[ NP/ĐM/Song ] Đột nhiên pháo hôi ta biến thành bạch nguyệt quang
Chương 36
Ánh mắt Chu Dương lóe lên, thay đổi trong chớp mắt.Giống như một con chó lớn đói khát từ lâu, đột nhiên trước mặt được mang đến một miếng thịt tươi ngon mọng nước. Nhưng vì chủ nhân không cho phép ăn, nó đành phải kìm nén ham muốn nhào tới cắn xé, dù nước dãi thế nào cũng không thể ngăn lại.Yết hầu nơi cổ họng lăn qua lăn lại, như thể có thể nhìn thấy ở đó một ham muốn sâu thẳm và dục vọng nuốt chửng. Dụ Lăng Xuyên bị đôi mắt đen sâu thẳm của anh nhìn đến hoảng loạn, vỗ tay giật lấy chiếc lọ thủy tinh nhỏ, hơi chột dạ mà lớn tiếng nói: “Sao hả, anh còn muốn dùng thử à?”Cậu ra vẻ hung dữ, đôi má phấn hồng căng lên, nhưng ánh mắt lại mơ màng, chẳng dám nhìn thẳng vào mặt Chu Dương. Chu Dương nghe xong không nói gì, nhưng trong cổ họng lại phát ra một tiếng nuốt nước bọt vang dội: “… ực.”Dụ Lăng Xuyên mặt đỏ bừng, chỉ hận không thể cách xa Chu Dương tám trượng. Đáng tiếc chiếc giường chỉ có chừng ấy, trừ phi cậu muốn lăn xuống dưới sàn. Dụ Lăng Xuyên không muốn xuống giường, liền dùng lòng bàn tay đẩy mạnh anh, muốn đẩy Chu Dương ra xa một chút: “Không được nuốt nước bọt!”… Không nuốt thì sẽ chảy ra mất. Chu Dương nghĩ vậy, nhưng vẫn gật đầu lia lịa, dùng ánh mắt tha thiết nhìn chằm chằm vào mặt Dụ Lăng Xuyên. Dụ Lăng Xuyên bị anh nhìn đến phát hoảng, xoay người cái xoạch để tránh ánh mắt của Chu Dương: “Muốn dùng thì tự anh dùng, đừng nhìn em như thế—a!”Lời còn chưa dứt, cậu đã bị Chu Dương ôm chặt vào lòng. Chu Dương cao lớn, vóc dáng lớn hơn cậu không ít, khiến Dụ Lăng Xuyên cảm giác mình như một chiếc gối ôm. Đối phương không chỉ dùng cánh tay khóa chặt eo cậu, mà còn cọ cằm vào cổ cậu, như làm nũng mà nhỏ giọng hỏi: “Dụ bảo, Dụ bảo… Thật sự không được sao?”Dụ Lăng Xuyên quay lưng lại, dùng sức lắc mông, lấy đuôi quật anh: “Không được! Không được!”Gần đây Chu Dương đã chú ý đến cái đuôi này, nhưng lúc đó anh nghĩ mình đã đè gãy xương Dụ Lăng Xuyên, hoảng hốt đến mức chưa kịp nhìn kỹ. Giờ đây rốt cuộc rảnh tay, anh sờ tới, nắm lấy cái đuôi mảnh khảnh lắc lư kia: “Đây là cái gì?”Đầu đuôi hình trái tim đỏ thắm bị nắm trong tay, kéo đến hậu môn hơi căng ra. Dụ Lăng Xuyên vội vàng kẹp chặt mông, sợ rằng cả ruột thịt cũng bị kéo ra: “Không được kéo! Đây là của em, cái đuôi của em…”Chu Dương nắm lấy cái trái tim nhỏ ấy, dùng ngón cái ấn vào trong, chỉ cảm thấy xúc cảm mềm mại mà đàn hồi, cực kỳ dễ chịu. Dụ Lăng Xuyên tuy không cảm giác gì, nhưng trong lòng lại ngập tràn cảm giác xấu hổ, vội vàng xoay người cứu cái đuôi của mình: “Anh làm gì thế… Mau buông ra a…”Chu Dương thả lỏng tay, đầu ngón tay trượt xuống theo cái đuôi mảnh, không nhẹ không nặng kéo một cái ở gốc đuôi. Dụ Lăng Xuyên như bị điện giật, bật lên, rồi lại mềm nhũn như nước, mông vang lên âm thanh dâm mỹ. Cậu xấu hổ kéo làn váy xuống che, cùng bàn tay Chu Dương chui vào chiếc váy bồng bềnh, đầu ngón chân căng thẳng vì hồi hộp: “Không được, không được sờ chỗ này…”“Chỗ này cũng không được, chỗ kia cũng không được, vậy anh có thể sờ chỗ nào?” Chu Dương tiến tới, ngậm lấy vành tai cậu, mơ hồ hỏi bên cổ. Một mùi hoa nguyệt quế nhè nhẹ lượn lờ trong mái tóc đen, chui vào mũi anh, lan tỏa đến tận trái tim.