Nhung Chu Nong Dan Mien Tay
Đến 2h chiều, chú Hiếu vỗ vai tôi gọi dậy. Người tôi vẫn còn nặng nề, nhưng cũng ráng lê thân ra vườn. Lúc này, trời vẫn còn oi, gió hiu hiu nhưng chẳng đủ làm dịu cái nóng hầm hập. Tôi cùng chú tiếp tục công việc dang dở—hái mận, dọn vườn, tỉa cây. Công việc tưởng đơn giản mà làm mãi cũng rã rời. Mồ hôi đổ như tắm, lưng áo ướt đẫm, tôi cảm nhận rõ sự mệt nhọc khi chưa quen lao động chân tay. Đến tối, cơ thể như kiệt sức. Mới 7h mà tôi đã bò lên giường, không kịp suy nghĩ gì nhiều. Đặt lưng xuống là ngủ ngay, mặc cho tiếng tivi dưới nhà vẫn còn vang vọng. Tôi ngủ một giấc say sưa, nhưng đến khoảng 10h đêm, tôi lim dim mở mắt ra. Xung quanh yên ắng, chỉ có tiếng ếch nhái kêu râm ran từ ngoài vườn vọng lại. Đêm ở miền Tây tĩnh mịch đến lạ, khác hẳn với sự ồn ào nơi thành phố mà tôi đã quen. Cảm giác mắc tiểu kéo tôi ra khỏi giường. Tôi lười biếng vươn vai rồi bước ra hành lang. Gió đêm lành lạnh, mang theo mùi cây cỏ ngai ngái. Tôi định đi thẳng ra sau vườn giải quyết nhưng chợt nhận ra dưới nhà vẫn còn sáng đèn. Tôi nhìn xuống—ti vi vẫn mở, ánh sáng nhấp nháy trong phòng khách, nhưng không thấy bóng dáng chú Hiếu đâu cả. Một cảm giác lạ lùng len lỏi trong tôi. Chú chưa ngủ sao? Tôi chậm rãi bước xuống cầu thang. Đến gần bếp, tôi mới nghe rõ tiếng nước chảy đều đều từ phòng tắm. Chú Hiếu đang tắm. Không hiểu sao tôi dừng bước. Một cảm giác tò mò kỳ lạ xâm chiếm. Tôi không quay lưng đi ngay mà lại bước khẽ đến bên hông vách, nơi có một khe hở nhỏ. Tim tôi đập nhanh hơn khi đưa mắt nhìn vào trong. Ánh đèn vàng nhạt chiếu xuống làn da rám nắng của chú. Chú đứng đó, đang kỳ cọ, từng thớ thịt rắn chắc di chuyển theo từng động tác. Khi chú quay người lại, tôi thoáng thấy bờ mông to, săn chắc của chú lộ rõ dưới làn nước. Tôi nuốt khan. Chưa bao giờ tôi nhìn một người đàn ông theo cách này. Cảm giác kỳ lạ trỗi dậy trong tôi, vừa tò mò, vừa bối rối. Tôi đứng như trời trồng, tim đập thình thịch trong lồng ngực. Ánh mắt tôi vẫn dán chặt vào từng cử động của chú Hiếu qua khe hở nhỏ. Chú lau từ bờ vai rộng, xuống cánh tay rắn chắc rồi đến phần ngực vạm vỡ. Chiếc khăn bông trượt dài, lướt qua từng thớ thịt săn chắc, lướt đến bụng dưới, nơi những sợi lông đen xoăn phủ nhẹ. Tôi nuốt khan khi chú cúi xuống, một tay nâng chân, một tay chà mạnh vào bắp đùi, rồi từ từ đưa khăn lên phần giữa. Tôi thấy rõ bàn tay chú vắt chiếc khăn, lau kỹ từng chút một. Chú không vội vã, mà chậm rãi, như thể tận hưởng sự mát lạnh của nước còn vương trên da. Tôi gần như nín thở khi thấy chú đưa tay xuống sâu hơn. Đường nét thô ráp, rắn rỏi của một người đàn ông trải đời hiện rõ dưới ánh đèn. Ngay khoảnh khắc đó, tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng. Chú đứng