TruyenFull.Me

Nhung Chu Nong Dan Mien Tay

Hi, xin chào tất cả mọi người!

Hoàng Quân đây — sau một thời gian im hơi lặng tiếng, hôm nay tôi chính thức trở lại và mang đến cho mọi người một câu chuyện mà tôi tin là vừa lạ, vừa quen, vừa khiến tim đập loạn xạ mà cũng vừa khiến đầu óc mông lung không lối thoát.

Đây là câu chuyện về những người đàn ông giữa một vùng quê yên ả miền Tây — nơi có cánh đồng trải dài, tiếng gà gáy sớm mai, tiếng máy cày rền vang mỗi buổi trưa... và những bí mật nóng bỏng được chôn giấu sau vẻ ngoài giản dị của cuộc sống nông thôn.

Tôi có dịp đặt chân tới đó, gặp gỡ từng con người tưởng chừng mộc mạc chất phác, nhưng ẩn sau nụ cười chân quê ấy là những khát khao bản năng tưởng chừng bị vùi lấp bởi thời gian và sự cô lập. Những cái chạm tay thoáng qua, ánh mắt lặng lẽ nhìn nhau giữa trưa hè oi ả, và cả những mối quan hệ tình... dục... đầy ly kỳ, giằng xé và vượt xa mọi chuẩn mực thông thường...

Nếu bạn nghĩ rằng miền quê chỉ có sự bình yên, thì câu chuyện này sẽ khiến bạn phải nghĩ lại.

Bắt đầu thôi...

Hiện tại tôi là sinh viên năm ba của một trường đại học ở Sài Gòn, và đã quen bạn gái Thanh Thuỷ được hơn một năm. Nghe thì có vẻ bình thường, nhưng nếu bạn biết rõ tôi trước khi gặp cô ấy... thì câu chuyện lại không đơn giản như thế.

Thanh Thuỷ là kiểu con gái hay ghen, mà ghen dữ dội luôn. Cũng đúng thôi, tụi tôi quen nhau từ cuối năm nhất, khi tôi vẫn còn là một thằng con trai không thể nào kiểm soát nổi cái sự "đào hoa bẩm sinh" của mình.

Nói thẳng luôn cho vuông: tôi là thằng con trai của cuộc chơi tình dục. Yêu đương với tôi lúc đó không hơn gì một cuộc phiêu lưu ngắn hạn nơi tôi là người cầm lái, thích thì tiến, chán thì buông. Hai mươi tuổi, sức trai rừng rực, ngoại hình baby cute, lại được trời thương ban cho cặp mông căng mọng cùng với một "vũ khí" khiến người ta nhớ mãi không quên... thì bảo sao tôi không được săn đón như "mồi ngon" giữa rừng hoa?

Mà đàn ông mà, ai chẳng từng xao động trước ánh mắt ngọt như mật, những cái chạm nhẹ như vô tình mà lại khiến lồng ngực nổ tung? Với tôi, chỉ cần một cơn gió nhẹ cũng đủ khiến cơ thể phản ứng như thể đang bốc hỏa. Tôi từng là thằng nghiện cảm giác chinh phục, mà lạ thay, xung quanh tôi chưa bao giờ thiếu những cô gái sẵn sàng bước vào cuộc chơi đó, dù biết kết cục chẳng mấy gì tốt đẹp.

Tôi có ngoại hình, có kỹ năng, và quan trọng hơn hết tôi biết cách khiến một người con gái run lên vì khoái lạc. Danh tiếng trong trường? Ừ, tôi có. Đôi khi là lời đồn, đôi khi là lời kể thật từ chính những người từng... "nếm trải".

Mà nói thật, lúc mới quen Thanh Thuỷ, tôi vẫn chưa hoàn toàn dứt được cái máu cũ. Thỉnh thoảng, tôi vẫn len lén trả lời vài tin nhắn đầy mùi mẫn trên Instagram có những cái khiến mặt tôi còn đỏ hơn cả người gửi. Nhưng Thuỷ thì tinh lắm. Cô ấy không nói nhiều, không làm ầm ĩ, nhưng mỗi lần nghi ngờ là y như rằng tôi toát mồ hôi hột. Và từ đó, tôi bắt đầu hiểu... chuyện chơi đùa đã kết thúc rồi.

Hay ít nhất, tôi nghĩ vậy...

