TruyenFull.Me

[NP] Thú Thế Cầu Sinh Ký

Chương 26: Cáo đỏ buồn bực

MochiNappu

Edit by Náppu

*

Luca cuối cùng theo khí vị của Lâm Kiều trở về lều trại, phát hiện tiểu cáo đỏ suy yếu nằm trên da thú, chân trước thỉnh thoảng co giật hai cái, thoạt nhìn thập phần đáng thương.

Mà càng thêm bắt mắt chính là bụng hắn, tròn vo giống như mang thai.

"Dylance, Kiều Kiều mang thai hả? Em muốn một ấu tể hắc báo!"

Dylance làm ra thủ thế im miệng, không trả lời.

Luca thò lại gần bụng Lâm Kiều sờ sờ, sau đó nghe tiếng động có chút kỳ quái.

"Đừng chạm vào em ấy." Ngữ khí Dylance lạnh băng.

Luca co rúm lại một chút, hắn hôm nay còn chưa có giao phối, nhưng rất ít khi nhìn thấy bộ dáng ca ca tức giận như thế, sợ tới mức thành thật ngồi xuống bên cạnh Lâm Kiều, không dám lại phát ra âm thanh.

"Anh phải xin lỗi." Dylance nhìn về phía Alkin.

Người sau nằm trên chân trước của mình, động động lỗ tai, đôi mắt nhìn về phía Lâm Kiều.

"Anh hẳn là biết hôm nay còn chưa phải thời cơ thích hợp để thành kết."

Alkin đương nhiên biết, nhưng hắn không muốn thừa nhận bởi vì thể nghiệm lần đầu quá mức kích thích cho nên mất khống chế.

Xin lỗi thì xin lỗi, Alkin nhìn cáo đỏ đáng thương hề hề, chuẩn bị ngày mai đi tìm một ít đồ vật giống cái thích cho hắn.

Luca tức khắc dựng lên lỗ tai, thành kết? Kiều Kiều cư nhiên bị Alkin thành kết, không phải thời cơ thích hợp là ý gì? Luca rất mờ mịt, hắn cũng thập phần chờ mong thành kết.

Dylance không để ý tới lão hổ, hiểu rõ vẻ mặt ngốc nghếch của Luca khi nhìn Lâm Kiều, đi ra bên ngoài giúp bạn lữ chuẩn bị đồ ăn.

Lâm Kiều tiêu hao quá nhiều thể lực cùng hơi nước, hắn tính hầm một ít thịt thỏ tươi mới.

Hôm nay không có người đi săn, Dylance đành phải vào rừng bắt thỏ, thuận tiện thu thập một ít hoa dại xinh đẹp, hy vọng có thể làm cho bạn lữ vui vẻ.

Luca biến thành hắc báo nằm bên cạnh Lâm Kiều, nhìn thấy bụng dưới của hắn chảy ra dịch nhầy, thò lại gần cẩn thận liếm sạch.

Ô, trên người Kiều Kiều có hương vị của Dylance cùng Alkin! Luca có chút ủy khuất, nếu không phải bị đàn ong tập kích, hắn cũng có thể lưu lại khí vị trên người Kiều Kiều.

Thấy Lâm Kiều không phản kháng, Luca đem hai hòn trứng cút lông xù xù của hắn liếm ướt dầm dề.

Lông cáo đỏ rất mềm, phía trên còn có hương vị đặc trưng của kỳ động dục, hắn liếm đến không dừng được, chờ Dylance từ rừng trở về, lông toàn thân Lâm Kiều đều đã rối loạn bất kham, nơi nơi đều là nước bọt của hắc báo.

"Luca, anh nói rồi em đừng quấy rầy em ấy."

Hắc báo chột dạ cúi đầu bò qua một bên, trộm dựa gần cái đuôi Lâm Kiều.

Dylance đặt hoa tươi bên cạnh Lâm Kiều, ra bên ngoài nhóm lửa làm đồ ăn.

Lâm Kiều trải qua mấy giờ nghỉ ngơi, cuối cùng dần dần tỉnh lại, chuyện thứ nhất chính là vọt tới trước mặt Alkin, nhảy dựng lên hung hăng cắn một ngụm vào tai hắn!

