà em thích, Muichirou à... Muichirou và bạn sau đó cùng đi về Hà Phủ, chẳng ai nói với ai câu nào. Tại sao từ trước đến nay bạn lại không để ý đến những hành động của Muichirou cơ chứ? Có lẽ là do bạn yêu anh ấy quá, cho nên việc anh ấy hay quên những sở thích của bạn chỉ là chuyện nhỏ nhặt bạn thấy nó không đáng quan tâm. Đến khi hôm nay chú ý lại thì mới cảm thấy thật đáng ngờ...
Hôm sau bạn đi làm nhiệm vụ mới và gặp 1 con quỷ đỏ rất kỳ quái, nó liên tục nhắc đến 1 cái tên... (...) : tại sao H/n vẫn còn sống?... Y/n : ai?... (...) : ta đã nhớ rằng đã giết ngươi rồi kia mà? Con ả tân binh chiết tiệt... Y/n : *( hắn đang nói về ai vậy, H/n là ai cơ chứ? )*Bạn đã chiến đấu với nó, và đã bị thương rất nặng, nhưng cuối cùng bạn vẫn giết được nó với vô số vết thương trên cơ thể. Bạn không đứng dậy được mà nằm ngay bãi chiến trường ấy... Shinobu : Y/n, em không sao chứ!?Y/n : em không... sao chị lại ở đây...?Shinobu : chị nghe nói em chiến đấu với con quỷ đỏ này, nên đã chạy đến yểm trợ em, thật may mắn là em đã không sao... Sau đó chị ấy đã băng bó vết thương cho bạn, trong lúc ấy thì bạn đã nhớ lại những gì con quỷ đỏ khi nãy nói. Y/n : chị Shinobu này... Shinobu : ? // nhìn Y/n //Y/n : H/n là ai vậy chị...? Shinobu hơi ngạc nhiên, nói thẳng ra là sốc, chị ấy im lặng, cúi đầu xuống và tiếp tục băng bó cho bạn. Sau 1 lúc chị ấy cất tiếng hỏi. Shinobu : tại sao em lại biết cái tên này? Có ai đó trong Sát Quỷ Đoàn nói cho em nghe à?Y/n : không, con quỷ hồi nãy đã lầm tưởng em với 1 người tên là H/n.Shinobu : chị cũng đoán được là nó rồi mà, nếu có Muichirou ở đây thì em sẽ không bị thương như vậy đâu // cười nhẹ //Y/n : chắc không phải là vì bảo vệ em đâu nhỉ... Shinobu : bảo vệ mạng sống của nguời khác là trách nhiệm của trụ cột, nhưng nếu có Muichirou ở đây thì cậu bé đó sẽ tự tay kết liễu con quỷ này. Y/n : quả nhiên chị là người biết rõ nhất đúng không Shinobu - san... chị có thể giải thích cho em biết chuyện gì đã xảy ra được không... Shinobu : ... Được, dù sao nếu có giấu bao lâu đi chăng nữa thì cũng chẳng có lợi ích gì. Shinobu : chị sẽ nói, nhưng với 1 điều kiện. Y/n : bất cứ điều gì chị muốn... Shinobu : nếu em không khóc... chị sẽ nói. Shinobu bắt đầu kể về chuyện của 1 năm trước...
Chị ấy có 1 nữ kế tử tên là H/n, tuy lanh lợi thông minh nhưng sức lực lại thua kém Kanao rất nhiều, tuy vậy nhưng H/n rất nỗ lực luyện tập rất nhiều. Sau đó cô ấy đã gặp Hà Trụ Muichirou vào mùa thu năm trước, 1 người lạnh lùng, 1 người hoạt bát thân thiện lại vô tình gặp nhau trong vườn hoa tử đằng. Theo thời gian cả 2 đã trở nên thân thiết, Muichirou yêu H/n nhiều vô kể, anh biết tất cả sở thích của H/n, cô ấy thích mùa thu, thích màu vàng, thích ăn cay và rất thích được Muichirou xoa đầu.
Tình cảm sâu đến mức mà Muichirou đã xin Shinobu rước H/n về ở tại Hà Phủ, cứ như là người này không thể sống nếu thiếu người kia vậy.
Nhưng tình đẹp đến mấy cũng tan, cú sốc mất đi người mình yêu quý khiến Hà Trụ suy sụp.
