One Piece Edit Ta Hanh Trinh La Bien Sao Troi Menh Mong Pho Ban 2
Kế tiếp phiên ngoại ⑩: Bungou Stray DogsEditor: ờm, nhìn thấy phiên ngoại này thì các bạn hiểu rồi đấy, toii đang edit phó bản 3========================================【1】Đương nhiên, Nakahara Chuuya chắc chắn sẽ thất vọng.Rốt cuộc, Ace là phục hồi, chứ không phải "chín muồi". Cho dù Nakahara Chuuya uống thuốc giải APTX4869, cũng sẽ không có bất kỳ thay đổi nào.Nếu Liliya ở thế giới của mình lâu hơn một chút, tiếp xúc với trò chơi "Đảo Greed", vậy thì còn có thể cho Nakahara Chuuya một vài gợi ý — vì trong trò chơi này có một tấm thẻ "Thuốc tăng chiều cao của Trưởng Lão", nuốt một viên có thể cao thêm một cm.Nhưng Liliya rời đi hơi sớm, cô cũng sẽ không đi mua một trò chơi trị giá 58 triệu Jenny. Mặc dù nếu thực sự tiếp xúc, điều cô cảm thấy hứng thú nhất chắc chắn sẽ là thứ khác.Vì vậy, nguyện vọng muốn cao lên nhanh chóng của Nakahara Chuuya, hiện tại chỉ có thể tạm thời là một điều tiếc nuối không thể thực hiện.Tuy nhiên, vấn đề quan trọng này chỉ thoáng qua trong chốc lát, Nakahara Chuuya sau khi phản ứng lại lập tức kêu lên: "BOSS cuối cùng cũng trở lại rồi — chuyện dùng tay bạc dụ dỗ Dazai làm BOSS tạm quyền là sao? Cô biết tên Dazai đó không đáng tin cậy đến mức nào không!? Hơn nữa tại sao tôi lại không biết chứ!"Nói đến cuối cùng, cậu ta gần như không nhịn được mà lộ ra vẻ uất ức và một chút oán giận trong giọng nói.Bởi vì sau đó cậu ta phát hiện, Rimbaud-sensei biết, Verlaine-sensei biết, ngay cả Dazai cũng biết, chỉ có mình cậu là không biết!Liliya thở dài, dùng ánh mắt dịu dàng nhìn cậu, ngón trỏ nhẹ nhàng gõ trán cậu: "Bởi vì người ta không muốn Chuuya-chan phải bận tâm."Nakahara Chuuya ngớ ra, lập tức im bặt. Ố ấp được nửa ngày, cậu ta "ừ" một tiếng... Ngay sau đó, cậu ta nhanh chóng nhận ra điều bất hợp lý, và bực mình: "Khoan đã! Đây đâu phải là không cho tôi bận tâm! Tôi không biết gì thì lại càng lo lắng hơn chứ!""Bởi vì người ta vốn dĩ nghĩ để Dazai-chan chống đỡ một đoạn thời gian rồi tôi sẽ trở về mà... Tôi cũng không ngờ cuối cùng Dazai-chan lại ném nhiệm vụ cho cậu." Liliya vừa nói vừa đưa tay lấy mũ của đối phương, vuốt ve đầu cậu như vuốt ve một con mèo, "Cậu vất vả rồi, Chuuya. Muốn phần thưởng gì không?"Nakahara Chuuya: "...Cũng, cũng không cần phần thưởng gì đâu. Vốn dĩ là cấp dưới tôi cũng không nên nghi ngờ quyết định của BOSS..."Ace ở một bên khoanh tay trước ngực, vẻ mặt nghiêm túc mà điên cuồng gật đầu.Rimbaud đến xem tình hình: "...?"Tình huống của Chuuya này không phải là một sớm một chiều, ông có thể hiểu... Nhưng Ace ở bên kia gật đầu làm gì? Còn Dazai đâu?【2】"Dazai vì cãi nhau với Ace, nên hiện tại tạm thời bỏ nhà đi rồi." Liliya vừa uống cà phê vừa trả lời câu hỏi của Rimbaud, còn quay đầu nhìn Verlaine, "Trình độ pha cà phê của anh thật sự rất tệ, luyện tập thêm đi."Verlaine nhắm mắt dưỡng thần, không động đậy: "Cô có thể không uống.""Cảng Mafia chúng ta nuôi một người nhàn rỗi như anh rốt cuộc để làm gì?" Liliya dùng giọng điệu có chút ghét bỏ nói."