Đây là nơi duy nhất Lâm Kiều nghĩ đến có khả năng cắn đau hắn.

Trên tai Alkin lập tức trào ra giọt máu, lỗ tai yếu ớt nóng rát đau đớn, hắn phẫn nộ gầm nhẹ với Lâm Kiều, nhưng rất nhanh đã ngậm lại miệng, để mặc cáo đỏ nhảy lên lưng hắn cắn xé.

Lâm Kiều phát tiết xong, phun hết ra đầy miệng lông hổ, đi ra ngoài tìm Dylance.

"Tỉnh rồi?" Dylance đem hắn ôm vào trong lòng ngực, "Cảm giác thế nào?"

Tinh dịch trong khoang sinh sản của Lâm Kiều đã bị hấp thu hơn phân nửa, cảm giác căng đầy biến mất, hắn liếm liếm cánh tay Dylance ý bảo mình đã khôi phục.

Dylance giúp hắn vuốt lại chỗ lông bị Luca liếm loạn: "Alkin sẽ xin lỗi em, về sau em có thể từ chối cùng anh ấy giao phối lần nữa."

Lâm Kiều gật đầu, hắn đương nhiên sẽ từ chối lão hổ ác liệt kia, hắn tuyệt sẽ không giao phối với anh ta lần nào nữa!

Dylance mỉm cười sờ tai Lâm Kiều: "Anh hái cho em một ít hoa."

Lâm Kiều nghiêng đầu.

"Đặt bên cạnh em."

Lâm Kiều từ trong lòng ngực hắn nhảy ra chui vào lều trại, cành hoa đủ màu sắc rơi rụng trên mặt đất, có một ít bị đạp nát, hẳn là hắn vừa rồi tiến lên đánh lão hổ không cẩn thận làm ra.

Lâm Kiều đau lòng đem chúng nó ngậm lại thành chùm, sau đó đi ra ngoài tìm Dylance.

"Thích không?"

Lâm Kiều gật đầu.

Trong nồi đá phát tán ra mùi hương canh thịt, Lâm Kiều đói bụng, đem bữa ăn Dylance làm cho mình ăn đến sạch sẽ.

Luca vừa mới ngủ, cũng ngửi thấy mùi hương chạy ra, Dylance múc cho hắn đầy một chén.

Nhìn phân lượng, hiển nhiên không chuẩn bị cho Alkin, Lâm Kiều ăn đến càng ngon miệng.

Ăn xong, hắn trở lại trên đệm da thú nghỉ ngơi, nằm ở vị trí cách xa Alkin nhất

Dylance cùng Luca nằm bên cạnh hắn.

Lâm Kiều gối lên cái đuôi của mình phát sầu, kỳ động dục mới qua hai ngày, mấy ngày còn lại phải vượt qua thế nào? Về sau hắn sẽ không thật sự mang thai ấu tể đi?

Tuy rằng tiểu báo tuyết gì đó hẳn là thập phần đáng yêu, nhưng nuôi nấng ấu tể cũng là một phần trách nhiệm rất lớn.

Thôi vây, mang thai là chuyện không thể tránh khỏi, ai bảo hắn là cáo đỏ có điểm sinh sản cấp cao nhất a.

Hắn nhớ rõ điểm giao phối của mình cũng là cao nhất, cho nên, cái thứ hạng cao nhất này rốt cuộc là ý gì? Hôm nay còn chưa sử dụng hệ thống phụ trợ, vừa vặn có thể dò hỏi một chút.

"F716, điểm giao phối là có ý gì?"

