TruyenFull.Me

Namtanfilm Abo No Le Cua Em

Film ngửa người ra, hai tay ôm lấy lưng trần của Namtan, móng tay cắm sâu để lại những dấu đỏ nhạt trên làn da không tì vết.
Thân thể trắng ngần uốn cong như vầng trăng mộng mị, đón lấy cơ thể Namtan săn chắc đang áp sát từng nhịp, từng nhịp...

Pheromone cuốn lên như sóng vỡ bờ. Rượu vang đỏ và trà đen hòa quyện, chảy tràn trên da thịt, ướt đẫm cả tấm ga trắng tinh như lễ hiến tế.

Namtan đặt cự vật của mình ở trước cửa hang của Film. Phía 2 bên đâm thủy đã ướt hết. Cô lấy một ít bôi lên cự vật làm trơn rồi từ từ nhấp nhẹ vào bên trong Film

"Ưm... Namtan..."

Giọng Film nghẹn lại khi thân dưới bị chiếm lấy.

Cú nhấn đầu tiên của Namtan chậm, sâu, mang theo sự, dịu dàng, cẩn trọng của người đang chiến đấu giữa lý trí và bản năng. Nhưng Omega bên dưới lại không muốn chậm. Không muốn dịu dàng.

"Sâu hơn..."_ Film rít khẽ, mắt ướt long lanh nhưng ánh nhìn vẫn mang theo kiêu ngạo.

"Tôi không phải đồ sứ."

Namtan gầm khẽ trong cổ họng. Và rồi, từng cú thúc trở nên mạnh mẽ, đều đặn—mỗi lần đâm vào như đánh tan lớp phòng ngự của nàng, đẩy nàng vào tận sâu bên trong bản năng sinh sản.

Tiếng da thịt va chạm vang lên, ướt át, dày đặc. Film cong người theo từng nhịp, mồ hôi chảy dài theo cột sống hình chữ S, miệng hé mở rên rỉ, mắt long lanh nhòa lệ.

Namtan cúi xuống hôn lên hõm cổ Film, nơi vừa bị đánh dấu. Một dấu răng đỏ sẫm, đậm màu chiếm hữu, đang rung lên theo nhịp va chạm. Pheromone của cô sục sôi, mạnh mẽ đến mức có thể làm loạn chu kỳ của bất kỳ Omega nào.

"Nó đang... to hơn... Namtan... Cô...!"

Film ngạc nhiên khi cảm thấy cự vật của Namtan bắt đầu hình thành—phồng lên, siết lấy bên trong nàng, chặn mọi lối thoát.

"Đừng chưa... chưa ra ngoài được..."

"Tôi không định ra ngoài."
Giọng Namtan khàn đục, nóng bỏng, như lời nguyền.

Cú thúc cuối cùng sâu đến mức nàng dưới thân co giật, ôm lấy toàn bộ chiều dài của cô bằng những cơn co rút mềm mại, ướt át. Cự vật chèn chặt bên trong, giữ Namtan và Film dính liền, không thể tách rời.

Pheromone vỡ tung.

"Aah...!"
Film cắn vào vai Namtan như trả thù—răng nanh Omega sắc không kém, để lại vết sâu in hằn, đánh dấu ngược lại Alpha.

Cả hai dính chặt vào nhau, mồ hôi, pheromone, và khoái cảm hòa quyện đến nghẹt thở.

Cơ thể Film chưa kịp thả lỏng thì đã bị nâng lên. Namtan xoay nàng lại, ôm sát từ phía sau. Dù cự vật vẫn còn cắm sâu trong thân thể ướt át ấy, Namtan vẫn cưỡng ép chuyển động – từng cú giật nhỏ, mạnh, khiến Film dưới thân rên lên không ít.

"Aah– Cô... cô điên rồi..."
Film thở gấp, hai tay chống vào thành giường, thân thể trắng nõn run lên bần bật.

"Chưa đủ."
Giọng Namtan trầm, khản đặc, như dã thú đang vồ mồi.

Cự vật của Namtan căng to, chặn kín mọi lối thoát. Mỗi cú nhấn là một lần ma sát sâu vào trong, khiến nước mắt Film trào ra vì cường độ. Không đau, mà là bị ép đến ngạt thở vì sướng.

Thịt mềm co bóp dữ dội, như muốn hút lấy toàn bộ cô. Film không còn chút kiêu ngạo nào nữa. Nàng rên rỉ, rên đến khàn giọng, cào cấu lên cánh tay rắn chắc của Namtan như muốn cầu xin, nhưng không biết là xin dừng hay xin thêm.

"Không..."

"Dừng..."_nàng thì thầm.

"Được! Không dừng."
"Tôi sẽ cho cô biết Alpha khi mất kiểm soát đáng sợ thế nào."

Pheromone Namtan nồng nặc, trùm lấy căn phòng như sương mù. Rượu vang đỏ bị trà đen ép ngược, lấn át, nhưng vẫn cố vùng lên trong làn hơi nóng rực.

Namtan cắn lên cổ Film một lần nữa, lần này sâu hơn, dấu răng rỉ máu.

"Là của tôi."
"Dù có là trùm mafia, cô cũng không chạy nổi khỏi Alpha đã đánh dấu mình."

Film thét khẽ, lưng cong như dây cung, thân thể bị chiếm trọn thêm lần nữa. Cự vật chèn chặt, thậm chí còn bắt đầu rung nhẹ—phản ứng cực điểm của Alpha đang làm lần hai.

Mỗi đợt co giật là một lần dòng Namtan lên tràn vào. Cảm giác nóng bỏng bên trong khiến Film quặn lên, vừa muốn đẩy ra vừa muốn chìm vào sâu hơn.

"Cô... phóng thích nhiều quá...!"
"Chịu đi."_Namtan gằn giọng.

"Cơ thể cô sinh ra để chịu của tôi."

Sau cơn cuồng loạn thứ hai, Film nằm im, mồ hôi ướt cả ga giường. Mắt nàng mở he hé, tròng mắt đỏ ngầu vì pheromone. Nhưng nét mặt thì không hề hối hận.

Film nằm trong lòng Namtan, vẫn chưa rút được cự vật. Hai người dính liền, mồ hôi đọng như sương trên da.

"Từ giờ," Film thì thầm, thở hổn hển, "Cô là nô lệ của tôi."

Namtan không trả lời. Chỉ siết chặt vòng tay, vùi mặt vào gáy Omega đang run nhẹ, đánh một nụ hôn sâu vào gáy nàng – nơi dấu răng chưa kịp lành.

Cô ôm nàng ngồi dậy khỏi giường dọn dẹp lại căn phòng chứa đầy  pheromone của cả hai. Film bây giờ đã quá mệt để phản kháng, để vậy mặc cho Namtan làm gì thì làm, dựa vào vai cô ngủ. Cô rút cự vật đang ở huyệt nhỏ của Film ra làm nàng run nhẹ. Sau khi dọn xong bãi chiến trường cô nhẹ nhàng để nàng xuống, đắp chăn... Mọi thứ đều dịu dàng như sợ làm nàng tỉnh giấc. Cô cũng thả nhẹ mùi trà đen ra để nàng dễ ngủ và ôm nàng ngủ đến sáng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me