thẳng dậy, hất tóc ra sau, rồi quấn khăn quanh eo. Tôi chỉ kịp thu người lại khi chú quay về phía cửa. Từng bước chân chú nện xuống nền gạch mát lạnh. Tôi có thể nghe rõ tiếng dép lê kéo nhẹ trên sàn. Cánh cửa phòng tắm bật mở, ánh sáng hắt ra ngoài, bóng chú đổ dài trên vách. Tôi căng người, cố không tạo ra bất kỳ tiếng động nào khi chú bước ra. Mùi xà phòng nhẹ thoảng qua mũi tôi. Trong một giây ngắn ngủi, tôi gần như cảm nhận được hơi nóng còn vương trên da chú sau khi tắm. Rồi chú bước đi, chậm rãi, thong thả như chẳng hề hay biết có một kẻ đang đứng chết lặng bên hông vách. Tôi chờ cho đến khi tiếng chân xa dần rồi mới dám thở ra nhẹ nhõm. Ngực tôi phập phồng, tim đập liên hồi như vừa phạm một tội lỗi nào đó. Tôi không hiểu tại sao mình lại đứng đó lâu đến thế. Không hiểu vì sao tôi lại bị cuốn theo từng cử động của chú Hiếu. Một cảm giác kỳ lạ len lỏi trong lòng, thứ cảm giác mà tôi chưa từng trải qua trước đây. Tôi giả vờ ngáp dài rồi bước ra khỏi góc tối, làm như vừa mới thức dậy. Chú Hiếu vừa quấn khăn vừa ngồi xuống ghế, tay cầm lon bia dở từ hồi chiều. Chú liếc nhìn tôi, ánh mắt còn đượm chút mệt mỏi sau một ngày dài. "Không ngủ nữa à?" Tôi vươn vai, cố gắng giữ vẻ tự nhiên. "Cháu ngủ nhiều lắm rồi. Công nhận nay mệt thiệt chú, chắc tại chưa quen với thời tiết ở đây." Chú gật gù, tu một ngụm bia, rồi tựa lưng vào ghế. "Ừ, ở quê làm vườn quen rồi thì thấy bình thường, chứ dân thành phố tụi bây xuống là dễ đuối lắm." Tôi cười, kéo ghế ngồi xuống đối diện chú, ánh mắt vô tình—hay cố ý—lướt qua phần ngực trần của chú. Làn da rám nắng, những vệt nước còn đọng lại lấp lánh dưới ánh đèn mờ. Chiếc khăn quấn hờ hững trên eo, để lộ phần đùi rắn chắc. "Chú tắm giờ này chi vậy? Khuya tắm không tốt đâu chú?" Tôi hỏi vu vơ, nhưng thực ra là muốn kéo dài cuộc trò chuyện. Chú nhướn mày, rồi cười cười. "Nóng quá tắm cho mát. Ở quê tao ai cũng vậy, tối nào cũng phải xối nước mới ngủ ngon." Tôi nhấp môi, mắt liếc nhanh xuống phần hông chú một chút rồi lại ngước lên, nửa đùa nửa thật. "Chứ không phải chú quay về thời niên thiếu, đi giải quyết tâm sự đêm khuya hả?" Vừa nói xong, tôi giật mình nhận ra mình đã lỡ lời. Chết tiệt. Tôi nuốt khan, chắc ông sẽ trợn mắt lên đấm tôi một cú mất! Nhưng may thay, chú Hiếu bật cười, tiếng cười trầm khàn đầy nam tính. Ông ngả người ra ghế, nhướng mày nhìn tôi đầy ẩn ý. "Thì lâu lâu cũng có." Tôi chớp mắt. Tim tôi lỡ mất một nhịp. Chú thản nhiên như thể vừa nói một chuyện bình thường nhất thế gian. Ông cầm lon bia đưa lên miệng uống tiếp, rồi chép miệng. "Nhưng già rồi, đâu như hồi trai tráng, ngày nào cũng máu lửa được." Tôi khẽ cười, nhưng trong lòng lại xôn xao một cảm giác khó tả. Cái cách chú nói chuyện, cái điệu bộ tự nhiên mà đầy từng