"Điểm giao phối, hệ thống thông qua độ sung sướng của ký chủ cùng thú nhân bạn lữ khi hai bên giao phối phán đoán, đầu tiên thể chất ký chủ mẫn cảm, lúc giao phối dễ dàng sinh ra khoái cảm, tiếp theo khoang sinh sản của ký chủ cực kỳ dày đặc dây thần kinh, có thể cảm giác từng nhịp đập rất nhỏ của dương vật đối phương, hơn nữa đối với nhiệt độ cùng bị khuếch trương sinh ra khoái cảm rất mạnh... Nơi sinh sản của ký chủ có nhiều nếp uốn, lực co dãn rất tốt, đem dương vật thú nhân gắt gao bao lấy mút vào, mang đến thể nghiệm giao phối cực hạn... Cơ vòng của hậu huyệt ký chủ chặt chẽ, niêm mạc bên trong dễ dàng phân bố dịch bôi trơn, túi sinh sản của tổ tiên giống cái chưa hoàn toàn thoái hóa, có thể để thú nhân cắm vào trong đó thành kết bắn tinh... Ký chủ có thể đồng thời cùng hai thú nhân giao phối... Căn cứ những điều trên, hệ thống phán định điểm giao phối của ký chủ là cấp S."

Lâm Kiều: "..."

Ha hả, cảm tạ hệ thống đã "Khích lệ", túi sinh sản ở hậu huyệt? Hắn đây là phản tổ đi.

Lượng tin tức quá lớn, Lâm Kiều nằm liệt trên đệm da thú, muốn kêu to với ánh trăng.

Thành kết, hậu huyệt, túi sinh sản, hai thú nhân đồng thời... Đây là muốn làm chết hắn hả? Có thể chửi thề không!

Lâm Kiều ở trong suy yếu cùng buồn bực ngủ mất.

Dylance trong bóng đêm cũng có thể rõ ràng nhìn thấy cáo đỏ bên người, quan sát thấy hô hấp của hắn dần dần bằng phẳng, cẩn thận dùng cái đuôi đem Lâm Kiều cuốn vào trong lòng ngực, bình yên đi vào giấc ngủ.

"Kiều Kiều, ăn cái này đi!"

Trời vừa mới sáng, Luca đã đầy sức sống bắn ra bốn phía xuất hiện trước mặt Lâm Kiều, nhéo đệm thịt ở chân trước của hắn.

Người sau mơ mơ màng màng mở mắt, nhìn thấy Luca xách theo một con thú nhỏ màu xám.

"Cho em ăn cái này!" Luca ngậm thỏ chuột treo lủng lẳng trên đỉnh đầu hắn, "Đây là con mồi anh dùng thỏ nâu đổi với linh miêu, nghe nói cáo thích ăn thỏ chuột nhất!"

Lâm Kiều bò dậy duỗi người, hắn mới không thích ăn loại động vật này, hồ tộc thường ăn là bởi vì chúng nó dễ dàng bắt giữ.

Hắc báo còn dùng thỏ nâu hình thể lớn hơn để đổi, thật là ngốc.

"Anh ăn luôn đi." Lâm Kiều bọc lên da thú, "Em tạm thời không đói bụng."

Luca có chút thất vọng, đem chuột thỏ ném qua một bên, thò qua ôm lấy eo Lâm Kiều.

"Kiều Kiều, anh ngày hôm qua bị ong mật đốt," Luca vén tóc đen trên trán, lộ ra một vết sưng đỏ lớn, "Cũng không kịp tới giao phối với em..."

Nhắc tới cái này Lâm Kiều liền nghĩ tới chuyện hắn bị cưỡng chế thành kết, nếu không phải không chờ được tiểu hắc báo này, có lẽ cũng sẽ không thảm như vậy.

Lâm Kiều nghĩ đến đây, búng một cái lên trán Luca.

"Ô ô, muốn Kiều Kiều hôn hôn," Luca ăn vạ trong lòng ngực Lâm Kiều làm nũng, cố ý dùng mắt lục xinh đẹp cực kỳ đáng thương nhìn chăm chú người sau.

Lâm Kiều bất đắc dĩ, cũng không thể trách hắc báo này, ai biết hắn sẽ xui xẻo bị ong mật đốt như thế.

Hôn một chút có thể, giao phối phải đợi, hiện tại bắp đùi hắn nhũn ra, bước chân phù phiếm.

"Giao phối thì tạm thời không thể." Lâm Kiều hôn lên trán Luca một cái, lại xoa xoa chỗ sưng của hắn, đồng thời tuyên cáo một tin tức xấu.

