Nuthends Can Bang Phuong Trinh Hoa Hoc
Ngày mai là hội trại diễn ra rồi.Đó sẽ là lúc Han Wangho bày tỏ lòng mình đến người hắn thầm thương bấy lâu,Son Siwoo. Những suy nghĩ rối bời cứ khiến hắn trằn trọc mãi. Không biết em có đồng ý không,em có nhớ ra hắn không,em sẽ nghĩ gì.Mãi đến 2 giờ sáng Wangho mới ngủ được. 8 giờ đã phải có mặt tại trường sắp xếp đồ đạc,dựng rạp,lều khiến hắn nghĩ thôi đã vô cùng mệt mỏi,mà thôi kệ,gặp em là được.7 giờ 30 phút sáng, Park Dohyeon phi con chiến mã đến trước cửa nhà Wangho để chở người anh "yêu quý" của mình đi."Anh cầm đủ đồ chưa vậy""Rồi,mà mày sao đéo đem gì hết thế kia""Em nhắn rồi mà..em không biết mua không biết nấu. Ai mua gì em ăn đó rồi trả tiền""Dcm sao mày không nói sớm để tao chơi với mày hả thằng vô dụng""Ê"Tuy chửi là vậy nhưng Wangho vẫn leo lên xe cho em nó chở. Đi được nửa đường bỗng 2 người thấy gì đó hơi sai. Nhìn xuống dưới đã thấy bánh sau của xe bị lủng,xẹp từ khi nào."Chết mẹ,quanh đây đâu có chỗ sửa xe""Sao bình thường em đi không sao mà chở anh cái có sao vậy trời""Nói tiếng nữa nhịn"Đang phân vân không biết làm gì,bỗng Wangho thấy đằng xa kia là Yoo Hwanjoong đang đứng trả giá cá,đứng kế bên còn có Kim Geonwoo tay xách nách mang. Tuyệt vời!"Ê,Hwanjoong ahhh,anh mày bên đây""Anh Wangho""Bị gì mà đứng đó với anh Dohyeon vậy anh""Anh Wangho nặng quá đè lủng bánh xe"Nghe Park Dohyeon la làng như vậy khiến ai cũng quay lại nhìn. Lườm con rắn kia 1 cái,hắn vẫy tay gọi Geonwoo dắt xe qua,theo sau là Hwanjoong cầm cá."Anh mày bị lủng bánh xe rồi""Rồi sao""Thì giúp anh đi,chứ mày để anh lại thì đói""Anh đói chứ em có đói đâu,đỡ được 2 miệng ăn nữa Geonwoo nhỉ""Để em ăn phần sữa chua đá bào của anh cho""Nín đi""Ông không đem gì còn láo"Đừng tranh cãi 1 hồi,8 giờ mẹ rồi còn đâu,trễ là toi với mấy đứa kia."Thằng Geonwoo chạy xe rồi thò chân sang đẩy giúp tụi anh đi""Hoi bé sợ lắm""Cái thây mày to nhất đám mà sợ ai""Lỡ công an bắt thì sao"Thì để thằng đẩy lại,còn phải hỏi,nhỉ?8 giờ 18 phút,bộ tứ bá đạo cũng đã vào được trường,may thay giáo viên cũng chỉ mới phát lều với vài vật dụng cần thiết.Nhìn quanh,Park Dohyeon thấy Park Jaehyuk đang đứng tần ngần ôm bộ lều to khủng khiếp dành cho 8 người liền kêu 3 người kia chạy tới."Tao tưởng bây không tới luôn rồi""Siwoo đâu""Vừa tới đã hỏi,đang cãi lộn với con kia kìa"Nói rồi,cả đám quay sang chỗ Jaehyuk chỉ. Là Siwoo đang cãi nhau với 1 đám con gái. Đứng sau còn có Jihoon và Jinseong dẩu mỏ lên chêm vào."Mày xô tao đổ hết đồ mà đéo biết xin lỗi còn đứng vêu mỏ lên cãi cùn""Mày đéo biết né còn nói""Chứ không phải bạn tao đang đứng mày cười giỡn té vô người nó hả""Mày nghĩ tao cố ý chắc""Vậy chị cũng phải xin lỗi anh tôi,đứng la làng làm như