TruyenFull.Me

Noi Otp Cua Toi Tu Hop

Sae: anh
Shindou: cậu
————————————
Sau trận đấu giữa Bluelock và U20 Nhật Bản. Shindou đắc thắng cười ha hả khi đã xin được số của thiên tài Sae.
Cũng từ ngày hôm đó, Sae không thể sống yên ổn khi thằng "ác quỷ yếu sinh lý" này cứ đều đặn ngày 7749 cái tin nhắn. Đã mấy lần anh mất công gọi hẳn cậu để chửi thề nhưng Shindou không phải loại người bảo mà làm luôn.
Rồi vào một ngày rảnh rỗi sau cái trận đấu đi vào lịch sử kia của 2 bên: Bluelock và Nhật Bản, Sae quyết định đi ra ngoài để khuây khỏa bản thân. Buổi trưa đang ngồi trong một quán cà phê thư giãn thì một giọng nói không thể lạc đi đâu được vang lên:
- Ô! Anh cũng ở đây à thiên tài?
Sae nheo mắt, đen mặt rồi chả nói chả rằng đi ra quầy thanh toán:
- Cho tôi tính tiền.
- Nè nè! Chờ chút, anh lạnh lùng dợ~
Shindou cũng ngay lập tức thanh toán rồi chạy đuổi theo Sae mặc cho anh cứ thế đi mất hút. Sae ko phải một người rảnh rỗi, hiếm lắm mới có ngày như này thì lại gặp phải thằng hay ba hoa khoác lác này. Anh có tức điên lên thì cũng dễ hiểu thôi.
Về đến nhà, Sae cau mày khi Shindou vẫn còn theo sau anh, anh khó chịu lên tiếng:
- Cậu về đi...tôi không cần cậu đến.
Sae tia một ánh mắt sắc lạnh về phía Shindou, cậu thì lại bờ như điếc mà thản nhiên bước vô nhà. Biết rằng giờ có nổi khùng lên cậu ta vẫn sẽ nghe theo bản thân nên anh đành bất lực đóng cửa lại.
Ngay khi vào phòng, anh thấy Shindou nằm lăn lộn trên giường mình. Dù là vẻ mặt tốt ra vẻ khó chịu nhưng sâu bên trong anh vẫn có một thứ gì đó khi nhìn cậu trên giường của bản thân.
- Cậu không định về à?
- Sao đâu, tôi xin bố mẹ rồi mà ~
Hiểu rồi, thì ra hắn ta đã có ý định từ trước..
- Vậy thì đừng lăn lộn trên giường tôi nữa.
- Giường anh cũng như giường tôi thôi, đều là giường mà~
Giọng cậu ngọt đến sâu răng, xong thì cậu ụp mặt vào gối ngủ của Sae. Trời ơi, toàn mùi của Sae...mình "ra" mất!
Anh đứng nhìn con người đang đỏ mặt hít hà gối của mình mà lòng đào động không thôi. Cuối cùng thì Sae đi ra ngoài, Shindou thấy thế thì ngay tức khắc mò ra theo. Ngay khi vào phòng bếp, cậu nhận ngay một câu nói của Sae:
- Tôi gọi 2 suất đồ ăn rồi. Ăn xong thì nhớ đi tắm đấy.
- Chu đáo quá~ Mời gọi qua đêm hở~
- Im đi.
Chỉ là anh biết thừa thằng này sẽ không chịu về nên gọi sẵn đồ ăn thôi. Còn về việc mời gọi qua đêm...ai biết được...có thể lắm chứ...
Mọi thứ đáng lẽ sẽ trôi qua một cách êm đềm nếu Shindou không liên tục đòi đút cho Sae...
- Nè nè~ Há miệng nói a đi nào~
- *Né tránh*
Sae tránh như tránh tà, là tà ma chứ không phải tà dâm nha các quý vị.
Rồi đến lúc Sae đưa miếng thịt lên mồm thì cậu lại nhổm người dậy, điều khiển tay anh mà ngoạm luôn miếng thịt vô mồm mình.
- Cậu có phần mà. Đừng lấy đồ ăn của tôi.
- Tôi là khách mà, đối xử tốt với tôi chút đi~
Nói rồi Shindou liếm vài vệt sốt bị chảy xuống trên dĩa. Sae khựng lại, mắt dán chặt vào chiếc lưỡi kia...Anh im lặng mà rút lại cái dĩa thì mồm Shindou rồi lúi húi ăn tiếp.
Thấy vậy thì cậu cười cười trêu chọc:
- Quả nhiên là thiên tài của chúng ta vẫn là một người lạnh lùng nhỉ ~
- Im...đi
Anh càng ăn nhanh hơn. Ăn xong thì Sae vứt rác đi rồi đi ngay vào phòng ngủ. Anh lấy quần áo định sẽ đi tắm, ngay khi bước ra khỏi cửa thì gặp Shindou. Lo lắng cho sự an nguy của cái  phòng của mình nên anh nhắc nhở:
