Ngan Can Nam Chu Sau Khi Bi Loi 404 Toi Bi Nham Trung Roi
Trong rừng cây, sáu chiếc ô tô cải trang trông rất quái dị lù lù chạy qua...Bắt mắt nhất chính là một chiếc xe với cái toa đầu cực khủng, kéo theo ba toa xe liền nhau, giữa mỗi toa xe có lối thông qua nhau.Thành Ngự một thân một mình bị giam trong toa cuối, suy tư về tương lai của chính mình.Mà những người khác đều tập trung ở hai toa xe đầu.Thời Tần bị mang vào toa giữa, khóa ở một góc, Doãn Thường Lâm được giao nhiệm vụ trong coi Thời Tần.Thế nhưng cậu ta rất không muốn, cậu ta còn muốn cống hiến cho thánh binh đoàn."Đừng nhìn nữa, người của thánh binh đoàn không để mắt đến cậu đâu." Thời Tần nhìn Doãn Thường Lâm ngó dáo dác, không nhịn được mà phun ra vài chữ.Doãn Thường Lâm trước kia cũng muốn gia nhập thánh binh đoàn, chỉ tiếc trình độ không đạt tiêu chuẩn, chỉ có thể nhận nhiệm vụ binh sĩ trong đội ngũ nhỏ mà thôi.Doãn Thường Lâm quay đầu lại khó chịu nhìn Thời Tần, "Trước kia tính khí cậu không phải rất tốt sao? Sao vừa bị Người biến dị khống chế một chút, thì lại trở nên đáng ghét như vậy."Thời Tần không nói gì, thằng nhóc mười bảy tuổi này muốn ăn đòn sao?Kết quả Doãn Thường Lâm lại tự lẩm bẩm: "Quả nhiên Người biến dị năng lực rất quỷ dị...""Cậu đang kì thị chủng tộc hả?" Thời Tần đột nhiên mở miệng hỏi."Cái gì mà kì thị chủng tộc?" Doãn Thường Lâm hỏi.Thời Tần trong lúc nhất thời yên lặng, mới nhớ trong tiểu thuyết khả năng Doãn Thường Lâm không có cơ hội tiếp xúc với loại khái niệm này."Tỷ như, các người đem Người biến dị quy về là một chủng tộc, bởi vì trong số bọn họ có người làm chuyện không hay, cho nên mấy đều quơ đũa cả nắm nói tất cả họ đều nguy hiểm."Doãn Thường Lâm lập tức kích động phản bác: "Cái gì mà trong số, toàn bộ chúng đều là ác quỷ, chỉ có vài Người biến dị không đạt đến khả năng điều khiển tinh thần lực, còn lại đa số chúng đều dùng khả năng đó lấy việc giết người làm thú vui. Lúc ở nhà xưởng, nếu như không phải tôi phát hiện bọn họ là Người biến dị, có khả năng chúng tôi đã bị diệt toàn quân rồi, chúng nhất định là không có ý tốt."Nghe đến đó, Thời Tần đột nhiên ngây ra, trước đó cậu thấy Doãn Thường Lâm lạ ở chỗ nào, bây giờ Thời Tần rốt cuộc đã hiểu được, thì ra hiệu ứng bươm bướm này có nặng cỡ nào.Bây giờ tình thế hỗn loạn, khả năng đều là cậu tạo ra, đương nhiên khẳng định cũng có thể do thế giới này ở phía sau đổ thêm dầu vào lửa.Nếu như không phải do cậu cứu Doãn Thường Lâm, lúc phát hiện dị thường ở nhà xưởng thì tín hiệu cầu cứu cũng sẽ chậm lại, khi đó thánh binh đoàn cũng đã bắt được Nhạc Lương, hoàn thành nhiệm vụ, không cần phải chia đội ngũ ra làm hai ngã.Thời Tần nghĩ rõ ràng đầu đuôi câu chuyện là do cậu, đầu óc liền kêu ong ong. Cậu không có cách nào phán đoán cục diện bây giờ, kết cục cũng không hề thay đổi, biến số duy nhất chính là bọn họ chuyển hướng tiếp tục đuổi theo Nhạc Lương, vậy nên là thừa dịp này mà chạy trốn?........"Cái gì! Cậu đề cử Người biến dị? Cậu điên rồi sao?" Cao đoàn trưởng chất vấn Quách Dực."Quách Dực..." Bạch Tiêu cũng cuống lên, kéo tay áo hắn ta. Quách Dực dùng ánh mắt [yên tâm] trấn an..