Nothing Or Something Kunlice
sau cái hôm ở công viên, lisa tránh từ khôn như tránh tà. lúc nào cũng lén lén lút lút, vừa nghe thấy có người nhắc đến tên từ khôn thì liền chạy vụt đi. dù lisa đã chối nhưng việc đó rõ ràng đến mức thừa thừa và chaeyoung không nói cũng biết đối phương đang thắc mắc điều gì. cả hai cảm thấy hối hận vì hôm đó đã không kiên nhẫn ở lại xem hết."ê thừa thừa, em nói xem rốt cuộc hôm đó đã xảy ra chuyện gì? tại sao lisa lại tránh từ khôn?""hôm đó em về cùng với chị, làm sao mà biết được""có khi nào từ khôn đã thật sự hôn lisa không?""nếu thật sự là vậy chị người trốn tránh phải là từ khôn mới đúng. chị lisa sẽ gặp đâu giết đó nếu nó làm như vậy""ừ nhỉ. đm chị tò mò quá mất khôn rồi""chị hỏi chị lisa chưa?""hỏi rồi nhưng nó bảo là không có gì"thừa thừa liền thở dài. cậu muốn biết hôm đó đã có chuyện gì và tại sao lisa lại tránh né từ khôn. nhưng có lẽ là từ sáng tới giờ thừa thừa vẫn chưa ăn gì nên não không suy nghĩ được gì. cậu nhanh chóng kéo chaeyoung đi về phía căn tin."thôi không ăn đâu, mập lắm"chaeyoung bĩu môi, không chịu đi. thừa thừa liền xuống nước năn nỉ."ăn tí thì không mập được đâu. với cả, có mập thì em vẫn yêu""ai cho mà yêu"chaeyoung nói xong liền ngoe nguẩy bỏ đi lên lớp, để lại thừa thừa ở lại cười khổ. cậu toan chạy ra căn tin thì đột nhiên có ai đó đập vào vai cậu làm cậu xíu nữa trổ bóng."ê thừa thừa""trời ơi chị lisa, chị làm em giật mình""em đi có một mình hả?""nãy em đi với chị chaeyoung, nhưng chị ấy bỏ đi lên lớp trước rồi. sao vậy chị?""từ khôn đâu?""ai biết, chắc nó đang lục tung cái trường này lên để tìm chị đó. ủa mà sao mấy ngày nay chị né nó vậy?""hỏi chi, nhiều chuyện""ơ"nói rồi, lisa chạy vụt đi. thừa thừa đực mặt ra nhìn theo lisa. ủa, rõ ràng là chị ấy hỏi cậu trước mà. con gái thời nay thật khó hiểu. thừa thừa nhún vai, định đi đến căn tin mua đồ vỗ béo chiếc bụng xinh thì lại có ai đó đập vào vai cậu.đm, hôm nay có phải cậu đi ra đường mà không nhìn ngày không?"đm thằng chó, làm tao hết hồn cái hồn còn nguyên""sao đứng đây có một mình vậy?"từ khôn miệng hỏi thừa thừa nhưng mắt lại dáo dác tìm xung quanh, xem thừa thừa như không khí, khiến cho thừa thừa tức muốn lộn ruột nhưng không làm được gì. cậu hậm hực trả lời."nãy đi với chị chaeyoung, nhưng chị ấy lên lớp trước rồi""rồi sao không lên lớp mà đứng đây?""định đi mua đồ ăn mà gặp chị lisa nên đứng nói chuyện tí"vừa nghe thấy tên lisa, từ khôn liền giật mình, quay sang thừa thừa."chị lisa đâu?""nãy đứng đây nói chuyện với tao nè""giờ chị ấy ở đâu?""ông nội tao cũng không biết. mà hồi nãy chị ấy đi về phía bên ki..."cậu chưa nói xong thì từ khôn đã nhanh chóng chạy vụt đi, để lại thừa thừa một mình đứng giữa không gian hiu quạnh. đã là lần thứ ba trong ngày cậu bị bỏ lại rồi đó. thừa thừa nén giận, nhanh chóng chạy đến căn tin. nhưng cậu vừa chạy được vài bước, tiếng chuông vào tiết vang lên. thừa thừa liền chưng hửng, tim cậu như vừa chết một ít. đm, thừa thừa cảm thấy giận dữ và trống rỗng.
