"Nói đúng hơn, đây chỉ là cái xác không hồn của thực thể này, nó là Chakra khởi nguyên, là hình thái đầu tiên, được người đời sau gọi là Thập Vĩ."Madara chậm rãi ngẩng đầu. Con ngươi tím nhạt giúp hắn dựng nên lớp nguỵ trang hoàn hảo, vô tâm vô tình."Nhưng thập vĩ không phải vũ khí, cũng không phải thần linh, mà là thuốc dẫn kết nối con người và ảo vọng. Là chiếc chìa khóa mở ra cánh cửa bên kia thực tại, là chốn về lý tưởng của mỗi sinh linh."Hai đầu mày Kakashi gần như dính chặt vào nhau.Cái gì là thuốc dẫn kết nối con người và ảo vọng?Cái gì là cánh cửa phía bên kia thực tại? Nếu đúng như lời Uchiha Madara, một sinh vật quy tụ Chakra của chín vĩ thú, thứ sức mạnh kinh khủng như vậy, nếu không phải là thần linh, càng không phải là vũ khí, vậy còn có thể là gì?Chốn về lý tưởng, ảo vọng, bên kia thực tại. . . ?
"Ta muốn đưa từng người vào mộng cảnh lý tưởng của riêng từng người một."Kakashi như bừng tỉnh.Là công cụ.Thập vĩ, là công cụ.Madara mỉm cười: "Nghĩ ra rồi chứ?"Hắn đưa tay khẽ lướt qua không khí, hắn rõ ràng đang chạm vào hư không, nhưng tay lại như chạm vào một vật hữu hình, ánh tím trong con ngươi chậm rãi sáng lên."Trong mật thất của tộc nhân Uchiha, có một bia đá được truyền lại từ tiền nhân đời trước, chỉ có kẻ sở hữu Mangekyou Sharingan mới đọc được một phần. Khi đạt tới cảnh giới cao hơn, lên đến Rinnegan, văn tự dần hé lộ toàn thể. . . Lúc đó ta mới hiểu, thế gian này vĩnh viễn sẽ không tồn tại thứ được gọi là hoà bình vĩnh hẵng."Kakashi nhìn hắn như đang nhìn người điên, khó hiểu nói:
"Không phải quá rõ ràng sao?"Madara khẽ bật cười, gật đầu cảm thán: "Đúng là rất rõ ràng.""Đáng tiếc khi đó đứa trẻ kia mắt mù, không sớm nhìn thấy được thời cục, nên mới tốn công đi một đường vòng xa như vậy."Kakashi không tỏ rõ ý kiến về vấn đề này,
"Rinnegan là thứ gì? Người để lại bia đá kia. . . có phải là tổ tiên của các người không?"Madara chăm chú nhìn cậu một lúc, bỗng nhiên cong môi: "Ngươi cũng thật nhiều thắc mắc.""...""Về lý thuyết, với số kiến thức ngươi biết về Sharingan, cấp bậc cao nhất của nó hẳn là Mangekyou Sharingan?"Kakashi gật đầu.Madara dời mắt khỏi người cậu, tiếp tục: "Mangekyou Sharingan là cấp bậc đồng thuật cao nhất của tộc nhân Uchiha về lý thuyết, khi khai mở, Mangekyou sẽ cho người sở hữu năng lực riêng biệt, mạnh mẽ vô cùng, nhưng đi đôi với sức mạnh, lại là cái giá không hề rẻ.""Mỗi khi sử dụng năng lực đặc biệt của Mangekyou Sharingan, người dùng sẽ tiêu hao rất nhiều Chakra, đồng thời cũng gây áp lực cực lớn lên mắt. Chính vì vậy, theo thời gian dần trôi, Mangekyou sẽ khiến võng mạc bị tổn thương nặng, dẫn đến thị lực giảm sút, cuối cùng là mù loà vĩnh viễn.""!!!"Mù loà vĩnh viễn.Nếu vậy không phải. . ."Bổn toạ biết ngươi đang lo lắng điều gì." Kakashi cảnh giác nhìn hắn.Madara cười nhạt: "Nhưng ngươi không phải tộc nhân Uchiha, ngươi dùng đến con mắt này phải tiêu tốn Chakra gấp nhiều lần bọn ta, vậy nên ngươi có thể yên tâm, duy trì được một lúc đã là khá lắm rồi, ngươi sẽ không dùng được đến lúc nó mù hoàn toàn đâu.""..." được rồi, tuy không phải thứ cậu đang lo lắng, nhưng thông tin này cũng rất có ích.Cậu hỏi:
