TruyenFull.Me

Nhung Chu Nong Dan Mien Tay


Tôi đã xem vô số cảnh gangbang trước đây, nơi các diễn viên nam vô tình chạm vào nhau—kiểu như khi họ cùng thúc vào một con đĩ đang háo hức nuốt trọn cả ba lỗ cùng một lúc. Nhưng cái cách hai người đàn ông trong phim đang chủ động với nhau... nó có một thứ gì đó sâu hơn, bản năng hơn, thô tục mà lại kích thích đến kỳ lạ.

Chưa kể, mấy ông diễn viên này trông đúng kiểu đàn ông thực thụ, chứ không phải mấy gã có cơ bắp bóng nhẫy trông giả tạo trong mấy bộ phim tôi hay coi.

Mấy gã diễn viên này trông như đàn ông thật sự—không phải kiểu bodybuilder bóng bẩy như mấy phim hiện đại. Người họ đầy lông, đặc biệt là bên dưới rốn và cả khe mông.

Một trong hai ông trông giống chú Hiếu một cách kỳ lạ—cũng vạm vỡ nhưng không đến mức quá cơ bắp, cũng rậm lông, cũng có cái vẻ phong trần kiểu trai già dày dạn kinh nghiệm. Nhưng so về cái ấy, thì chẳng ai sánh nổi với con mãnh thú đang ngồi ngay cạnh tôi.

Người còn lại thì... trông khá giống tôi.

Chú Hiếu lẩm bẩm đầy ẩn ý:

"Chú cá là mày sẽ khoái cái đoạn này."

Trên màn hình, Maria Ozawa bị nhấc bổng lên bàn bếp. Hai gã đàn ông đạp bay đống ly cốc trên bàn, khiến chúng vỡ loảng xoảng trên sàn. Và rồi, hai gã thợ ống nước trần như nhộng bắt đầu liếm láp cô ấy, từ đầu đến chân.

Cảnh nóng bỏng, nhưng điều khiến tôi rụng rời là cái cách hai gã kia gần như sắp hôn nhau khi cùng liếm xuống bụng Maria Ozawa. Ánh mắt họ chạm nhau khi mỗi người ngậm lấy một bên ngực tròn đầy của cô ấy.

Tôi nuốt khan.

Chú Hiếu quay sang trêu tôi:

"Thấy chưa? Chú biết cháu sẽ thích mà, thằng nghiện vếu!"

Mẹ kiếp. Tôi đang hối hận vì đã lỡ miệng chia sẻ sở thích của mình. Nhưng có một sự thật không thể chối cãi...

Tôi thích thật. Rất thích.

Tôi giữ vẻ bình tĩnh và bình luận một cách trung lập:

"Ngực cô ấy đẹp thật."

Chú Hiếu cười khẩy, mắt vẫn dán chặt vào màn hình:

"Thằng nhóc kia làm ăn hơi lộn xộn, mày thấy không? Liếm ngực mà như kiểu ăn vội tô phở ấy. Phải làm đúng kỹ thuật. Tao mong là mày biết cách làm đàng hoàng với con Thuỷ đấy."

Tôi cảm giác như bị khiêu khích.

Ông già này đang thử giới hạn của tôi. Muốn nhắc đến Thuỷ à? Được thôi, tôi sẽ cho ông biết!

Tôi nhếch mép:

"Đừng lo, chú Hiếu, cháu biết mình đang làm gì."

Chú Hiếu hừ một tiếng, nửa tin nửa ngờ:

"Hừm... Tao nghi lắm. Nhưng rồi sẽ biết thôi."

Tôi không phản ứng gì với câu nói cuối cùng của chú Hiếu, mặc dù có lẽ tôi nên làm vậy. Đáng lẽ tôi phải nhận ra điều sắp tới, nhưng máu trong người tôi dồn hết xuống dưới thay vì lên não, khiến tôi chẳng thể suy nghĩ rõ ràng.

Bộ phim ngày càng có xu hướng mạnh bạo hơn.