...Khoan đã, thủ lĩnh, trước hết cô phải giải thích vấn đề vừa rồi cho tôi!" Cách xưng hô của Rimbaud đối với Liliya vẫn luôn thay đổi. Khi ở riêng, ông sẽ gọi cô là "Tiểu thư Lily", nhưng trong những trường hợp chính thức hoặc khi thảo luận về chuyện hệ trọng, ông vẫn sẽ gọi thủ lĩnh.Khi Liliya không có mặt, Rimbaud đảm nhận vị trí "cây cao bóng cả" này... Bất kể là về thân phận hay tuổi tác, ông đều là người thích hợp nhất.Dù sao cũng là cán bộ lớn tuổi nhất, và trên danh nghĩa lại là người chồng đầu tiên của Liliya."Tình huống cụ thể tôi cũng không rõ lắm... Chắc là sau khi giẫm trúng "bom", họ quyết định "tuyệt giao ba ngày" hay gì đó?"Rimbaud: "..." Tại sao trong miệng thủ lĩnh, hai người này lại biến thành học sinh tiểu học? Hơn nữa, cô không định giải thích chuyện Ace đột nhiên lớn lên sao? Dù chỉ là một câu qua loa thôi cũng được?Tuy nhiên, việc Dazai Osamu bỏ nhà đi cũng rất bí ẩn.Liliya nghĩ nghĩ, quyết định không can thiệp vào mâu thuẫn của bọn trẻ. Quan trọng nhất là cô sợ phiền phức. Mặc dù tính tình của cô bây giờ đã thay đổi rất nhiều so với trước đây, nhưng vẫn chưa đến mức thích lo lắng thay cho người khác.Dựa theo tính cách cứng đầu và bướng bỉnh của Ace, cuối cùng chắc vẫn là Dazai tự mình nghĩ thông suốt mà thôi... Nhưng "điểm đau" mà Dazai bị giẫm trúng thật sự rất đáng suy ngẫm.Thôi kệ, dù sao tên Dazai đó cũng mang theo cuốn sách đi, khi nào muốn trở về thì tự mình sẽ về.【3】Nakahara Chuuya sau một ngày mới đột nhiên ý thức được Dazai Osamu đã không đi theo cùng về.Điều này cũng không có cách nào. Bởi vì BOSS đã trở lại, cậu ta liền yên tâm, và theo bản năng cảm thấy BOSS sẽ xử lý tốt mọi thứ. Hơn nữa, cậu ta và Ace đã lâu không gặp, vừa thấy Ace đã trưởng thành lại có rất nhiều vấn đề. Bản thân cậu ta cũng có nhiệm vụ... Chỉ đến khi phát hiện ra người BOSS tạm quyền chạy trốn kia không đi theo cùng về, cậu ta mới bối rối hỏi.Ace nghiêm mặt: "Vì tôi cãi nhau với hắn... Tóm lại, chuyện cụ thể cậu đi hỏi Lily đi.""Hai người cãi nhau sao?" Nakahara Chuuya rất kinh ngạc.Không trách cậu ta, vì rất nhiều lần trước đây, cậu ta cảm thấy Ace nên cho Dazai Osamu một đấm, nhưng Ace vẫn cười hềnh hệch không để ý. Lần này lại cãi nhau... Cậu ta rất tò mò rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, nhưng hỏi Ace thì không tiện lắm... Hơn nữa cậu ta còn muốn hỏi BOSS xem thuốc đã cho Ace uống còn không.Ừm, vấn đề sau là tiện thể thôi.Vì thế, Nakahara Chuuya đi gõ cửa văn phòng BOSS.Sau một lúc lâu, lâu đến mức Nakahara Chuuya đã có chút lo lắng không biết có nên xông vào xem tình hình hay không, thì cửa mở, Liliya đứng ở cửa, mỉm cười nhìn cậu, giọng nói mang theo một chút khàn khàn: "Ôi, là Chuuya-chan à.""BOSS..." Nhìn trang phục quá mát mẻ của đối phương, để lộ ra ngoài một mảng da thịt trắng nõn mà ngay cả mái tóc dài xõa xuống cũng không che hết được, Nakahara Chuuya ngớ ra, mặt đỏ bừng, nhất thời