Nct127 Simon Says
!marktôi quả thực không ngờ được mình thực sự đã vào được lớp s! thảo nào mà từ khi nửa số học sinh 10a3 quay trở lại lớp sau một khoảng thời gian giẫm đạp lên nhau để nhìn danh sách lớp, bạn nữ phía bên trái đã nhìn chằm chằm vào mặt tôi cả giờ mà không thèm che giấu. tôi đã sớm bỏ cuộc khi nhìn thấy một đám học sinh đông như kiến cỏ bu lấy bảng thông báo, vậy nên lúc đó tôi chẳng biết gì cả, chỉ đơn giản nghĩ là phải chăng trên mặt mình có vết mực hay gì đó hài hước.mãi đến khi cậu bạn tốt bụng ở bảng thông báo chỉ vào cái tên của tôi trong danh sách lớp s, tôi mới hiểu ra vì sao bạn nữ ấy lại nhìn tôi đến mức đó. đồng thời, tôi cũng có thể đã để cho bản thân mình được đắm chìm trong sự vui sướng và mất kiểm soát một chút. giờ khi mà tôi đã bình tĩnh lại, điều đó có hơi mất mặt một chút, nhất là khi vẫn có người ở chỗ đó và chứng kiến hết tất cả những hành động khùng điên của tôi. cũng may cậu bạn tốt bụng đã kéo tôi ra khỏi trạng thái bay lắc quá độ, nếu không e rằng đến giờ tôi vẫn chưa thể lết xác mình về tới kí túc xá.phòng kì túc của tôi dành cho hai người ở, cậu bạn cùng phòng tôi không ở trong phòng. có lẽ cậu ta đã đi với câu lạc bộ nhảy nhót của mình, bằng chứng duy nhất cho thấy cậu ta đã về phòng là chiếc cặp sách được quăng vội trong góc. tôi nghĩ rằng mình được phép ăn mừng một chút, dù sao thì phòng chẳng có ai ngoài tôi, và tôi xứng đáng được thưởng. xem ra bữa ăn tối nay của tôi sẽ sang hơn hẳn mọi khi rồi, mì tôm hai trứng! à thì tôi cũng muốn ăn mừng to hơn một chút xíu, nhưng tiền túi của tôi trong hai tháng qua đã dồn hết vào đống sách vở tham khảo mất rồi, bây giờ mì hai trứng đã là sang lắm rồi ấy. tôi vẫn còn vài cây kem nữa trữ trong tủ lạnh, như vậy chắc cũng đủ rồi.ting.màn hình điện thoại vụt sáng trong chốc lát rồi đen ngòm. tôi nuốt nốt ngụm nước mì ngon lành cuối cùng rồi với lấy chiếc điện thoại bị quẳng chỏng chơ ngay đầu giường. là một tin nhắn từ một tài khoản lạ, với nội dung là một lời chào tử tế viết hoa ở đầu và kết thúc bằng một dấu chấm."xin chào?" có lẽ tôi cũng nên trả lời lại, bằng một câu gì đó không ngu ngốc, tất nhiên rồi.người nhắn tin với tôi tự giới thiệu mình là học sinh lớp s, lớp 12. anh ấy gửi lời chúc mừng tới tôi, và nói rằng sáng mai tôi cứ đến lớp học như bình thường và cuối giờ học sẽ có người tới đưa tôi đến lớp s. anh ta không nói rõ ràng lắm về lớp học, giống như là để cho tôi tự tìm hiểu. ồ, nhưng anh có nhắc tới bạn học được chọn cùng với tôi trong năm nay, và nói rằng hai đứa tôi là những học sinh may mắn. tôi không biết nữa, cách anh ta nhắn tin nghiêm túc đến kì cục, và hơn nữa, anh ta nói chuyện rất mập mờ.không hiểu sao, sau khi nhắn tin với đàn anh lớp 12, tôi lại cảm thấy vào lớp s thật ra cũng không phải gì hay ho lắm. ý tôi là, nhìn xem, sao lại có người nhắn tin nghiêm túc đến mức đó cơ chứ? học sinh trong lớp s phải giữ bí mật về mọi thứ diễn ra trong đó, tài khoản vừa nhắn tin với tôi cũng chỉ mới được lập ra chưa đầy nửa tiếng trước. học ở đó chắc chắn rất áp lực, bởi vì lớp s là một lớp học ngoài giờ, tức là tôi sẽ phải học ở lớp như bình thường, và khi tất cả mọi người được về nghỉ ngơi thì tôi lại phải đến một lớp học khác học tiếp.mặt khác thì, học sinh lớp s được hưởng rất nhiều quyền lợi, trong đó có cả mục có hẳn phòng kí túc riêng, một việc mà bao học sinh đều mong ước. nghe nói, phòng riêng của học sinh lớp s cũng không phải hạng xoàng. hầu hết học sinh trong trường đều mong ước mình được trở thành một trong số những thành viên của lớp s, và đáng ngạc nhiên là tất cả những người thành công bước vào "thiên đường" đều được mọi người yêu quý. tôi còn tưởng học sinh lớp s sẽ bị sự ghen tị vùi lấp cơ.rồi tôi lại nghĩ đến cậu bạn đã giúp tôi hồi chiều. tôi nghĩ rằng cậu ta hẳn phải là một người cực kì tốt. chẳng quen biết gì mà cậu ta còn chủ động ngỏ lời giúp đỡ tôi, và nói thật thì tôi cảm thấy khá tội lỗi vì chắc chắn rằng cậu ta đã hứng đủ cái sự mất kiếm soát điên khùng của tôi. có lẽ tôi nên đi xin lỗi. trước khi đi cậu ta đã nói gì đó, nhưng tôi chỉ nghe được một phần. nếu không nhầm thì cậu bạn đã nói gì đó về "học sinh còn lại cửa lớp s" và cậu ta rất vui lòng được làm quen với tôi. ồ, học sinh còn lại được chọn của năm nay, đúng vậy! tên gì ấy nhỉ, lee... gì đó. vì một lí do nào đó, tôi chỉ nhớ được họ của cậu ta, còn tên thì lại như bị làm mờ trong trí nhớ tôi. mai tôi sẽ hỏi lại, không có vấn đề gì sất!giờ thì, tôi nên ăn kem dâu phô mai hay trà xanh trước nhỉ?
♛
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me