Hai gã thợ sửa ống nước đưa cô nàng vào thế doggy, chuyện đó cũng không có gì bất ngờ. Nhưng sau đó, họ nằm xuống sàn bếp, giơ cao hai chân, khoe trọn hai cái lỗ đầy lông và mồ hôi cho Maria Ozawa phục vụ!

Maria Ozawa đúng là dân chuyên, cô ta bò lại gần và bắt đầu liếm từng cái hậu môn như thể đó là bữa tiệc thịnh soạn cuối cùng của mình.

Má nó! Cảnh quay cận mặt của cái lưỡi mềm ướt len lỏi vào từng ngóc ngách của hai cái lỗ đàn ông thật sự quá mức trần trụi!

Tôi không nghĩ phim thời 90 mà lại quay rõ từng chi tiết như vậy từng sợi lông, từng tông màu nâu hồng, từng cơn co giật nhẹ trên cái lỗ đang bị xâm nhập!

Chú Hiếu rên khẽ, mắt dán chặt vào màn hình, tay vẫn vuốt ve đầu khấc căng bóng, ngón trỏ đưa ra đưa vào khe da bao một cách điệu nghệ.

"Mẹ nó... Mày đã từng được liếm lỗ như thế chưa?" Ông hỏi tôi, giọng khàn đặc vì kích thích.

Tôi khẽ nuốt nước bọt, hơi thở dồn dập, nhìn sang ông rồi thành thật đáp:

"Chưa... Cháu... Cháu chưa từng."

Không phải là tôi chưa từng nghĩ về chuyện đó, chỉ là tôi chưa bao giờ dám thử. Thật ngớ ngẩn, vì tôi vốn là kẻ thoáng trong chuyện giường chiếu, sẵn sàng thử nhiều thứ táo bạo, nhưng động chạm tới cái lỗ của mình lại khiến tôi e ngại. Như thể chỉ cần bước qua ranh giới ấy, tôi sẽ trở thành một người khác vậy.

"Mày đang bỏ lỡ đấy, cháu." chú Hiếu khẽ rên, bàn tay thô ráp vẫn trượt đều trên trục thịt căng cứng của mình. "Mẹ con Thuỷ làm chuyện đó đỉnh lắm. Bà ấy chôn mặt vào lỗ tao, lưỡi thì ngoáy sâu bên trong... Hmmm... Đào bới từng ngóc ngách..."

Má nó.

Câu đó thật sự quá nhiều thông tin và quá sai trái.

Nhưng tại sao tôi lại cương cứng hơn bao giờ hết?!

Chú Hiếu vẫn chưa dừng lại. Giống hệt mấy diễn viên trên màn hình, ông tựa lưng vào ghế, nhấc cao hai chân lên không trung.

Tôi không thể thấy toàn cảnh vì ông ngồi bên phải tôi, nhưng ông mô phỏng lại cảnh liếm lỗ đít một cách chính xác đến rợn người!

"Tao sẽ túm lấy tóc bà ấy, ép cả khuôn mặt đó vùi sâu vào lỗ tao... Hmmm... Ép chặt đến mức bà ấy không thể ngẩng đầu lên nổi, chỉ còn cách hít lấy hít để mùi mồ hôi, mùi dịch của tao... Đấy mới là cách biến một người đàn bà thành nghiện mày mãi mãi, cháu à."

Chết tiệt. Tôi nuốt nước bọt. Cả người tôi tê rần.

Và... tôi lại đang tưởng tượng ra cảnh đó.

Tôi cười khẽ, nhưng đó không phải là nụ cười bình thường. Nó giống như một phản xạ vô thức khi trong đầu tôi hiện lên một hình ảnh đầy tội lỗi—một hình ảnh mà chính tôi cũng không thể tin nổi mình lại tưởng tượng ra.

Tôi không còn thấy vợ của chú Hiếu trong cảnh đó nữa. Tôi thấy chính mình.

Tôi thấy mình quỳ gối trước ông, giữa hai bắp đùi vạm vỡ đó. Tôi tưởng tượng cảm giác lưỡi mình trượt dọc theo từng sợi lông, chạm vào vùng da nóng ẩm ấy. Tôi tưởng tượng hơi thở của mình bị chặn lại khi bị ông ép chặt hơn. Liếm vào lỗ ông. Nguấy sâu. Eo. Bệnh thật. Mà sướng.

