Nanh Xam B3
Chương 4 - Dấu vết V.T.S.2 giờ sáng, Sài Gòn.Trí trở về căn nhà nhỏ ở Quận 4.
Cậu lột bỏ bộ đồ dính đầy máu tanh, cơ thể rã rời, trên tay và vai chi chít vết bầm. Vết cắt nhỏ do lưỡi dao của tên Áo Đen để lại vẫn rỉ máu, từng giọt đỏ sẫm thấm xuống sàn.
Cậu khử trùng bằng cồn, băng bó qua loa - thứ duy nhất còn lại là cảm giác lạnh buốt của kim loại và nỗi trống rỗng trong lòng.Trước khi ngủ, Trí ngồi lặng.
Trên bàn gỗ cũ chỉ còn hai vật:1. Hộp tài liệu mật màu xám - vật tiêu điểm của nhiệm vụ.
2. Bật lửa Zippo V.T.S. - thứ gợi lại cả một ký ức cũ kỹ mà đáng ra cậu không bao giờ muốn chạm đến.
Cậu thử mở hộp, nhưng chuỗi mã khóa 12 ký tự lạnh lùng từ chối mọi nỗ lực.
Trí nắm chặt chiếc bật lửa.
Trên nắp là biểu tượng nòng cốt của Hội đồng, cùng ba chữ khắc mờ: V.T.S.Cha cậu từng là một Sát thủ Cấp A.
V.T.S. - có thể là ông. Hoặc một người từng đứng bên cạnh ông.
Dù là ai, manh mối này đủ khiến lòng Trí trào lên một cảm giác vừa tức tối vừa tò mò.
---9 giờ sáng, Nhà trọ bí mật - Quận 1.Trí đạp chiếc xe đạp cũ của bà đến khu phố nhỏ.
Căn trọ trên tầng hai ngụy trang dưới bảng hiệu "Tiệm may ong vàng"Đây là trạm giao dịch của Hội đồng - nơi các sát thủ cấp thấp báo cáo và nhận nhiệm vụ.Người phụ trách hồ sơ của Trí là chị Hạnh - một phụ nữ ngoài 40, dáng vẻ bình thường, tóc búi cao, kính dày, giọng nói trầm và chuẩn xác đến rợn người.> "Chà, nhiệm vụ vui chứ?"Giọng chị vang lên khô khốc, mắt không rời khỏi cuốn sổ dày.
Trí đáp, giọng bình tĩnh:> "Phát sinh ngoài kế hoạch. Có kẻ xen vào - một sát thủ thuộc phe Áo Đen."
Chị Hạnh ngẩng lên, nhìn lướt qua băng quấn trên tay cậu.> "Áo Đen à... đúng là bọn rác rưởi thích phá đám. Thế cậu hạ được hết bọn chúng sao?""Cả hai. Và tôi đã lấy được gói hàng."
Cậu đặt chiếc hộp kim loại lên bàn.
Chị Hạnh chạm nhẹ đầu ngón tay lên nó, rồi đặt vào hộc tủ khóa mã. Không mở, không hỏi thêm.> "Điểm của cậu: 5 điểm. Tổng cộng: 105 điểm."
Trí chau mày.> "Em bị thương, hạ hai mục tiêu, bảo vệ hàng - mà chỉ được 5 điểm?"
Hạnh khẽ đẩy kính lên, giọng lạnh hẳn:> "Bớt tự cao lại. Hội đồng không trả điểm cho sự liều lĩnh ngu ngốc.
Cậu là lính cấp C - học cách sống sót trước đã, rồi hãy học cách đòi hỏi."
Một khoảng im lặng nặng nề.
Cậu hiểu - đây không chỉ là sự khiển trách, mà là bài học về thứ bậc.
---> "Tôi có câu hỏi ngoài lề.""Hỏi đi.""Cái tên V.T.S. - có ý nghĩa gì không?"
Chị Hạnh dừng lại. Bàn tay đang lật sổ khựng lại, rồi chậm rãi ngẩng lên.
Ánh mắt bà lúc ấy sắc đến mức khiến Trí lạnh sống lưng.> "Trí. Cậu không có quyền lục soát thi thể mục tiêu. Đó là công việc của Phe Thứ Ba. Cậu đang giấu thứ gì đấy à?"
> "Không. Chỉ là tò mò. Hắn thuộc Áo Đen - không phải người của Hội đồng."
Một thoáng yên lặng trôi qua.
Rồi chị Hạnh khẽ nói, giọng trầm thấp:> "V.T.S. từng là một trong những sát thủ cấp A đầu tiên của Hội đồng.
Người đó đã phản bội, giết chính đồng đội mình, và bị truy lùng suốt hơn mười năm.
Giờ thì... chỉ còn là một tên bị nguyền rủa."
Trí cảm thấy tim mình thắt lại. Từng lời như nhát dao khứa vào ký ức.
Cha cậu... chính là người mang tên đó.> "Ai đã thanh trừng ông ta?""Đủ rồi." - Chị Hạnh dằn mạnh cuốn sổ xuống. - "Cậu là lính, không phải nhà sử học. Hãy giết khi được lệnh. Không hơn."
Trí đứng dậy, im lặng rời đi.
Cậu hiểu, bà ta biết nhiều hơn những gì bà chịu nói.
---21 giờ tối, Quán cơm tấm nhỏ.Trí ngồi trong bếp, màn hình điện thoại phản chiếu ánh sáng nhạt.
Tin tức: "Cháy lớn tại nhà kho cũ ở Cảng Tân Thuận. Nghi do chập điện."
Phe Dọn Xác đã làm việc xong.Bà nuôi ngủ gật ngoài phòng khách.
Trí mở chiếc laptop cũ, bắt đầu gõ:> "V.T.S. - Hội đồng Sát thủ - Cấp A - phản bội."
Nếu Hội đồng không nói sự thật, cậu sẽ tự tìm ra nó.
Và để mở chiếc hộp kim loại, cậu cần đến một kẻ trong bóng tối khác - một tin tặc ngầm, người mà ông nuôi từng nhắc đến...Một kẻ không thuộc về bất kỳ phe nào.Hết chương 4.
--
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me