TruyenFull.Me

Ngự Thai (NP/Song Tính/Mpreg)

Chương 4.3: Bú Lồn Mẹ Bầu

spicyfish69

Tề Uyên cảm nhận được.

Ngài áp lòng bàn tay lên ngực Khiêm—nơi đầu nhũ đã sẫm màu, căng tức. Những ngón tay dài khẽ lướt, vờn nhẹ quanh quầng vú như thể đang đánh thức một đóa hoa đã khô cánh vì chờ đợi quá lâu. 

Khiêm rên khẽ. Môi mím lại, cố nuốt những tiếng thở dốc vào tim, nhưng thân thể đã sớm phản bội lý trí. Hai đùi khép chặt bản năng, mà cái lỗ bên dưới đã ươn ướt như sắp nhỏ nước. Chiếc bụng bầu khẽ giật, da bụng co nhẹ như phản xạ, đầu vú càng thêm cứng, sữa trắng đục bắt đầu rỉ ra thành từng giọt nhỏ, ấm nóng mà ngượng ngùng.

“Thiếp… thiếp mấy hôm nay trướng sữa lắm… khó chịu quá…” – giọng Khiêm nhỏ lại, mang theo chút nũng nịu mà bản thân cũng thấy xấu hổ khi thốt ra.

Tề Uyên nghiêng đầu ngậm lấy đầu vú đang rịn sữa kia, môi bao trọn núm vú cứng ngắc, lưỡi đảo chậm rãi từng vòng, mút từng nhịp vừa êm ái vừa tha thiết. 

Khiêm bật tiếng rên, cố cắn môi mà vẫn không nén nổi:

“Ư… ưm… a… Điện hạ… mút nữa đi… thiếp… thiếp rạo rực quá…”

Tề Uyên khẽ “ừ” trong cổ họng, như đáp lại lời rên đầy nũng nịu ấy. Miệng chàng vẫn ngậm chặt đầu vú Khiêm, bú hai bên từng nhịp đều như trẻ con khát sữa. 

“Sữa ngọt lắm,” Tề Uyên thì thầm, giọng khàn đục vì thèm. “Của biểu ca... là của ta.”

Khiêm cong người lại, hai tay run run ôm lấy gáy chàng. Cặp nhũ trướng sữa của y rung rẩy trong miệng Tề Uyên, vừa bị liếm, bị mút, vừa rỉ sữa ra từng giọt sền sệt, chảy thành dòng dọc theo mép, dính lên da bụng đang căng bóng. Thai trong bụng đạp khẽ một cái, như góp lời vào cuộc hoan vu mờ ám giữa cha mẹ nó.

“Ư… đừng… ư… đừng mút mạnh quá…” — Khiêm thở dốc, nhưng tiếng cấm đoán yếu ớt hơn cả tiếng van xin. 

Ngón tay Thái tử lặng lẽ lần xuống dưới, nhẹ nhàng áp vào nơi giữa hai đùi — vùng mềm ẩm đang khẽ rung lên dưới lớp vải mỏng. Chất ướt trơn nóng như một lời thú nhận thầm lặng, không lời nào có thể giấu đi được nữa.

“Ư… đừng… điện hạ…” – Khiêm nghẹn giọng. Nhưng phản ứng lại phản bội, miệng thì nói đừng nhưng cái lồn lại hộc ra nước, rướn lên dí vào tay tề uyên. 

Ngón tay Thái tử kéo vạt áo Khiêm cao lên, lật hẳn ra sau lưng. Bụng bầu tám tháng tròn căng phơi ra, da trắng mịn bóng lên dưới ánh đèn, rốn lồi lên, đường lông bụng mờ mờ chạy thẳng xuống hạ thể.

Lồn đã hé mở hoàn toàn. Mép đỏ, ướt đẫm, sưng lên như mới bị đụ dở dang. Tề Uyên dùng hai ngón banh rộng ra, rồi trượt đầu lưỡi vào giữa khe, liếm dọc một đường từ đáy lên đến đầu le.

Khiêm giật nảy người.

Chiếc bụng to đong đưa theo mỗi cú co hông, lắc nhẹ khi chàng cố ép thân dưới sát hơn vào mặt Thái tử. Mỗi lần bị day trúng đầu le, là bụng nhảy một cái, từng gân máu nổi dưới da căng rõ đến rợn người.

Ngay phía trên lồn, cái dương vật nhỏ xíu của Khiêm cứng lại, run run. Đầu khấc đỏ hồng lộ ra khỏi lớp da mỏng, bóng nhẫy vì rỉ nước. Nó dính vào bụng dưới, nẩy nẩy yếu ớt theo từng nhịp Tề Uyên móc ngón vào sâu.

Ngón giữa của chàng đâm thẳng vào, rồi ngoáy nhẹ. Khiêm bật rên:

“Ư… a… đừng… bụng em… bụng rung quá…”

Tề Uyên không dừng. Ngài cúi đầu liếm mạnh hơn, lưỡi ép sát hạt le, đồng thời hai ngón tay bắt đầu ra vào đều đặn, móc lên từng nhịp thô bạo hơn trước. Cái bụng bầu bị xóc nhẹ mỗi lần bị thúc, lắc lư như chực rơi nhưng lại dính chặt vào người cha đang tra tấn mình bằng khoái lạc.

Dưới bụng, cái cặc nhỏ tội nghiệp của Khiêm giật từng cái, rỉ ra thêm vài giọt dâm thủy dính lên da.

Tề Uyên liếc nhìn. Ngón tay cái vươn lên, dí nhẹ lên đầu khấc. Khiêm nấc khẽ, toàn thân co lại, chân mở ra thêm như bản năng.

“Ư… a… đừng… thiếp không muốn… không muốn ra bằng tay…”

Giọng Khiêm nghẹn lại, vừa rên vừa khóc, nước mắt lăn xuống thái dương. Mông cong lên theo từng cú day, nhưng cái lồn lại co giật dữ dội, sắp tới giới hạn. Cái bụng lớn lắc lư theo từng nhịp mút, cái dương vật nhỏ nằm ngửa trên bụng, đỏ bừng, rỉ nước không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me