“Cậu ta đã là Người biến dị không sợ bị cắn, hơn nữa có sức chiến đấu, tuyệt đối không hề kém cạnh ai, còn có một điểm nữa, lúc trước mọi người nói Nhạc Lương sẽ không ra tay với đồng loại, cho dù cậu ta có rơi vào tay Nhạc Lương thì cũng có thể kéo dài thời gian."Cao đoàn trưởng buồn cười nói: "Tôi dựa vào gì phải tin cậu ta, nực cười.""Cậu ấy mang vòng cổ, ông nghĩ thoáng một chút sẽ thấy Thành Ngự là công cụ rất tiện dụng, có thể tối thiểu hóa sự tổn thất của ông, bất luận nói thế nào thì thử nghiệm này đối với ông có lợi chứ không hại" Quách Dực cười lạnh nói: "Chẳng lẽ ông muốn chiến hữu của mình mạo hiểm sao?"Không thể không nói Cao đoàn trưởng động lòng, lý trí mách bảo ông ta nghe theo, thế nhưng theo cảm tính, làm sao có thể khoan dung sự hợp tác với Người biến dị?"Cậu... Có mục đích gì?""Tại sao nói như thế, chúng ta chung căn cứ, tất nhiên vì muốn tốt cho căn cứ rồi, hơn nữa tôi cũng hi vọng, sau khi Thành Ngự hỗ trợ mọi người thì mọi người đối xử tốt với cậu ấy một chút.” "Được!" Không làm khó dễ mà thôi, bọn họ căn bản cũng không có ý định đó. Cao đoàn trưởng nói xong cũng phái người đi bắt Thành Ngự lại."Quách Dực, cậu rốt cuộc muốn làm gì!" Bạch Tiêu sốt ruột hỏi."Tôi là vì tốt cho Thành Ngự, nếu như Thành Ngự lập công, sau khi trở về đãi ngộ khẳng định sẽ tốt hơn." Quách Dực nói: "Cậu thử nghĩ xem tình cảnh của người biến dị xem."Bạch Tiêu sững sờ, cảm thấy được Quách Dực nói tựa hồ hơi có đạo lý.Lúc Thành Ngự bị mang tới, Thời Tần vẫn bị nhốt ở toa xe.Thời Tần vừa nhìn thấy liền đứng lên, "Thành Ngự!" Thế nhưng bị xích sắt khóa lại không có cách nào tới gần."Cậu không sao chứ..." Thành Ngự liếc nhìn, xác định Thời Tần được yên ổn."Bọn họ tìm anh làm gì?" Thời Tần không yên lòng nói.Thành Ngự lắc đầu, vừa muốn nói chuyện, liền bị người ta lôi đi.Đi tới trước toa xe, Cao đoàn trưởng trực tiếp dùng giọng ra lệnh để Thành Ngự đi làm việc. Dù cho chuyện này là chuyện cửu tử nhất sinh.Thành Ngự trầm mặc."Thành Ngự, vì tốt cho cậu, cậu lập công xong thì về căn cứ có thể được yên ổn qua ngày.” Quách Dực mở miệng nói.Thành Ngự cũng không phải người ngu ngốc, loại nhiệm vụ này sao có khả năng dễ dàng đáp ứng, Cao đoàn trưởng chuẩn bị tất thảy, ông ta cũng nghĩ rõ, để anh ta chết còn hơn để chiến hữu mình chết.Một giây sau, Thành Ngự lại trực tiếp gật đầu nói: "Được!"Quách Dực trong lòng hơi hồi hộp một chút, Thành Ngự đáp ứng quyết đoán như thế, trái lại làm cho hắn cảm thấy có chút không đúng."Bất quá tôi có một yêu cầu.""Nói đi.""Hai Người biến dị phải đi chung với tôi, bọn họ quen cách thức ra tay của Nhạc Lương, có thể tôi giúp đỡ tôi, hơn nữa ba người càng dễ hoàn thành nhiệm vụ, chỉ có điều chờ chúng tôi thuận lợi hoàn thành nhiệm vụ xong, chỉ mong dọc đường mọi người đừng dằn vặt bọn họ nữa.""