Nhưng đời mà, đâu ai nói trước được điều gì.

Biết sao được? Con gái mê thân hình sáu múi, bắp tay cuồn cuộn của tôi lắm. Mà tôi thì vốn là người hào phóng—luôn thích cho đi mà! Đừng trách tôi chứ! Nhưng suốt năm vừa qua, tôi đã rất chung thuỷ với Thanh Thuỷ.

Ừ thì... gần như chung thuỷ...

Vài lần được "chăm sóc" ở khi đi mát xa với anh em hay trong nhà vệ sinh một club thì có tính là phản bội không? Mấy chuyện ngoài ý muốn vẫn xảy ra mà. Nhất là khi đã say khướt và hừng hực lửa tình.

Nhưng tôi đã cố gắng hết sức rồi. Thật lòng mà nói, tôi nghĩ Thanh Thuỷ có thể là "người duy nhất" mà tôi muốn gắn bó. Tôi không muốn phá hỏng mối quan hệ này. Cô ấy tuyệt vời—chu đáo, hài hước, và luôn khiến tôi cảm thấy đặc biệt. Nhưng quan trọng hơn tất cả những thứ nhảm nhí đó... tình dục với cô ấy thật sự đỉnh nóc kịch trần cờ bay phấp phới.

Trên giường, Thuỷ là một con mèo hoang thực thụ. Ngay từ đêm đầu tiên, cô ấy đã sẵn sàng thử mọi thứ—tôi yêu ngay từ khoảnh khắc được nếm trải cái cảm giác nóng bỏng, chật khít ấy. Cô ấy thích nói bậy khi đang quỳ gối phục vụ tôi, hay khi tôi giữ chặt eo, thúc mạnh từ phía sau. Thanh Thuỷ đúng là viên kim cương hiếm có—từ trong ra ngoài đều hoàn hảo.

Vấn đề ở đây là—ngoài việc xinh đẹp, bốc lửa trên giường—Thanh Thuỷ còn cực kỳ thông minh (thông minh hơn tôi nhiều). Và cô ấy vừa giành được một suất thực tập hè ở tận Úc, chứ không phải chỗ nào gần gũi. Cô ấy học về luật quốc tế, và đây là "cơ hội vàng" để mở đường cho sự nghiệp sau này.

Một cơ hội đắt đỏ.

Còn tôi thì nghèo rớt mồng tơi. Mơ gì đến chuyện theo cô ấy sang châu Úc chứ?

Chỉ nghĩ đến cảnh Thuỷ gặp gỡ mấy gã trai nước Úc ăn diện vest bảnh bao, sang chảnh, nói chuyện kiểu "quý tộc" là tôi đã thấy gai người. Nhưng mà Thuỷ là cô gái tốt. Cô ấy sẽ không bao giờ phản bội tôi... đúng không? Với lại, mấy thằng đàn ông nước ngoài đó trông cứ sao sao ấy. Kiểu tóc bóng lộn, ăn mặc trau chuốt—có khi phần lớn bọn họ là gay thật luôn cũng nên! Chỉ có đàn ông Việt mình là ô kê la thôi đúng không các ông.

Còn về tương lai của tôi? Nói thẳng ra, tôi đá bóng thì giỏi, cua gái thì giỏi, nhưng học hành thì tệ. Lý do duy nhất tôi vẫn còn ngồi trên giảng đường là nhờ thành tích thể thao, với giải nhất cấp sinh viên toàn thành phố, nhưng bấy nhiêu vẫn chưa đủ để giành học bổng xịn hay mở ra một sự nghiệp đàng hoàng.

Kế hoạch ban đầu của tôi là làm huấn luyện viên bóng đá ở một trung tâm thể thao cho học sinh các cấp trong mùa hè này. Nhưng đến phút chót, kế hoạch sụp đổ. Vậy là trong khi Thanh Thuỷ tất bật chuẩn bị hành lý sang Úc, tôi chỉ có thể đứng nhìn, chẳng có lấy một kế hoạch ra hồn cho mùa hè của mình.

Cảm giác đó... nói thế nào nhỉ? Cứ như thằng thất bại vậy.

