Nu Phu Ta Ac Tu Trong Ban Chat Hieu Chua
Hiện tại đã vào thu, thời tiết khô lạnh báo hiệu một mùa đông sắp tới không dễ chịu. Trầm Hạo cầm áo phủ lên người Diệu, cùng cô đứng trên ban công. Hoa Kỉ ở dưới cầm hộp canh nóng nhìn lên, đôi mắt phủ một tầng lạnh lẽo. Họ đã về căn cứ quân bộ được hai ngày. Trầm Hạo nửa tháng trước ra ngoài tìm dược phẩm, đem cô gái này về, im lặng với tất cả các câu hỏi, chỉ nói mình tên Diệu. Diệu không phải kiểu người nói nhiều, biểu tình cũng rất lãnh đạm. Nói Diệu xinh đẹp thì quá miễn cưỡng, cô rất gầy, dáng vẻ nhợt nhạt nhưng không tỏ ra yếu đuối. Diệu có dị năng hệ tinh thần rất kì lạ, có thể cảm nhận được chính xác vị trí và cấp bậc của tang thi trong một phạm vi nhất định. Trầm Hạo là người lên chiến lược, lúc nguy cấp Hoa Kỉ chỉ có thể trốn phía sau, Diệu lại có thể ở cạnh hỗ trợ hắn kháng địch, quan hệ của hắn và Diệu trở nên thân thiết khá nhanh. Với Trầm Hạo, Hoa Kỉ là mối tình đầu, là người con gái hắn thật lòng yêu thích. Hắn chưa thể hoàn toàn quên hết về cô nhưng hắn cũng thích Diệu. Hoa Kỉ mà hắn thích thiện lương tốt đẹp, không phải cô gái chiêu trò thấp kém, một dạ hai lòng hiện tại. Có lẽ hắn sẽ không quên được nàng công chúa ngây thơ lần đầu gặp trong tiệc mừng thọ của lão thái gia, nhưng hình ảnh đó rồi sẽ phai nhạt đi, hắn sẽ chấp nhận sự thật rằng Hoa Kỉ đã không còn xứng đáng với tình yêu của hắn. Diệu bước vào trong cuộc đời của Trầm Hạo là một biến số bất ngờ. Cô thông minh, bình tĩnh, có năng lực phán đoán mạnh mẽ, cô là một người con gái xuất sắc, bản lĩnh. Trầm Hạo đối với cô, bắt đầu từ thường thức, trở thành cảm phục, ái mộ. Chậm chạp nhưng bền chặt. Hoa Kỉ nhìn hai người trên ban công, ném hộp canh vào góc đường, xoay người rời khỏi. Mấy ngày qua cô bị stress rất nghiêm trọng.
Vật tư trong không gian của cô một đường nhặt nhạnh, vận khí không tệ, để dành cũng được kha khá. Tuy nhiên rõ ràng nó chỉ là con số chẳng thấm vào đâu so với trong nguyên tác, cô không thể đóng góp nhiều, ở căn cứ Quân bộ tất nhiên chỉ có thể làm một tổ trưởng nho nhỏ trong bộ hậu cần. Tuy được Yến Trương hỗ trợ nhiều, lại có Dương Tử Âu và Vũ Hải che trở xong cô vẫn không cảm thấy hài lòng, đặc biệt là khi nhìn thấy Ân Nhật Nhật. Ân Nhật Nhật vị trí ngang hàng với trưởng bối đám Trầm Hạo, cô xa xa không với tới. Ở nhà cha cô còn hạch sách đủ kiểu, bóng gió so sánh này nọ, hôm trước đi tìm Ân mẫu bị người ta cản ở ngoài, trở về còn hằn học với cô. Chris có dị năng trị liệu cấp 4, hơn cô tới hai cấp, thành ra cái gì 'ánh sáng nhân loại' trong nguyên tác tất nhiên sẽ không rơi lên người cô. Đám nam chủ còn bận tiếp nhận công việc của gia tộc, trong đội hậu cần bị người ta âm thầm ngáng chân cũng không biết đi đâu khóc, Hoa Kỉ cả người đều mệt mỏi. Trở lại căn phòng nhỏ trong kí túc xá của đội hậu cần, Hoa Kỉ đóng kín hết cửa, đi vào không gian tắm rửa. Ngâm mình trong hồ nước, lòng cô lắng đầy những cảm xúc tiêu cực. Tắm rửa sạch sẽ, tâm trạng vẫn không tốt lên chút nào. Hoa Kỉ thay một bộ đồ mộc mạc, nhín hơi cũ một chút, đi xuống khu làm việc của tổ hậu cần. Cấp trên trực tiếp của cô là một thủy hệ dị năng giả cấp một, tên Lương Hân, đặc biệt thích Yến Trương, trong truyện nói Lương Hân tính tình kiêu ngạo, trong tình yêu lại rất khờ, cái gì cũng thầm thầm lặng lặng làm, một lời cũng không nói, hi sinh nhiều, tổn thương càng nhiều. Đối với Lương Hân, Hoa Kỉ không ghét, chỉ là hơi coi thường cô ngốc nghếch, chỉ vì một câu nhờ vả của Yến Trương, Lương Hân đối với Hoa Kỉ thật sự là chỉ kém cho ăn không ngồi rồi. Ở trong đội hậu cần lại không ngừng nâng đỡ, cản trở mấy nữ nhân không biết tốt xấu ngáng chân Hoa Kỉ, không có công cũng có lao thế mà chưa bao giờ kể cho Yến Trương, vẫn là một người trong suốt. Vào khu làm việc, Hoa Kỉ liền đi vào vị trí của mình, cầm sổ đánh dấu hàng hóa, phân chia tích phân cho các đoàn săn trong căn cứ quân bộ. Hôm nay nếu không vì có Trung Ương của căn cứ Quân bộ tới giới thiệu hoạt động cho các thủ lĩnh căn cứ trong Liên minh Trung bộ. Hoa Kỉ siết chặt cây bút trong tay. Trong nguyên tác, vị trí dị năng giả trị liệu duy nhất của cô rất quan trọng, cũng là một trong những người được tiếp đón. Thế nhưng hiện tại, căn cứ Hiên Lãng có một trị liệu dị năng giả cấp 3, dị năng còn hiệu quả đặc thù rất lớn, chữa trị trên diện rộng, cùng với đó là việc Ân Nhật Nhật nghiên cứu thuốc hỗ trợ cực kỳ thuận tiện, hiệu quả lại mạnh, chút khả năng của Hoa Kỉ không có đất dụng võ. Rất nhanh, đoàn lãnh đạo đã tới, mọi người im lặng và nghiêm túc hẳn lên.
