TruyenFull.Me

[Natra x Ngao Bính] Different Universe

Thử Đồ

minihouseofgabi

Natra tự nhận mình là người bình tĩnh. Hắn không dễ bị kích động, cũng chẳng phải kiểu người đỏ mặt chỉ vì vài chuyện nhỏ nhặt. Nhưng ngày hôm nay, lần đầu tiên trong đời, hắn cảm thấy bản thân thật sự mất kiểm soát.

Tất cả bắt đầu từ một câu nói đầy vô tư của Ngao Bính:

"Natra, cậu thấy bộ này thế nào?"

Natra quay người lại, và ngay lập tức, mọi suy nghĩ trong đầu hắn đều biến mất.

Ngao Bính đứng trước gương, khoác lên mình một bộ trang phục không thể nào "thiếu vải" hơn.

Chiếc áo sơ mi trắng mỏng tang, chỉ cài hờ vài chiếc cúc trên cùng, lộ ra xương quai xanh tinh xảo và một phần ngực trắng ngần. Chiếc quần short ngắn đến mức chỉ cần cúi xuống một chút thôi là có thể lộ ra thứ không nên lộ.

Hắn cảm thấy một luồng nhiệt nóng bỏng dâng lên trong người, nhưng vẫn cố giữ vẻ mặt bình tĩnh.

"...Cậu mặc cái quái gì thế?"

Ngao Bính chớp mắt, ngón tay thon dài nhẹ nhàng chỉnh lại cổ áo, vô tình hay cố ý kéo vạt áo xuống một chút, để lộ thêm làn da trắng nõn.

"Thì thử đồ thôi mà. Cậu thấy đẹp không?"

"Đẹp cái đầu cậu." Natra nghiến răng, hận không thể kéo ngay cái áo chết tiệt kia xuống.

Ngao Bính nhìn vẻ mặt đen thui của hắn, trong lòng không nhịn được mà cười. Cậu cố tình nghiêng đầu, đôi môi đỏ mọng hơi cong lên đầy trêu chọc.

"Sao thế? Ghen à?"

Natra nhíu mày, tiến đến gần cậu, bàn tay to lớn giữ chặt lấy eo cậu, kéo cậu vào sát người mình.

"Ghen? Hừ, đừng có đùa. Cậu là của tôi, mặc thế này ra ngoài, không sợ người khác nhìn thấy sao?"

Ngao Bính nhướng mày: "Vậy cậu thấy đẹp không?"

"Đẹp."

Natra gần như rít lên. Hắn không thể phủ nhận, hình ảnh trước mắt thật sự quá mức mê hoặc. Ngao Bính của hắn luôn xinh đẹp, nhưng hôm nay lại quyến rũ đến mức khiến hắn muốn phát điên.

Nhưng vấn đề là—hắn không thích việc cậu mặc thế này cho ai khác ngoài hắn xem!

"Đẹp đến mức tôi muốn lột nó xuống ngay bây giờ."

Ngao Bính khẽ cười, vòng tay qua cổ Natra, hơi nhón chân lên, ghé sát vào tai hắn, giọng nói nhẹ như gió thoảng:

"Vậy... cậu lột đi?"

Natra cảm giác lý trí mình chính thức nổ tung.

Bé yêu tinh này, cậu biết rõ hắn yêu cậu ta đến mức nào, vậy mà còn cố tình khiêu khích. Được, nếu cậu đã muốn chơi trò nguy hiểm, hắn cũng sẽ không nhân nhượng nữa.

Natra đột ngột bế bổng Ngao Bính lên, khiến cậu kêu khẽ một tiếng, rồi đặt cậu xuống giường.

"Natra, cậu làm gì vậy?"

Natra chống tay xuống giường, nhốt cậu vào trong vòng tay mình, đôi mắt tối sầm đầy nguy hiểm.

"Giúp cậu thay đồ."

Ngao Bính chớp mắt, nhưng trước khi cậu kịp phản ứng, chiếc áo sơ mi mỏng manh đã bị Natra cởi ra, quăng sang một bên.

"Ừm... hình như cậu hơi quá rồi?"

"Quá?" Natra nhếch môi, cúi xuống gần hơn, hơi thở nóng rực phả vào cổ Ngao Bính. "Cậu trêu chọc tôi trước, giờ lại muốn rút lui sao?"

Ngao Bính đỏ mặt. Cậu chỉ định chọc tức hắn một chút thôi, ai ngờ lại tự đào hố chôn mình như thế này.

Nhưng cậu cũng không ghét cảm giác này.

"Được rồi, vậy cậu... giúp tớ thay đồ đi."

Giọng cậu nhỏ dần, nhưng không có ý định từ chối.

Natra nhìn cậu, ánh mắt tối lại, sau đó bật cười khẽ.

"Hối hận không kịp nữa đâu, Bính Bính."

Cậu khẽ cắn môi, nhưng cuối cùng vẫn nhắm mắt lại, chờ đợi vòng tay của hắn siết chặt lấy mình.

Và sau hôm đó, Ngao Bính rút ra một bài học quan trọng:

Tuyệt đối không được khiêu khích Natra.

Trừ khi cậu muốn bị "thay đồ" cả đêm.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me