Hơi nóng lan dọc khắp sống lưng tôi.

Mẹ kiếp.

Tại sao cái viễn cảnh điên rồ đó lại khiến tôi cứng hơn nữa?!

Tôi đã từng cùng đám bạn "xả" một chút sau buổi tập, chỉ là vui vẻ bộc phát khi cả đám cứng lên trong phòng tắm, nhưng mẹ kiếp, chưa bao giờ tôi thấy ai bạo miệng và táo bạo như chú Hiếu lúc này.

Tôi vẫn đang quay tay, nhưng lúc này mắt tôi không còn dán vào màn hình nữa.

Tôi đang nhìn chú Hiếu.

Bộ phim chỉ còn là tiếng nền vang vọng trong phòng.

"Mẹ kiếp, tao nhớ cái cảm giác đó lắm... một cái lưỡi nóng ướt trượt từ bi lên tận lỗ."

Chú Hiếu nhìn thẳng vào tôi.

Chỉ trong một khoảnh khắc, ánh mắt đó giống như một lời mời gọi.

Nhưng không đời nào.

Tôi không đời nào lại làm vậy.

Nhất là với bố vợ tương lai của mình!

"Ahhhh." chú Hiếu rên rỉ, nhưng lần này âm điệu không chỉ có khoái cảm—nó còn pha chút đau đớn.

"Chết tiệt... chú Hiếu, chú ổn chứ?"

"Đau lưng... Mẹ kiếp... Cái lưng của tao lại đau rồi..."

Tôi chết sững, trong đầu chỉ nghĩ: Mẹ nó, chú vừa mới té sml trong phòng tắm xong mà!

"Giờ sao? Cháu giúp gì được không?"

Chú Hiếu gồng mình đứng dậy, tay xoa xoa vùng lưng đau. Trông chú Hiếu lúc này chẳng khác nào đang thực hiện một nghi lễ bộ lạc kỳ quái, hoặc như đang múa võ giữa chiến trường vậy. Dù với mục đích gì đi nữa, kết quả cuối cùng vẫn là cơ thể khổng lồ của ông phô diễn từng thớ thịt một cách trần trụi, từng đường nét rắn chắc căng lên theo từng cử động.

Và cây hàng khủng kia thì bật lên bật xuống, đập vào bụng như tiếng trống trận.

Tôi biết ông chỉ đang cố thư giãn lưng...(Hay thật ra là lý do khác?!) Nhưng có nhất thiết phải căng từng múi cơ như một chiến binh La Mã vậy không?!

"Đứng dậy, giãn người một chút là thấy ổn liền." chú Hiếu nói, giọng vẫn trầm ấm đầy nam tính.

"Ờ... Cháu cũng đoán vậy."

Buổi "giải tỏa" lại tiếp tục.

Nhưng lần này, chú Hiếu không còn ngồi nữa. Ông bước lại gần chỗ tôi, có vẻ để nhìn rõ màn hình hơn, nhưng kết quả là...

Bây giờ cây gậy sừng sững của ông lại ngay ngang tầm mắt tôi.

Chỉ cách vài cm thôi.

Tôi có thể dịch ra xa một chút nếu muốn.

Nhưng tôi đã không làm vậy.

Ở vị trí này, tôi có thể thoải mái ngắm nhìn "thứ vĩ đại" đang sừng sững ngay trước mặt mà không sợ bị phát hiện.

Và tôi đã nhìn.

Khỉ thật, càng nhìn, tôi càng cảm thấy như mình sắp bắn ra đến nơi! Vô thức, tôi rên nhẹ rồi tiếp tục mân mê đôi nhũ của mình. Lúc này, tôi không còn suy nghĩ quá nhiều về tình huống nữa. Tôi chỉ đắm chìm vào khoái cảm, tận hưởng từng cơn rung động lan tỏa khắp cơ thể.

Chú Hiếu cũng đang tận hưởng.

