TruyenFull.Me

[ NP/ĐM/Song ] Đột nhiên pháo hôi ta biến thành bạch nguyệt quang

Chương 25

kokori5467

Khi bị che mắt, Dụ Lăng Xuyên hoàn toàn ngây ngốc. Đầu óc cậu rối loạn, chỉ kịp thốt lên một tiếng “A?”, rồi lập tức bị một chiếc cà vạt hoa văn tối màu trói đôi mắt lại. Chu Dương từ phía sau ôm lấy cậu, ghen tuông đến mức muốn đập vỡ kính, lao tới cắn chết Tạ Thanh Sầm: “Thích hắn đến vậy sao? Hả? Không rời xa hắn được à?”

“…” Dụ Lăng Xuyên chỉ biết câm nín, hoàn toàn câm nín. Vừa rồi thật sự chỉ là trùng hợp, cậu đâu muốn nhanh chóng làm mọi chuyện rối tung lên như thế này!

Thấy cậu im lặng không nói, trái tim Chu Dương đau đớn như một tờ giấy bị vò nát, bị một bàn tay vô hình xoa tới xoa lui. Vì thế, lực va chạm dưới thân hắn lập tức tăng gấp đôi, như muốn thông qua đó trút bỏ cơn ghen trong lòng, đồng thời mãi mãi giữ chặt người trong lòng ngực dưới thân mình.

Dù trong lòng hắn biết rõ, điều đó là không thể.

Dụ Lăng Xuyên không chút phòng bị bị cuốn vào cơn bão tình ái mãnh liệt, cả người như bị đâm bay. Cậu hoảng loạn lắc đầu, cố sức giải thích: “Tôi không có, tôi không cố ý nhìn hắn… A…!”

Lời biện giải hoảng loạn nhanh chóng bị những cú va chạm càng thêm hung mãnh cắt đứt, hóa thành một mảnh nức nở mơ hồ. Dụ Lăng Xuyên rên rỉ giãy giụa, đôi môi đỏ mọng ướt át vô thức hé mở, không kiểm soát được nước dãi chảy xuống từ khóe miệng, để lại một vệt nước nhàn nhạt. Hơn nửa khuôn mặt bị chiếc cà vạt hoa văn trắng bạc che khuất, chỉ để lộ phần cằm tinh xảo, ướt át lấp lánh vì nước miếng.

Chu Dương nhìn chăm chú vào hình ảnh phản chiếu của cậu trong tấm kính, chỉ cảm thấy trái tim đau nhói từng cơn. Hắn cụp mắt, như một con chó điên lao vào cắn xé đôi môi thịt, từng cú thúc mạnh mẽ hơn, hung bạo đối chọi với cặp mông tròn trịa mượt mà kia. Từ góc độ của hắn, có thể rõ ràng thấy cặp mông tròn trịa ấy đã lớn hơn rất nhiều, lớp thịt mềm mại bị làm cho rung lên từng đợt sóng, bề mặt lấm tấm một tầng mồ hôi mỏng, lấp lánh ánh sáng mê hoặc.

Khi bị người khác thúc vào như vậy, cậu cũng sẽ run rẩy như một đóa hoa vân anh xoay tròn sao? Khi bị người khác đâm vào như thế, cậu cũng sẽ ngoan ngoãn mở ra cặp mông tuyệt đẹp của mình sao? Cậu có nhớ khoảnh khắc này, cùng con chó điên phía sau cậu đẹp đến thế nào không?

Chu Dương mạnh mẽ cắt đứt dòng suy nghĩ của mình, vì nếu nghĩ tiếp, hắn sẽ bật khóc mất. Hắn hất mạnh tóc, đè nén cảm xúc cuộn trào trong lòng, tập trung toàn bộ vào trận ái ân cuối cùng này với Tiểu Dụ.

Dụ Lăng Xuyên thực sự bị làm đến mức muốn khóc. Chu Dương dường như thật sự rất không vui, không chỉ che mắt cậu, mà còn hung hăng đâm vào cung khẩu của cậu. Cậu bị làm đến quỳ không nổi, nửa thân trên treo trên người Chu Dương, hai chân lơ lửng bị người nắm chặt, run rẩy đáng thương. Cánh tay to lớn như côn thịt kịch liệt đâm vào âm đạo hẹp nóng, bắn ra một lượng lớn chất lỏng dâm đãng. Tử cung mềm mại nhanh chóng bị thúc đến sưng phồng, lấy lòng kẹp chặt quy đầu mút vào, như muốn xoa dịu cơn giận của cự vật kia.

“A… Ách, um…”

Dụ Lăng Xuyên kêu lên từng tiếng ngắt quãng, âm thanh mơ hồ vì quá nhiều nước miếng trong miệng. Cùng lúc đó, từng dòng chất lỏng ướt át phun ra từ môi âm hộ xinh đẹp, đôi môi nhỏ như cánh bướm bị mưa dầm làm ướt nhẹp, khi côn thịt rút ra cũng không khép lại được, vẫn để lộ một cái miệng nhỏ ướt át.