có chút quên lời, nói lắp bắp.Nhưng rất nhanh cậu ta đã giải quyết được vấn đề này — bởi vì cậu ta đã trực tiếp "mất khả năng ngôn ngữ"."Là Chuuya đến à?" Verlaine bước ra phía sau Liliya. Mái tóc vàng thường được buộc lại nay xõa xuống, mang theo độ cong tự nhiên. Áo sơ mi và áo khoác vest thường ngày nay chỉ còn lại một chiếc áo sơ mi đen, và cúc áo cũng mở bung.Nakahara Chuuya: "..." = 口 =Đại não của cậu ta "đứng máy" trong một khoảnh khắc. Mặc dù Verlaine trên danh nghĩa cũng là... Nhưng trong mắt Nakahara Chuuya, anh ta giống như một "phần quà kèm theo". BOSS cũng không thể hiện ra là thích anh ta đến mức nào, cứ cảm thấy như là "mua một tặng một" vậy... Cậu ta hoàn toàn không ngờ sẽ xuất hiện chuyện như thế này!"Khoan, khoan đã... Anh..." Nakahara Chuuya nửa ngày mới tìm lại được giọng nói, giọng điệu có chút hoảng sợ, "Anh ở đây làm gì!?"Verlaine suy nghĩ một chút, đôi mắt màu diều hâu nhìn qua, giọng nói bình tĩnh trả lời: "Trải nghiệm cảm giác làm một con người.""...Không, anh nói nghe giống như bị lừa hơn đấy?" Nakahara Chuuya hết cách nói chuyện, quyết định mặc kệ anh ta, nhìn về phía Liliya, có chút căng thẳng hỏi, "BOSS... Vậy, vậy Rimbaud-sensei đâu?""Rimbaud, Tiểu Chuuya tìm anh kìa." Liliya quay đầu lại gọi một tiếng.Nakahara Chuuya sững sờ, sau khi phản ứng lại, cậu ta nhìn người thanh niên tóc đen mang theo nụ cười gượng gạo thò đầu ra từ phía sau cánh cửa, vẻ mặt không thể tin nổi.Vốn dĩ là người sợ lạnh nên mặc rất nhiều, giờ đây anh ta lại ăn mặc rất ít, không đeo khăn quàng cổ hay bịt tai, thậm chí mái tóc dài màu đen cũng buộc cao. Biểu cảm của Rimbaud trông có chút ngượng ngùng, động tác tay nhanh chóng cài cúc áo không ngừng lại. Giọng nói ôn hòa: "Có chuyện gì vậy, Chuuya?""...Không, bây giờ thì không có gì nữa, quấy rầy rồi." Nakahara Chuuya vẻ mặt đờ đẫn lắc đầu, đầu óc ong ong.Mặc dù lúc này cậu ta thực sự vẫn còn nghi vấn... Nhưng cảm giác có một số câu trả lời thật sự không cần thiết phải biết.Hiện tại cậu ta, chỉ cảm thấy mình đã biết quá nhiều, muốn nhanh chóng thoát khỏi cái nơi quỷ quái này và giả vờ như không thấy gì.【4】Nakahara Chuuya ngập tràn kinh ngạc, muốn nói nhưng không nói nên lời. Sau khi "vòng vèo" với một vòng người, cuối cùng cậu ta tìm được một người có thể tiết lộ một chút chuyện — vì thế cậu ta cuối cùng đã tìm thấy Ace ở chỗ của Oda Sakunosuke tại Cơ quan Thám tử Vũ trang.Lúc đó Ace còn đang uống rượu với mọi người, kèm theo tiếng của Oda Sakunosuke bừng tỉnh: "Cậu quả nhiên là 20 tuổi..."Nakahara Chuuya nhìn ba người trước mặt, muốn nói lại thôi. Rất muốn hỏi 20 tuổi là chuyện gì, lại muốn hỏi tên Dazai kia tại sao lại xuất hiện ở đây, các người đã hòa giải rồi sao... Nhưng xét đến mức độ ưu tiên, cậu ta vẫn quyết định vứt bỏ những điều đó, một tay kéo Ace chạy đi.Đến một nơi cảm thấy có thể nói chuyện yên tĩnh, cậu ta mới dừng lại, rồi có chút nói năng lộn xộn thuật lại chuyện vừa rồi — còn cố thử che giấu một chút.Ace đầu tiên là bối rối, sau đó bừng tỉnh, vẻ mặt khó hiểu nói: "Bọn họ vốn dĩ đều là Lily cưới, chuyện này cũng rất bình thường mà?""