Chúng tôi chỉ là hai gã đàn ông, ngồi cùng nhau, xem một bộ phim khiêu dâm, giải tỏa căng thẳng.

Chỉ có vậy.

Chẳng có gì to tát cả.

Có lẽ, tôi đã có thể dừng lại ở đây, có thể bỏ qua chuyện xoa bóp lưng cho chú Hiếu, có thể quên đi việc cùng nhau quay tay.

Nếu như... điều tiếp theo không xảy ra.

Giây phút ấy, mọi thứ đã thay đổi.

Chú Hiếu đột nhiên vươn tay trái ra bàn tay đã ướt đẫm nước cặc của ông và sượt ngang ngực phải của tôi, ngay tại nơi tôi đang vô thức mơn trớn.

Tôi biết, có lẽ đó chỉ là vô tình.

Nhưng cái chạm nhẹ ấy lại khiến từng dây thần kinh trong tôi căng lên vì kích thích. Dòng chất lỏng ấm nóng từ tay ông dính lên ngực tôi, lan nhẹ trên da, một cảm giác không thể diễn tả bằng lời.

Vô thức, tôi đưa tay quệt lấy thứ ấy, rồi đưa lên mũi ngửi.

Mùi đàn ông.

Đậm đà. Nồng nàn.

Tràn ngập trong từng hơi thở của tôi.

Lúc này, tôi không còn là chính mình nữa. Tôi muốn chạm vào ông. Tôi muốn cảm nhận cái thứ to lớn, nóng bỏng ấy trong tay mình. Nhưng tôi sợ...

Tôi sợ ông sẽ chửi tôi. Sợ ông sẽ đẩy tôi ra. Sợ ông sẽ nhìn tôi với ánh mắt khinh bỉ. Nhưng hơn cả nỗi sợ... Tôi thèm khát điều đó.

Ông lùi lại, loạng choạng rồi ngã phịch xuống ghế, hai đùi ép sát vào nhau. Ông đưa tay ra sau lưng, nhăn mặt than thở:

"Eo ôi, đau lưng quá! Mất hết cả hứng..."

Tôi thấy lo, liền đưa tay ra sau lưng ông, nhẹ nhàng xoa bóp.

"Chú đau lắm hả?" Tôi hỏi, giọng đầy quan tâm.

Ông một tay chống ra sau đỡ lưng, nhưng tay kia vẫn nắm lấy thứ đang rỉ nhẹ phía trước. Tôi đứng đó, đầu óc trống rỗng, không biết phải làm gì, nhưng vô thức buột miệng:

"Nếu chú đau quá... cháu có thể giúp."

Đây có thể nói là lần can đảm nhất mà tôi từng làm.

Ông ngạc nhiên quay sang, nhướng mày:

"Giúp thế nào? Mày làm như đàn bà có lồn, có vú đâu mà giúp?" Ông cười.

Tôi nuốt khan một cái, rồi đáp nhỏ:

"Không có... nhưng cháu từng làm cho bạn cháu rồi. Cháu có thể giúp chú... sục nó."

Ông khựng lại, ánh mắt thoáng dao động. Tay vẫn đặt hờ trên lưng, còn tay kia thì siết nhẹ hơn, như đang cân nhắc điều gì.

"Cháu nói thật à? Bệnh quá hông mày" Ông chần chừ, giọng có chút nghi ngại.

Tôi gật đầu, tim đập mạnh, không biết mình vừa làm đúng hay sai.

Ông nhìn tôi một lúc, rồi khẽ thở ra, ánh mắt vừa tò mò vừa lưỡng lự. "Nhưng... cháu biết làm thật không đấy?"

Tôi như không thể dừng lại. Đã một tuần trôi qua, ngày nào ông cũng khiến tôi nao núng, làm tim tôi đập loạn nhịp. Tôi luôn nhìn ông, nhìn vào thứ đó của ông—cái thứ khiến tôi không thể rời mắt.

Bây giờ, cơ hội gần như ngay trước mắt. Tôi nuốt nước bọt, hạ giọng thì thầm, vừa trêu chọc vừa khơi gợi:

"Cháu nói thật mà. Chú không muốn thử à? Cháu biết làm mà... trước đây cháu từng làm rồi."