trải của ông khiến tôi vừa ngại ngùng, vừa có chút gì đó... tò mò. Trên màn hình Tivi đang chiếu cảnh một đám người bị nhốt trong một căn biệt thự sang trọng, cùng với người yêu cũ và cả người yêu hiện tại. Họ phải tham gia đủ trò thử thách oái oăm để cuối cùng quyết định xem sẽ quay lại với người cũ hay tiếp tục với người mới. Một chương trình thực tế nhảm nhí, toàn mấy gương mặt cố bám víu chút hào quang rẻ tiền. Tập tối nay xoay quanh một vụ tay ba giữa một cô gái, người yêu cũ và gã bồ hiện tại. Chuyện này khiến cả đám thí sinh trong nhà nhốn nháo không yên. Chú Hiếu có vẻ say sưa xem. Ông như quên mất là tôi cũng đang ở đây. Một tay gãi gãi cái bìu nặng trịch, mắt dán vào màn hình như thể cái chương trình vớ vẩn này thực sự đáng quan tâm. Chẳng có chút gì gọi là ý tứ cả. Thật ra, chú Hiếu xưa nay đã chẳng phải kiểu người câu nệ chuyện kín đáo, nhưng khi có con gái chú—Thuỷ—ở nhà, ít nhất ông còn giữ ý phần nào. Còn giờ thì... cứ như thể chú sẵn sàng cởi truồng hoàn toàn mà ngồi xoa nắn cái của nợ khổng lồ của mình vậy. Nửa tiếng trôi qua, tôi nghĩ cũng đến lúc nên đứng dậy đi ngủ mà không khiến mình trông quá kỳ quặc. Nhưng hình như chú Hiếu còn chưa muốn kết thúc câu chuyện... Vừa lúc tôi mới nhổm dậy, chú đã lên tiếng. Trong khi màn hình TV lại tua ngược về cảnh ba người trong chăn thực ra cũng chẳng thấy gì nhiều, vì phần lớn hành động đều bị che kín thì chú Hiếu bất ngờ lên tiếng hỏi tôi: "Cháu đã thử bao giờ chưa?" Trên TV, người ta đang quấn lấy nhau dưới lớp chăn, rên rỉ đầy mờ ám. Tôi hơi ngạc nhiên, quay sang nhìn chú: "Ý chú là... chuyện đó ạ?" Chú Hiếu bật cười, lắc đầu: "Không, chú đang hỏi về chuyện ba người. Một cô gái và hai chàng trai khác. Trên chương trình nó gọi là tay ba đó." Chú dừng lại một chút rồi tiếp: "Cháu đã thử kiểu đó chưa?" Tôi thành thật lắc đầu: "Dạ chưa bao giờ." Tôi cảm thấy chú Hiếu muốn khiến tôi khó xử. Dù vậy, tôi cố gắng hết sức để giữ bình tĩnh. Thật ra, tôi đã từng trải qua những cuộc vui với hai cô gái cùng lúc, nhưng chưa bao giờ nghĩ đến việc tham gia cùng một người đàn ông trong chuyện đó. Tôi cảm thấy mặt mình nóng bừng khi chú Hiếu tiếp tục hỏi: "Quân. Cháu có làm chuyện đó với Thuỷ không?" Tôi bắt đầu đỏ mặt. Lại một câu hỏi khó chịu nữa! Im lặng không trả lời khiến chú Hiếu cười khẩy, cảm giác như tôi đã trở thành trò đùa của chú ấy. Tôi thấy chú Hiếu nhếch miệng cười, rồi nói: "Ôi trời... Thôi nào, con trai. Đừng căng thẳng vậy. Chuyện đó là chuyện tự nhiên. Ngày xưa đàn ông vẫn hay kể những câu chuyện như thế... Chẳng có gì phải ngại cả!" Chú nhìn tôi một lúc, rồi chỉnh lại quần áo, khép chặt hai chân lại. Chú nói xong, tôi hiểu ý, chú ấy đang tự nhận mình là người đàn ông thật sự trong nhà này. Tôi đáp lại, cố