Cậu bị đâm đến choáng váng, đá chân lung tung vài cái rồi nhanh chóng vô lực buông thõng xuống, đung đưa nhẹ theo những cú thúc từ phía sau. Dụ Lăng Xuyên mơ hồ như một con cừu non ngoan ngoãn, bị làm đến kêu thảm, cắn đầu ngón tay, rồi lại nhận lấy những cú va chạm càng thêm thô bạo: “Ưm, ha… Tử cung cũng bị đâm vào rồi… a…”

Trên sàn nhà loang ra một vũng chất lỏng tanh ngọt, không gian chật hẹp tràn ngập hơi thở tình dục. Tiếng thét chói tai và tiếng khóc ai oán vang vọng trong phòng, như thể có ai đó đang mổ bụng một con vật nhỏ, nuốt chửng vào bụng. Và Dụ Lăng Xuyên thực sự cảm thấy mình sắp bị ăn tươi, cậu vô lực lắc đầu, bị côn thịt đột nhiên đâm vào tử cung làm cả người căng cứng, chỉ cảm thấy nửa thân dưới như bị ném vào lửa cháy—

“Um a a a!”

Quy đầu đâm vào tử cung, nặng nề đánh vào vách thịt đầy đặn. Khoái cảm sắc bén nổ tung trong cơ thể, hóa thành những chùm pháo hoa, bóp chết suy nghĩ trong một mảnh tro tàn rực rỡ. Vai Dụ Lăng Xuyên run rẩy dữ dội, nhưng tử cung bị làm mở lại phản bội ý chí chủ nhân, chủ động mút lấy côn thịt thô to đáng sợ, như một con thú sống động.

Chu Dương cúi đầu, vùi mặt vào cổ mỏng manh của Dụ Lăng Xuyên, dùng đầu lưỡi chậm rãi liếm láp vùng da nhạy cảm ở gáy cậu. Dụ Lăng Xuyên bản năng co cổ lại, nhưng lại bị cắn nhẹ vào da thịt, nghe đối phương hỏi đầy sắc tình: “Thoải mái không, bảo bối?”

Cái gì…

Dụ Lăng Xuyên bị làm đến gần ngất, biểu cảm trống rỗng, mãi một lúc sau mới phản ứng lại rằng đối phương đang hỏi mình. Cậu nhăn mặt, bĩu môi như oán trách, mạnh miệng trái lương tâm: “Chẳng thoải mái chút nào… um… Anh, anh làm tôi đau quá, muốn đi tiểu luôn rồi…”

Chu Dương bật cười ha ha. Hắn một tay đỡ eo Dụ Lăng Xuyên, sau đó luồn qua hai chân vẫn đang run rẩy của cậu, chuẩn xác không chút sai lệch bóp vào âm đế nhạy cảm.

“A!!”

Dụ Lăng Xuyên hét lên, suýt nữa tè ra quần ngay tại chỗ. Cậu hoảng loạn xoắn chặt chân, mu bàn chân cong lên dùng sức, cả người run rẩy dữ dội. Chu Dương xấu xa xoa nắn mảnh thịt mỏng mềm đó, thỉnh thoảng còn kéo ra ngoài một chút, khiến hắn ngay cả lưỡi cũng thè ra: “Hưm a… A a—!”

Âm đế bị kẹp giữa các ngón tay đùa bỡn, tử cung bị hung hăng đâm vào, khoái cảm kép khiến Dụ Lăng Xuyên cảm thấy mình sắp chết. Cậu bị cà vạt che mắt, cả thế giới chìm trong một mảng đen kịt, không thấy gì cả. Nhưng cảm giác ở hạ thể lại rõ ràng đến đáng sợ, như một cái miệng đầy răng, nuốt chửng mọi giác quan của cậu.

…Và chút lý trí cuối cùng đang lung lay sắp đổ ấy lại bị người cắn nhẹ vào tai, không buông tha mà truy vấn: “Thế này thì sao? Thích chồng làm em như vậy không?”

“Thích… Thích…”

Dụ Lăng Xuyên bị ép buộc, không chịu nổi gật đầu, bị bắt phải nói thật. Cơ thể cậu mềm nhũn như sắp tan chảy, trượt xuống dưới, nhưng lại bị Chu Dương dễ dàng ôm chặt vào lòng. Đối phương không biết mệt mỏi làm liên tục trong bụng cậu, khiến cậu phải lung tung bám vào tấm kính trước mặt, phát ra tiếng thét khoái lạc tột độ: “A… A a… Thích… Thích bị làm như vậy!”

Hỏng rồi… Hoàn toàn hỏng rồi…

Dù là lý trí hay cơ thể…

Dụ Lăng Xuyên như một con thú quỳ bò trên tủ kính, bị côn thịt đâm vào mông làm cho ý thức tan biến. Cậu mơ màng che bụng dưới, cảm giác nơi đó không phải tử cung, mà là một trái tim đỏ tươi. Nó bị côn thịt quá sức đâm vào nhảy lên không ngừng, bơm ra từng dòng chất lỏng ngọt tanh, rồi lại phun trào ra ngoài mỗi khi đối phương rút ra. Khi phun đến mức nhất định, nó sẽ từ từ thối rữa, hóa thành một túi thịt rách nát, nhưng vẫn thông minh kẹp chặt côn thịt, mút lấy tỉ mỉ, run rẩy.

