Nguyet Sac
Tuy Tần Lam không cho Tân Lôi vào phòng ngủ trong một tuần, may mắn là ngày hôm sau, thái độ của Tân Lôi rất tốt, nàng thực sự rất đau lòng vì gần đây cô đã làm việc rất vất vả. Cuối cùng Tân Lôi cũng trở về phòng ngủ để nghỉ ngơi vào buổi tối. Hai người họ than phiền về những ngày bận rộn, cuối cùng cũng đuổi kịp để về nhà nghỉ ngơi. Hai người đang ngồi chơi điện thoại trên ghế sofa. Một lúc sau, Tần Lam dựa vào vai Tân Lôi, cùng nhìn vào màn hình điện thoại. Giọng nói lười biếng của nàng vang lên- "Lôi Lôi, chị muốn nghỉ ngơi." Tân Lôi quay đầu lại và thấy Tần Lam đang nhìn cô với vẻ mong đợi. Tân Lôi mỉm cười và hỏi bằng giọng điệu rất nhẹ nhàng- "Chị muốn đi đâu?" Tần Lam mỉm cười hiểu ý - "Chị muốn đi thăm họ hàng ở nông thôn, muốn đến đó xem thử." Tân Lôi đưa tay lên xoa đầu mềm mại của Tần Lam- "Được, chúng ta đi siêu thị mua chút đồ trước nhé." Tân Lôi đứng dậy, đối mặt với Tần Lam, đưa tay về phía Tần Lam- "xin mời, vợ yêu của em." Tần Lam không thể ngừng cười và đặt tay lên tay Tân Lôi. Khi ra khỏi thành phố, chiếc xe chạy dọc theo con đường nông thôn. Vào tháng 7, các loại cây trồng ven đường đang phát triển tốt. Nhìn vào đó, đó là một cảnh tượng tràn đầy sức sống. Gió thổi vào cửa sổ xe như muốn mời gọi mọi người vào trong mở lòng và cùng nhau cảm nhận vẻ đẹp của thiên nhiên. Ve sầu và chim chóc hót líu lo, cây cối hai bên đường cũng đung đưa. Những người trong xe bước vào bức tranh này một cách tự nhiên, họ vừa hát vừa nhảy suốt chặng đường, cảm thấy rất thoải mái. Tân Lôi lái xe chậm, con đường phía trước trở nên gồ ghề và khó đi, họ đi qua hồ chứa nước của làng trong một chuyến đi xóc nảy. Xe của Tân Lôi rẽ khỏi đường mòn và dừng lại ở bờ biển. Hai người bước ra khỏi xe và đi dọc theo bờ Bầu trời ở đây rất trong xanh, một màu xanh hiếm thấy ở thành phố này. Tân Lôi và Tần Lan nắm tay nhau đi sâu vào trong Cỏ dại tươi tốt mọc ven đường, và khi họ đi dọc đường, những chú châu chấu nhảy xung quanh và bay ngang qua trước mặt họ. Có rất nhiều âm thanh ở đây, tiếng gió, tiếng nước, tiếng côn trùng, tiếng cười của trẻ em và giọng nói của chính họ cũng rất rõ ràng.- "Lôi Lôi, em có thích nơi này không?"- "Thích"- "Nhưng vẫn thích ở bên chị hơn" Phong cảnh ở đây rất đẹp và khó có thể nói được bao nhiêu phần là do tự nhiên và bao nhiêu phần là do con người xung quanh tạo nên.- "Lam Lan, sau này chúng ta về già sẽ trở về nơi như thế này, có một cái sân nhỏ, trước nhà và xung quanh nhà sẽ nuôi mấy con vật nhỏ, chị có muốn không?" Tân Lôi nắm tay Tần Lam, nhìn nàng.- "Chị Yêu Em" Ánh mắt Tần Lam tràn ngập tình yêu thương vô tận, một ánh nhìn kéo dài cả một đời. Nhìn từ xa, có thể thấy bầu trời xanh và mặt đất bị chia đôi. Ánh nắng ấm áp của buổi chiều chiếu vào một cặp đôi đang ôm chặt lấy nhau. Khi hai người buông lỏng tay và má họ từ từ áp sát vào nhau, tiếng còi xe lớn vang lên.- "Tần Lam, là con phải không?" Một giọng nói vang lên từ con đường phía xa. Cứ như vậy, Tần Lam và Tân Lôi đi theo về nhà người thân. Điểm tốt của vùng nông thôn là mọi thứ đều tươi ngon. Rau và trái cây ở đây vẫn đang phát triển mạnh mẽ. Và ngay giây tiếp theo nó có thể đã chạm tới miệng Tân Lôi. Tần Lam nói rằng Tân Lôi là bạn tốt của nàng nên đương nhiên được mọi người đón tiếp nồng nhiệt. Có rất nhiều quả, bản thân Tân Lôi cũng không ngại ngùng, hái một ít ở đây và tìm một ít khác ở ngoài đồng. Trở về vùng nông thôn, Tân Lôi dường như thả lỏng bản thân, giao tiếp với các loài động vật nhỏ trong nhà bằng ngôn ngữ cơ thể. Tần Lam lặng lẽ tránh xa cô. Phải đến khi mặt trời lặn vào buổi tối, hai người mới lên đường trở về. Một đống rau và trái cây được nhét vào cốp xe. Một ngày nhàn rỗi là liều thuốc giải tỏa cuộc sống buồn tẻ, và đó cũng là ngày mà Tân Lôi thường nhớ lại sau này.(Còn tiếp..)
===============================
+ Tác giả: _林中小屋
+ Dịch: Rosy's🫶
~ Truyện đăng trên Siêu Thoại "TÂN CAM TẦN NGUYỆN" - 2024 - weibo
**TÁC PHẨM ĐƯỢC PHÉP DỊCH ĐỘC QUYỀN TẠI DUY NHẤT WATTPAD @hnRosys. Vui lòng không reup khi chưa được sự cho phép. Xin cảm ơn! Yêu thương.....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me