TruyenFull.Me

[NP-H] Nô thê muốn xoay người - Miêu Nhãn Hoàng Đậu (Phần 2)

Chương 278: Lấy máu đút cho nhau

snowies5

Editor: snowie

Lần đầu tiên trong tiết trời đêm khuya -10 °C, ở trong gió tuyết tắm rửa, cho dù thân thể đã được dược vật cùng tinh hồn điều hoà, thể chất trở nên cường tráng hơn rất nhiều, nhưng La Chu vẫn không tránh khỏi phát sốt cao, và tình huống này Đa Cát cũng đã dự liệu từ trước.

"Tỷ tỷ, bảo ngươi đừng dùng băng tuyết tắm rửa ngươi không nghe, hiện tại liền phát sốt phải chịu khổ rồi." Hắn duỗi ngón tay nhẹ nhàng điểm lên cánh môi đỏ bừng khô héo của nàng, thương tiếc hôn một chút,

"Bất quá cơn sốt cao này cũng sẽ mạnh mẽ bức nguyên linh trong luân xa của ngươi tự động lưu thông." Đây cũng là lí do tại sao hắn không kiên quyết ngăn cản La Chu dùng tuyết để tắm rửa.

Hắn từ bên trong tấm vải lông chui ra ngoài, quây quanh quấn chặt bốn phía thật kín, không để lộ cho dù chỉ là một khe hở, lại dùng dây thừng màu nâu cẩn thận vây buộc nàng lại, thẳng cho tới khi đảm bảo cho dù nàng có vung đạp đá tay chân, giãy dụa vặn vẹo cũng không thể tung ra ngoài thì mới thôi. Chỉ cần vượt qua được cơn sốt cao này, luân xa của nàng đến từ linh nguyên cùng nội hỏa của Pháp Vương, Liệt đội trưởng và hắn sẽ dung hợp cùng với linh tức của nàng, thực sự thuộc về nàng, mà thể chất của nàng cũng lại bởi vậy trở nên càng thêm cường kiện.

"Pháp vương cùng Liệt đội trưởng đều không đành lòng dùng phương thức này ép buộc ngươi, nhưng nếu cứ làm theo cách nhẹ nhàng chậm rãi tẩm bổ của bọn hắn, ngươi tối thiểu phải cần hai năm mới có thể đem linh nguyên cùng nội hỏa không thuộc về mình hoàn toàn tiêu hóa, dung tiến hoà tan vào linh tức của mình." Hắn chậm rãi vuốt ve khuôn mặt nóng đến mức gần như bỏng của nàng, mềm giọng nói,

"Tỷ tỷ, đừng trách ta nhẫn tâm. Ngươi cần nhanh chóng trở nên mạnh mẽ hơn, mới có thể thích ứng tốt với cuộc sống lưu lạc gian khổ." Cúi đầu, hắn âu yếm hôn lên hoa văn đỏ thẫm ở giữa trán nàng,

"Tỷ tỷ đừng sợ, ta tuyệt sẽ không làm ra bất cứ sai lầm nào."

Hắn ngồi bên cạnh ổ cỏ lẳng lặng nhìn La Chu một hồi lâu, cuối cùng cũng đứng dậy. Khom người cúi đầu đi đến bên cạnh vách động, nắm lấy bảy, tám con chuột chũi gãy chân đang thoi thóp rồi đi tới cửa hang. Dịch chuyển tảng đá lớn chắn lối vào sang một nửa, nhìn không gian mờ tối hỗn độn có thể suy đoán ra lúc này đã là buổi sáng ngày hôm sau. Nhưng Bạo Phong tuyết vẫn cứ là dữ dội và mãnh liệt như ngày hôm qua, không có dấu hiệu dừng lại.

Ngồi ở cửa hang ngăn cản gió tuyết, hắn tùy ý nhặt lên một con chuột chũi, khẽ móc ngón trỏ, khi con chuột chũi kêu lên một tiếng 'Chít' thảm thiết yếu ớt, móng tay xẹt qua cổ nó, máu tươi đỏ sẫm lập tức mạnh mẽ trào ra. Hắn đưa lên miệng, hút lấy dòng máu ấm áp mà tươi mới một cách đầy sung sướng. Hút xong một con, lại tiếp túc rạch yết hầu con thứ hai để lấy máu hút, thẳng đến khi hút hết toàn bộ máu tươi của cả tám con chuột chũi.