H/n tuy yếu, nhưng không có nghĩa là cô ấy không bảo vệ được nguời khác, 1 con quỷ đỏ đã liên tục tấn công vào 1 ngôi làng, H/n dù không đủ sức giết nó nhưng cô ấy đủ sức cầm cự với nó. Hết lần này đến lần đến lần khác H/n phá hủy kế hoạch của nó, và đỉnh điểm là 1 lần H/n và nó chiến đấu trong rừng. Khi ấy Muichirou lại đi làm nhiệm vụ ở 1 nơi rất xa, đó cũng là lúc cậu đã không kịp nhìn thấy H/n lần cuối. Cô ấy đã chết dưới tay con quỷ đỏ ấy, khi mà nó định ăn thịt cô ngay lúc đó thì Mitsuri đã kịp thời chạy đến, con quỷ đỏ ngay lập tức chạy đi mất, chỉ để lại H/n giờ đây chỉ còn là 1 cái xác đang lạnh dần.
Mọi người đều rất buồn, đặc biệt là Hà Trụ gần như là trầm cảm, dù nét mặt vẫn nguyên 1 biểu cảm, dù không nói bất cứ điều gì, nhưng ai cũng biết người đau lòng nhất chính là anh ấy.
... Cho đến 3 tháng trước, 1 tân binh mới đã bước vào Sát Quỷ Đoàn, Y/n hôm ấy đã được chúa công mời đến để trình bày về nhiệm vụ giết Thượng Huyền Lục tại phố đèn đỏ. Tuy là tân binh chỉ mới vào đoàn được 2 tháng, nhưng sức chiến đấu của Y/n lại khá mạnh, chính bạn cũng đã phụ giúp cho Âm Trụ và nhóm Tanjirou chiến đấu.
Ngay lúc ấy mắt của Muichirou như có 1 tia sáng le lói, Shinobu và những trụ cột khác khá ngạc nhiên. Gương mặt, ngoại hình, cách bạn cười, cách bạn nói chuyện, cách bạn lễ phép và cả khí thế tích cực mà bạn tỏa ra đều giống với H/n 1 cách kì lạ... chỉ có giọng nói là khác với cô ấy.
Muichirou nếu không được Shinobu nhắc nhở rằng " đấy không phải là H/n " thì chắc cậu đã bỏ qua phép tắc, mặc kệ chúa công đang ở đó mà lao đến ôm chặt lấy bạn rồi.
Cậu đã rất nhớ hình bóng ấy, nhớ đến nụ cười và gương mặt H/n, cậu cũng đã truy lùng tên quỷ đỏ đã giết H/n nhưng không mấy khả quan.
... 1 tháng cả 2 yêu nhau, những ngày đầu bạn thấy bình thường, nhưng dần về sau chính cái thái độ kì lạ của mọi người đã khiến bạn nghi ngờ, và mọi sự thật bạn đã biết.
.
. Y/n vừa cười, vừa rơi nước mắt. Bạn không biết vào cái hoàn cảnh này thì nên làm gì nữa, khóc lóc hay từ bỏ đây?
Shinobu nhìn bạn rơi nước mắt thì cũng không trách gì, vì chính chị ấy cũng thấy áy náy khi ngay từ đầu đã không cho bạn biết... Y/n : cảm ơn chị, chào chị, em đi đây... Shinobu : nhưng vết thương của em... Y/n : không sao đâu, thể lực của em... Không yếu giống H/n đâu chị à... Bạn run rẩy đứng dậy, bước từng bước nặng nhọc rời khỏi chiến trường...
Nhiều ngày sau bạn đã dần hồi phục, sau đó bạn gặp lại Muichirou... Nhưng hình như anh ấy vẫn chưa biết Shinobu đã nói ra sự thật cho bạn, vì lúc gặp bạn anh ấy đã ôm chầm lấy bạn, hỏi thăm và nói những điều ngọt ngào như mọi khi...
Nhưng giờ bạn biết những lời nói đó chỉ dành cho H/n, tình cảm của anh chỉ dành cho H/n, ánh mắt của anh cũng chỉ dành cho H/n mà thôi. Rốt cuộc bạn chỉ là kẻ thay thế, bạn chỉ là kẻ đơn phương mà thôi.
Muichirou từ trước đến nay rốt cuộc có biết người đứng trước mặt anh là Y/n không? Hay anh chỉ đang mơ tưởng rằng bạn chính là H/n, anh đang mơ tưởng rằng người lúc nào bên cạnh anh cũng là H/n sao?... Y/n : Muichirou à. Muichirou : em cần gì sao? Y/n : từ trước đến giờ anh có yêu em nhiều không? Muichirou : có. Y/n : vậy em là ai? Muichirou khá bất ngờ trước câu hỏi đó, sao Y/n lại hỏi vậy, anh ngập ngừng. Muichirou : em vẫn là em của mọi ngày. Y/n : ... Muichirou : đi ăn thôi, chúng ta sẽ ăn món mà em thích. Anh kéo bạn đến 1 quán ăn, lần này cũng như bao lần khác, anh vẫn gọi món ăn mà H/n thích ăn. Đột nhiên Muichirou lại gọi phục vụ đem ra 2 bình rượu sake. Bạn lại khá ngạc nhiên đấy, Muichirou nay uống được rượu luôn à?