Ông hơi nhướn mày, ánh mắt lấp lửng giữa tò mò và ham muốn. "Từng làm rồi? Làm với ai?"

Tôi cười khẽ, chậm rãi kể, cố tình để giọng mình lơ lửng, kích thích trí tò mò của ông, rồi bịa một câu chuyện chưa từng có:

"Làm với bạn cháu... có lần nó cũng bị đau như chú, cháu giúp nó... rồi cuối cùng hai đứa cứ thế mà cuốn vào nhau. Lúc đầu nó cũng chần chừ, nhưng rồi..." Tôi dừng lại một chút, liếm nhẹ môi, để câu chuyện kéo dài một cách đầy khiêu khích. "Cuối cùng nó lại thích lắm. Còn xin cháu làm thêm nữa."

Ông nuốt khan, ánh mắt tối lại, như thể đang đấu tranh giữa lý trí và bản năng.

Tôi nở một nụ cười đầy ẩn ý, ánh mắt không rời khỏi ông. Giọng tôi trầm xuống, có chút thì thầm, có chút khơi gợi:

"Hồi trước, bạn cháu cũng như chú vậy... lúc đầu cứ chần chừ, nhưng rồi cháu chỉ cần dùng tay thôi, vuốt ve một chút, nó đã mềm nhũn ra." Tôi cố tình kéo dài câu chữ, nhìn thẳng vào mắt ông, rồi nói tiếp:

"Ban đầu cũng lúng túng, nhưng càng làm thì nó càng thích, còn ôm chặt lấy tay cháu nữa. Nó còn bắn nhanh hơn là tự làm đó chú"

Ông nuốt nước bọt, mặt thoáng chút bối rối nhưng cũng không che giấu được tia háo hức. Ông hơi dịch người trên ghế, thở ra một hơi dài.

"Mày nói... phê quá vậy?" Ông trầm giọng, nhìn tôi chằm chằm, như thể muốn xác nhận xem tôi có thật sự nghiêm túc hay không.

Tôi nuốt nước bọt, tim đập loạn nhịp. Không khí trong phòng bỗng trở nên ngột ngạt hơn bao giờ hết. Đôi mắt thơ ngây nhìn thẳng vào mắt ông.

"Nói phê dữ bây. Thế... mày làm cho tao đi," ông nói, giọng có chút khàn khàn, nhưng vẫn cố giữ vẻ bình tĩnh. "Mà nhẹ thôi nha... đau thì khỏi."

Tôi cười nhẹ, từ từ rời khỏi ghế, bước lại gần và ngồi sát bên cạnh ông. Không khí trong phòng trở nên căng thẳng lạ thường, như thể cả hai đều đang nín thở chờ đợi điều gì đó.

Lần đầu tiên trong đời. Nhưng không hiểu tôi lại thấy mình hành động như thể khá chuyên nghiệp trong việc sục cặc người khác. Nhanh chóng, tôi nhích người lại gần hơn, hơi thở nóng rực phả lên da thịt chú Hiếu. Không gian lúc này chật chội và căng thẳng đến nghẹt thở.

Tôi nhẹ nhàng đưa tay lên, những ngón tay run rẩy lướt qua từng thớ cơ săn chắc, cảm nhận hơi nóng tỏa ra từ cơ thể chú. Chú ấy khẽ rùng mình, đôi mắt tối sầm lại, ánh nhìn rực lửa như muốn nuốt chửng tôi.

"Có biết làm thật không đó...làm mà đau là coi chừng chú nha...làm lẹ đi" Giọng anh trầm đục, vừa là mệnh lệnh, vừa là sự van nài đầy khao khát.

Tôi nuốt khan, cảm giác cả người như bị một cơn sóng nhiệt cuốn phăng đi. Ngón tay tôi chậm rãi lần xuống, chạm vào phần nóng bỏng nhất của chú Hiếu. Một tiếng rên khẽ thoát ra, bàn tay chú nắm lấy eo tôi, siết chặt, kéo tôi lại gần hơn nữa...