chaeyoung vừa đi lên lớp vừa lẩm nhẩm lời bài hát yêu thích, bỗng cô thấy ở phía trước cửa lớp xuất hiện một phần tử is. chaeyoung thoáng rùng mình. cái bọn này đúng là không coi ai ra gì, dám ngang nhiên đến đây đánh bom. tuy suy nghĩ của chaeyoung hơi vô lí nhưng cô lại tự cảm thấy rất thuyết phục. vì vậy chaeyoung rón rén đi đến đằng sau cái người đen từ trên xuống dưới đang thập thò trước lớp, cho hắn một cú đá mà chaeyoung học được từ thừa thừa. tên kia bị chaeyoung đá, liền la toáng lên. ủa, giọng nói này, sao chaeyoung nghe quen quen."bambam?""ui da! chaeyoung, sao cậu lại đá tớ?""tớ tưởng cậu là người của phần tử đánh bom is. mà sao cậu lại đứng trước lớp tớ vậy?""tớ tìm lisa có chút việc""sao không vào trong mà đứng ngoài đây vậy?""à thôi"bambam có vẻ tránh né câu hỏi của chaeyoung làm cô hơi tò mò, nhưng cũng không tiện hỏi."lisa không đi chung với cậu hả chaeyoung?""ừ, 2 tiết sáng nay lisa vắng. nãy tớ gọi thì cậu ấy bảo là tí nữa sẽ đến""à..."bambam gật gù, dường như có gì đó muốn nói. chaeyoung thấy người trước mặt như con gà mắc xương, liền lên tiếng hỏi."sao vậy?""tớ hỏi cậu chuyện này được không?""cậu hỏi đi""lisa và nhóc từ khôn ấy...""sao?""lisa đang hẹn hò với từ khôn hả?""sao cậu lại hỏi vậy?""jackson lớp cậu bảo là hôm trước vô tình thấy lisa và từ khôn ở công viên. hai người còn... còn hôn nhau"chaeyoung nghe xong liền phá lên cười trước ánh mắt khó hiểu của bambam. chaeyoung cười đến quặn cả bụng, chảy cả nước mắt. không biết kiếp trước lisa đã làm gì mà kiếp này toàn bị hiểu lầm là đang hôn người khác. chaeyoung thấy vẻ mặt khó hiểu của bambam, nén cười, vừa lau nước mắt vừa nói."đúng là lisa và từ khôn có đến công viên, nhưng là đi cùng tớ với thừa thừa lớp dưới. với cả, hai người họ không có hôn nhau đâu haha""à thì ra là vậy. thôi tớ về lớp đây"bambam thở dài nhẹ nhõm, sau đó vẫy tay chào chaeyoung rồi trở về lớp. chaeyoung vẫn đứng đó cười như có bệnh. mãi cho đến khi lisa từ đâu xuất hiện phía sau lưng doạ chaeyoung sợ chết khiếp, cô mới ngưng cười. nhưng vào lớp rồi chaeyoung vẫn mãi nghĩ về câu nói của bambam và lại tiếp tục cười. lisa ngồi bên cạnh khó hiểu, đập cho chayeoung một cái. chaeyoung nhìn thấy mặt lisa lại càng cười to hơn. kết quả là chaeyoung bị giáo viên đuổi ra khỏi lớp vì tội làm ồn trong giờ học. cũng vừa lắm.
;;;
chaeyoung vừa đi lên lớp vừa lẩm nhẩm lời bài hát yêu thích, bỗng cô thấy ở phía trước cửa lớp xuất hiện một phần tử is. chaeyoung thoáng rùng mình. cái bọn này đúng là không coi ai ra gì, dám ngang nhiên đến đây đánh bom. tuy suy nghĩ của chaeyoung hơi vô lí nhưng cô lại tự cảm thấy rất thuyết phục. vì vậy chaeyoung rón rén đi đến đằng sau cái người đen từ trên xuống dưới đang thập thò trước lớp, cho hắn một cú đá mà chaeyoung học được từ thừa thừa. tên kia bị chaeyoung đá, liền la toáng lên. ủa, giọng nói này, sao chaeyoung nghe quen quen."bambam?""ui da! chaeyoung, sao cậu lại đá tớ?""tớ tưởng cậu là người của phần tử đánh bom is. mà sao cậu lại đứng trước lớp tớ vậy?""tớ tìm lisa có chút việc""sao không vào trong mà đứng ngoài đây vậy?""à thôi"bambam có vẻ tránh né câu hỏi của chaeyoung làm cô hơi tò mò, nhưng cũng không tiện hỏi."lisa không đi chung với cậu hả chaeyoung?""ừ, 2 tiết sáng nay lisa vắng. nãy tớ gọi thì cậu ấy bảo là tí nữa sẽ đến""à..."bambam gật gù, dường như có gì đó muốn nói. chaeyoung thấy người trước mặt như con gà mắc xương, liền lên tiếng hỏi."sao vậy?""tớ hỏi cậu chuyện này được không?""cậu hỏi đi""lisa và nhóc từ khôn ấy...""sao?""lisa đang hẹn hò với từ khôn hả?""sao cậu lại hỏi vậy?""jackson lớp cậu bảo là hôm trước vô tình thấy lisa và từ khôn ở công viên. hai người còn... còn hôn nhau"chaeyoung nghe xong liền phá lên cười trước ánh mắt khó hiểu của bambam. chaeyoung cười đến quặn cả bụng, chảy cả nước mắt. không biết kiếp trước lisa đã làm gì mà kiếp này toàn bị hiểu lầm là đang hôn người khác. chaeyoung thấy vẻ mặt khó hiểu của bambam, nén cười, vừa lau nước mắt vừa nói."đúng là lisa và từ khôn có đến công viên, nhưng là đi cùng tớ với thừa thừa lớp dưới. với cả, hai người họ không có hôn nhau đâu haha""à thì ra là vậy. thôi tớ về lớp đây"bambam thở dài nhẹ nhõm, sau đó vẫy tay chào chaeyoung rồi trở về lớp. chaeyoung vẫn đứng đó cười như có bệnh. mãi cho đến khi lisa từ đâu xuất hiện phía sau lưng doạ chaeyoung sợ chết khiếp, cô mới ngưng cười. nhưng vào lớp rồi chaeyoung vẫn mãi nghĩ về câu nói của bambam và lại tiếp tục cười. lisa ngồi bên cạnh khó hiểu, đập cho chayeoung một cái. chaeyoung nhìn thấy mặt lisa lại càng cười to hơn. kết quả là chaeyoung bị giáo viên đuổi ra khỏi lớp vì tội làm ồn trong giờ học. cũng vừa lắm.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me