TruyenFull.Me

O Vo Han Luu Luyen Tong Duong My Nhan Npc Edit

---

【 Thật sự là phá cửa mà ra luôn rồi. 】

【 Thậm chí còn kiểu hủy thi diệt tích, không để lại dấu vết luôn đó chời. 】

【 Hảo hảo hảo, nhìn hai ngày nay tui cứ tưởng Cố ca bị đoạt xác, nay thì tìm lại được cảm giác quen thuộc rồi. 】

【 Á á á! Bảo bối bên kia phát sóng lại rồi kìa! 】

Lúc Thời Từ nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, cậu liền hiểu ý, chọn một bộ quần áo mình thấy thích nhất rồi thay vào.

Vì đang thay đồ, có yếu tố riêng tư nên phòng phát sóng trực tiếp tự động đóng.

Chờ cậu thay xong, phòng phát sóng lại mở, cánh cửa vốn không thể mở ra kia cũng chịu mở.

Vừa mở cửa ra, Thời Từ liền thấy Cố Xích Phong đang đứng đợi bên ngoài.

Cố Xích Phong vốn đứng đến có chút mất kiên nhẫn, vừa nghe có tiếng động quay đầu lại, liếc mắt một cái đã nhìn thấy Thời Từ trong dáng vẻ mới, ánh mắt trầm xuống đôi chút.

Từ trước tới nay, Thời Từ luôn mặc đồ đơn giản với tông màu thuần khiết và kiểu dáng thoải mái. Nhưng lần này do chủ đề hẹn hò ở vườn bách thú, hệ thống đã cung cấp những bộ trang phục được thiết kế có gu hơn hẳn.

Thời Từ vẫn chọn đồ tông trắng, kết hợp với áo choàng kaki và vài phụ kiện nhỏ đồng điệu. Cả người cậu như một quả bạch nhãn mát lạnh.

Trên đầu còn đội mũ lưỡi trai theo chủ đề động vật, đỉnh mũ có một quả cam nho nhỏ trông cực kỳ bắt mắt.

Cánh tay trắng trẻo cùng đôi chân thon dài lộ ra dưới ánh nắng, trắng đến mức phản quang.

Thời Từ đang bôi kem chống nắng, động tác chẳng nhẹ nhàng chút nào, chỗ bôi qua còn bị chà đến đỏ lên.

Rõ ràng cậu không dùng sức, làn da lại quá mẫn cảm.

Thân thể của Thời Từ đúng kiểu gầy nhỏ nhưng không mảnh khảnh, còn hơi có chút mềm mại.

Giống như một trái cây hồng nhạt chín mọng, chỉ cần chạm nhẹ đã muốn bật nước ra ngoài.

Dù nói thế nào thì —— thật sự đáng yêu quá mức.

Ừm, nghĩ lại… như vậy cũng không phải không được.

Làn đạn lập tức ngoan ngoãn lại liền:

【 Cái eo này của Từ Bảo, ngươi dám mặc áo choàng hả? 】

【 Trời ơi chân gì đâu mà dài thẳng đuột vậy đó… 】

【 Tui tự nguyện bị điếu thành miệng cá chép luôn… 】

【 Phòng thay đồ có gì là VIP không thể xem chớ! 】

【 Không sao hết, Nữ Oa chỉ cần nhặt đất nặn ra tui thôi cũng đủ rồi. 】

【 Thứ nhất, tui không phải trai ngoan. Thứ hai, tui quên rồi. Thứ ba, tui không phải trai thẳng. 】

Thời Từ thấy Cố Xích Phong vẫn mặc bộ đồ cũ, không nhịn được hỏi: “Ủa? Ngươi làm cách nào ra khỏi phòng vậy?”

Cố Xích Phong né tránh ánh mắt cậu, cổ họng khẽ động khi trả lời: “…Cứ vậy mà đi ra thôi.”

Nói xong hắn mới nhận ra mình nói hố, bèn cười khẩy một tiếng: “Chậc, hoạt động khó nhất cũng chỉ tới mức này, chẳng cản được ta.”

Hắn liếc mắt nhìn Thời Từ đã thay đồ xong, lẩm bẩm: “Đợi ta đi thay cái đồ.”

Ra được rồi nhưng vẫn phải quay lại thay, nghe nó tức không?

---

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me