Xoay người trở lại trong động, đem tất cả những con chuột chũi hoặc chết hoặc bị thương đều di chuyển đến cửa hang. Mười con chuột chũi còn sống sau khi bị rạch họng lấy máu xong, bên trong đôi mắt to màu rám nắng ngầm điểm lên những đốm sáng vàng sẫm đã nối liền thành một mảnh, hai cái con ngươi giống như quỷ, mờ mờ ảo ảo phát sáng. Hắn vươn đầu lưỡi đỏ tươi liếm sạch vết máu ở khóe miệng và cánh môi, chạm vào những đường gân nổi chạy trên mu bàn tay, lông mày hếch lên tự nhiên, khóe mắt cùng khóe môi nhếch lên nụ cười máu tanh giả tạo. E rằng ngay cả Pháp vương cũng không bao giờ nghĩ tới, rằng sau khi gân cốt tập võ tuyệt hảo của hắn bị độc dược phá hủy, những con sâu nhỏ suýt giết chết hắn đó lại trở thành sự đền bù lớn nhất, khiến cơ thể hắn trở nên dị thường, khác hẳn so với mọi người, có được nhiều khả năng mà người thường không thể có được.

Máu dù bẩn đến đâu, dù độc đến đâu, chỉ cần đi vào cơ thể, đều có thể được đám sâu đáng yêu thanh tẩy. Hắn dùng ngón tay xé rách bụng con chuột đã chết, lột da moi ruột, bỏ đầu, sau đó dùng nước băng tuyết chà xát rửa sạch, rồi lật đi lật lại trên tay để xem xét kỹ lưỡng. Phần thân màu đỏ của con chuột chũi trông núc ních béo ngậy, thoạt nhìn vô cùng mập mạp thơm ngon, so với những con độc trùng xấu xí kia thuận mắt hơn nhiều, hắn thực sự không hiểu vì sao heo lại sợ hãi và ghê tởm chúng đến mức thà chịu đựng cái lạnh của băng tuyết, vẫn phải kiên trì đi tắm rửa.

Xé một miếng chân chuột non mềm xuống, trực tiếp đưa vào trong miệng, tuy ăn không ngon bằng lúc nướng chín, nhưng nhai cũng rất mềm và tinh tế. Trong tự nhiên, thịt chuột kỳ thực được cho là một loại thịt rất mềm. Sau khi ăn liên tiếp tám chín con chuột sống xong, hắn đem hơn năm mươi con chuột chết còn lại dần dần lột da, moi nội tạng, bỏ đầu, rửa sạch, rồi lấy đuôi của bọn nó thắt thành dây thừng, treo lên ống đồng, đặt một đầu ống đồng ở phía dưới tảng đá lớn, để lộ ra bên ngoài một hàng thân thể chuột chũi trần trụi, tùy ý để gió tuyết thổi phá, để băng tuyết bao trùm.

Vừa làm xong mọi việc hết thảy, phía sau liền truyền đến một tiếng rên rỉ yếu ớt khó chịu. Hắn rùng mình, cuống quít cầm tuyết chà xát tẩy sạch vết máu trên mặt, sau đó lại ngậm mấy ngụm tuyết súc miệng rửa sạch mùi máu tanh, lúc này mới vội vã quay về bên người La Chu.

Tập trung chăm chú nhìn lại, bên trên gương mặt đỏ bừng của heo lấm tấm những giọt mồ hôi lớn óng ánh, hoa văn sắc đỏ giữa trán hiện lên tiên diễm dị thường, đôi ngài đen nhánh thanh tú gắt gao nhíu lại, đôi môi tròn trịa khô héo, hơi thở phun ra ở giữa hai môi nóng rực đến kinh người, xem ra nàng đang đau đớn thống khổ vô cùng.

Lòng bàn tay phải nhẹ nhàng đặt lên trán nàng, bên trong mắt to màu rám nắng lộ ra một tia cười mãn nguyện vừa lòng,

"Tỷ tỷ, nguồn linh hồn cùng nội hỏa bên trong luân xa của ngươi chính là đang lưu chuyển cùng với linh khí, chờ lưu chuyển thông thuận lưu loát xong, cơn sốt cao sẽ dịu đi."

Ngón tay lướt qua sống mũi thanh tú mồ hôi chảy ròng ròng, chạm vào đôi môi khô héo bỏng rát, thăm dò luồn vào đôi môi hé mở, vuốt ve cái lưỡi nóng rực bên trong, khích lệ dỗ dành nói,

"Tỷ tỷ ngoan a, lại cố gắng thêm một chút."

Cái lưỡi nóng bỏng quấn lấy ngón tay hắn, bất giác mút vào, giữa răng môi toát ra một chữ mơ mơ hồ hồ "Đói".

La Chu đã không ăn gì kể từ khi nàng ăn ba miếng bánh tsampa và một vài miếng thịt bò khô vào sáng hôm qua. Sau khi Đa Cát hiệp trợ nàng thực hành song tu xong, nàng cũng không cảm thấy đói. Nhưng sau một đêm và gần như cả ngày, cơn đói cuối cùng cũng tìm đến nàng, người đang hôn mê vì sốt cao.

Lông mày Đa Cát cong lên, ngón trỏ cùng ngón giữa kẹp lấy đầu lưỡi đói khát của nàng trêu chọc nhéo nhéo hai lần. Thấy lông mày của nàng nhíu lại đến mức sắp khóc, lúc này mới rút tay ra, răng nanh hung hăng cắn mạnh vào thịt của ngón trỏ, sau đó lại đưa vào trong miệng nàng.

