TruyenFull.Me

Nu Hoang Ai Cap Hanh Trinh Chinh Phuc Trai Tim Nang

Carol được bà Mura cùng các tỳ nữ ân cần giúp nàng thay vào bộ đồ ngủ dành riêng cho đêm tân hôn. Chiếc y phục ngủ được mặc rất cẩn thận, từng chi tiết đều được chỉnh sửa để tôn lên dáng vẻ mềm mại, yêu kiều của nàng. Nhưng khi nhìn mình trong gương, Carol không khỏi đỏ mặt.

Bộ đồ ngủ bằng lụa mỏng manh, nhẹ tựa sương mai, còn mỏng hơn cả những y phục nàng từng mặc trong đêm tân hôn với Menfuisu. Lớp vải mịn màng ôm sát cơ thể, để lộ những đường cong thanh mảnh và vẻ đẹp tự nhiên của nàng.

Carol e dè quay sang bà Mura, khẽ hỏi:

- Bà Mura, bộ đồ ngủ này... có phải hơi hở hang quá không? Có cái nào kín đáo hơn không ạ?

Bà Mura mỉm cười điềm tĩnh, ánh mắt như một người từng trải:

- Bẩm hoàng tử phi, đây là y phục truyền thống dành cho đêm tân hôn. Y phục này được thiết kế để tôn lên vẻ đẹp quyến rũ và trang nhã của người, khiến hoàng tử cảm thấy hài lòng nhất. Giờ đây, người và hoàng tử đã là vợ chồng, còn ngại ngùng gì nữa? Tin thần đi, khi ngài mặc bộ này, hoàng tử sẽ rất vui lòng.

Carol không biết phải đáp lại thế nào, chỉ cúi đầu, đôi má ửng đỏ. Nàng miễn cưỡng bước đến giường, ngồi chờ Izumin trở về. Không gian yên tĩnh khiến tâm trí nàng trở nên lơ lửng. Ký ức về đêm tân hôn với Menfuisu bất chợt ùa về, làm lòng nàng chợt xao xuyến.

Những hình ảnh hạnh phúc, ngọt ngào, cùng nụ cười của Menfuisu đang ùa về trong tâm trí nàng. Carol mơ hồ cảm nhận niềm đau khi nhớ lại những biến cố đã đẩy nàng đến hiện tại.

- Mình thật không ngờ cuộc đời mình lại trải qua nhiều sóng gió đến thế.

Carol thầm nghĩ, ánh mắt dõi vào khoảng không vô định.

- Từ sinh ly rồi đoàn tụ với Menfuisu, đối mặt với bao nhiêu hiểm nguy, gian truân... Và giờ đây, mình lại bước vào một cuộc hôn nhân mới. Người đàn ông mà mình từng một mực ghét bỏ, từng từ chối đến mức căm ghét, nay lại trở thành chồng mình.

Carol khẽ thở dài, lòng đầy những cảm xúc đan xen.

- Chúng ta đã kết hôn ở Troia, và đêm nay sẽ là đêm tân hôn của cả hai. Nhưng liệu trái tim mình có bao giờ thực sự thuộc về Izumin không?

Bà Mura thấy Carol không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ cúi đầu rời khỏi phòng, để lại nàng trong không gian trầm lặng, đầy những suy tư chồng chất. Carol ngồi trên giường, đôi mắt hướng về phía cửa sổ, nơi ánh trăng nhàn nhạt len lỏi qua rèm che, như muốn soi tỏ những cảm xúc lẫn lộn trong lòng nàng.

Ở bên ngoài thành Troia, Menfuisu cuối cùng cũng đã dẫn quân đến nơi sau nhiều ngày băng qua núi rừng và biển cả. Đôi mắt chàng ánh lên sự kiên định khi nhìn về phía những bức tường thành cao vút.

- Sau bao ngày đường, cuối cùng cũng đến được đây. Ta sắp cứu được nàng rồi, Carol!

Menfuisu quay sang thuộc hạ, giọng nói trầm nhưng đanh thép:

- Hãy chia quân thành hai đội. Một đội theo ta phá thành, đội còn lại tập trung cứu những người trong hoàng tộc Troia, đồng thời tìm tung tích Carol. Bằng mọi giá, phải cứu được hoàng phi của ta!

- Vâng, bệ hạ!

Ra lệnh xong, Menfuisu đứng trên đồi cao, quan sát toàn cảnh thành Troia đang chìm trong ánh sáng mờ ảo của đêm khuya. Những bức tường thành kiên cố và binh sĩ Hitaito tuần tra dày đặc không làm chàng nao núng. Với trí óc sắc bén và sự kiên định, Menfuisu nhanh chóng đưa ra kế hoạch tác chiến chi tiết.

