Nguyet Ha Nguyen Co Cung Chieu
Nguồn: https://m.weibo.cn/status/4850287044996664
-------------------------------------------
Cố Thanh Bùi không ngờ tới đi công tác rồi vẫn có thể gặp được Vương Tấn.Vương Tấn mặt mày hớn hở, "Thanh Bùi, anh luôn đợi điện thoại của cậu, biết được quà không phải cậu trả lại anh, anh liền không thể đợi thêm một khắc nào nữa."Tim gan Cố Thanh Bùi đau thắt, đứa em trai ngốc nghếch định đẩy anh cho người khác sao.Em trai đau khổ như thế, khó chịu như thế vẫn lựa chọn nói ra sự thật.Vương Tấn biết tâm trạng anh không tốt cũng không ép anh quá chặt, trước cuối năm y đều có thời gian, y có thể đợi.Công tác ở thành phố H nửa tháng, sau khi tan làm Vương Tấn đều sẽ đến tìm anh, hai người vẫn luôn bảo trì đúng mực, mối quan hệ vẫn giống như lúc còn ở trường học, không gần không xa.Ngày cuối cùng của chuyến công tác, Vương Tấn đã hẹn Cố Thanh Bùi.Hai người đứng dưới đèn neon trên cầu ngắm phong cảnh của thành phố, dòng xe tấp nập, màn đêm lơ lửng làm cho thành phố náo nhiệt tăng thêm mấy phần tươi mát .Hai người uống chút rượu, nói về những kỷ niệm thời đi học, những sầu muộn trong những ngày qua cũng dường như biến mất.Trên mặt Cố Thanh Bùi xuất hiện nụ cười đã lâu không thấy.Không khí vừa tốt, Vương Tấn lấy ra món quà đã bị trả lại kia, "Thanh Bùi anh không muốn bở lỡ nữa."Vương Tấn lấy chiếc nhẫn ra, y nhấc tay Cố Thanh Bùi lên, "Thanh Bùi em có nguyện ý cùng anh đến nước X không?"Cố Thanh Bùi ngây người, anh chưa từng nghĩ đến ra nước ngoài phát triển, người nhà của anh sự nghiệp của anh đều ở trong nước, anh không có khả năng xuất ngoại.Hơn nữa hiện giờ trong đầu anh đều là Dương Dương của anh, "anh Vương, em... xin lỗi."Vương Tấn thấy anh do dự cũng biết đáp án, "không sao, anh biết."Vương Tấn lắc lắc chiếc nhẫn trên tay, "vậy em đồng ý làm bạn trai của anh chứ? yêu xa 1 năm, 1 năm sau anh sẽ quay lại."Cố Thanh Bùi cúi đầu nhìn chiếc nhẫn không nói gì.Vương Tấn đeo chiếc nhẫn lên cho anh, "em không nói gì anh xem như em đã đồng ý."Trong lòng Cố Thanh Bùi nhói lên một trận đau âm ỉ, anh nhớ đến lúc từ chối em trai, trong mắt em ấy tràn ngập đau thương, em ấy lúc đó chắc là buồn lắm.Hiện tại em ấy còn buồn không?Chắc chắn là rất buồn, tự tay đẩy người mình thích cho người khác làm sao có thể không buồn chứ.Đã thế còn bị người mình thích nghi ngờ tình cảm.Cố Thanh Bùi đột nhiên cảm thấy mình thật không phải người, vừa muốn yêu thương em trai, bảo vệ em ấy, quay đầu thì chính anh lại là người làm em ấy tổn thương sâu sắc nhất.Rõ ràng do bản thân không xác định được tình cảm của mình đối với em trai, lại nghi ngờ tình cảm của em ấy.Vương Tấn chìm trong niềm vui Cố Thanh Bùi không có từ chối, hoàn toàn không chú ý đến tâm trạng của anh."Thanh Bùi anh có thể hôn em không?"Không nghe thấy lời từ chối, Vương Tấn nghiêng người hôn Cố Thanh Bùi.Trong đầu Cố Thanh Bùi lại hiện ra đôi mắt rưng rưng ngập nước của em trai, anh ngẩng phắt dậy đẩy Vương Tấn ra, tháo chiếc nhẫn xuống, "xin lỗi, em không thể đồng ý với anh được, em phải quay về tìm Dương Dương!"Nói xong Cố Thanh Bùi không hề quay đầu bước đi, để lại một mình Vương Tấn đứng lặng yên trên cầu.Cố Thanh Bùi đặt vé quay về thành phố A, anh muốn nhìn thấy Dương Dương ngay lập tức, nói với em ấy anh cũng thích em ấy, muốn em ấy.Anh gọi cho Nguyên Dương rất nhiều cuộc gọi, gửi rất nhiều tin nhắn nhưng đều như đá chìm biển lớn, không chút hồi âm.Không sao cả, anh chọc cho em trai buồn vậy anh sẽ tự mình dỗ Dương Dương trở về.-------------------------------------Cũng không biết đã ngược chưa nữa, dù sao Vương Tấn cũng hôn được rồi :))) bắt đầu cuộc sống tình bể bình bông của hai bạn nhỏ.Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me