Ngan Can Nam Chu Sau Khi Bi Loi 404 Toi Bi Nham Trung Roi
Thời Tần giật mình, giơ hai tay bị trói lên đầu hàng, bộ dạng như nói “Đừng giết tôi”Thành Ngự ngẩn người, bảo "Phản xạ có điều kiện."Thời Tần không biết Thành Ngự nói thế nghĩa là gì, ngược lại cậu bỗng ngửi được mùi máu tươi thì bản năng xác sống trong người lại trỗi dậy.Thành Ngự bỗng đưa một thứ trước mặt cậu.Đồng tử cậu co rút lại.Là một con quạ dính đầy máu."Tôi thấy xác sống ăn thịt động vật, mới vừa nhìn thấy ngoài cửa sổ có con quạ này, bắt cho cậu ăn thử."Thời Tần ngơ người một chốc.Vừa rồi Thành Ngự cũng có hỏi cậu chuyện này, bây giờ cậu không ăn được đồ chín, nhưng không ăn thì bụng đói cồn cào không chịu được.Thấy Thời Tần sững sờ, Thành Ngự nhíu mày hỏi "Không ăn được sao?"Thời Tần xoắn xuýt một chút, cậu có thể nuốt trọng, thế nhưng tâm lý vẫn còn chướng ngại, ai bảo linh hồn và thân xác này không tương thích với nhau chớ, nhưng mà ít nhất...Thời Tần hơi lưỡng lự, đòi "Vặt…lông."Thành Ngự sững sờ.Tay thì bị trói, chuyện này chỉ có thể để Thành Ngự làm, anh ta cũng không nề nà mà đi vặt lông quạ, sau đó đưa qua cho cậu. Thời Tần cầm lấy nó rồi xoay lưng lại, nhắm mắt nuốt trọng.
Tâm lý vẫn còn cảm giác buồn nôn, nhưng cơ thể lại hơi thỏa mãn một chút, bụng không khó chịu lắm nhưng vẫn còn đói, đúng là không ăn thịt người thì không chịu được, cậu chỉ có thể cố gắng nhẫn nhịn để hoàn thành nhiệm vụ, cũng may là xác sống có ăn hay không thì vẫn có sức lực.Thời Tần lại sinh ra hảo cảm với Thành Ngự lần nữa, cậu không biết sao anh ta lại làm như thế, chắc chỉ là muốn thử cậu, hoặc chỉ muốn cậu ăn no để không còn hại người nữa, dù lý do thế nào đi nữa thì cậu vẫn rất xúc động.Sau bữa cơm, các thành viên cũng đã xử lý xong đường nước, tuy rằng không thể tắm sạch sẽ thơm tho nhưng cũng tẩy rửa được các vết máu trên người.Thành Ngự vào tắm vẫn xách dao theo, hết sức đề phòng, Thời Tần thấy vậy cũng không cảm giác khó chịu gì, nếu nam chính không hề đề phòng cậu chứng tỏ nam chính chỉ là một tên ngu ngốc mà thôi.Bất quá nhìn Thành Ngự mặc quần áo sạch sẽ bước ra, Thời Tần nhìn mà ước ao.Cậu không nhịn được được voi đòi tiên, "Cho tôi tắm với, người tôi hôi quá."Mùi trên người cậu quả thật không dễ ngửi chút nào, đó là mùi đặc trưng của xác sống, tóc tai thì dính máu thịt bê bết, quần áo thì rách nát chả ra cái dạng gì. Lúc Thành Ngự đồng ý, cậu như nhảy chân sáo bước vào buồng tắm, nước chảy từ vòi sen xuống như gột rửa hết tất cả, mang đến cảm giác vô cùng sảng khoái. Thời Tần nhắm mắt hưởng thụ lập tức cảm giác khó chịu, quần áo ướt nhẹp dính bết vào người, tay chân cứng nhắc của cậu loay hoay một hồi mới cởi ra được. Cậu dịch người tới lui, muốn chỗ nào cũng được tắm sạch, mắt vừa nhìn ra ngoài cửa thì thấy một bóng người đứng đấy, sợ đến nỗi sặc mấy ngụm nước, lúc này cậu nhìn kỹ lại mới thấy thì ra chính là Thành Ngự. Thành Ngự để cậu đi tắm, nhưng căn bản không hề đóng cửa mà cứ đứng đó trông chừng cậu. Chỉ có cậu lo tắm mà không chú ý tới. Dù đã mở trói để cậu thuận tiện tắm rửa nhưng dù sao cậu cũng là một thây xác sống, người ta cũng không thể không đề phòng cậu được.Nhưng mà... Nhưng mà người ta là người miền Nam, không có cái thói quen đi tắm chung thế này !!! Cho dù là nam chính đi nữa thì cũng không thể cứ nhìn mình thế này chớ !!!Hai người đọ mắt nhau một hồi, Thời Tần từ từ lấy hai tay che lại “bé con” của mình, mặt không hề cảm xúc nhìn Thành Ngự, trên thực tế là cậu cũng chẳng thể lộ ra vẻ mặt lúng túng hay tức giận gì được.Thành Ngự trong lúc nhất thời chưa kịp phản ứng."Sao anh cứ đứng đó nhìn tôi vậy? Tôi cũng không phải mỹ nữ !" Nét mặt Thời Tần như nhăn nhúm lại.Thành Ngự căn bản không suy nghĩ gì nhiều, lát sau mới hiểu được, hiển nhiên nói “Đều là đàn ông….” Hai mắt Thành Ngự không tự chủ được quét từ trên xuống dưới, Thời Tần nhất thời che bảo bối của mình kín thêm, bảo đảm Thành Ngự không gì thấy gì. "Tuy rằng đều là đàn ông cả nhưng bị nhìn chằm chằm như thế ai mà chịu nổi.”Có bản lĩnh thì để tôi nhìn anh chằm chằm xem, coi anh chịu nỗi không? Bộ xác sống không có quyền riêng tư sao chứ?Bất quá trong làn hơi nước mờ mịt, chỉ có thấy được vẻ mặt vô tội bất đắc dĩ cùng tư thế cứng nhắc của Thời Tần, khiến Thành Ngự không nhịn được cười."Nếu anh không yên tâm, vậy cứ trói tôi lại đi, cứ bị anh nhìn như thế tôi không thể nào tắm được.”Thành Ngự tỉnh táo lại, vẻ mặt hơi lúng túng, do dự một chút liền đóng cửa phòng tắm lại.Đột nhiên, Thời Tần thoáng nhìn sang bộ ghế đằng kia, lại có bộ quần áo sạch, rõ ràng vừa rồi chỉ có mỗi chiếc khăn tắm.Thời Tần trong lòng hơi xúc động, hẳn là đồ của khách trọ đã để lại, vừa rồi cậu nói muốn đi tắm thì thấy Thành Ngự đi ra ngoài, cậu cứ nghĩ anh ta đi hỏi ý kiến người khác, không nghĩ tới thì ra là đi tìm quần áo sạch giúp cậu.
