Nam Than Quoc Dan Cuu Thieu Xin Thinh Giao Chu Ut Tong Tai Yeu Khong Nao
"Muốn tìm tài vụ Lưu sao? Tận tình phục vụ anh đã rồi anh nói cho em biết!" Khi nghe thấy giọng nói trong trẻo đồng thời cũng có chút khàn khó phát giác của Diệp Sơ Dương, Mã Xuân Sinh chỉ thấy bụng dưới thít lại, chỉ muốn ngay lập tức đè xuống, cưng chiều một phen. Nghĩ vậy, gã ta cũng làm vậy. Gã đàn ông trung niên béo phệ lại tiếp tục bổ nhào về phía Diệp Sơ Dương... Tuy nhiên đúng trong lúc này, khi người Mã Xuân Sinh sắp sửa đập vào người Diệp Sơ Dương, Diệp Sơ Dương bất ngờ nhấc một chân lên, đạp vào bụng đối phương khiến đối phương bay người đi! Dứt khoát không hề do dự! Mã Xuân Sinh đập vào tường trắng đối diện giống như một quả bóng, sau đó lại bật ngược trở lại... "Luật ngầm? Anh đúng là rất có mắt nhìn người, dám dùng luật ngầm với cả người thừa kế của nhà họ Diệp." Diệp Sơ Dương nhìn gã đàn ông đang đau đớn lăn lộn dưới đất, khóe miệng nở nụ cười đầy ẩn ý, cô đưa tay phủi nhẹ bụi bẩn không hề tồn tại trên quần áo, thần thái ung dung. "Phì! Mày tưởng rằng mày họ Diệp thì sẽ là người thừa kế của nhà họ Diệp sao? Nếu mày là cậu ta thì ông đây là Diệp Tu Bạch!" Mã Xuân Sinh khi nghe thấy nhắc tới mấy chữ "người thừa kế của nhà họ Diệp", mới đầu hoảng hốt nhưng ngay lập tức lại bình tĩnh trở lại. Người thừa kế nhà họ Diệp sao có thể tới đây làm diễn viên quần chúng chứ? Thằng nhóc trước mắt nói dối cũng không biết nghĩ cho kĩ.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me