"Ô! Nhưng mà ngày hôm qua chỉ có anh là chưa giao phối... Muốn giao phối, Kiều Kiều, ô ô..."

"Dừng," Lâm Kiều che lại miệng hắn, "Em nói là tạm thời, nếu động dục bắt đầu, sẽ cho anh giao phối, hiện tại đi săn."

"Grào!" Luca biến thành hắc báo nhảy khỏi lều trại, da thú bên hông rơi xuống tại chỗ.

Lâm Kiều khom lưng đem nó nhặt lên đặt một bên, chuẩn bị đi bờ sông rửa sạch thân thể một chút.

Thời tiết ấm áp, giống cái trong bộ lạc ra ngoài hoạt động rất nhiều, Lâm Kiều rất mỏi mệt, không tính tới chỗ bọn họ chào hỏi, chậm rãi đi đến bờ sông ngồi xổm xuống, vốc nước lên trên mặt, lại cúi thân uống mấy ngụm, đang chuẩn bị rửa sạch hạ thân, nhìn thấy trên mặt nước xuất hiện ảnh ngược cao lớn của Alkin.

"Cho cậu." Alkin mặt không biểu tình đứng đó.

Lâm Kiều mắt lạnh nhìn mật quả trong tay hắn không nhận.

Cơ ngực màu mật của Alkin trong nháy mắt căng chặt, buông đồ vật xoay người rời đi.

Thoạt nhìn lão hổ ác liệt này muốn xin lỗi chuyện ngày hôm qua, nhưng không chịu thật sự nhận sai, một khi đã như vậy, càng có đầy đủ lý do để từ chối giao phối với hắn.

Lâm Kiều rửa sạch cửa vào sưng đỏ, mang theo mật quả trở lại lều trại tiếp tục nghỉ ngơi.

Dylance cùng Luca còn chưa trở về, Lâm Kiều không sức lực cho làm đồ ăn cho bản thân, nằm nghiêng trên da thú.

Một lát sau, đầu to của Alkin từ khe hở của cửa vói vào, ngậm trong miệng một con cá đang liều mạng giãy giụa, đồng tử màu vàng nhìn chằm chằm hắn.

Lâm Kiều xoay người vào trong.

"Ăn cá." Alkin đem cá đặt bên cạnh hắn.

Bọt nước bắn tung tóe lên người có chút lạnh, Lâm Kiều hít sâu một hơi, tận lực sử dụng ngữ khí vững vàng: "Mang đi đi."

Alkin sau một lúc lâu không nhúc nhích, Lâm Kiều bực bội xoay người, nhìn thấy hắn lại thay đổi thành hình thú, đang cúi đầu ngồi xổm trước mặt mình.

"Đi ra ngoài." Lâm Kiều nhấc đuôi cá ném tới trước chân hắn.

Alkin đột nhiên nằm trên mặt đất, lộ ra cái bụng trắng đen giao nhau, móng vuốt lại hai bên co lại, cụp tai, một bộ yếu thế.

Lâm Kiều nhướng mày: "Anh đây là đang xin lỗi tôi?"

Alkin bắt chước Luca, "Meow" một tiếng, nhưng âm sắc trầm thấp tục tằng, thập phần buồn cười.

Lâm Kiều vòng quanh hắn đánh giá một vòng, tuy rằng hình thú của Alkin có loại hấp dẫn của mãnh thú thể hình lớn, nhưng việc xấu của hắn cần phải được nghiêm khắc giáo huấn, Lâm Kiều nỗ lực nhẫn nại xúc động muốn sờ hắn, mở miệng: "Đem cá xử lý rồi hẵng vào."

Alkin dùng cái đuôi nhẹ nhàng đánh vào cẳng chân Lâm Kiều một cái, ngậm cá chạy ra bên ngoài.

Quả nhiên vẫn là một con hổ đáng giận!

-Hết chương 26-

=•◆•==°◇°==¡◆¡==•◇•==.◆.==°◇°=

* Thỏ chuột

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me