Chu Dương thực sự sảng khoái đến cực điểm, cả về thể xác lẫn tinh thần. Hắn ôm chặt cơ thể Dụ Lăng Xuyên, dưới thân nhanh chóng đập vào cặp mông mềm mũm ấy, và theo thời gian càng lúc càng nhanh. Tiểu Dụ bị làm đến bất tỉnh nhân sự, vô lực bám vào cánh tay hắn, khuôn mặt gần như dán chặt lên kính, hơi thở nóng ẩm phả ra làm kính mờ đi một mảng sương trắng.

“A… Sao, dừng… A!”

Dụ Lăng Xuyên cảm nhận được cú va chạm trong bụng đột nhiên khựng lại, mơ màng nghiêng đầu, liền cảm thấy côn thịt khổng lồ trong cơ thể không báo trước mà to ra gấp rưỡi, cốt dương vật kẹt chặt ở cung khẩu, ngay sau đó phun ra một lượng lớn tinh dịch—!

“Anh sao, lại biết biến thân…” Thật hận cái thiết lập huyền ảo này…

Dụ Lăng Xuyên tuyệt vọng nắm chặt cánh tay Chu Dương, bị bắn đến nước miếng giàn giụa, chút thần trí còn lại cũng bị tinh dịch xối tan. Lỗ tiểu trên âm hộ phút chốc mở to, lập tức bắn ra một dòng nước tiểu lớn, khiến cậu chật vật đạt cao trào. Chất lỏng phun ra bị côn thịt thành nút chặn kín trong tử cung, không một giọt rò rỉ ra ngoài.

Tổ tiên Chu Dương có huyết thống sói đen, khi dương vật của họ kẹt vào tử cung cái, sẽ tự động thành nút, từ đó bơm toàn bộ tế bào sinh sản vào cơ thể đối phương. Lúc này, Dụ Lăng Xuyên có thể rõ ràng cảm nhận được quy đầu đối phương hóa thành một quả cầu lớn, không ngừng rót tinh dịch vào tử cung cậu: “A a a a…!”

Cậu run rẩy che bụng, hỏng mất cảm nhận được bụng phẳng lì ngày càng phình to, như một lần mang thai được đẩy nhanh vô số lần. Tử cung nhỏ bé chứa đầy tinh dịch, căng bụng thành một quả cầu tròn xoe, ngay cả rốn cũng hơi lồi ra, điểm thêm một mảng hồng phấn nhạt trên bụng dưới.

“Sao, sao vẫn chưa bắn xong… Tôi, tôi thật sự không chứa nổi… Ách hưm…”

Dụ Lăng Xuyên liều mạng tránh né, tứ chi dù có thể cử động, nhưng cung khẩu lại bị cốt dương vật kẹt chặt không nhúc nhích nổi. Nước tiểu và dâm dịch của cậu cùng lúc mất kiểm soát, một dòng như hồng thủy không ngừng rỉ ra từ lỗ tiểu, dòng kia thì hòa lẫn với tinh dịch, cùng nhau làm căng bụng cậu. Cậu bị rót đến không chịu nổi, cuối cùng không nhịn được, giật phăng chiếc cà vạt trên mặt—

Một thanh niên dáng người thon dài đứng lặng lẽ nhìn cậu qua tấm kính, không biết đã nhìn bao lâu. Đôi mắt xanh lam của hắn lộ ra một tia cảm xúc phức tạp, như đau thương, lại như giãy giụa, nhưng bị hàng lông mi trắng tuyết che khuất hoàn toàn.

Dụ Lăng Xuyên theo bản năng há to miệng, nước mắt sinh lý trào lên hốc mắt, ướt át đọng trên mi. Cậu xấu hổ che đi hai bầu ngực, còn định kẹp chặt âm hộ vẫn đang rỉ nước, nhưng lại bị côn thịt đang đâm vào chạm phải, lập tức mềm nhũn quỳ sụp trên tủ kính: “Anh, anh tỉnh…”

Cú sốc mãnh liệt khiến cậu ngây ra tại chỗ, nước mắt dần trào ra khỏi hốc mắt, lăn dài trên gò má. Tạ Thanh Sầm thở dài, tấm kính trước mặt như sương nước tan chảy, ngưng tụ, rồi tách ra hai bên một cách gọn gàng. Sau đó, hắn cúi người, nhẹ nhàng hôn đi giọt nước mắt ấy: “Ừ, vừa mới tỉnh.”

【Lời tác giả:】

Tạ ca: Ta thật sự tạ.

Lời editor: Đi về quê chs thoải mái quá cái quên ngang có mấy chương truyện cần edit. H sực nhớ ra nên edit liền cho mn đọc. Mn thông cảm tí nhoa🥲.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me