"Không có phương pháp khắc phục sao?"Madara nhún vai, không rõ ý tứ cười nói: "Có, nhưng không phải ai cũng biết."Kakashi: "..."Trả lời kiểu này là muốn cậu phải đáp thế nào đây?Madara bị phản ứng này chọc cho bật cười, vuốt cằm nói: "Nếu muốn duy trì Mangekyou Sharingan vĩnh viễn, cách duy nhất chính là cấy ghép Mangekyou của người thân ruột thịt. Khi đó, người dùng vừa giữ được sức mạnh như cũ, cũng không còn bị mù nữa, thậm chí khả năng của đồng lực còn tăng lên một cách đáng kể."Quá, quá tàn nhẫn rồi. . . Cách thức này tốt nhất vẫn là nên để càng ít người biết càng tốt.Nhưng toàn bộ chỉ là lý thuyết, vẫn nên mới sản sinh ra Rinnegan, nếu nói là sợ hãi, chẳng bằng nói Kakashi đang tò mò, cậu quả thật vô cùng tò mò, rốt cuộc đồng thuật cao cấp hơn cả huyết kế giới hạn của tộc Uchiha, có thể là thứ gì, có thể làm những gì.Nói đến đây, Madara hơi thu lại nụ cười, không nhanh không chậm hỏi: "Ngươi đã từng nghe về Lục Đạo Hiền Nhân chưa?"Lúc này Kakashi đã chẳng còn bất ngờ khi hắn đề cập đến cái tên không nằm trong tầm hiểu biết của mình nữa, cậu chỉ lắc đầu, đáp:
"Chưa từng.""Ngươi biết được mới là chuyện lạ đấy."Kakashi suýt nữa muốn đánh người.Obito giống như học được thuật đọc tâm, cậu thậm chí còn chưa ra tay, chế trụ phía sau đã gia tăng lực đạo, khoá cậu chặt cứng."..." Madara bất đắc dĩ nhấp môi, làm như không thấy cảnh tượng vừa rồi, nói tiếp: "Lục Đạo Hiền Nhân, chính là chủ thể đời trước của thập vĩ."Kakashi lập tức hỏi lại:
"Giống như nhân trụ lực ư?""Không hoàn toàn, nhân trụ lực khi mất vĩ thú sẽ chết, mà nhân trụ lực của thập vĩ sẽ không chết. Nói cách khác, một khi trở thành nhân trụ lực của thập vĩ, đẳng cấp sẽ sánh ngang với Lục Đạo, chủ thể khi đó không còn là con người nữa, mà là thần."Kakashi câm nín thoáng chốc, mấp mấy môi:
"Nếu là thần, vậy bây giờ ông ấy đang ở đâu? Thập vĩ vì sao lại phân tách thành chín phần như hiện tại?""Hỏi hay lắm." Madara khẽ thở dài đến khó mà nghe được, "Về vấn đề vì sao ông ta chết, không có mấy tư liệu sử sách ghi lại, mặc dù nghe rất vô lý, nhưng có vẻ ông ta mắc một căn bệnh kì lạ không có thuốc chữa."Kakashi nhíu mày, khó lòng không nghi ngờ độ chính xác của lời nói này.Một người có năng lực sánh ngang thần linh, làm gì có chuyện mắc bệnh mà không thể chữa được đây?Nhưng không để cậu có cơ hội đặt câu hỏi, Madara đã lên tiếng: "Thập vĩ là được ông ta tự phân tách ra từ cơ thể của mình, sau đó chia thành chín vĩ thú như hiện tại."Là vậy sao.
"Quay về câu chuyện con mắt của ngươi đi.""Đừng nóng vội." Madara chớp mắt, ngẫm nghĩ một lúc lâu, nói: "Rinnegan vốn là đồng thuật của Lục Đạo Hiền Nhân, cũng chỉ có truyền nhân của ông ta mới có thể khai nhãn con mắt này."Mọi chuyện đã rõ.Kakashi có hơi thất thần:
"Uchiha là truyền nhân của Lục Đạo?"Madara mỉm cười làm hai mắt cong cong, không đáp.