Thanh Thuỷ lo lắng khi phải để tôi ở lại. Cô ấy không nói thẳng ra, nhưng tôi biết cô ấy chẳng tin tưởng nổi chuyện tôi sẽ chung thuỷ suốt ba tháng trời. Nhất là khi tôi chẳng có gì để làm ngoài việc lướt Tinder giết thời gian.

Mà nói thật, tôi cũng không trách cô ấy được.

Nhịn cả mùa hè ư? Nghe cứ như một thử thách bất khả thi đối với Peter của tôi vậy. Thằng nhỏ này đôi khi còn có ý chí mạnh mẽ hơn cả tôi! Có lẽ chính vì sự lo lắng và ghen tuông mà Thanh Thuỷ mới nghĩ ra một ý tưởng—một ý tưởng không chỉ thay đổi mùa hè năm đó, mà còn xoay chuyển cả cuộc đời tôi.

"Ba em vừa gọi." Cô ấy nói, rồi nhẹ nhàng lướt vào giường, bộ nội y mỏng tang màu đỏ ôm trọn lấy cơ thể nuột nà.

Đỏ—màu tôi thích nhất.

Chỉ còn ba ngày nữa là cô ấy bay sang Úc.

"Ba em có chuyện gì à?" Tôi hỏi, mắt vẫn không thể rời khỏi đường cong nóng bỏng trước mặt.

"Không ổn lắm. Người làm ở nhà, đáng lẽ ra giúp ông ấy lại đột nhiên bỏ ngang. Vậy là ba em phải tự xoay sở cả mùa hè ở trang trại. Thời gian này công việc ít hơn, nhưng vẫn rất cần người phụ giúp."

"Xui ghê. Thời buổi này kiếm người đáng tin cậy đúng là khó." Tôi đáp lại một cách hời hợt, trong đầu vẫn còn vương vấn những thứ ngon lành trước mắt hơn là chuyện trang trại của ông già nào đó...

Nhưng tôi đâu biết rằng, câu chuyện này sẽ mở ra một mùa hè không thể nào quên.

Tay tôi đã lần mò xuống dưới, nắm lấy thằng nhỏ đang dần cứng lên trong khi mắt vẫn dán chặt vào bầu ngực căng tràn của Thuỷ. Thành thật mà nói, tôi quan tâm đến đường cong chết người trước mặt hơn là câu chuyện mà cô ấy đang kể.

Cô nàng ranh ma này biết rõ mình đang làm gì khi chọn bộ nội y đỏ đó.

"Ba em tức lắm... Anh biết tính ông ấy rồi đấy."

Tôi biết chứ.

Dù mới gặp chú Hiếu - ba của Thuỷ một lần trong suốt hơn 1 năm yêu nhau, tôi cũng đủ hiểu tính cách của ông già này.

Chú Hiếu thuộc kiểu đàn ông rắn rỏi, bảo thủ, không bao giờ chấp nhận câu trả lời "không". Giọng nói của ông lúc nào cũng to và dứt khoát, không vòng vo, không màu mè, cũng chẳng thèm quan tâm đến việc người khác có thấy ông quá thô lỗ hay không. Ở tuổi 45, chú Hiếu có thể không còn sáu múi sắc nét như thời trai trẻ, nhưng cơ thể vẫn rắn rỏi và cuồn cuộn cơ bắp. Hồi còn trẻ, chú từng là dân thể hình thứ thiệt, và điều đó thể hiện rõ trên từng thớ thịt.

Chú Hiếu đúng kiểu một cỗ máy cơ bắp sống—bắp chân săn chắc, ngực nở nang, lưng rộng như tấm phản. Không cần phòng gym, chỉ cần lao động ngoài trời mỗi ngày cũng đủ để giữ dáng như một con quái vật.

Đừng hiểu lầm, tôi vẫn tự tin mình là một trai thẳng chính hiệu—cao ráo, vạm vỡ, cơ bắp đâu ra đấy. Nhưng đứng cạnh chú Hiếu, tôi chẳng khác gì thằng sinh viên mới lớn. Nếu chú ấy muốn, chỉ một đòn là tôi bay màu ngay lập tức.

Chú Hiếu tỏa ra khí chất đàn ông thứ thiệt—mạnh mẽ, cứng rắn, và tuyệt đối không phải kiểu người mà ai cũng có thể đối đầu. Lớp lông mày đen, bắp tay cuồn cuộn như cột đình, thái độ lúc nào cũng tự tin và bất cần đời—thậm chí cả cái mùi hăng hắc, đậm chất đàn ông, đôi khi còn hơi nồng của chú ấy...