Nam chính này cũng thật là…Thời Tần hít sâu một hơi, cảm thán trong chốc lát liền quay lại tắm rửa, tắm được một lúc thì rốt cuộc cái thứ chảy xuống trên người cậu đã không còn là cái thứ nước có màu ghê tởm nữa rồi. Tắm rửa sạch sẽ liền đi soi gương, bộ dáng đói bụng của cậu cứ như gầy đi cả hai mươi cân, giờ chỉ còn chừng năm mươi cân, cậu cao chừng 1m78, da trắng nhưng xanh tái, chả có chút sức sống, quả thật là làn da của người chết.Trên bả vai có vết cắn, cũng không biết là ai cắn, đọng lại thành một vết sẹo đen ngòm, dùng nước rửa qua thì có thể thấy rõ được, cũng may thịt còn dính da, nếu không thì vai lõm mất một chỗ thì sẽ nhìn gớm lắm. Thời Tần nhìn mình trong gương một hồi, vẫn chưa quen được với đôi mắt xác sống này, mắt cậu bình thường trông rất dễ nhìn, là đôi mắt trong có vẻ rất ngoan ngoãn, có thể dễ dàng lấy được thiện cảm của phụ nữ.Mà bây giờ võng mạc của cậu đã thành màu trắng đục, con ngươi bây giờ chỉ lại bé tí hi, nhìn thế nào cũng khiến cho người khác hoảng sợ. Thời Tần nhìn cũng không dám nhìn lâu.Chỉ chốc lát, thay xong quần áo thì cậu muốn đi ra ngoài, đột nhiên phát hiện bên ngoài cửa bị khóa lại, Thời Tần liền gõ cửa gọi: "Thành Ngự, tôi xong rồi."Nhưng ngoài cửa không có ai trả lời, chỉ nghe tiếng nói chuyện loáng thoáng, hình như không phải nói với cậuĐương lúc Thời Tần còn cảm giác kỳ quái, trong đầu đột nhiên vang lên âm thanh của hệ thống.【 Keng, hệ thống nhắc nhở, nam chủ không có thể mở hậu cung, chỉ có thể chung thủ chế độ một vợ một chồng, chỉ cho phép chọn một người. 】Thời Tần: ? ? ? ?【 Cuộc đời nam chính sẽ gặp rất nhiều phụ nữ, nếu như bây giờ lựa chọn, sau này không thể thay đổi, cho nên hệ thống nhắc nhở, lựa chọn nữ chính càng sát với nguyên văn thì càng có lợi cho việc đạt được yêu cầu. 】Cậu biết chứ, cho nên nội tâm cậu đã sớm lựa chọn Bạch Tiêu, tuy cô ta có một số điểm cậu không thích lắm, nhưng bù qua sớt lại, so với những người khác thì cô ta vẫn tốt hơn. Mấu chốt chính là phải làm cho tấm chân tình của nam chính chỉ rung động duy nhất dành cho Bạch Tiêu, không cần cậu phải ra tay, Thành Ngự cũng sẽ chọn Bạch Tiêu. Cậu đang vò đầu bứt tóc thì bên ngoài bỗng truyền tới tiếng gọi đầy thâm tình của một phụ nữ. Trong nháy mắt cả người Thời Tần run lên.Đậu! Có phụ nữ sao?Ai? !Thời Tần trong nháy mắt mới sực tỉnh khi hệ thống nhắc nhở mình.Trong lòng quýnh quáng lên, đầu cậu bắt đầu nghĩ ra ba trăm sáu mươi kiểu bắt gian, tuy bây giờ cơ thể cứng còng, chậm chạp nhưng khi bạo phát thì vẫn còn có lực. Cửa bị phá ra, chỉ thấy trong căn phòng ngủ kia, trên chiếc giường kingsize, Thành Ngự đang đè lên người Hoắc Tử Toàn.Tác giả có lời muốn nói: Thời Tần: Anh ta nhìn tôi chằm chằm như thế thì cởi quần áo rất khó khăn.Thành Ngự: Tôi thấy hổ thẹn quá, vậy từ nay về sau tôi cởi giúp cậu!Thời Tần: Lượn!Tác giả: Lần đầu tiên nhìn thấy cơ thể người ta thì cậu nghĩ thế nào.Thời Tần: →. →
Thành Ngự: Lần đầu quả thật không chú ý lắm, đều là đàn ông cả….TBC..
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me