"Nhưng nếu như vậy, vì sao trước kia chưa nghe đến tộc nhân Uchiha nào thức tỉnh Rinnegan?" Kakashi đặt ra nghi vấn.Nếu là đồng thuật mang sức mạnh kinh khủng như vậy, khi xuất hiện chắc chắn sẽ tạo nên mưa to sóng lớn. Nhưng lần này lại khác, lịch sử Konoha, không, phần lịch sử mà Kakashi từng đọc, chưa từng đề cập đến con mắt này."Bởi vì truyền nhân của Lục Đạo không chỉ có một dòng tộc, hơn nữa cái được gọi là truyền nhân, chính là những kiếp luân hồi của hai đứa con trai Lục Đạo. Cũng chỉ có những cá thể mang theo linh hồn của con trai ông ta, mới có thể thức tỉnh Rinnegan."Kakashi vốn tưởng bản thân đã chuẩn bị tinh thần rất tốt, nhưng đến tận thời khắc này, cậu vẫn bị lượng thông tin đồ sộ mà mình vừa tiếp thu được làm cho á khẩu.Madara thả trôi giọng nói, rõ ràng là âm điệu mềm mại bay bổng, từng lời lại như tiếng sét vang giữa trời quang; "Sức mạnh của lục đạo được chia làm hai phần âm dương, Uchiha là dòng tộc sở hữu phần âm."Da đầu Kakashi tê dại, ngón tay giật giật.Cậu hiện tại đã nắm bắt được phong cách nói chuyện của Uchiha Madara, hắn nói đến đây lại không nói nữa, ngụ ý là muốn cậu tự mình hoàn thành phần còn lại.Kakashi khép hờ mắt, thở nhẹ ra một hơi, cất tiếng, chậm rãi mà chắc nịt:
"Dòng tộc sở hữu phần dương, chính là Senju."Không còn nghi ngờ gì nữa.
"Mà người đại diện cho kiếp luân hồi lần này của con trai ông ấy, là Hokage đệ nhất, Senju Hashirama."Trên mặt Madara không chút biểu tình, nói: "Trận chiến năm xưa, ta đã lấy được một phần tế bào của Hashirama, cấy ghép phần tế bào kia vào cơ thể mình. Sau nhiều năm, hai nguồn Chakra hoà trộn trong cơ thể ta dần sản sinh thành Chakra của Lục Đạo, Rinnegan lúc này mới tự động khai nhãn."Kakashi nghiến răng, gần như là thâm cừu đại hận mà hỏi:
"Ông rốt cuộc muốn làm gì?"Uchiha Madara chậc một tiếng, dùng ánh mắt thương hại nhìn thoáng qua Kakashi.Cậu ngậm miệng, biết lời tiếp theo của đối phương tuyệt nhiên sẽ không phải loại lời hay ho.Madara thong thả sải bước đến trước mặt cậu, hắn từ trên cao nhìn xuống, nhếch môi, "Chiến tranh, phản bội, giết chóc. . . tất thảy đều bắt nguồn từ dục vọng của con người, mà con người vĩnh viễn không thể cắt bỏ thất tình lục dục.""Vậy thì làm sao có thể có hòa bình, khi chính khát vọng yêu thương cũng gieo xuống mầm mống hủy diệt?"Đồng tử Kakashi khẽ run lên."Tsukuyomi Vô Hạn. Thi triển qua con mắt của thập vĩ, hay nói chính xác hơn, là thần thụ, giấc mộng sẽ phủ khắp đại địa. Toàn nhân loại sẽ cùng mơ một giấc mơ không khổ đau, không chết chóc, không ly biệt, chỉ có niềm vui lẫn hạnh phúc vĩnh hằng."
Kakashi lắc đầu, nói: "Không phải thứ này."
"Tôi không quan tâm cái tư tưởng về hoà bình chết tiệt của ông." Cậu hít ra thở vào rất lâu, lúc này mới hơi bình ổn lại tâm tình, vô cảm nói: "Nhìn bộ dạng sắp xuống lỗ của ông, hẳn là muốn tìm một người kế thừa tham vọng của ông đi."
"Người được chọn, là Uchiha Obito?"
Madara không trực tiếp trả lời cậu, mà nói: "Ngươi nếu là tộc nhân Uchiha, bổn toạ hẳn là sẽ chọn ngươi."
"Ông sẽ không để Obito một mình thực hiện toàn bộ kế hoạch." Kakashi mặc kệ hắn nói cái gì, chỉ chăm chú vào lời của mình, "Rinnegan, rốt cuộc còn có năng lực gì nữa? Ngươi nhẫn nhục chịu đựng lâu như vậy, nói buông tay là chuyện không thể nào, vô lý đến nực cười."