Tất cả những thứ đó khiến chú Hiếu trở thành hình mẫu đàn ông mà tôi muốn trở thành khi chạm ngưỡng tuổi 45. Tin tôi đi, khi ông lên thăm Thuỷ, tôi luôn tự nhắc mình phải giữ đúng vị trí. Cùng lắm, tôi chỉ dám nắm tay Thanh Thuỷ một cách kín đáo, tuyệt đối không có chuyện âu yếm công khai trước mặt chú Hiếu.

Chú ấy coi cô "công chúa" nhỏ của mình như báu vật, nhất là từ khi vợ mất cách đây bảy năm. Chú Hiếu chính là hình mẫu ông bố vợ khó nhằn mà chẳng chàng trai nào muốn dây vào.

Nếu chú ấy biết được những chuyện dơ bẩn mà tôi đã làm với "công chúa" của chú, chắc chắn tôi xác định nằm dưới đất từ lâu rồi. Đôi lúc, tôi nghĩ về điều đó... ngay khi đang thúc mạnh từ phía sau, lấp đầy cô ấy.

Kỳ lạ thay, cảm giác đó lại làm tôi càng hưng phấn hơn bao giờ hết.

*Nhìn xem cháu đang địt con gái xinh đẹp của chú kìa, chú Hiếu! Nhìn xem cháu có thể đi sâu vào cái lỗ đít hồng há hốc của ẻm thế nào! Cháu đã phá nát cái lỗ đít đó nhiều lần rồi, nhưng công chúa nhỏ của chú vẫn thèm khát cái cu bự của cháu trong mông em í!*

Thanh Thuỷ thích bị bóp cổ, tát, khạc nhổ và bị địt mạnh. Cô ấy gọi tôi là "Đá đì" và thậm chí còn để tôi địt cô ấy ở nơi công viên!

Có lần, tôi sờ mó cô ấy khi chúng tôi đang ăn ở McDonalds, một ông già biến thái ngồi ở bàn trước mặt chúng tôi đã chứng kiến toàn bộ sự việc. Sau đó, tôi liếm ngón tay ướt của mình. Âm hộ của cô ấy có vị rất ngon và tôi thích liếm cô ấy.

Một lần khác, tôi quan hệ với Thuỷ dưới khán đài trên sân bóng đá của trường. Cô ấy là người nảy ra ý tưởng đó! Tôi đã quay một video để cho thằng bạn thân nhất của mình xem sau đó, và nó không thể tin được.

Tôi đã nói với bạn rồi; tôi đã trúng số độc đắc với bạn gái của mình.

Nhưng tôi đang lạc đề rồi.

Thanh Thuỷ lúc nào cũng bảo tôi đừng lo lắng, rằng thật ra ba cô ấy rất hiền. Ừ thì, có thể ông ấy hiền với cô ấy thôi, chứ với người khác thì quên đi.

"Ba em sẽ tìm được người khác phụ giúp thôi." Tôi buột miệng nói, tay đã bắt đầu nghịch nghịch dây áo ngực của Thuỷ, lưỡi lướt nhẹ qua bầu ngực mềm mại.

Tôi sẽ nhớ chúng nó lắm đây.

Tôi cắn nhẹ lên đầu ngực cô ấy. Thuỷ rùng mình, khẽ rên. Cô ấy thích thế.

"Có thể."

Thuỷ đưa tay vuốt nhẹ mái tóc tôi.

Tôi kéo chiếc boxer xuống—dù sao thì thứ bên trong cũng không chịu yên vị nữa rồi.

Gần 18cm căng tràn sức sống—tôi biết chứ, ấn tượng vãi—đang hừng hực khí thế, sẵn sàng để chinh chiến.

"Có lý do gì mà không chứ? Anh thấy làm ở trang trại cả mùa hè cũng là công việc không tệ mà." Tôi nói tỉnh bơ, trong khi tay thoăn thoắt cởi phăng chiếc áo ngực, để bầu ngực tròn trịa hoàn toàn phơi bày trước mắt.

Mẹ nó, sao tôi lại buột miệng nói ra câu đó chứ?