Tôi đưa tay lên ngực chú và nắm lấy những cơ ngực săn chắc của chú, chúng to đến mức gần như giống với... ngực phụ nữ, chỉ có điều cứng và chắc chắn hơn rất nhiều. Chú Hiếu khẽ thở dốc, một tiếng rên nhẹ bật ra từ cổ họng. Tôi nhìn chú, thấy rõ sự ngượng ngùng trong ánh mắt chú, liền mỉm cười rồi nói: "Nếu chú ngại thì cứ nhắm mắt lại, không sao đâu."

"Không sao đâu. Cháu cứ thoải mái đi. Đâu, mày làm như nào với con gái tao, làm thử tao xem"

Tôi nghe vậy mà trong lòng mừng thầm, cảm giác như được tiếp thêm động lực. Nếu ông không ngại, thì tôi cũng chẳng có lý do gì để dừng lại. Tôi nhẹ nhàng tiếp tục, đầu ngón tay lướt trên làn da nóng rực của ông, cảm nhận từng nhịp đập căng tràn. Ông ngửa mặt lên trời, hơi thở dồn dập, còn bàn tay to lớn của ông vẫn đặt bên dưới, chậm rãi vuốt ve chính mình. Cảnh tượng đó làm tôi bối rối tột độ, không biết nên nhìn vào đâu. Mặt ông đỏ bừng, đường nét góc cạnh của ông dưới ánh đèn càng thêm phần nam tính, nhưng ánh mắt tôi lại cứ bị hút về phía bàn tay đang chuyển động nhịp nhàng của ông bên dưới.

Hơi thở tôi trở nên lộn xộn, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Không khí quanh tôi như đặc quánh lại, chỉ còn tiếng da thịt cọ xát và những hơi thở gấp gáp đan xen.

Ông chợt nghiêng đầu nhìn xuống tôi, đôi mắt đầy ham muốn nhưng cũng xen lẫn một chút trêu chọc. "Sao? Nhìn đến ngẩn người thế kia?"

Tôi giật mình, mặt nóng bừng lên. "Cháu... không có."

Ông cười khẽ, giọng trầm ấm nhưng lại đầy nguy hiểm. "Vậy thì tiếp tục đi... Đừng để chú đợi lâu.... Tao nứng lắm rổi... Làm lẹ cho tao ra đi"

Tôi vô thức vừa sờ cho ông, vừa luồn tay xuống tự vuốt ve chính mình. Hơi nóng tỏa ra khắp phòng, không khí đặc quánh bởi những tiếng thở gấp gáp.

Chú Hiếu khẽ ư ử, giọng rên trầm khàn đầy khoái cảm. Cảnh tượng trước mắt khiến tôi ngỡ như mình đang lạc vào một giấc mơ hoang dại nhất. Đây chắc chắn là khoảnh khắc nóng bỏng nhất đời tôi.

Tôi nuốt nước bọt, cổ họng khô khốc. Tôi muốn nhiều hơn nữa. Tôi muốn chạm vào cái đó, muốn dùng miệng để cảm nhận nó, nhưng lại có chút sợ. Một sự hồi hộp xen lẫn khao khát khiến người tôi run lên.

Tôi sục cho chú... Nhẹ nhàng.....nhẹ nhàng.....nước cặc ông ướt hết cả tay của tôi. Chú Hiếu khẽ rên một tiếng, giọng đứt quãng:

"Mẹ nó...cũng được phết nhở....má....tay mày cũng mềm nhở.....địt mẹ.....cảm giác lạ vãi....."

Hàng loạt những câu chửi thề phát ra từ chú Hiếu. Nghe vậy, tôi càng được đà trêu chọc, ngón tay lướt chậm rãi, châm lửa lên từng dây thần kinh căng thẳng của chú. Bất chợt, chú mở mắt ra, ánh nhìn đục ngầu vì dục vọng. Tôi giật mình khi nhận ra ánh mắt chú đang dán chặt vào tôi—vào bộ ngực đang bị chính tôi mơn trớn. Bất ngờ, ông ấy vân vê đầu ngực tôi, rồi bắt đầu xoa nhẹ, trong khi tay kia vẫn đều đặn vuốt ve con cặc to lớn của mình.