gắng giữ vẻ tự nhiên: "Đàn ông vẫn làm vậy được chứ, mà cháu là thành viên của đội bóng. Chú biết đấy, chuyện sex là chủ đề chính mỗi khi chúng cháu ngồi trong phòng thay đồ." Tôi đã tìm ra cách trả lời mà không phải nói thẳng về chuyện với Thuỷ. Khá thông minh đấy chứ? Chú Hiếu cười khẩy, lầm bầm: "Mấy thằng nhóc nghịch ngợm." Tôi im lặng không nói thêm gì. Chú Hiếu thở dài khi tập phim kết thúc. Trong tập tiếp theo, hai người yêu cũ sẽ quay lại với nhau. "Chắc đã đến giờ đi ngủ rồi. Xem cái chương trình này, cháu ơi, thật sự tệ quá." Chú nói. Tôi mỉm cười nhìn chú. Cả hai chúng tôi đều đồng ý như vậy. "Những cô gái tham gia mấy chương trình kiểu này, đúng là tệ thật." Tôi gật đầu xác nhận. Tiếng gà gáy vang trời đánh thức tôi dậy. Ừ, đúng là đang ở nông trại thật rồi. Đêm qua tuy ngắn nhưng tôi ngủ rất ngon. Tôi với lấy điện thoại, kiểm tra tin nhắn từ Thanh Thuỷ. Cô ấy vẫn ổn, vừa mới ổn định ở Úc—mặc dù bị lệch múi giờ và chuyến bay bị delay làm cô ấy mất ngủ cả đêm. Chắc phải sắp xếp một cuộc gọi video sớm thôi. Nhưng cái làm tôi chú ý nhất là mấy tấm ảnh Thuỷ gửi. Cô ấy dám diện cái váy da ngắn cũn ngay ngày đầu tiên ở Úc sao? Tôi khẽ nghiến răng, vừa bực vừa kích thích. Từ phòng bên cạnh, tiếng ngáy của chú Hiếu vẫn vang lên đều đều. Tôi ngồi dậy, vô thức vươn vai, chạm ngay vào cái lều quen thuộc dựng lên trong quần lót—chào buổi sáng, Peter 18cm chứ không như của anh chàng streamer nào đó! Vẫn còn ngái ngủ, tôi lững thững bước vào phòng tắm. Chỉ có nước lạnh mới có thể kéo tôi ra khỏi cơn lười buổi sáng này. À, nước lạnh và... một phiên "giải quyết" nhẹ nhàng. Hai thứ này luôn đi đôi với nhau. Tôi quăng chiếc quần lót xuống sàn, bước vào buồng tắm rộng rãi. Như một phản xạ tự nhiên, tay tôi trượt xuống, bắt đầu vuốt ve con hàng to lớn của mình. Nói thẳng ra, so với mấy thằng đồng đội trong đội bóng, tôi thuộc dạng cuồng tình nặng. Tôi lúc nào cũng có tay trong quần, bất kể ngày hay đêm. Rốt cuộc thì, đàn ông ai cũng bị cậu nhỏ và cặp bi điều khiển thôi, chỉ là cậu nhỏ của tôi to hơn, mạnh hơn, và đòi hỏi hơn mà thôi. Tôi nhắm mắt, nghĩ đến Thuỷ trong cái váy da ngắn cũn đó... Đợi đấy, con mèo hoang! Về nhà là anh xử đẹp cái mông cong tròn của em ngay lập tức! Cậu nhỏ của tôi bắt đầu rỉ ra một chút. Tôi đưa ngón tay lên miệng. Không thể nói tại sao tôi lại làm thế hoặc tôi bắt đầu từ khi nào, nhưng tôi thích chà xát chất nhờn trước khi xuất tinh vào môi, hoặc đôi khi là nuốt luôn. Tôi sẽ thu thập nó giữa bao quy đầu và đầu Peter, chơi đùa với nó giữa hai ngón tay, ngửi nó rồi liếm nó. Không có gì là gay trong đó cả. Một chàng trai nên tận hưởng mùi tinh dịch của chính mình, đúng không? Nó chỉ là tự nhiên. Vâng, thường thì tôi cũng thích chất nhờn trước khi xuất