“Ưm…” Lỗ tai Dụ Lăng Xuyên rất nhạy cảm, bị kích thích như vậy khiến nửa người trên tê dại. Cậu cảm thấy bàn tay trong làn váy lại bắt đầu quấy rối, kéo đầu đuôi của cậu ra ngoài nhẹ nhàng giật, khiến cậu run lên như bị điện giật: “Chỗ nào cũng không được…”“Vậy chỗ này cũng không được sao?”“Ư a!”Cái đuôi hình trái tim đặt lên âm đế, nhẹ nhàng trượt trên khe thịt, cọ xát qua lại nơi nhạy cảm ấy. Dụ Lăng Xuyên run rẩy như khối thạch dừa đông lạnh trong bát, mông thịt rung lên dưới bàn tay Chu Dương, cơ thể trắng nõn hiện lên sắc hồng phấn tuyệt đẹp. Cậu cắn đôi môi căng mọng, nhưng lại nhanh chóng buông ra, giữa hàm răng phát ra tiếng rên rỉ mang theo nức nở: “Anh thật đáng ghét… Ha a, ưm… Ha…”Cậu như một con mèo cái động dục, âm đế mềm mại trước sau ở trạng thái sưng đỏ căng mọng, bị cọ xát như vậy lập tức dâng lên khoái cảm khó tả. Dòng điện tê dại nóng bỏng trong chớp mắt truyền khắp toàn thân, khiến cậu không tự chủ nắm chặt ga giường, lông mày nhíu chặt, như thể bất cứ lúc nào cũng có thể khóc òa.Chu Dương một tay nắm đầu đuôi chơi đùa âm đế cậu, tay kia ôm sau lưng Dụ Lăng Xuyên, ép cậu vào ngực mình, hôn lên tai, vành tai, thậm chí mái tóc đen dài cũng không buông tha.Da thịt Dụ Lăng Xuyên toát ra một lớp mồ hôi, dây cột đen trên cổ cũng bị thấm ướt. Chu Dương dỗ cậu cởi dây ra, rồi vùi môi gặm cổ cậu, dùng đầu lưỡi liếm láp thịt mềm bên gáy. Dụ Lăng Xuyên bị kích thích đến run rẩy, hai đùi trắng nõn mũm mĩm run run kẹp chặt cổ tay Chu Dương, bị chất lỏng từ huyệt tiết ra làm ướt nhẹp: “Um, ư a… Trong bụng nóng quá… ư… Cái gì chảy ra… ưm a a!”Cái đuôi hình trái tim có chất liệu giống silicon, đầu nhọn dễ dàng khiến cậu phun ra một lần. Cậu hét lên, huyệt dâm phun ra chất lỏng trong veo như tiểu tiện, chảy thẳng vào lòng bàn tay Chu Dương. Khuôn mặt trắng trẻo bị dục vọng làm đỏ bừng, tóc mai cũng run rẩy, đôi mắt ngập nước mê ly: “Lại, lại phun…”“Tiểu Dụ hôm nay sao lại chảy nhiều nước thế? Ga giường cũng có thể vắt ra nước được rồi.”Chu Dương vuốt ve huyệt ướt đẫm của cậu, ngạc nhiên hỏi. Anh biết Dụ Lăng Xuyên vốn rất dễ ra nước, chỉ cần đầu quy chạm vào âm đế đã có thể tạo hiệu ứng như đái dầm, nhưng hôm nay nước nhiều đến mức như lũ lụt, khiến anh lo lắng liệu đối phương có bị mất nước hay không: “Em khát không? Uống nước đi?”“Không khát…” Dụ Lăng Xuyên không cảm thấy mình chảy bao nhiêu nước, đầu óc bị dư chấn khoái cảm làm rối bời, ngay cả dương vật phía trước cũng rỉ tinh từng đợt: “Ngại, chê em nhiều nước thì đừng sờ nữa… Um… Dù sao, không sờ thì sẽ không chảy nước… A!”Chu Dương thả tay khỏi đuôi của cậu, nhẹ nhàng bóp một cái vào âm đế của cậu. Giọng Dụ Lăng Xuyên lập tức cao lên một tông, vẻ mặt khổ sở vùi vào ngực Chu Dương, rên rỉ nói: “Thật sự đừng sờ nữa, dưới đó của em đau lắm, đau lắm, như muốn tan ra rồi…”Chu Dương bị giọng nũng nịu của cậu làm cho hai mắt xanh lè, nước dãi suýt chảy ra. Vật dưới thân anh đã cứng từ lâu, trướng đến đau nhức, nóng như bàn là. Anh dùng đầu ngón tay vuốt tóc Dụ Lăng Xuyên, khẩn cầu: “Anh không sờ nữa, chỉ cắm vào chạm chạm một chút thôi, rất nhanh…”“!” Dụ Lăng Xuyên bị sự được đằng chân lân đằng đầu của anh làm cho sững sờ. Rất nhanh! Rất nhanh! Chu Dương sao có