- Theo truyền thuyết, người Troia luôn coi ngựa trắng là thần linh bảo hộ. Chúng ta sẽ dùng niềm tin này để tạo lợi thế. Các ngươi đã bôi sơn trắng lên những con ngựa chưa thuần phục như ta yêu cầu chưa?

Một cận thần nhanh chóng đáp:

- Thưa bệ hạ, mọi thứ đã hoàn tất. Đàn ngựa sơn trắng đã được chuẩn bị và sẵn sàng.

Menfuisu gật đầu, ánh mắt sắc bén hướng về phía cánh quân Hitaito:

- Khi ta ra lệnh, hãy đồng loạt thả đàn ngựa trắng. Chúng sẽ trở thành hiện thân của thần linh trong mắt người Troia và gây ra sự hỗn loạn trong hàng ngũ Hitaito. Lúc đó, chúng ta sẽ tấn công từ nhiều phía, giảm thiểu tối đa thương vong cho quân ta.

Một thuộc hạ cúi người, không giấu nổi sự thán phục:

- Kế hoạch này thật sáng suốt, thưa bệ hạ. Ngài luôn nghĩ ra những cách tác chiến tuyệt diệu, vừa hiệu quả, vừa bảo toàn lực lượng.

Menfuisu khẽ nhếch môi, ánh mắt lấp lánh sự quyết tâm:

- Ta không cho phép bất kỳ sai sót nào. Carol đang chờ ta, và ta nhất định phải đưa nàng trở về.

Hoàng tử Izumin vui vẻ rời khỏi phòng, ra ngoài tiếp đón khách khứa. Trong không khí sôi động của yến tiệc, khi vừa nhìn thấy chàng, hoàng hậu lập tức gọi lại. Ánh mắt bà chất chứa nhiều trăn trở và thắc mắc:

- Izumin, ta có chuyện muốn hỏi. Carol thật sự muốn cưới con làm chồng sao?

Izumin dừng bước, hơi thở dài đầy nặng nề. Chàng đáp bằng giọng điệu nhẹ nhàng nhưng không giấu được nỗi trăn trở trong lòng:

- Thưa mẫu hậu, nàng chưa thực sự yêu nhi thần. Hôn lễ này, nàng còn nhiều băn khoăn. Nhưng dù thế nào, nàng cũng không phản đối hay từ chối.

Hoàng hậu khẽ nhíu mày, ánh mắt lo lắng:

- Ta biết Carol vẫn yêu Pharaoh Menfuisu rất nhiều. Tình yêu ấy sâu đậm như một lời nguyền khắc ghi vào tim cô ấy. Liệu cô ấy có thật sự chấp nhận con? Liệu hôn nhân này sẽ mang lại hạnh phúc cho con không?

Izumin lặng người, đôi mắt hướng về khoảng không xa xăm như đang tìm kiếm một câu trả lời từ chính mình. Sau một lúc, chàng quay lại, ánh mắt tràn đầy sự kiên định:

- Mẫu hậu, nhi thần biết rằng hôn nhân này không được xây dựng trên tình yêu từ hai phía. Chỉ có mình con, tự đa tình, tự lừa dối bản thân. Nhưng... con yêu nàng hơn mọi thứ trên đời này.

Giọng nói của chàng trở nên mạnh mẽ hơn, như một lời thề với chính trái tim mình:

- Con đã quyết định, đời này kiếp này chỉ lấy mỗi nàng, yêu mỗi nàng. Và dù thế nào, nhất định con phải giữ nàng ở bên cạnh, chiếm nàng về cho riêng mình bằng được. Carol thông minh, tài trí, kiên cường, không sợ cường quyền. Nàng trong sáng, ngây thơ, lại đầy lòng nhân hậu. Tất cả những điều ấy... đều là mẫu người lý tưởng mà con hằng mơ ước.

Hoàng hậu nhìn con trai mình, lòng bà tràn ngập nỗi lo. Bà biết tình yêu của Izumin dành cho Carol là chân thành, sâu sắc, nhưng liệu nó có đủ để thắng được định mệnh, hay sẽ chỉ là nguồn cơn của đau khổ?

- Con trai, ta chỉ mong rằng, trái tim cô ấy sẽ một ngày nào đó rung động vì con. Nhưng nếu không, liệu con có đủ sức để đối mặt với sự thật ấy không?

Izumin không trả lời ngay, chỉ cúi đầu cung kính:

- Mẫu hậu, dù phải đánh đổi tất cả, nhi thần cũng sẽ làm nàng yêu nhi thần. Dù là ép buộc hay chờ đợi, nhi thần sẽ không từ bỏ.