Thanh Thuỷ lập tức chớp lấy cơ hội, giăng bẫy tôi ngay tại trận. Mà nghĩ lại thì, chắc cô ấy cũng đã lên kế hoạch sẵn từ trước rồi.

"Anh nói đúng đó, đáng lẽ em phải nghĩ ra sớm hơn! Hay là anh tự đến giúp ba em đi? Hè về quê cũng chả làm gì, ở đây lại mắc công đi theo con nào. Về phụ bố em bố em trả lương nữa đó"

Cái gì?!

Không những Thuỷ đột ngột ngồi bật dậy—cướp mất bầu ngực mềm mại, ướt đẫm nước bọt của tôi—mà cô ấy còn muốn tôi đi ở chung với ba cô ấy cả mùa hè?

Không đời nào.

"Babe, em đang đùa đấy à? Bắt anh làm việc ở trang trại của ba em á? Nghiêm túc luôn?"

"Ba em sẽ trả lương như nhân viên bình thường mà! Anh cứ than vãn không biết làm gì khi em đi Úc, giờ thì có câu trả lời rồi đấy! Vừa tiết kiệm tiền trọ, vừa có chút để dành. Quá hợp lý còn gì? Với lại, đây cũng là cơ hội để anh gần gũi với ba em hơn. Em biết ông ấy làm anh sợ mà!"

Tôi nuốt nước bọt.

Chết tiệt thật. Thuỷ nói gì cũng có lý. Nhất quỷ nhì ma thứ ba là đàn bà mà.

Nhưng mà... cả mùa hè ở trang trại với chú Hiếu á? Tôi thấy cứ sao sao í.

"Anh đừng lo, cuối tuần nào anh rể Thành Đạt cũng ghé qua phụ ba em. Anh sẽ không cô đơn đâu!" Thuỷ cười tươi, vỗ nhẹ lên ngực tôi như thể đang trấn an một đứa trẻ.

Khoan... cái gì?

Còn có anh rể Đạt nữa à? Hên lắm mới xui được như vậy.

Tôi nhíu mày. Cả mùa hè ở trang trại với chú Hiếu đã là một viễn cảnh kinh hoàng, giờ còn có anh Đạt?

Tôi biết Thuỷ có một chị gái, nhưng tôi chưa từng gặp ông anh Đạt này bao giờ. Mà thử nghĩ xem, một người đủ gan để cưới chị gái của Thuỷ—nghĩa là cũng chịu được cả chú Hiếu—thì chắc chắn không phải dạng vừa.

Tự nhiên, tôi thấy có điềm chẳng lành cho mùa hè phía trước.

Thanh Thuỷ cười tít mắt.

"Ba em đâu có làm anh sợ!"

Xạo! Tôi sợ vãi cả linh hồn!

"Ông ấy chắc chắn sẽ vui lắm khi nghe tin này! Mà em biết thừa anh thích không gian ngoài trời, làm việc chân tay nữa mà."

Cái này Thuỷ nói cũng đúng. Tôi từng là con nhà nông và tôi không ngại làm việc ở trang trại. Thậm chí có khi tôi còn thấy thích nữa! Nhưng vấn đề ở đây không phải là chăn bò, cắt cỏ hay xúc phân, mà là sống chung với ba vợ tương lai cả mùa hè! Thử nghĩ mà xem, ngoài những điều tôi đã nói, tôi hầu như chẳng biết gì về chú Hiếu. Và tôi cũng không chắc chú ấy có hứng thú gì với chuyện làm quen với thằng sinh viên thể thao đang đè con gái chú ra mỗi đêm.

Có khi đây chính là quả báo cho tất cả những trò bẩn trong đầu tôi...

Tôi nuốt nước bọt.

"Anh không chắc đâu, babe. Hay mình cứ suy nghĩ thêm chút đã?"

Tôi tôn trọng chú Hiếu, chuyện đó thì chắc chắn. Giữa tôi và chú ấy chưa từng có xích mích gì, nhưng cả mùa hè chỉ có hai thằng đàn ông với nhau, à không, 3 thằng chứ... Nghe mà muốn tụt huyết áp!

"Suy nghĩ gì nữa hả anh? Hay anh định ở lại thành phố suốt mùa hè? Bạn bè anh đứa nào cũng về quê hết rồi, anh định ở đây làm gì? Ngồi không ba tháng, không việc làm, không ai chơi? Hay anh ở lại với con nào?"