Madara bật cười, lần cười này, thật sự rất lâu.
Lâu đến nỗi, cảm giác bất an vốn đã lắng lại trong lòng Kakakshi lần nữa trỗi dậy, mạnh mẽ hơn bao giờ hết, thuỷ triều dâng cao, nhấn chìm hết thảy.
Đồng lực có sức mạnh của thần. . .
"Kế hoạch thật sự, là để ngươi được hồi sinh."
Madara đột nhiên ngừng cười.
"Không sai."
Kakashi giận đến tối sầm mặt mày, dùng hết sức bình sinh giãy ra khỏi chế ngự của Obito, cậu vùng vẫy quá kịch liệt, cũng bởi vì ban đầu Kakashi không có phản kháng, thậm chí có thể coi là hợp tác, vậy nên Obito căn bản không dùng toàn lực đối phó cậu, hiện tại người bên dưới đột ngột nổi điên, hắn sao có thể phản ứng kịp, chưa đầy hai giây đã mất quyền chủ động, để người trốn thoát.
Kakashi vừa thoát ra đã nhảy lùi về phía sau, cách hai người họ một quãng xa.
Cậu chỉ vào mặt Uchiha Obito, tức đến nỗi nghẹn họng, hơi thở rối loạn, mãi đến nửa ngày sau mới nói: "Ngươi tình nguyện để hắn lợi dụng ngươi?"
Obito lúc này vẫn còn đang nhìn chằm chằm bàn tay để vụt mất con mồi của mình, nghe được lời này, hắn chậm rãi ngẩng đầu, bình thản cùng Kakashi mắt đối mắt.
Trong mắt không một gợn sóng.
"Thì sao?" Hắn cười chế giễu, ý cười không chạm tới đáy mắt, "Ngươi rơi vào tình cảnh hiện tại là do ai ngươi có nhớ không? Ngươi đừng nói với ta Ninja Konoha các ngươi đều nhiều lòng trắc ẩn như vậy, còn muốn bất bình thay ta?"
Một tích tắc im lặng. Ngay sau đó, thân hình Kakashi vọt đến như tia chớp. "Đừng có phá hỏng chỗ này của bổn toạ, các ngươi tự biết chừng mực đi." Giọng nói của Madara truyền đến từ phía sau.Obito không chút trở ngại nghiêng người, lách sát vách đá, tránh được cú đấm sượt qua má. Vách đá phía sau nứt toác.Một đòn mở màn.Không một lời báo trước, cả hai như bóng với hình lao vào nhau. Quyền chạm quyền, chân giao chân, mỗi cú va chạm như giáng sấm, dội cả lòng đất.
"Ngươi súc sinh!" Kakashi rít lên, Sharingan xoay nhanh như lốc.Dù môi chỉ mấp máy chứ không có âm thanh, nhưng người ngoài hoàn toàn có khả năng cảm nhận được cơn thịnh nộ có thể dời non lấp biển của cậu."Còn ngươi để Rin chết." Obito phản bác, động tác không chậm nửa nhịp tránh đi, "Chúng ta không ai khá hơn ai đâu."Kakashi lùi về sau, chặn lại đòn cước sấm sét, vung tay kết ấn,
"Chidori!"Tiếng điện nổ lách tách vang lên, luồng sáng xanh lam xuyên thủng bóng tối. Cậu lao đến, nhưng Obito không tránh, hắn để Chidori đâm xuyên lồng ngực, Chidori dường như chẳng gây được bất kỳ thương tổn vật lý nào với hắn, sát chiêu từng khiến Kakashi nổi danh giờ đây trở nên vô hại đến nực cười.Kamui.Cậu thầm chửi thề một tiếng, lại giơ tay muốn tiếp tục kết ấn.Obito nhếch môi, gằn giọng: "Ngày đó ngươi dùng thứ này đâm xuyên tim Rin, hiện tại lại muốn dùng lên người ta?"Kakashi hốt hoảng ngẩn người, chỉ trong tích tắc thất thần, vừa quay đầu đã lãnh trọn cú đá xé gió mà lao tới. Cả người văng mạnh vào tường đá, máu trào ra khỏi khoé miệng, ho sặc sụa.Obito không tiến tới, hắn đứng nơi đó, ánh mắt lạnh đến cực điểm, "Ngươi đánh không thắng được ta.""Ngươi quá mềm lòng."Quá mềm lòng?Phải, cậu quá mềm lòng.Lần đầu tiên