Bạn hỏi ra thì anh ấy nói rằng muốn thử xem mùi vị như thế nào...
.
*chậc...
Thật đáng ghét, đáng lý ra bạn nên rời khỏi đây sớm hơn, Muichirou đã say đến mức gục ra bàn ăn khi anh ấy còn chưa uống hết được 2 bình rượu kia. Muichirou : H/n...Bạn đang định dìu anh ấy về thì đột nhiên Muichirou lại gọi tên H/n khiến bạn ngạc nhiên vô cùng... Khi biết được sự thật rồi thì bạn cảm thấy rất đau lòng, đến hôm nay lấy đủ dũng khí để tìm anh thì anh lại uống say khướt, còn gọi tên người tình cũ khiến bạn như bị sát muối vào vết thương...
Bạn đưa Muichirou về Hà Phủ, đặt anh ấy ngồi trước cửa phòng, bạn nâng mặt Muichirou lên, anh ấy lờ đờ mở mắt ra nhìn bạn. Y/n : Anh Nói Cho Em Nghe Đi!! Muichirou : em.. khóc? Y/n : anh có từng yêu em chưa hả Muichioru!? Muichirou : có... anh yêu H/n của anh nhất mà... Y/n : Anh Im Đi, H/n Chết Rồi, Em Là Y/n, Là Y/n Anh Nghe Rõ Không Hả Tên Đần Ngốc Kia!! Muichirou bất chợt nhận ra mình vừa làm bạn tổn thương, sao Y/n lại biết H/n đã chết, có ai đó đã nói cho bạn nghe sao...? Anh định nắm lấy tay bạn nhưng bạn đứng phắt dậy. Y/n : anh chỉ xem em là kẻ thay thế H/n thôi đúng không? Muichirou : ... Y/n : trong tháng qua những lời anh nói đều là giả dối thôi đúng không? Tình yêu của anh chỉ dành cho H/n thôi đúng không...? Anh im lặng, đúng thật là anh đã xem Y/n giống như H/n vậy, anh biết bạn yêu anh rất nhiều, nhưng suốt thời gian qua người mà anh đang yêu, trong mắt anh luôn là H/n. Anh thấy có lỗi với bạn...
... Sáng hôm sau, Muichirou thức dậy và đi xung quanh Trang Viên của mình. Anh nhớ lại chuyện của tối hôm qua Y/n đã nói với anh những gì.
Muichirou sau đó đã đi tìm bạn, anh muốn xin lỗi, đồng thời cũng muốn nói thật cảm xúc của mình.
Muichirou đã vô tình phải lòng bạn rồi, tuy rằng ngoại hình và cách thể hiện hành động của bạn giống H/n, nhưng bạn khác cô ấy ở rất nhiều điểm. Bạn mạnh mẽ, tính cách của bạn khác H/n rất nhiều. Muichirou nghĩ rằng liệu bây giờ thổ lộ với bạn thì bạn có tha thứ cho anh ấy không? Anh đã sai khi xem nhẹ tình cảm của bạn, anh đã sai khi đem bạn ra làm kẻ thay thế, anh muốn xin lỗi bạn rất nhiều...
Nhưng rồi 3 ngày, 4 ngày, 6 ngày, 8 ngày cho đến nửa tháng sau, anh đã không còn nhìn thấy Y/n đâu nữa. Anh xem lại tổng quát các nhiệm vụ, nhưng không thấy tên của Y/n đâu cả.
Muichirou hỏi Shinobu, chị ấy cũng không rõ là bạn đã đi đâu.
