TruyenFull.Me

Nhat Ky Cham Hoa Xinh Cua Chau M8 Doogem

Kem: Thấy tên chap có vẻ hoang mang ha mấy bồ nhưng sự thật đúng là vậy đấy, ngày hôm ấy 🪴 đã giận 🌸 thật gòi. Còn tại sao Hải - simp lỏ - Đăng lại nỡ giận em bé của hắn và Hùng - siêu cấp làm nũng - Huỳnh dỗ Cá Mặp của ẻm như nào thì vào truyện nhé hehe

--------------------------------------------------

Vào một ngày cuối thu, hôm ấy Hải Đăng có lịch trình phải bay qua Thái Lan tham dự giải chạy với tư cách Đại sứ thương hiệu Asics tại Việt Nam trong 3 ngày. Tối hôm trước ngày bay, hắn đã cẩn thận dặn dò em bé ở nhà đủ điều (đúng là Xử Nữ)

-" Mai Doo bay rồi, bé ở nhà phải ăn uống đầy đủ đấy, nếu siêng thì nấu, không thì cứ đặt ship bằng tài khoản Doo nhé. Nhớ kỹ là không được bỏ bữa đấy biết chưa, không có tôi ở cạnh em bé cũng đừng hòng bỏ bữa"

Sao hắn lại kỹ lưỡng như thế á? Không phải hắn lo xa đâu mà là vì em bé của hắn có tiền sử bị bệnh dạ dày và đường ruột khá nặng. Lịch trình dày nên chẳng mấy khi mà bé ta ăn uống đầy đủ và hợp lý nên bệnh cứ thế ngày càng nặng thêm. Từ khi bên nhau, lịch ăn uống ngủ nghỉ của em là một tay hắn quản lý (nghe "gia trưởng" ha:') nhưng biết sao được, hắn làm vậy là vì lo Gấu nhỏ ốm thôi)

-" Bé biết rồi màaaa, cứ như ông cụ non ấy"

Hùng trêu đùa nói bằng giọng hơi phàn nàn. Em biết chứ, biết là hắn lo cho em nên cũng chả than vãn nhưng còn có nghe lời hay không thì hên xui.
Gấu ta là một kẻ tham làm và siêu siêu siêu lười ăn, đó là lý do vì sao Đăng lo đấy

-"Doo mà biết bé bỏ bữa là xác định nát mông xinh nhé"
-"Bé biết gòi màaaa, ngủ sớm i, mai bay sớm đóoo"

Haizz cứ hể nghe hắn dặn dò là bé ta lại như thế đấy, cứ lảng tránh thôi. Đăng cũng bất lực mà có làm gì được đâu, tại cứ sắp mắng là "hoa xinh" lại đưa cái mặt cún con sắp khóc, đôi mắt to tròn và một cái giọng mềm xèo ra làm nũng, hắn lại mềm lòng ngay =))) (đúng là Hải - simp lỏ - Đăng)

Sáng hôm sau, sau khi thơm nhau nhũn cả người thì hai người họ cũng chịu tạm biệt nhau để Đăng ra sân bay. Sau khi hạ cánh an toàn thì cứ đúng giờ là hắn ta lại đặt đồ ăn cho bé dựa trên sở thích và thói quen ăn uống của em bé nhà mình. Em không ăn hành, tỏi, không ăn được cay và ít ngọt hay dị ứng gì hắn đều nhớ cả.
Nhưng bé ta có ngoan ngoãn nghe lời mà ăn hết không á hả..đương nhiên là hong...

-" Trời ơi, Hùng ơi, anh nghỉ tý ăn đi, đồ ăn anh Đăng đặt ship đến rồi nèeeee"

Đó là tiếng van nài thảm thiết của Doris - trợ lý cá nhân của Gấu á. Sáng giờ từ khi Hải Đăng đi, thì ẻm chạy lịch trình và tập nhảy đến tận 5h chiều, lấy năng lượng từ bữa ăn sáng mà ăn chung với Đăng trước khi hắn đi, cuối cùng đến tận 21 giờ ẻm mới chịu dừng lại.
2 bữa ăn mà hắn đặt cho em cũng đã nguội lạnh từ lâu, nhờ Doris xách về nhà để hai anh em cùng ăn, dù gì mình em cũng ăn không hết

-" Đồ ăn mà Doo đặt em đem về, hâm nóng lại rồi ăn cùng anh nhé, một mình anh ăn cũng không hết"
-"Nhưng mà..."
-"Nhưng cái gì, cứ ăn đi, không sao đâu"