- Ở trong phòng tôi đừng có nghịch lung tung đấy. Tôi sẽ đuổi cậu ra khỏi nhà nếu cậu dám đụng vào một cái gì đó quan trọng trong phòng tôi đấy.
Nói rồi anh bước vào phòng tắm, cởi bỏ bộ quần áo ra và ngả lưng vào bồn tắm. Anh nhớ lại hình ảnh chiếc lưỡi kia..
- Đầu mình toàn...cái hình ảnh gì đâu!
Anh tự tát bản thân để tỉnh lại, mà lúc đó thì anh phát hiện ra Shindou đã ngồi đối diện mình từ khi nào.
- Sao cậu ở đây hả?
- Tắm cùng chẳng phải tiết kiệm tiền thời gian hơn à?
Sae lảng tránh ánh nhìn của Shindou. Vì sao á?
Tại nếu không tránh thì anh sợ mình sẽ làm những điều không nên làm quá. Coi kìa, từng thớ thịt của cậu được dâng lên như mời gọi anh vậy...
- Ngại hả ~
Sae hơi giật mình vì bị nói trúng tim đen. Cũng chính lúc đó thì anh quay về hướng cậu ngồi...người anh rạo rực lên khi bắt gặp phải cơ thể trần của Shindou.
- Ánh nhìn biến thái vậy Sae ~
Shindou gọi thẳng tên anh...Sae cúi gằm mặt xuống rồi nhổm người dậy. Anh đặt một tay giữ chặt vai người kia và một tay thì nâng cằm Shindou lên, anh trầm giọng nói:
- Đừng nói nữa...không tôi sẽ mất kiểm soát vì cậu đấy thằng dâm này!
Câu nói này thẳng thắn đến đáng kinh ngạc. Shindou chỉ cười cười:
- Ko kiểm soát được? Vậy thì anh còn chần chừ gì nữa~
Sae đơ người, anh đứng hình luôn ở đấy. Mặt anh cúi xuống. Sau đó anh bước ra khỏi bồn tắm lâu người còn ném cho Shindou cái khăn tắm. Cậu vội vàng bắt lấy và lại người rồi chạy theo.
Vào phòng, cậu vẫn trêu chọc Sae nhưng khi không thấy anh phản ứng lại. Cậu mới ỉu xìu tiến lại gần. Shindou ôm vào eo Sae và dụi mũi vào tóc anh. Do hai người chỉ quấn mỗi cái khăn tắm quanh hông nên không khí trong căn phòng này đột nhiên trở nên ám muội.
Sae hơi giật mình, anh cảm nhận được thứ đó của Shindou qua 2 lớp vải...nó làm anh không chịu được mà khẽ cương lên.
- Anh đang cương lên kìa Sae~
Bị nói trúng tim đen, Sae không thèm kiềm chế nữa. Cậu đã khiêu khích anh, mời gọi anh, còn để ra nhiều cơ hội cho anh...nếu đã muốn đến thế thì anh cũng đành lòng mà chiều theo ý cậu thôi...dù sao cũng là cậu tự chủ động mà.
Anh xoay người lại và nắm lấy cổ tay cậu. Kéo cậu vào một nụ hôn sâu, đưa lưỡi mình vào trong khoang miệng cậu mà khuấy đảo. Hai người dây dưa với nhau tạo ra tiếng nhóp nhép nghe muốn đỏ cả mặt. Shindou đáp lại anh một cách điêu luyện, tay bám chặt vào bả vai kia.
Sau vài phút Sae rời miệng cậu kéo ra một sợi chỉ bạc óng ánh.
- Điêu luyện đấy Sae~
Cậu cười cười, Sae thì chỉ cúi xuống hít hà hõm cổ của cậu, liếm từ cổ lên trên đôi môi kia rồi nói một câu mang đầy tính chiếm hữu:
- Đêm nay cậu đừng hòng thoát khỏi tôi.
Shindou lại cười, cậu hôn lên má Sae và choàng tay qua cổ cậu. Áp sát người mình vào người anh và đặt cằm lên vai người kia, thì thào bên tai Sae:
- Dĩ nhiên rồi~ Đêm nay thân thể này của tôi thuộc về anh đấy thiên tài~
Sae liếc nhìn Shindou rồi bế thốc cậu lên. Anh ném cậu xuống giường một cách thô bạo và đè lên người cậu. Anh khoá chặt 2 tay của cậu lại và ghé sát tai cậu, giọng nói trầm thấp vang lên:
- Đừng có hối hận đấy...thằng đĩ dâm dục!
- Hehe~
____________________
Kết thúc đây thôi 🙂. Đợi chap sau nha

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me