Được." Cao đoàn trưởng vung tay , đem hai người kia xuống, may là họ còn sống, cho bọn họ một chút nước , sau đó bắt đầu ra lệnh.Vương Diễm và nhóc nói lắp vốn không muốn nghe theo, nhưng nhìn Thành Ngự một lúc, rồi gật đầu đáp ứng.Cao đoàn trưởng nhắc nhở ba người, đồng thời lấy ra một thiết bị điều khiển từ xa, "Nếu như các người phản bội chúng tôi, cho dù không kích hoạt vòng cổ, tôi cũng có biện pháp phanh thây các người". Trong tay ông ta chính là điều khiển từ xa kích hoạt công tắc của vòng cổ, hơn nữa là loại ba trong một, chỉ cần phát hiện chuyện không đúng, nhấn một cái, thì ba vòng cổ sẽ tức khắc khởi động cùng nhau.Tương đương đem vận mệnh ba người trói buộc vào nhau, buộc bọn họ nghe lời.Thừa dịp Cao đoàn trưởng uy hiếp Vương Diễm, Bạch Tiêu không nhịn được tới gần Thành Ngự, "Thành Ngự, cậu phải cẩn thận."Thành Ngự không hề trả lời.Hai mắt Bạch Tiêu oan ức đỏ cả lên, "Kỳ thực Quách Dực nói có lý, cậu lập công rồi, nói không chắc mọi người sẽ thay đổi, đãi ngộ ở phòng thực nghiệm cũng sẽ khá hơn một chút." Bạch Tiêu biết phòng thực nghiệm đối phó Người biến dị như thế nào, tất nhiên hi vọng Thành Ngự được đối xử tốt hơn, thế nhưng cô ta không biết trong nguyên văn cũng bởi vì cô ta mang hi vọng cho Thành Ngự, dẫn đến sau đó Thành Ngự hi sinh, đồng thời liền khơi dậy sự hiếu kỳ của bọn người nghiên cứu đối với năng lực của anh ta khiến anh ta càng thảm hại hơn.Thành Ngự không biết làm sao đáp lại Bạch Tiêu cái câu 'Vì muốn tốt cho cậu”. Cậu chỉ cảm thấy càng đau lòng hơn mà thôi.Bạch Tiêu khổ sở rời đi, Quách Dực đi đến Thành Ngự, nghi ngờ nói: "Cậu muốn làm gì?""Hỗ trợ.""Cậu lừa được người khác, chứ không lừa được tôi , rốt cuộc cậu có có mục đích gì. Có phải muốn chạy trốn không." Quách Dực cắn răng nói.Thành Ngự lạnh lùng nhếch miệng, "Không phải cậu… Đề cử tôi sao?"Quách Dực nghẹn lại, có thể hắn nghĩ Thành Ngự sẽ phản kháng, hắn nghĩ khi anh ta phản kháng không có kết quả nên sẽ bị đẩy ra làm con tốt, như vậy mới làm nhục được anh ta, cho anh ta biết rằng bản thân đã không còn là 'Thành Ngự' ngày nào, nhưng sao mọi thứ lại đi ngược với mong muốn của hắn ta như vậy.【 keng, giá trị hắc hóa +5, 49 】Thời Tần: ... ? ? ? ?Bạch Tiêu đi tới toa xe số hai, trong nháy mắt Thời Tần liền cảnh giác. Nhất định xảy ra chuyện rồi, bằng không giá trị hắc hóa sao lại đột nhiên...Trong nguyên tác không có, cũng không biết sẽ như thế nào, bây giờ để Thời Tần và Thành Ngự tách ra, cậu thật sự như nước bỏng chân, lập tức dò hỏi tình hình của Thành Ngự.Bạch Tiêu do dự một chút, vẫn nói ra.Doãn Thường Lâm: "Như vậy sao được? Anh ta là Người biến dị Cao đoàn trưởng làm sao có thể tin anh ta được...""Các người điên rồi sao? Các người đang đẩy anh ta vào con đường