mình đúng lắm"-=-=-=-=-Nghe hoài chẳng hiểu gì,Hwanjoong phải tò mò hỏi Jaehyuk."Tao đi lấy lều nên không biết đầu đuôi. Nghe bạn kia nói con váy hồng giỡn với đám bạn hăng quá xô té Siwoo đang ôm hộp thịt nướng,cái thịt đổ hết,con kia không xin lỗi mà còn bắt Siwoo đền cho nó nữa""Đụ má mất dạy vậy,hay mình ra cứu anh Siwoo đi anh""Mày ra còn mang tiếng mình nữa á Geonwoo,để anh"Nhìn đống thịt đã được ướp gia vị đổ hết xuống sân,Wangho nhói lòng cực kì. Hắn biết đó là cả công sức,tấm lòng của em muốn gửi đến mọi người. Em đã đăng hình locket từ lúc sớm dậy đi chọn thịt tươi ngon,đến kì công ngồi rửa,nghiên cứu nước xốt. Dù biết cãi nhau với con gái là không hay,nhưng hắn nhất định phải đòi lại công bằng cho em.Bước tới đã thấy Jihoon với Jinseong định lao vào ẩu đả rồi nên hắn phải cản lại. Cái tướng 1m69,9 phải cản 2 thằng 1m8x nhìn thôi là đã thấy hài rồi,nhưng hắn đành nhịn nhục vì em yêu."Tụi mày làm gì bạn tao đấy""Wangho,cậu nhìn xem,cậu ta làm bẩn váy tớ còn không chịu đền"Chưa kịp để Siwoo lên tiếng,Joo Najin đã chen vào họng em mà thanh minh."Tao không sai,tin hay không tuỳ mày""Giờ muốn biết ai đúng ai sai thì trường có camera,cứ vô phòng giám thị mà xem lại"Nghe tới camera và phòng giám thị,mặt Najin tái xanh,lắp bắp"Kh-không,phòng giám thị làm gì? B-bằng chứng rành rành cậu ta làm dơ váy tớ đây,nó có giá 500k won lận đó""Có ai hỏi không mà bà chị trả lời""Đúng rồi,xàm lồn thị ngậm mồm lại,muốn đền thì coi cam. Lúc đó ai đúng ai sai,ai đền cho ai khắc biết"Mặt Joo Najin đỏ lự,giận phừng phừng kéo đám bạn rời đi,còn không quên đạp lên đống thịt kia.Wangho thở dài,quay sang Siwoo đã thấy mắt em đỏ hoe từ bao giờ,trông ấm ức cực kì."Siwoo à...không sao đâu,nay tao có mang hờ mì gói mà,tụi mình ăn mì với kimbap,gà nướng cũng được rồi""Anh Siwoo đừng lo,nãy em có mua thêm cá,mua nhiều lắm""Em tặng anh phần sữa chua đá bào của em nhé,anh ăn hết cả thùng cũng được""Siwoo đừng buồn mà"Nghe mọi người an ủi vậy,Siwoo cố gắng nước hết nước mắt vào trong. Em ấm ức lắm. Đó là công sức mà em dậy sớm,là tình cảm em muốn gửi tới mọi (Wangho) người. Vậy mà chỉ vì cô ta mà những thứ đó tan tành đổ bể.Wangho thấy em như vậy thì xót lắm,hắn chẳng biết nói lời ngon ngọt ,chỉ lẳng lặng ôm em vào lòng,vỗ về để người thương nín khóc. Hành động này dường như phá vỡ tuyến phòng bị cuối cùng của em,em ôm chặt Wangho,nấc lên từng cơn.Sau khi Siwoo nín khóc, cả 8 người cùng nhau thu dọn bãi chiến trường không phải do mình gây nên. Geonwoo và Dohyeon có vẻ tiếc nuối lắm khi không được thử mỹ vị nhân gian (được nghe đồn từ màm keo)."Lần sau có dịp thì anh sẽ làm cho 2 đứa nhé""Dạ,em cảm ơn anh Siwoo"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me