thể mặt dày nói ra hai từ này!Chu Dương mặt dày vô sỉ ôm cậu cọ, như thể nếu không đồng ý thì không buông tay. Dụ Lăng Xuyên bị anh quấn lấy không còn cách nào, đột nhiên… nghĩ ra một ý tưởng rất xấu xa.Cực kỳ xấu xa.Cậu bị ý niệm xấu xa đến mức ác độc này làm tim đập thình thịch, không rõ là sợ hãi hay áy náy, nhưng xen lẫn trong đó là một tia mừng thầm rạo rực.Nói thế nào nhỉ…! Cuối cùng cậu cũng làm một việc đúng với nhân vật của mình!Nghĩ vậy, lông mi Dụ Lăng Xuyên phấp phới như cánh bướm, đuôi lông mi thon dài ướt đẫm nước mắt, như thể sắp sửa rơi lệ. Chu Dương ngứa lòng dần biến thành xót xa, vừa định nói thôi bỏ đi, thì thấy đối phương đột nhiên nắm chặt lọ thủy tinh trong tay, ậm ừ nói: “ Ừm… Được thôi.”“?!!”Chu Dương kinh ngạc đến mức không nói nên lời, mặt đầy vẻ không thể tin. Anh phản ứng vài giây, mới lắp bắp: “Thật sao? Em thật sự chịu… cho anh cắm cắm một chút?”“Hỏi nữa là không cho.” Dụ Lăng Xuyên nghiêng khuôn mặt nhỏ xinh đẹp, bất mãn hừ nhẹ.Chu Dương vội vàng ngậm miệng. Nhưng anh không lập tức cởi quần xông vào, mà ôm Dụ Lăng Xuyên cười hì hì, vui sướng như trúng số triệu đô. Dụ Lăng Xuyên thấy anh vui vẻ như vậy, suýt nữa không đành lòng, thiếu chút đánh mất ý tưởng xấu xa trong lòng. Nhưng cuối cùng dục vọng chiến thắng vẫn chiếm thế thượng phong, khiến cậu căng da đầu hỏi: “Anh còn cắm hay không? Không cắm thì xuống khỏi người em.”“Cắm, cắm.” Chu Dương liên thanh đáp, miệng cười toe toét đến tận mang tai. Anh hưng phấn tột độ ôm cô dâu nhỏ của mình, không nói hai lời muốn xông vào. Ai ngờ đầu quy vừa chạm vào đôi môi âm hộ khép mở, Dụ Lăng Xuyên đã mím môi, như thể rất khó chịu: “Đau…”Chu Dương vội dừng lại, xin lỗi vì sự lỗ mãng của mình. Anh đổi tư thế, dùng đầu ngón tay chạm vào huyệt nhỏ trơn ướt, bắt đầu mở rộng từng vòng. Dụ Lăng Xuyên bị hai ngón tay khuấy đến kêu ư ư, giãy giụa trốn về phía đầu giường, giọng mềm nhũn run rẩy: “Anh đừng làm nữa, làm em khó chịu lắm… em, em bôi chút chất bôi trơn thử xem.”Chu Dương lại bị mắng, xám xịt rút ngón tay ra, ngồi ngây ra một bên, nhìn Tiểu Dụ dạng chân tự bôi chất bôi trơn. Dụ Lăng Xuyên cúi đầu mở nút lọ, tò mò đổ một chút chất lỏng vào lòng bàn tay, rồi cẩn thận bôi lên khe thịt.“Um…”Chất lỏng trong lọ rất ít, nhưng lạnh buốt, bôi lên cảm giác rất kỳ lạ. Dụ Lăng Xuyên không nhịn được hừ ra tiếng, thịt mềm trên đùi bị kích thích đến phấn hồng. Chỉ một lát, khe thịt đã phủ đầy chất bôi trơn trong suốt lạnh buốt, lớp thịt non trùng điệp run rẩy, gợi nhớ đến những bông hoa ướt sũng sau cơn mưa, diễm lệ mà mỏng manh, đẹp đến mức khiến người ta không rời mắt.Dụ Lăng Xuyên đổ hết ngụm chất lỏng trong lọ thủy tinh vào, như sợ không đủ. Cậu đặt lọ rỗng sang một bên, liếc ga giường, tai đỏ bừng nói: “Cũng tạm được… Cũng tạm ổn, anh thử lại xem.”Chu Dương đợi đến sốt ruột, nghe vậy lập tức nhào tới, gấp gáp không chịu nổi mà đẩy dương vật nóng bỏng vào. Ai ngờ Dụ Lăng Xuyên lại nước mắt lưng tròng đẩy anh ra, cuộn tròn chân, đáng thương cầu xin: “Không được, em… em vẫn đau, nếu không, nếu không… anh liếm cho em một chút được không…? Chỉ, chỉ liếm một chút thôi, được không?”【Lời tác giả:】Dụ bảo xấu xa online!
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me