chết, một nửa binh đoàn không bắt được Người biến dị, vậy mà mấy người nghĩ Thành Ngự tay không tất sắt, lại còn đeo cái vòng cổ chết tiệt thì được sao…. Mấy người..." Thời Tần tức điên.Bạch Tiêu bị Thời Tần la cho một hơi nên hết sức bối rối, "Tôi ... Chúng tôi cũng là vì tốt cho cậu ấy.""Tốt cái rắm!" Thời Tần lần đầu tiên nói chuyện văng tục với nữ chính, ông đây muốn thay nữ chính!Thời Tần kịch liệt phản đối, cậu biết mình không có quyền lên tiếng, nhưng đột nhiên cậu nhanh trí, lập tức la lên: "Cao đoàn trưởng, tôi có thể cảm nhận được xác sống , tôi có thể giúp đỡ!"Thời Tần làm ầm ĩ một trận, phía trước toa xe đều có thể nghe thấy, Cao đoàn trưởng rốt cục bằng lòng gặp cậu.Hoắc Tử Tuyền đến gần."Cậu rốt cuộc muốn làm gì ?""Hỗ trợ!" Thời Tần ngẩng đầu ưỡn ngực nói."Ha ha, bản thân còn lo chưa xong, tôi có lòng tốt nhắc nhở cậu một câu."Thời Tần nghi hoặc nhìn sang."Đừng có trước mặt Cao đoàn trưởng nói giúp cho người biến dị, bằng không chỉ nhận cái kết đắng mà thôi."Vừa vặn hai người đi tới cửa toa xe, Hoắc Tử Tuyền nhắc nhở."Xem trên cổ ông ta có mang thứ gì đó phải không? Đó là di vật của vợ ông ta, nghe đâu vốn dĩ vợ chồng họ ở Căn cứ Đông Phương, một cặp đôi người ta hay gọi là giai nhân và quái vật, tuy rằng hai người không xứng đôi nhưng tình cảm rất ân ái, đáng tiếc lần đó ông ta ra ngoài làm nhiệm vụ thì đã xảy ra thảm án đêm trăng đỏ, hiện trường chỉ sót lại một ngón tay của vợ ông ta, còn lại đều bị xác sống ăn sạch, mà lúc đó, vợ ông ta đã có thai ba tháng."Thời Tần yên lặng, lại nhìn người đàn ông như gấu ngựa kia, trên cổ mang theo một chiếc nhẫn của nữ, trong còn rất mới, xem ra được chăm sóc rất kỹ.Cao Qua, Cao đoàn trưởng, trong nguyên văn đem Thành Ngự đưa về căn cứ xong liền không có tin tức , mãi đến tận Thành Ngự hắc hóa lừa Bạch Tiêu lấy chía khóa, tiết lộ ra thêm một tin tức, Cao đoàn trưởng ở trong nhà tự sát. Sau đó nội dung không nói gì thêm nên cậu cũng không quan tâm lắm.Thời Tần đi vào liền nhìn thấy Thành Ngự.Thành Ngự cũng đang nhìn cậu, chỉ cần liếc mắt liền thấy thấu tâm tư cậu ta, thật kỳ lạ, Thành Ngự đối với bất kỳ người nào cũng sẽ không bình tĩnh như thế.Thế nhưng anh ta biết Thời Tần đang lo lắng mình, Thời Tần là tới giúp mình.Không khí bỗng chốc im lặng không tiếng độngThành Ngự không biết tại sao đột nhiên cảm giác tim đập hơi nhanh.Mãi đến tận Cao đoàn trưởng mở miệng nói: "Cái xác sống này vừa mới la gì đó?""Tôi tự tiến cử mình và Thành Ngự làm lính trinh sát, có tôi ở đây càng có lợi hơn cho các người, tôi có thể cảm nhận được hành động của xác sống, dù cho chúng núp đi, chỉ cần dựa vào cảm giác tôi cũng có thể biết chúng ở đâu. Không may lỡ như tôi bị Người biến dị khống chế thì dù sao tôi cũng là xác sống sẽ không bị bại lộ, có thêm Thành Ngự bốn người chúng tôi nhất định có thể nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ."Thời Tần nghĩ ra kế hoạch này cũng do lần trước bị nhốt mà nghĩ ra, trong cái khó ló cái khôn. "Không được, nó là thu hoạch quan trọng của chúng tôi trong nhiệm vụ lần này, không thể mạo hiểm, lỡ như không may bị mất, thì không gì có thể bù đắp được." Đội trưởng Khương là người đầu tiên phản đối. Tiếp theo đó là Bạch Tiêu."Nhưng nếu không giải quyết Nhạc Lương, chúng ta không phải đều bị kẹt lại sao? Hơn nữa tôi là xác sống, Nhạc Lương sẽ không giết chết tôi. Cho Thành Ngự đi làm trinh sát cũng chẳng phải biện pháp tốt nhất, có tôi vào mới vẹn toàn đôi bên. Thời gian cấp bách đó mọi người!" Thời Tần nói xong cũng nhìn về phía Thành Ngự nói: "Có phải không, Thành Ngự?"Thành Ngự sửng sốt một chút, không chút nghĩ ngợi gật đầu nói: "đúng vậy."Cao đoàn trưởng hơi do dự."chắc không phải muốn trốn sao?" Quách Dực mở miệng nói.Thời Tần giật mình, lập tức nói: "Cậu coi tôi là gì chứ, tôi hèn hạ vô liêm sỉ vậy sao? Tôi quân tử nhất ngôn. Tuy rằng thân xác tôi là xác sống, nhưng trái tim tôi vẫn là con người mà! Lúc trước tôi đối với mấy người thế nào, đã bảo vệ mấy người bao nhiêu lần rồi? Có phải không Doãn Thường Lâm."Doãn Thường Lâm sợ hết hồn, theo bản năng gật đầu."Nhưng mà trước giờ không phải anh luôn muốn đẩy anh ta vào chỗ nguy hiểm sao?” Thời Tần hỏi hắn."Tôi muốn bảo vệ anh em tốt của tôi. Các ngươi không phải nhìn thấy Người biến dị liền giết sao?" Thời Tần kích động cãi lại."Đủ rồi, đừng ồn nữa, nó muốn chạy cũng chạy được." Cao đoàn trưởng vung tay "Lấy vòng cổ lại đây."Thời Tần trong lòng hiểu rõ, vòng cổ có thể điều khiển từ xa, cũng có thể coi như một thiết bị định vị, dù cho cậu không phải Người biến dị cũng thích hợp để sử dụng.Xem ra là đáp ứng rồi.Nhìn Thời Tần mang vòng cổ vào, Thành Ngự khẽ cau mày, anh ta không muốn Thời Tần mang thứ đồ nguy hiểm như vậy. Đây giống như sinh mạng của mình bị ngưới khác khống chế trong tay vậy. Đội ngũ không có cho bọn họ vũ khí gì cả, chỉ có một thanh đao và một vài thông tin theo đó.Nói cho nghe vui tai thì chính là không muốn bọn họ đánh nhau, chỉ cần mang tin tức về là được, còn nói khó nghe chính là sợ đám bọn họ bỏ trốn.Sau đó yêu cầu mỗi năm phút đồng hồ nhất định phải thông tin một lần, bằng không liền khởi động vòng cổ kia. Khiến đám bọn họ trông như những người nô lệ.Rất nhanh bốn người nhẹ nhàng lẻn vào rừng cây, mãi đến khi gặp chướng ngại vật.Vương Diễm và nhóc nói lắp giúp đỡ lẫn nhau, trong lòng mang một bụng nghi vấn và bất mãn, đang muốn mở miệng nói chuyện.Phía trước Thời Tần hỏi: "Năm phút đồng hồ? Liên lạc với họ không?."Thành Ngự gật đầu, đúng hạn báo cáo tình hình, đối phương liền kêu họ tiếp tục."Chúng ta ..." Vương Diễm đang muốn mở miệng.'Đê tiện vô liêm sỉ'. Thời Tần đột nhiên xoay người rồi cười nói: "Chúng ta trốn đi!"Ba người: ... Người vừa nói quân tử nhất ngôn là người nào vậy?
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me