cậu thấy mình không thể phản bác được Obito.Kakashi không đáp lời hắn, cậu chật vật đứng dậy từ trên nền đất, máu tràn ra từ khoé môi kéo thành một vệt dài, kết hợp với dáng vẻ bị nhốt trong bóng tối lâu ngày khiến cho làn da có chút tái xanh, yếu ớt bệnh tật không chịu nổi.Chẳng thể nói rõ là thất vọng hay tự giễu, toàn bộ đều quy tụ thành hai từ, thảm hại.Thảm hại cùng cực, vô dụng quá thể.Nhưng cậu lại ngoan cố tiếp tục kết ấn.Chidori trong tay Kakashi phát ra tiếng gào rít bén nhọn, như tiếng thét cuối cùng của kẻ tử tù giãy giụa giữa ranh giới sống chết. Cậu lao đến, ánh mắt không chớp lấy một lần, hoa văn trong đồng tử luân chuyển, đích đến khóa chặt vào Obito."Cứng đầu thật."Lời nói ra, gần như là than thở.Khoảnh khắc chỉ còn vài bước chân nữa là chạm tới mục tiêu, Uchiha Obito lần này không né tránh, hẳn là muốn cùng cậu một đòn phân thắng bại, hắn kết ấn, Mangekyou Sharingan cũng theo đó mà kích hoạt.Kakashi trong tình thế ngàn cân treo sợi tóc, bất chợt mỉm cười.Obito cũng bị nụ cười của cậu làm cho ngây ngẩn, nơi đáy mắt là nghi hoặc cùng thứ cảm xúc mà cậu không thể gọi tên.Xin lỗi, lừa cậu rồi.Kakashi không chút do dự dồn toàn bộ Chakra vào mắt trái, ngay trước mặt Uchiha Obito không đến nửa mét, mở ra một cách cổng không gian đen ngòm. Dòng điện trên tay bẻ góc giữa không trung, đổi hướng như một con rắn nước, bất thình lình biến mất không vết tích.Nhưng chỉ một giây sau, cánh cổng không gian kia lần nữa mở ra, nhưng lần này, là từ sau lưng Uchiha Madara hướng đến, nhắm vào thời khắc hắn không hề phòng bị mà lao tới.Tia sét loé lên trong cả hai con ngươi một đen một đỏ, sáng rực chói mắt.Madara hơi nghiêng đầu, nhếch môi chế giễu: "Ngu ngốc.""Thần La Thiên ——"Nhưng lời nói bị cắt đứt giữa chừng.Tiếng "phụp" ngắn ngủi vang lên, chớp mắt sau, một thân ảnh đã chắn ngay trước cậu.Chidori đâm xuyên lồng ngực.Máu tươi nóng hổi tuôn trào, thấm ướt tay áo Kakashi, thậm chí còn bắn lên mặt cậu.Điện quang tỏa ra từng đợt, nhảy múa trong không khí, phản chiếu trong đôi mắt cậu. . .Là Uchiha Obito.Khuôn mặt hắn không hề có vẻ ngạc nhiên, chỉ thoáng cau mày, như thể điều này sớm đã nằm trong dự liệu, thậm chí khoé môi hắn còn hơi cong lên, tạo thành một độ cung đẹp đẽ.Máu trào ra từ miệng Obito, nhuộm đỏ cái cằm rắn rỏi của hắn, tí tách nhỏ giọt xuống, tan biến vào nền đất. Hắn không nói gì, chỉ im lặng nhìn Kakashi, trong mắt là ý cười nhàn nhạt.Cậu đứng chết lặng.Cơn choáng váng ập đến ngay sau đó như sóng vỗ vào vách đá, vỡ vụn cả chút lý trí còn sót lại.Nhưng Uchiha Obito không cho cậu thời gian nghỉ ngơi, hắn nhìn dáng vẻ chật vật của Kakashi một thoáng, mấp máy môi nói gì đó, sau đó gần như ngay tức khắc, thân thể ấm nóng của hắn quay ngoắt lại, đối diện với vẻ mặt nghi hoặc của Uchiha Madara.Hắn nâng tay, dùng tốc độ mắt thường không thể theo kịp, chọc mù hai mắt của đối phương!_______12:09 28/5/2025_______Tác giả có lời muốn nói:Biết là không nên cười, nhưng thật sự không kiềm được.Cái fic chữa lành của tôi cái gì cũng có, người câm người mù, có cả bánh donut nữa =))))))))))