Hoa Kỉ vừa ghi chép vừa liếc nhìn đoàn người, cây bút trong tay chợt khựng lại.
------------------------------------------------------Yan rất chăm, follow động viên nha~~~~~~~~~~~😊😊😊
Vật tư trong không gian của cô một đường nhặt nhạnh, vận khí không tệ, để dành cũng được kha khá. Tuy nhiên rõ ràng nó chỉ là con số chẳng thấm vào đâu so với trong nguyên tác, cô không thể đóng góp nhiều, ở căn cứ Quân bộ tất nhiên chỉ có thể làm một tổ trưởng nho nhỏ trong bộ hậu cần. Tuy được Yến Trương hỗ trợ nhiều, lại có Dương Tử Âu và Vũ Hải che trở xong cô vẫn không cảm thấy hài lòng, đặc biệt là khi nhìn thấy Ân Nhật Nhật. Ân Nhật Nhật vị trí ngang hàng với trưởng bối đám Trầm Hạo, cô xa xa không với tới. Ở nhà cha cô còn hạch sách đủ kiểu, bóng gió so sánh này nọ, hôm trước đi tìm Ân mẫu bị người ta cản ở ngoài, trở về còn hằn học với cô. Chris có dị năng trị liệu cấp 4, hơn cô tới hai cấp, thành ra cái gì 'ánh sáng nhân loại' trong nguyên tác tất nhiên sẽ không rơi lên người cô. Đám nam chủ còn bận tiếp nhận công việc của gia tộc, trong đội hậu cần bị người ta âm thầm ngáng chân cũng không biết đi đâu khóc, Hoa Kỉ cả người đều mệt mỏi. Trở lại căn phòng nhỏ trong kí túc xá của đội hậu cần, Hoa Kỉ đóng kín hết cửa, đi vào không gian tắm rửa. Ngâm mình trong hồ nước, lòng cô lắng đầy những cảm xúc tiêu cực. Tắm rửa sạch sẽ, tâm trạng vẫn không tốt lên chút nào. Hoa Kỉ thay một bộ đồ mộc mạc, nhín hơi cũ một chút, đi xuống khu làm việc của tổ hậu cần. Cấp trên trực tiếp của cô là một thủy hệ dị năng giả cấp một, tên Lương Hân, đặc biệt thích Yến Trương, trong truyện nói Lương Hân tính tình kiêu ngạo, trong tình yêu lại rất khờ, cái gì cũng thầm thầm lặng lặng làm, một lời cũng không nói, hi sinh nhiều, tổn thương càng nhiều. Đối với Lương Hân, Hoa Kỉ không ghét, chỉ là hơi coi thường cô ngốc nghếch, chỉ vì một câu nhờ vả của Yến Trương, Lương Hân đối với Hoa Kỉ thật sự là chỉ kém cho ăn không ngồi rồi. Ở trong đội hậu cần lại không ngừng nâng đỡ, cản trở mấy nữ nhân không biết tốt xấu ngáng chân Hoa Kỉ, không có công cũng có lao thế mà chưa bao giờ kể cho Yến Trương, vẫn là một người trong suốt. Vào khu làm việc, Hoa Kỉ liền đi vào vị trí của mình, cầm sổ đánh dấu hàng hóa, phân chia tích phân cho các đoàn săn trong căn cứ quân bộ. Hôm nay nếu không vì có Trung Ương của căn cứ Quân bộ tới giới thiệu hoạt động cho các thủ lĩnh căn cứ trong Liên minh Trung bộ. Hoa Kỉ siết chặt cây bút trong tay. Trong nguyên tác, vị trí dị năng giả trị liệu duy nhất của cô rất quan trọng, cũng là một trong những người được tiếp đón. Thế nhưng hiện tại, căn cứ Hiên Lãng có một trị liệu dị năng giả cấp 3, dị năng còn hiệu quả đặc thù rất lớn, chữa trị trên diện rộng, cùng với đó là việc Ân Nhật Nhật nghiên cứu thuốc hỗ trợ cực kỳ thuận tiện, hiệu quả lại mạnh, chút khả năng của Hoa Kỉ không có đất dụng võ. Rất nhanh, đoàn lãnh đạo đã tới, mọi người im lặng và nghiêm túc hẳn lên.
Hoa Kỉ vừa ghi chép vừa liếc nhìn đoàn người, cây bút trong tay chợt khựng lại.
------------------------------------------------------Yan rất chăm, follow động viên nha~~~~~~~~~~~😊😊😊
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me