Phải công nhận một điều, từ lúc kế hoạch đi làm trại hè bị huỷ, tôi cũng lơ mơ tưởng tượng về một mùa hè trong mơ: một mình một căn hộ, tự do làm bất cứ thứ gì tôi muốn mà không có ai kiểm soát.

Và Thanh Thuỷ biết rõ điều đó.

Cô ấy vừa nghĩ ra một cách hoàn hảo để tóm gọn tôi suốt mùa hè, không cho tôi mảy may lạc lối.

Chết tiệt thật.

"Anh đâu có nói là không đi. Chỉ là... anh cần thời gian suy nghĩ đã. Anh không ngờ lại có ngày mình phải về miền Tây tận ba tháng trời. Em cũng đi Tây, anh cũng đi Tây mà Tây này nó lạ lắm"

Thật ra, tôi chỉ cần chút thời gian để nghĩ ra một cái cớ hợp lý mà không phải thừa nhận rằng chú Hiếu làm tôi sợ vãi cả Thuỷ hồn, hoặc rằng tôi vốn đã tính tận hưởng mùa hè độc thân quá mức.

Nhưng đéo nghĩ ra được gì cả.

Xét về lý thuyết, mọi thứ đều quá hoàn hảo. Tôi cần tiền và một công việc cho mùa hè, chú Hiếu cần người phụ giúp và sẵn sàng trả công cho tôi. Dù sao đi nữa, Thanh Thuỷ luôn biết cách khiến tôi đồng ý mọi thứ.

Cô ấy quỳ xuống giường, cúi đầu xuống giữa hai chân tôi... và bắt đầu làm điều mà cô ấy giỏi nhất.

Trời đất quỷ thần ơi...

Game On Baby, Game On!

Là cái kiểu ướt át, nhầy nhụa, nước miếng chảy dài thành từng sợi. Cô ấy vừa rên vừa ngậm sâu, nuốt gần trọn 18cm thịt nóng hổi.

Ừ, tôi có đo nó một lần. Ai mà chưa từng chứ?

"Chụt... chụt... chụt..."

Thuỷ đúng là cô gái ngoan!

"Đm babe... chậm lại chút... Anh ra mất..."

"Chụt... chụt... chụt..."

Cô ấy ngước lên nhìn tôi, đôi mắt long lanh ánh nước, nhìn đáng yêu vãi chưởng. Thanh Thuỷ là cô gái đầu tiên tôi gặp có thể nuốt trọn con cặc của tôi mà không hề bị sặc. Cô ấy còn van xin tôi bắn hết vào miệng cô ấy.

Con nhỏ dâm đãng này đúng là biết cách khiến một thằng như tôi phải xả hết đạn!

Cuối cùng, tôi phóng hết lên ngực cô ấy trong khi cô ấy vẫn chăm chỉ sục. Và bằng cách nào đó, tôi đồng ý với kế hoạch của cô ấy.

Ừm... chắc là trong lúc đang được mút cặc, tôi đã lỡ miệng chấp nhận việc dành cả mùa hè ở trang trại với bố vợ tương lai. Nghĩ lại thì, tôi chưa bao giờ thực sự thân thiết với bố ruột của mình. Tôi lại thật lòng muốn gắn bó lâu dài với Thuỷ, vậy thì tại sao không thử bước thêm một bước?

Có khi đây còn là cơ hội để tôi lấy lòng chú Hiếu, rồi đến lúc Thuỷ quay về, tôi sẽ cầu hôn luôn? Một cô gái thông minh, nóng bỏng như Thuỷ, nếu không phải một thằng Úc nào đó, thì cũng sẽ có thằng khác cướp mất cô ấy nếu tôi không nhanh chóng "chốt đơn".

Mặt khác, tôi cũng đảm bảo rằng Thuỷ không có cửa lăng nhăng. Khi biết tôi đang sống trong nhà ba mình, chắc chắn cô ấy sẽ không dám lén lút với thằng nào khác.

Ngày hôm sau, chúng tôi giải quyết nốt những chuyện hậu cần. Chú Hiếu thì cực kỳ hào hứng với ý tưởng này.

Còn tôi...

Ừm...

Chắc lúc đó tôi chưa nhận ra rằng mình và chú Hiếu... sẽ trở nên thân thiết đến mức nào trong mùa hè này! 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me