Điều này thì đúng, họ xem như hợp pháp... Không đúng! Đây căn bản không phải chuyện hợp pháp hay không hợp pháp! Hơn nữa chúng ta là Mafia quan tâm cái gì đến hợp pháp hay không! Đây là..." Nakahara Chuuya gầm lên được nửa câu thì khựng lại, phát hiện mình lại không có từ ngữ thích hợp nào để miêu tả tâm trạng và suy nghĩ hiện tại của mình. Cậu ta lắp bắp nửa ngày, "Tóm lại chính là... chính là... A a a —! Thật là! Tại sao cậu lại bình tĩnh như vậy!"Ace vẫn có chút khó hiểu: "Vậy rốt cuộc Chuuya cậu đang rối rắm cái gì?"Nakahara Chuuya im lặng một lúc lâu, sắc mặt có chút xấu hổ, lắp bắp nói: "À... chính là... họ ở cùng nhau..."Ace ngược lại có vẻ rất thản nhiên: "Cái này cũng không sao đi? Dù sao Rimbaud-sensei và Verlaine-sensei cũng là người quen, sẽ không ngại ngùng."Nakahara Chuuya: "...???" Là người quen thì càng ngại ngùng hơn chứ! Mặc dù là người lạ thì dường như cũng rất ngại ngùng! Hơn nữa rốt cuộc tại sao khả năng chấp nhận của cậu lại cao như vậy chứ!"Chuuya cậu ồn ào quá. Đây lại không phải là chuyện gì to tát, hơn nữa ba vị đương sự đều không có ý kiến, một mình cậu ở đây rối rắm làm gì?" Dazai Osamu không biết từ lúc nào đã xuất hiện, ở một bên dùng giọng điệu lạnh lùng nói, cuối cùng còn vẻ mặt kinh ngạc, "A, chẳng lẽ cậu cho rằng tương lai mình cũng sẽ muốn gia nhập sao? Nhìn cách BOSS chọn, cô ấy sẽ không làm điều đó với người còn lùn hơn cô ấy đâu.""Tôi sẽ cao lên!" Nakahara Chuuya hung hăng trừng mắt nhìn qua, phản bác xong sau đó mới giậm chân làm rõ, "Hơn nữa ai nói muốn gia nhập chứ! Mà cậu cũng không cao hơn BOSS là mấy đâu!"Khi Oda Sakunosuke đến, anh nhìn thấy Nakahara Chuuya và Dazai Osamu cãi nhau như thường lệ... và cả Ace hiếm khi đứng ngoài quan sát.Thông thường, nếu không quản được, Ace vẫn sẽ khuyên can.Vì vậy, Oda Sakunosuke, người thường là thành viên "đứng xem", hiếm khi tò mò hỏi: "Lần này cậu không khuyên can sao? Cậu và Dazai không phải đã hòa giải rồi sao?""Đã hòa giải rồi, chỉ cần Dazai nhận thức được sự uy nghiêm của "thuyền trưởng" không thể bị xâm phạm thì tôi sẽ không giận." Ace trả lời, "Nhưng lần này họ không cãi nhau, mà là tranh luận bình thường."Oda Sakunosuke nhìn hai người gần như sắp động thủ... không, đã bắt đầu đánh nhau, càng tò mò: "Tranh luận về cái gì?"Ace nghiêm túc suy nghĩ một chút, vẻ mặt tươi cười mà tổng kết: "Họ đang cãi nhau xem ai có tư cách hơn để có quan hệ với Lily.""Ồ." Oda Sakunosuke đáp, im lặng hai giây, rồi hỏi tiếp, "Lily là... thủ lĩnh của Cảng Mafia đúng không? Cũng là mẹ của cậu, Ace?"Ace gật đầu: "Ừ, đúng vậy, là mẹ tôi.""...Ừm." Oda Sakunosuke rơi vào trầm tư.— À?— Vậy... thế này đúng không?===========================Người Pháp già cũng rất hào phóng [cải bắp cười]Không thể viết trực tiếp, đành phải làm như vậy. Tôi không nói gì cả nhé.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me