"Chú chú Hiếu... Aaaah..."

Tôi choáng váng.

Những đợt khoái cảm dồn dập lan khắp cơ thể khiến tôi không còn suy nghĩ mạch lạc được nữa.

Tôi sững người, tim đập thình thịch.

Cơn khoái cảm chạy dọc khắp cơ thể khiến tôi không còn đủ tỉnh táo để hiểu chuyện gì đang diễn ra nữa. Chỉ có hơi nóng, sự tê dại, và ham muốn dâng tràn nuốt chửng lấy tôi.

Như thường lệ, chú Hiếu vẫn rất thoải mái, anh ấy bật cười khẽ.

"Mày vuốt ve đầu ti tệ quá, tao không thể không ra tay giúp được!"

Lần này, chú Hiếu hoàn toàn xoay người về phía tôi. Một tay tôi vuốt của tôi, một tay tôi vẫn đang vuốt ve con cặc căng cứng của ông, trong khi chú Hiếu dùng cả hai tay mơn trớn và xoa bóp hai đầu ti nhạy cảm của tôi, khiến tôi rùng mình vì khoái cảm.

"Chú Hiếu... Làm ơn... Cháu sắp... Cái này... Aaaaah...!"

Chú Hiếu cười nhếch mép, giọng trêu chọc nhưng cũng đầy kích thích.

"Chỉ là chỉ cho mày cách làm đúng thôi nhóc. Tao đã nói rồi, tao có thể dạy mày vài thứ mà."

"Nhưng... Cháu... Cháu sắp ra..."

"Thư giãn đi nào, chúng ta chỉ đang vui vẻ thôi mà."

Chú Hiếu khạc nhẹ một bãi nước bọt lên ngón tay rồi trượt đầu ngón tay qua lại trên đầu ti phải của tôi, vừa chơi đùa vừa xoa bóp cơ ngực săn chắc. Bàn tay còn lại của chú lướt nhẹ xuống bụng tôi, gần như chạm đến con cặc đang căng cứng, chỉ chực chờ bùng nổ.

Tôi phải cảnh báo chú ngay!

"Chú Hiếu... Cháu không chịu nổi nữa... Cháu... Cháu sắp ra rồi...!"

Chú cười khẽ, ánh mắt đầy khiêu khích.

"Gì mà yếu thế nhóc này. Sướng đến mức không chịu nổi chỉ vì có đàn ông chơi đùa với đầu ti à? Thật sao?"

Chú nghiêng người tới gần hơn, con cặc nóng hổi của chú lướt nhẹ trên bụng tôi, mang theo hơi nóng rực cháy. Chú Hiếu bất ngờ nhổ thẳng một bãi nước bọt lên ngực tôi, bàn tay mạnh bạo tiếp tục xoa bóp.

Khoảnh khắc đó, khoái cảm vỡ òa—cả cơ thể tôi run rẩy khi bắn ra từng đợt tinh khí nóng hổi, hòa vào sự hoang dại mà chú mang lại.

Tôi bùng nổ trong một cơn cực khoái mãnh liệt.

"Ahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh...............Ahhhhhhhhhhhhhhhhh.......Ahhhhhhhh......."

Dù đã buông tay khỏi con cặc nhưng tinh khí vẫn tuôn trào mạnh mẽ, bắn tung tóe lên bụng, ngực, cả ghế sô-pha... và thậm chí dính đầy lên cánh tay, bàn tay, cả con cặc to lớn của chú Hiếu!

Tôi cứng người, mặt nóng bừng vì xấu hổ. Tôi thở hổn hển như về đích tại một cuộc thi chạy điền kinh 100m.

"Đù má, cứ như vặn van nước vậy! Chú nghĩ là chú vừa tìm ra công tắc của cháu rồi đấy!" Chú Hiếu bật cười khoái chí, vẫn không quên nhéo nhẹ đầu ti tôi, làm tôi run lên vì dư chấn khoái cảm.