tinh của mình. Sự cân bằng hoàn hảo giữa ngọt và mặn. Tuy nhiên, tôi chưa bao giờ nuốt tinh dịch của mình. Đó là giới hạn. Với hình ảnh trong đầu về cậu nhỏ của tôi chôn vùi trong lỗ của Thanh Thuỷ, tôi biết mình có thể đạt cực khoái nhanh chóng nhưng tôi muốn nó kéo dài thêm một chút. Vuốt ve cậu nhỏ của mình thật tuyệt, nước ấm cũng rơi xuống lưng tôi. Tôi nhắm mắt lại. Tôi sắp xuất tinh rồi. Hình ảnh của các ngôi sao phim khiêu dâm đang trộn lẫn với hình ảnh của Thanh Thuỷ trong tâm trí đồi trụy của tôi. Tôi vuốt ve núm vú bên phải của mình khi tôi tiếp tục thủ dâm bằng tay kia, một chút chơi đùa với núm vú thường khiến tôi xuất tinh dữ dội hơn. Một lần nữa, không có gì kỳ lạ về điều đó, núm vú là vùng nhạy cảm đối với mọi chàng trai, không phải là tôi đang nhét đồ vào mông mình hay bất cứ điều gì tương tự như vậy. "Hmmm..." Tôi rên rỉ rất nhẹ, sắp đến đó. Trong đầu tôi, tôi đang đập Thuỷ vào cửa phòng tắm. Vào, sâu vào trong! Chết tiệt. Giá như! Có lẽ tôi thậm chí có thể tận hưởng một cô gái hư hỏng khác cùng lúc, quỳ ngay bên cạnh tôi, liếm tinh hoàn của tôi khi chúng đang thủ dâm vào cái mông mọng nước của bạn gái tôi. Có lẽ là một cô gái châu Á, với bộ ngực lớn. "Ưhhhh..... Hmmm...Ưhhhhhhhh......Ưhhhhhhhhh" Tưởng tượng đến cảnh hai người phụ nữ đó đang phục vụ tôi, tôi cảm thấy tinh hoàn của mình co lại và nước chảy thẳng lên đỉnh của con cặc. Mẹ kiếp bọn khốn đó! Tôi sẽ cho chúng ăn tinh dịch kem của mình! Tôi đang xuất tinh. Cảm giác tuyệt vời kinh khủng! Cảm giác... tuyệt vời vãi! "Hmmm..." Nhưng rồi... Bất ngờ chưa bà già !!!!!!!!!!!! "Ồ, có vẻ ai đó đang tận hưởng lắm nhỉ!" Tôi mở choàng mắt. Và trong tích tắc, tim tôi như rớt xuống tận đáy. Chết.......... Mẹ.......... Rồi................ Tôi đang xuất tinh vào cửa kính phòng tắm trong khi giật núm vú bằng tay trái... Và chú Hiếu, trần truồng, con cặc mềm nhũn khổng lồ của chú ta treo thấp giữa hai đùi gần như hằn trên lớp quần đùi mỏng, đang theo dõi mọi thứ diễn ra từ phía bên kia cánh cửa, nụ cười toe toét lớn nhất trên khuôn mặt thỏa mãn của ông ta. "Chú Hiếu... Cháu..... Hmmmm... cháu...." Nhưng tôi không thể ngừng xuất tinh. Tôi đang đối mặt với ông ta và sơn trắng cánh cửa trong suốt chết tiệt đó! Tôi đã làm mọi cách có thể để ngăn xuất tinh của mình nhưng vô ích, những đợt tinh dịch cuối cùng của tôi rơi thảm hại xuống sàn. Tôi chết đứng tại chỗ. Quá xấu hổ. Quá nhục nhã. "Có vẻ cháu đang hăng say lắm nhỉ? Mà cũng tạm thôi... vẫn chưa là gì so với của chú đâu." Chú Hiếu cười khẩy, ánh mắt đầy vẻ thích thú. Chết tiệt, ông ấy có biết là tôi vừa "tưới" cả phòng tắm của ổng trong khi đang nghĩ về con gái ổng không?! Tôi chỉ muốn đào một cái hố ngay giữa nông trại này và chui xuống đó mãi mãi. Bị chính