Máu tanh hơi mặn cũng không có nhiều mùi gỉ sắt, ngược lại lại phảng phất mang theo vị ngọt như mật đường. La Chu mất đi ý thức theo bản năng giữ chặt ngón tay, trở về trạng thái trẻ con, dùng sức mút lấy.

Ngón tay bị vách tường nộn thịt mềm mại nóng bỏng gắt gao ngậm chặt, cái lưỡi trơn trượt lửa nóng quấn lấy ngón tay, cùng với đôi môi liều mạng hung ác mút, từng đợt dòng điện tê dại mang theo đau đớn rất nhỏ theo đầu ngón tay truyền đến, Đa Cát cảm thấy gân cốt cả người cùng với linh hồn đều trở nên đê mê say đắm.

Hắn nhìn nàng ngậm lấy ngón tay của mình điên cuồng tham lam cắn mút mà lồng ngực căng tràn sung sướng và thỏa mãn vô cùng vô tận, đó là một cảm giác hạnh phúc khó có thể nói nên lời. Nàng phải dựa vào máu của hắn để sống sót, máu của hắn tan vào trong thân thể của nàng. Từ nay về sau, hắn và nàng chính là huyết mạch liền kề gắn bó.

"Tỷ tỷ, để ta xướng tình ca cho ngươi nghe đi." Hắn dừng dừng, liền phối hợp hát lên,

"[*]Nút thắt trên khăn Khata cùng với trái tim của ngươi giống như ánh trăng sáng tỏ, nếu không bị mây đen bao phủ, tình cảm mà ta dành cho ngươi giống như nút thắt trên khăn Khata, bất luận ai cũng đừng hòng tháo gỡ. Tỷ tỷ a, hãy mở ra đôi mắt trong veo như nước thánh hồ, và đón nhận tình cảm giống như tùng bách bất kể đông hạ đều mọc lên xanh tươi. Tỷ tỷ a, ngươi nghe Bạo Phong tuyết bên ngoài dữ dội như thế nào, ta mong đợi ngóng trông ngươi có thể giống như Bạo Phong tuyết đem ta xoay vòng đảo lộn. Vĩnh viễn chìm đắm trong hương thơm vòng tay của ngươi là giấc mộng đẹp nhất của ta —— "

Tiếng ca mềm mại ngân dài đung đưa, uyển chuyển lượn vòng, như làn gió xuân nhẹ nhàng bồng bềnh trong huyệt động, như dòng suối trong vắt chảy xuôi, mang theo bao nhiêu nỗi tương tư triền miên da diết, mang theo nỗi yêu thương ôn nhu vô tận.

Hắn rút ngón trỏ đã muốn khô cạn của mình ra, răng nanh lại hung hăng cắn xuống ngón giữa, lần nữa vươn vào trong miệng La Chu.

"Tỷ tỷ a, hiện tại ta dùng máu tươi quý giá đút cho ngươi uống, tương lai ngươi dùng sữa tươi ngọt lành đút cho ta. Ngươi là nữ nhi của ta, tỷ tỷ của ta, thê tử của ta; ta là nhi tử của ngươi, đệ đệ của ngươi, trượng phu của ngươi. Máu ta và máu ngươi đã hòa thành một dòng, trong thân thể của ngươi đã in sâu hình bóng của ta, để cho ta cùng dòng máu ấy cùng nhau chảy đến trái tim của ngươi, ở trên mảnh đất phì nhiêu màu mỡ ấy đơm hoa kết trái —— "

Tiếng hát du dương và trầm bổng vẫn tiếp tục vang lên, đôi mắt to màu rám nắng cong cong nhộn nhạo ánh sáng nham hiểm tính kế và dịu dàng. Heo đã chán ghét ăn thịt chuột chũi, vậy thì uống máu của hắn đi. Chẳng phải Pháp vương muốn nuôi nấng nàng hay sao, hiện tại quyền nuôi nấng này đã bị hắn hoàn toàn tước đoạt.

Lời của tác giả: Độc giả đã bao giờ ăn thịt chuột chưa? Hồi còn bé, thi thoảng ta đã được ăn qua, thịt kho tàu, rất mềm và cũng rất thơm.

----------------------
[*] Nút thắt trên khăn Khata: hay Nút thắt vô tận, là 1 trong 8 biểu tượng Cát Tường. tượng trưng cho Ý của đức Phật và nêu biểu cho sự hợp nhất từ bi và trí tuệ. Hình ảnh sợi dây bện chặt chỉ sự kết nối chặt chẽ của các hiện tượng trong vũ trụ như một vòng khép khín của nhân và quả, nó tượng trưng cho sự thống nhất và hài hòa cân đối, sự bất khả phân của từ bi và trí tuệ.

Kiết Tường Kết, hay Nút thắt vô tận, 1 trong 8 biểu tượng Cát Tường

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me