Tinh dịch vẫn tiếp tục phun ra, bao phủ khắp người tôi.

"Chú Hiếu... Cháu...!"

"Nhìn cái đống này xem!" Chú giơ cánh tay lên—tinh khí nhỏ giọt từng giọt trên làn da rắn chắc của chú, ghế sô-pha thì bị bôi bẩn đầy dấu vết nhục dục.

"Cháu xin lỗi chú... Cháu... Lúc nãy cháu thực sự quá kích thích nên..."

Chú Hiếu cười nhếch mép, nhìn tôi đầy ẩn ý.

"Chú đã nói mà, cháu cần được giải tỏa."

Chú hoàn toàn không có vẻ gì là khó chịu khi bị tôi bắn tinh đầy lên người.

Với chú Hiếu, chuyện làm tôi bắn ra chỉ vì chơi đùa với đầu ti có vẻ là một trò đùa thú vị. Nhưng tôi biết chú, chú có thể đổi sắc mặt bất cứ lúc nào, trở nên nghiêm túc hoặc thậm chí khó chịu nếu có điều gì đó không đúng ý.

"Dạ... Cháu đã... một lần nữa... Cháu xin lỗi."

"À, nhưng chú không phải kiểu người để bụng đâu." Chú Hiếu cười nhạt, vỗ nhẹ vào ngực tôi bằng bàn tay còn dính đầy tinh dịch, bôi thêm một lớp nhầy nhụa lên da tôi.

Tôi bật cười, dù mặt vẫn còn nóng bừng.

"Cháu biết... chỉ là..."

"Nhưng mà này," chú ngả người ra ghế, chân gần như quấn lấy tôi, "Chúng ta nên giải quyết chuyện này như đàn ông thực thụ chứ nhỉ?"

Chẳng hiểu sao, cơn đau lưng mà chú than phiền lúc trước dường như đã biến mất không dấu vết.

"Để cháu đi rửa sạch đã." Tôi lúng túng định đứng lên.

Nhưng ngay lập tức, chú Hiếu nắm lấy tay tôi, kéo giật lại một cách đầy uy lực.

Chết tiệt... Chú khỏe quá... Tôi ngã ngửa về ghế, thậm chí gần như ngồi lên đùi chú.

"Không nhanh vậy đâu nhóc," chú ghé sát, giọng trầm thấp đầy ẩn ý. "Bỏ bàn ăn khi người khác còn chưa dùng bữa xong là bất lịch sự lắm. Chú vẫn chưa hoàn thành nhiệm vụ của mình đâu."

Tôi chưa kịp phản ứng thì chú Hiếu đã kéo mạnh tôi lại gần hơn, giữ chặt lấy eo tôi. Giọng chú trầm xuống, đầy uy quyền:

"Cháu khởi xướng trước, thì giờ cháu phải làm cho chú ra đi."

Tôi há hốc miệng, chưa kịp tiêu hóa hết lời chú nói thì chú ghé sát tai tôi, thì thầm một cách nguy hiểm:

"Nếu mày không làm tao ra, thì tối nay tao đè mày ra tao địt vào mồm mày luôn bây giờ đó nha"

Tôi giật bắn người, mắt mở to đầy hoảng hốt.

"Chú... chú nói gì vậy?! Sao chú lại địt mồm cháu được?! Cháu đâu có... phải đàn bà đâu?!"

Chú Hiếu bật cười, ánh mắt tràn đầy sự thích thú khi thấy tôi hoang mang. Chú nghiêng đầu, vuốt nhẹ lên cằm tôi rồi ghé sát hơn, giọng đầy ẩn ý:

"Thế để tao cho mày biết đàn ông cũng có cách của đàn ông nhé?"

Tôi run rẩy, cố gắng giãy ra, nhưng chú Hiếu giữ tôi chặt cứng, bàn tay to lớn của chú bóp mạnh lấy eo tôi, không cho tôi thoát.

Chú bật cười, giọng đầy chế giễu:

"May cho cháu là đàn ông đấy, chứ nếu là đàn bà thì nãy giờ chết với tao rồi." 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me