bố vợ (tương lai?) bắt quả tang lúc đang "bắn pháo hoa"—đây chắc chắn là cú nhục lớn nhất đời tôi. "Cháu... cháu xin lỗi... Cháu..." Tôi lắp bắp, tay run run mở cửa buồng tắm, lao ra ngoài kiếm cái khăn để che thân càng nhanh càng tốt. Nhưng chú Hiếu? Chú ta chẳng có vẻ gì là khó chịu. Thậm chí, chú còn đứng mặc chiếc quần đùi mỏng và ở trần trước mặt tôi, cùng với con cặc hơi cương buổi sáng nhô ra, một cách cực kỳ thản nhiên. Như thể... chuyện này chẳng có gì to tát cả. "Chú đùa thôi nhóc. Cứ để nước xả trôi đi, đừng căng thẳng quá." Chú Hiếu liếc nhìn đống "tàn tích" của tôi trên cửa kính, rồi quay sang nhìn thẳng vào tôi. Tôi đơ toàn tập, không biết phải làm gì tiếp theo. Chú đi thẳng vào trong, lách qua tôi và bật vòi sen ngay lập tức. "Sao còn đứng trơ ra đấy như thằng ngốc thế? Định đứng xem chú tắm luôn à?" Chú gằn giọng. Nước từ vòi sen chảy tràn xuống cơ thể vạm vỡ của chú. Chú bắt đầu xoa xà phòng khắp người, rồi đến...đưa tay vào trong quần mà kì cọ Trời đất ơi. Thằng nhỏ của chú to vãi linh hồn khi ông đưa tay vào kì cọ và nhô lên chiếc quần, dù quần che đi nhưng tôi vẫn cảm nhận được nó to đến mức nào. Chú chà kỹ phần đùi trong, mông, rồi cả cái "của nợ" dài ngoằng kia. Tôi thề, chắc cái nông trại này phải xây hẳn phòng tắm to mới đủ chỗ cho ông chú đô con này tắm rửa. Tôi lắp bắp."Sao... sao chú không tắm ở nhà vệ sinh dưới lầu ạ?" Chú Hiếu hờ hững đáp, "Ngủ dậy hay sang đây tắm cho lẹ, quen rồi." Tôi ậm ừ, chẳng biết nói gì. Chú liếc tôi một cái, rồi hỏi thẳng: "Thế tắm xong chưa? Hay định tắm tiếp?" Tôi giật mình, vội lắc đầu: "Dạ... xong rồi ạ!" Chú gật gù, rồi bảo: "Vậy mặc đồ vào, xuống bếp coi tủ lạnh có gì thì nấu ăn đi." "Dạ." Tôi cuống cuồng nhặt lại chiếc quần lót nằm lăn lóc trên kệ tủ. Nhưng ngay khoảnh khắc cúi xuống, tôi mới nhận ra rằng mình vừa đưa cả mông trần ra ngay trước mặt chú Hiếu. Và tệ hơn nữa... Chắc chú ta còn thấy luôn cả cái lỗ nhỏ của tôi. Đệch! Tôi nhanh chóng xoay người đi, cố rời khỏi đây càng nhanh càng tốt. Nhưng ngay khi chú vặn thêm vòi sen, tôi vô thức quay đầu lại liếc nhìn. Ánh nước chảy tràn xuống cơ thể rắn chắc, từng thớ cơ cuồn cuộn, mái tóc ướt rũ xuống trán... Ước gì... chú cởi luôn cái đó ra... Khoan, éo! Tôi lắc đầu mạnh, mình nghĩ đi đâu xa quá rồi! Tôi gần như chạy khỏi phòng tắm, bỏ lại phía sau ông bố vợ tương lai và cả... cái bãi chiến trường chưa kịp dọn dẹp. Mẹ nó! Khốn kiếp! Vãi thật! Chết tiệt! Tôi tự chửi mình thậm tệ. Nhục vãi! Tôi biết rõ phòng tắm này không có khoá, vì chỉ dành cho đàn ông ở lầu trên. Còn Thuỷ ở phòng dưới và nhà vệ sinh bên dưới thì có khoá đầy đủ. Trước đây, tôi và Thuỷ luôn cẩn thận từng chút một, chưa bao giờ dám làm gì liều lĩnh vì sợ bị bắt gặp. Vậy mà... vừa sáng đầu