Thế là dù khá ngại nhưng Doris cũng đành ăn bữa tối với Hùng lúc đồng hồ chạm mốc 22h. Tức là cả ngày nay, ẻm ăn chỉ 2 bữa đóooo
Mọi chuyện cứ lặp lại như thế, mỗi ngày video call với Đăng, em lại tíu tít là hôm nay mình ngoan thế nào để bạn lớn đi công tác không lo lắng. Nhưng "giấy thì chẳng gói được lửa" ngày Đăng bí mật trở về sớm hơn dự định, do hạ cánh khá trễ tầm 21:30 lại muốn tạo bất ngờ cho 🌸 yêu mà Đăng chẳng báo với ai. Nhắn tin hỏi Doris thì biết em đang ở phòng tập, hắn có phần không vui nhưng tặc lưỡi cho qua vì nghĩ em ăn uống đầy đủ thì có tập muộn một tý cũng đỡ lo nhưng khi lặng lẽ nhìn em qua cánh cửa và thấy hộp đồ ship anh đặt từ sáng vẫn chưa có dấu hiệu là đã sử dụng, hắn cau mày quát

-"Đừng nói với Doo là sáng giờ Gem chưa ăn gì đấy nhé ???"

Nghe tiếng quát, em giật mình nhìn lại, chưa kịp vui mừng thì em chợt nhớ đến hộp đồ ship chưa kịp "thủ tiêu". Thôi xong...

-"Ủ-ủa sao Doo về sớm vậy, không phải mai mới về sao.."

Em cố lảng tránh đi nhưng cảm giác tội lỗi dâng lên tràn trề trong tâm trí em

*Rầm*, mắt em mờ dần và ngã khuỵu, lúc em tỉnh dậy đã là chuyện của 2:30 sáng. Nhìn xung quanh, em nhận ra đây là bệnh viện. Em ngất vì hạ đường huyết và suy nhược, còn hắn hả, lo sốt vó cả đêm, lúc em tỉnh thì lúc ấy hắn đi rửa mặt cho tỉnh để canh em. Quay vào thấy em mở mắt, hắn vừa giận vừa thương

-"Trước khi Doo đi đã dặn gì hả Gem !??"

Hắn cau mày cố gắng không để tone giọng quá cao mà chất vấn

-" Doo dặn ăn đúng giờ, không được bỏ bữa ạ..."

Hai tay em bấu nhẹ mép chăn, giương đôi mắt ngấn nước nhìn anh nhưng có vẻ Đăng rất giận nên chiêu này hết tác dụng rồi.

-"Thế Gem đã làm gì để thành ra như này HẢ??"

Chữ cuối bất ngờ lên giọng khiến em ủy khuất mà khóc nấc

-" Bé..hức..bé..bỏ bữa ạ..hức..bé biết lỗi ồi, Doo đừng mắng bé mà"

Dù thấy em khóc hắn xót vô cùng nhưng nếu cứ chiều em mãi thì em sẽ nhập viện hoài mất, chưa kể sắp tới lịch trình công tác của hắn cũng khá nhiều nên lo càng thêm lo. Hắn dịu giọng đáp:

-" Được rồi, Doo không mắng bé nữa, ngoan, ngủ đi cho mau hết bệnh, sáng rồi về nhà"
-" Dạ, bé xin lỗi Doo ạ.."

Em bé xinh của hắn chỉ mới xa hắn vỏn vẹn 3 ngày mà có vẻ má hóp đi rồi, bụng sữa cũng có phần phẳng hơn. Hải Đăng nhìn em bé ngủ ngoan khi giọt lệ còn đọng trên khoé mi lại tự trách bản thân không chăm lo cho em đủ tốt..
Và sau lần đó, mỗi ngày hắn chăm em đã kỹ nay còn kỹ hơn, ngày đủ 3 bữa, thêm các bữa phụ đầy đủ dinh dưỡng nữa. Chẳng mấy chốc bụng sữa đã trở lại, má mochi lại phúng phính, eo ôi cưng chết mất.

Cuộc sống của hai người là thế, hắn quá cưng em, em lại hay bướng nên đôi khi sẽ có giận dỗi qua lại nhưng chỉ cần em rơi lệ là hắn thua =))))) hắn không nỡ mắng em, chỉ tự trách bản thân không chăm em đủ kỹ thôi.

--------------------------------------------------
Kem: "Mong rằng các khách hàng đáng yêu của tớ khi ghé ngang đây cũng sẽ gặp được một người sẽ lo sốt vó chỉ vì cậu bỏ bữa, sẽ chẳng nỡ mắng nửa lời vì cậu không ngoan như Hải Đăng nhé 💙✨"
Kẹo hôm nay hơi chua nhỉ :') nhưng tình yêu mà, sẽ có lúc cãi vả nhưng quan trọng là cả hai phải cân bằng được. Chúc cậu sẽ có một tình yêu như Cá Gấu nhéee 💙✨ Nhưng đừng gấp gáp mà tìm đại một người, chậm một chút cũng được, quan trọng là đúng người nè 💙
Chap hôm nay hơi nhạt hơn mụt tẹo nhưng chủ yếu là tớ muốn truyền tải thông điệp thui 🥺 Cảm ưn cậu đã đọc mẻ thứ 2 này nhen 💙✨

kí tên
Kem - chủ nhân của câu chuyện chứa đầy kẹo dẻo và sữa thơm 💙✨

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me