... Cho đến khi...Mitsuri : nhóc Tokitou... Luyến Trụ với vẻ mặt lo âu chạy đến, Muichirou vẫn cái biểu cảm lạnh lùng thường ngày... Mitsuri : Y/n...hức* .... Thấy Mitsuri nói mà nước mắt như sắp rơi thì anh đã đoán được có chuyện không lành đã xảy ra rồi.Muichirou : Y/n?...em ấy làm sao cơ?... Mitsuri dẫn Muichirou chạy thật nhanh đến chân núi phía Tây. Khi đến nơi Muichirou đã rất sốc... Mitsuri : 1 con Thượng Huyền Quỷ đã quét qua nơi này... có rất nhiều tân binh đã chết và... chị đã vô tình thấy thứ này... Muichirou nhìn món đồ mà Mitsuri đưa ra, anh như chết lặng. Đó chẳng phải là món đồ trang trí mà anh đã mua tặng bạn hay sao? Nó đã tơi tã, nó dính máu, nó có mùi của bạn và cả mùi khét như bị bốc cháy. Anh cầm lấy món đồ đó, tay run rẩy đến mức cầm 1 món đồ nhỏ cũng sắp rơi.
Sau đó Muichirou lao vào chỗ của Đội Ẩn, anh kiểm tra từng thi thể. Người thì bị mất tay, mất chân và bị mất cả đầu, đến khi anh dừng lại trước 1 cái xác... thanh Nhật Luân Kiếm đặt ngay bên cạnh, anh nhìn là đã biết nó là của ai.
Muichirou dở tấm khăn che thi thể ra, anh đã rất sốc, cái xác nó đầy rẫy những vết thương sâu, gương mặt trầy xước, nhưng anh vẫn nhận ra được đó là Y/n.
Muichirou ôm chầm lấy cái xác của bạn, anh thấy tội lỗi, thấy hối hận, cảm thấy tự trách bản thân. Tại sao 2 người có tính cách khác nhau H/n và Y/n, nhưng chỉ vì ngoại hình giống nhau mà anh lại xem Y/n là kẻ thay thế, anh chỉ coi Y/n như H/n mà thôi, anh đã không xứng đáng với tình cảm thật lòng của bạn, bạn yêu anh 1 cách chân thật nhưng anh chỉ xem bạn là thế thân. Đến phút cuối khi mà anh đã thoát khỏi nỗi đau quá khứ và nhận ra là anh đã yêu bạn, thì bạn lại ra đi, nỗi đau lần 2 kéo đến khiến Muichirou như sụp đỗ, anh đã mất đi quá nhiều người thân, giờ đây người anh yêu cũng chẳng còn 1 ai...
Nếu như tối hôm đó anh không làm Y/n tổn thương, em sẽ không rời đi. Nếu như hôm đó anh mạnh dạn níu kéo Y/n thì em sẽ không tham gia vào cuộc chiến này. Nếu như anh không xem Y/n là kẻ thay thế... thì có lẽ em sẽ không đau lòng như vậy đâu...
H/n và Y/n khác nhau ở tính cách rất nhiều, anh đã nhận ra được điều đó trong cách quan tâm của Y/n đối với anh. Khi nhớ lại tất cả, anh chỉ còn lại 2 từ "hối hận"... .
.
.
H/n : Muichirou à, em muốn đi ăn...
.
.
Y/n : ngài nên ăn tối trước khi làm nhiệm vụ, nhé ^^ .
_._._._
.
H/n : ngài mua cái đó cho em nha.
.
.
Y/n : em không cần mấy thứ đắt tiền vậy đâu, đều là công sức của ngài mà mới có được tiền nên hãy tiết kiệm 1 chút ^^.
_._._._
.
H/n : nếu như có ngài đi cùng thì em không sợ nữa rồi.
.
.
Y/n : dù biết ngài là trụ cột nhưng đừng để bản thân bị thương đấy nhé. ^^
_._._._
.
H/n : Muichirou, em bị thương ở đây này...
.
.
Y/n : em không sao đâu, ngài nên kiểm tra lại vết thương của bản thân 1 chút đi.
_._._._
.
H/n : có lẽ bài tập của ngài khắt khe quá rồi, em còn không chịu được thì làm sao các tân binh khác chịu được chứ. Muichirou : thể lực của em thua xa bọn họ nên đừng so sánh như vậy, ta chỉ là muốn em mạnh mẽ hơn thôi. H/n : rõ ràng ngài biết em không đủ sức mà vẫn bắt em tập sao!? Ngài đúng là vô tâm mà Hà Trụ...
.
.
Y/n : ngài thật là tài giỏi, không ngờ những bài tập khó như vậy mà ngài cũng có thể hoàn thành xuất sắc hơn em nữa chứ ^^ . Muichirou : ... Y/n : được rồi, em nhất định sẽ cố gắng để có thể mạnh mẽ giống như ngài, đến lúc đó ngài sẽ không cần lo lắng em bị lũ quỷ làm bị thương nữa ^^ .
.
.
...
.
. . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . . End...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me