tiên ở nông trại, tôi đã bị tóm ngay lúc đang "quay tay"! Chú Hiếu tỏ ra thoải mái, nhưng chắc chắn trong lòng cũng thấy ngượng. Đúng không?! Và bây giờ, ông ấy đang tắm chung với "tàn tích" của tôi, có khi còn giẫm lên bằng bàn chân đầy lông to tổ chảng của mình. Tôi hít sâu. Cố gắng bình tĩnh lại. Chuyện này... đôi khi vẫn xảy ra. Ai mà chẳng từng nghe những câu chuyện oái oăm kiểu như thế. Người ta bị bắt gặp khi đang làm chuyện riêng tư, không phải chuyện hiếm. Hơn nữa, đàn ông với nhau thôi mà! Vả lại, chú Hiếu rõ ràng chả quan tâm đến chuyện khỏa thân hay riêng tư gì cả. Có khi ổng còn thấy buồn cười nữa là đằng khác. Chỉ có tôi là chẳng thấy vui chút nào. Tôi cố gắng mặc đồ vào, chọn quần short xanh và áo thun xám. Hôm nay chắc sẽ lại nóng hầm hập, không cần mặc cầu kỳ làm gì. Sau đó, tôi đi xuống bếp. Vài phút sau, chú Hiếu cũng xuất hiện, chỉ quấn đúng một cái khăn tắm lỏng lẻo ngang hông. Mỗi bước chân ướt nước của ổng để lại vệt dài trên sàn nhà. Đúng là phong cách của chú Hiếu. Tôi tự hỏi... Là do trong nhà chỉ có đàn ông nên chú mới vô tư như vậy? Hay thực sự đây là phong cách thường ngày của ông ấy? Nếu Thuỷ mà cũng ở đây, chú vẫn thoải mái kiểu này chứ? Nếu vậy... có phải là quá... Tôi lắc đầu, ngừng suy nghĩ lung tung. Nhưng cái hình ảnh cơ thể vạm vỡ của chú Hiếu với chiếc khăn lỏng lẻo cứ ám trong đầu tôi, khó chịu vãi! May mà chú Hiếu không hề nhắc lại chuyện hồi sáng, chỉ im lặng cắm đầu ăn ngấu nghiến đĩa trứng ốp la và thịt bò tôi vừa chuẩn bị. "Làm ngon đấy." Chú nói, cắn một miếng thịt to. "Ngủ ngon không, nhóc?" "Tuyệt ạ, cảm ơn chú. Còn chú thì sao?" "Cũng ổn. Hơi nóng tí, nhưng mà nông trại này có bao giờ lắp máy lạnh đâu." "Ờ... đúng thật." Chú Hiếu ợ một cái rõ to. Kiểu này thì quá quen thuộc rồi. Lúc nào ăn xong, chú cũng làm vậy. Có lần Thuỷ còn trêu chú là "Người Tiền Sử" vì cái thói quen hoang dã này. Nhưng chú Hiếu chả quan tâm. Đối với ông, đàn ông ngày nay đã bị tước mất bản năng nam tính quá nhiều, nhất là trong ba mươi năm trở lại đây. Thà bị gọi là "Người Tiền Sử" còn hơn là thành một thằng đàn ông yếu đuối kiểu hiện đại. Buổi sáng cứ thế trôi qua, không có gì đặc biệt xảy ra. Chúng tôi cho gà ăn, rồi chú Hiếu dạy tôi cách chăm sóc mấy con dê. Chú còn giải thích rằng công việc chính trong mùa hè này là chắn mấy cái gốc cây lại cho chắc, vì mùa mưa vừa rồi gió bão làm nó hư hại khá nhiều. Đến trưa, tôi gần như quên hẳn vụ xấu hổ trong phòng tắm sáng nay. Tôi gọi cho Thuỷ, lúc này cô ấy đang chuẩn bị đi ăn tối với mấy người bạn thực tập mà cô mới quen trong buổi chiều. Bên Úc đã là 3 giờ chiều. Thuỷ kể sơ về mấy đồng nghiệp mới, nhưng tôi chỉ quan tâm đến một cái tên. Anh Tuấn.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me