Trong lúc hoàng tử Izumin đang ở ngoài yến tiệc, một sự việc bất ngờ đã xảy ra. Tiếng động lạ vang lên trong tẩm cung của Carol. Trước khi nàng kịp hiểu chuyện gì, những người hầu xung quanh đều bị đánh ngất. Một nhóm nữ chiến binh với trang phục dũng mãnh của Amazon bất ngờ xuất hiện. Người dẫn đầu chính là nữ hoàng Amazon, ánh mắt sắc bén đầy uy nghiêm.

- Trong đây ai là cô dâu của hoàng tử Izumin? Mau theo chúng tôi làm con tin! Yên tâm, ta không làm hại cô. Chỉ cần cô ngoan ngoãn, khi em gái ta được cứu trở về, ta sẽ thả cô đi ngay. Ta không có ác ý, chỉ muốn cứu em gái mình.

Carol kinh ngạc nhìn nữ hoàng, nhưng ngay sau đó, một tia sáng nhận ra vụt qua đôi mắt nàng. Nàng bước lên, cẩn thận nhìn người trước mặt rồi vội reo lên:

- Nữ hoàng Amazon! Là chị sao? Không ngờ em có gặp được chị ở đây. Lần trước em muốn làm quen với chị, nhưng lúc đó hỗn loạn quá, em bị đau chân nên không thể quay lại tìm chị. Khi quay lại thì chị đã đi rồi.

Nghe vậy, nữ hoàng Amazon thoáng sửng sốt. Cô nhìn kỹ Carol, đôi mắt thoáng chút ngỡ ngàng.

- Hoàng phi Carol? Em là vợ của Pharaoh Menfuisu sao? Ta không ngờ lại gặp em ở đây! Nhưng... tại sao em lại là cô dâu của hoàng tử Izumin Hitaito? Xém chút nữa ta đã bắt nhầm người và gây ra sai lầm lớn rồi.

Carol cúi đầu, giọng nói tràn đầy bất lực:

- Chuyện rất dài dòng. Nói ngắn gọn thì em bị ép cưới. Nhưng cũng không hẳn là ép... Em muốn thoát khỏi cuộc hôn nhân này, nhưng Izumin canh gác quá kỹ. Hơn nữa, em không muốn làm chàng tổn thương... em nợ chàng ấy.

Nữ hoàng Amazon lắc đầu, đôi mắt thoáng chút đồng cảm:

- Đúng là chuyện của em rắc rối thật. Ban đầu, ta định bắt cô dâu của Izumin làm con tin để đổi lấy em gái mình. Nhưng giờ biết cô dâu đó là em, ta không thể làm vậy. Ta sẽ tìm cách khác để cứu em gái ta.

Carol nắm lấy tay nữ hoàng, ánh mắt sáng lên sự kiên định:

- Nếu em có thể giúp chị cứu em gái, em sẵn lòng làm bất cứ điều gì.

Nữ hoàng Amazon mỉm cười nhẹ, rồi vỗ vai Carol:

- Cảm ơn em. Nhưng giờ đã muộn, ta không thể ở đây lâu hơn nữa. Izumin sẽ sớm quay lại, nếu bị phát hiện thì cả hai chúng ta đều gặp rắc rối. Nhưng trước khi đi, ta muốn nói với em một điều quan trọng.

Carol nhìn nữ hoàng, chờ đợi.

- Ở sau phòng tân hôn này có một đường hầm bí mật dẫn ra ngoài. Nếu em muốn trốn thoát, đó sẽ là con đường duy nhất. Quân đội Minoa đang tiến đến gần. Họ sẽ cứu em, chắc chắn là thế.

Carol ngỡ ngàng, nhìn nữ hoàng với ánh mắt biết ơn:

- Cảm ơn chị đã nói điều này với em...

Nữ hoàng Amazon khẽ mỉm cười, ánh mắt chứa đựng tình cảm chân thành:

- Em không cần cảm ơn ta. Ngay từ lần đầu gặp em, ta đã rất quý mến em rổi. Nếu có cơ hội, ta mong được coi em như em gái.

Carol xúc động, mắt rưng rưng:

- Thật sao? Em rất vui khi nghe điều này.

Nữ hoàng gật đầu, lấy ra một vật nhỏ đặt vào tay Carol:

- Đây là món quà ta tặng em. Nếu một ngày nào đó em đến vương quốc của ta, em sẽ được đối đãi như một vị khách quý.

Carol nắm chặt món quà, lòng tràn đầy cảm kích:

- Vâng, em hứa sẽ đến thăm vương quốc của chị khi có cơ hội.

Nữ hoàng Amazon mỉm cười lần cuối, rồi nhanh chóng biến mất vào bóng tối, để lại Carol đứng trong phòng, lòng đầy những cảm xúc lẫn lộn.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me