On2eus Khong Nha
Minseok lôi điện thoại ra, vừa bấm vừa rít qua kẽ răng, mắt vẫn không rời khỏi đứa bé con đang co rúm dưới tấm bạt rách. Cậu gõ vào nhóm chat:
Sợ cái im lặng sắc như dao mỗi khi hắn giận.
Sợ cả câu nói lần trước hắn để lại như một dấu sẹo hằn mãi trong ngực."Đừng đến nữa."Và giờ, khi hắn đứng đó, ánh mắt vẫn như lửa nhưng không còn cháy vì giận mà vì day dứt, Wooje vẫn không dám nhìn lại. Không dám đối diện, không dám hy vọng. Nó sợ, đúng thật là như vậy. Vì nó biết, chỉ cần hắn lại nói một câu không cần nó nữa... tim nó sẽ không còn mảnh nào để vỡ lần hai.Moon Hyeonjoon lặng người. Hắn thấy hết thấy cái run run nơi đầu ngón tay, thấy bờ vai đang khẽ co lại, như một con mèo con bị ép vào góc tường. Nhưng hắn lại chẳng biết làm gì ngoài đứng đó, để ánh mắt nó tiếp tục né tránh hắn, như né một ngọn roi vô hình.Và lần đầu tiên, hắn thấy hối hận không chỉ vì lời mình nói, mà vì cái quyền lực mà tình cảm của hắn từng có đối với nó.Một ánh nhìn. Một câu nói. Một cơn giận. Đủ để khiến nó tưởng mình không còn chỗ trong thế giới này nữa.Và có lẽ... hắn là người duy nhất khiến nó sợ đến vậy.
Cún
"Bố mày tìm được Wooje rồi. Hai đứa chúng mày lẹ lại chỗ bố. Nhanh lên."
Sợ cái im lặng sắc như dao mỗi khi hắn giận.
Sợ cả câu nói lần trước hắn để lại như một dấu sẹo hằn mãi trong ngực."Đừng đến nữa."Và giờ, khi hắn đứng đó, ánh mắt vẫn như lửa nhưng không còn cháy vì giận mà vì day dứt, Wooje vẫn không dám nhìn lại. Không dám đối diện, không dám hy vọng. Nó sợ, đúng thật là như vậy. Vì nó biết, chỉ cần hắn lại nói một câu không cần nó nữa... tim nó sẽ không còn mảnh nào để vỡ lần hai.Moon Hyeonjoon lặng người. Hắn thấy hết thấy cái run run nơi đầu ngón tay, thấy bờ vai đang khẽ co lại, như một con mèo con bị ép vào góc tường. Nhưng hắn lại chẳng biết làm gì ngoài đứng đó, để ánh mắt nó tiếp tục né tránh hắn, như né một ngọn roi vô hình.Và lần đầu tiên, hắn thấy hối hận không chỉ vì lời mình nói, mà vì cái quyền lực mà tình cảm của hắn từng có đối với nó.Một ánh nhìn. Một câu nói. Một cơn giận. Đủ để khiến nó tưởng mình không còn chỗ trong thế giới này nữa.Và có lẽ... hắn là người duy nhất khiến nó sợ đến vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me