TruyenFull.Me

Nuthong Redemancy



Hậu trường sân khấu luôn ồn, nhưng hôm nay mọi thứ dường như ồn hơn thường lệ. Nhân viên chạy qua lại. Stylist chỉnh trang phục cho từng thành viên, trong khi quản lý lướt điện thoại lia lịa, miệng vẫn gọi với vào tai nghe.

Tuy vậy, nhóm LYKN lại không quá căng thẳng. Ai nấy đều tập trung, nhưng giữ được tâm lý ổn định. William đang khởi động giọng. Lego nhảy nhót một mình ở góc trái. Tui đứng sau cánh gà chỉnh lại tai nghe và micro.

Nut thì vừa được chỉnh lại tóc xong, đang nhìn quanh tìm người quen thuộc.
"Hong đâu rồi?" Nut hỏi lớn.
"Bên phía kỹ thuật, chắc đang test in-ear," William đáp mà không quay đầu.
Nut gật, nhưng trong lòng hơi lăn tăn. Cậu nhích ra khỏi hàng, đi vòng qua phía sau sân khấu.

Hong đứng đó, tay vẫn giữ chiếc tai nghe một bên, vẻ mặt không thoải mái. Kỹ thuật viên đứng kế bên đang giải thích gì đó, nhưng Hong chỉ gật gù, không phản ứng nhiều.
Nut đến gần. "Sao rồi, Tee?"
"Tai phải không có tiếng," Hong nói ngắn gọn.
"Đổi tai khác chưa?"
"Rồi, vẫn không nghe được."
Nut liếc qua người kỹ thuật. Anh kia lắc đầu, "Dây bên tai phải có vẻ chập chờn, đổi tai hai lần rồi vẫn không ổn định. Không biết có kịp xử lý không."
"Thời gian còn bao lâu?" Nut hỏi.
"Bảy phút," người kia đáp, rồi vội vàng quay lưng chạy đi tìm thiết bị dự phòng.
Nut nhìn Hong. Cậu đang đứng im, tay vẫn nắm tai nghe, ánh mắt không rõ là bực hay căng thẳng.
"Mày lo à?" Nut hỏi, giọng không to không nhỏ.
Hong không trả lời. Một lát sau mới nói: "Mày nghĩ tao không lo à?"
Nut thở ra một cái. "Vậy mày đừng đứng im kiểu đó. Có gì nói đi."
"Có gì đâu để nói."
"Than thở cũng được vậy" Nut bước lại gần, "Cả nhóm đang chờ, mày mà cứng người là bung hết đội hình đó. Có gì thì nói tao."
Hong vẫn im. Một bên tai nghe vẫn đeo, bên kia lỏng lẻo trên vai.
Nut lặng một nhịp, rồi hạ giọng: "Tee, mày không phải làm một mình. Không phải chỉ có mày thấy áp lực."
Hong ngước mắt nhìn Nut, lần này có vẻ thả lỏng hơn một chút. Cậu khẽ gật đầu, nhỏ giọng: "Biết rồi."
Người kỹ thuật quay lại, đưa một bộ in-ear mới. "Dùng thử cái này xem sao."
Hong tháo tai cũ ra, thay nhanh tai mới, rồi gật nhẹ. "Có tiếng rồi."
"Ổn không?" Nut hỏi.
"Ổn," Hong đáp. "Cảm ơn."
Nut khẽ cười, vỗ nhẹ vào lưng Hong một cái. "Lên sân khấu mà còn đứng yên kiểu robot là tao đạp mày ngã đó."
"Thử đi."
"Ờ. Tao dám đấy."

Cả hai quay trở lại vị trí đứng đợi ở cánh gà. Đèn sân khấu hạ xuống, tiếng MC vang lên từ phía trong.
"Kế tiếp là màn biểu diễn được chờ đợi nhất tối nay... nhóm LYKN với sân khấu ra mắt First Sight!"

Tiếng cổ vũ vang lên như sóng tràn. Nut siết chặt tay, liếc sang bên phải – Hong cũng đang nhìn phía trước, mặt bình tĩnh hơn nhiều. Cậu vẫn ít nói, nhưng ánh mắt đã khác. Tập trung và tỉnh táo.
Khi đèn vàng hắt xuống sàn sân khấu, năm người bước ra giữa tiếng reo hò cuồng nhiệt. Nhịp nhạc đầu tiên vang lên.

Mọi thứ không hoàn hảo. Có một chỗ William vào hơi sớm. Lego trượt chân nhẹ đoạn đầu. Nhưng Hong – người lúc nãy còn không nghe được in-ear – lại xử lý mượt mà. Ánh mắt cậu dứt khoát, từng động tác rap đều vừa đủ, ánh nhìn camera chuẩn từng góc.

Và ở đoạn cuối, khi nhóm đồng loạt quay sang trái để thực hiện ending pose, ánh mắt Hong dừng lại rất khẽ – nơi Nut đang đứng cạnh.
Nut bắt được khoảnh khắc đó. Không có lời nào, không có nụ cười. Nhưng ánh nhìn ấy – lần đầu tiên – không hẳn là trống rỗng.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me