TruyenFull.Me

[One Piece] | EDIT | Ta hành trình là biển sao trời mênh mông | Phó Bản 2 |

Chương 8: Vị hôn thê cùng mommy

vanniee12

Đang lúc mọi người trong Băng Hải tặc Râu Trắng đau đầu vì chuyện xưng hô, dồn hết số lượng ít ỏi chất xám của mình vào đó, thì tin tức này, cùng với những con chim đưa tin chăm chỉ, đã lan truyền đến tay các thế lực khác.

Phản ứng của những người khác có lớn có nhỏ.

Có lẽ là vì câu "tự xưng" và việc chưa từng nghe nói đến một người tên là Liliya, đa số đều tỏ vẻ nghi ngờ, đầu đầy dấu hỏi chấm.

"Râu Trắng? Là cái Râu Trắng đó sao?!"

"Morgans khi nào lại đăng loạn xạ những tin tức vặt vãnh thế này?"

"Tin tức vớ vẩn gì thế này? Mà cô gái này trông đúng là một mỹ nhân hiếm có... Tự xưng là vị hôn thê của ông già đó làm gì?"

"À, hóa ra là vị hôn thê của Bố già à... Cái gì?! Bố già?!"

"Oa, là một mỹ nữ... Vị hôn thê của ai mà lại đáng giá lên báo thế này... Hả? Cái Râu Trắng này là Tứ Hoàng Râu Trắng sao?!"

Phản ứng khắp nơi không đồng nhất. Còn về phần Liliya thì...

Cô dứt khoát phủ quyết từ "Lão mẹ" mà mọi người trong Băng Hải tặc Râu Trắng nghiêm túc bàn luận, và tự đề nghị: "Tôi mới không cần, cảm giác như đang gọi Big Mom vậy... Chi bằng mọi người gọi tôi là Mommy đi? Kiểu đó cảm giác đáng yêu hơn."

Thái độ hào phóng tự nhiên đến vậy của cô khiến cả Râu Trắng cũng phải giật mình, không khỏi nhìn cô thêm một cái. 

Tuy nhiên, thấy đa số mọi người khi gọi đều có vẻ mặt ngưng trọng, thậm chí cắn phải lưỡi, cô cũng rất tốt bụng nói rằng chờ cô kết hôn xong rồi hãy gọi cũng được.

Liliya còn hứng thú bừng bừng bàn bạc với mọi người: "Nếu muốn tổ chức hôn lễ thì ở đâu là thích hợp nhất nhỉ?"

Nếu nói trước đây mọi người chỉ ở trong trạng thái "được thông báo", không có cảm giác tham gia, thì lần này câu hỏi của Liliya đã khiến mọi người phấn khích – đây là chủ đề mà họ có thể thảo luận! Hơn nữa họ rất hứng thú!

Thế là lập tức có người trả lời: "Đương nhiên là trên Moby Dick rồi!"

Moby Dick chính là con thuyền chính của Băng Hải tặc Râu Trắng mà họ đang đứng.

Người bên cạnh liền đấm cho hắn một quyền: "Đồ ngốc, nếu là hôn lễ thì đương nhiên phải hỏi ý nguyện của cô dâu chứ! Vậy nên phải đến quê hương của Liliya chứ?"

Người vốn định mở miệng tiếp theo nghe câu nói đó thì ngây người: "Hưm? Vậy quê hương của Liliya ở đâu?"

"...Nếu muốn đến quê hương của tôi, với cái đầu đáng yêu của các anh, e rằng lành ít dữ nhiều... Không, cũng chưa chắc. Tục ngữ nói đồ ngốc là dễ gây ra tai nạn nhất, cái kiểu hành vi trực giác không suy nghĩ kỹ càng đôi khi lại khó lường đó." – Liliya nghĩ vậy trong lòng, mặt vẫn giữ nụ cười, nói: "Quê hương của tôi căn bản không thích hợp cho người ở, vậy nên vẫn là đến quê hương của Newgate đi! Ông thấy sao, Newgate?"

Lần này, Râu Trắng chính thức quay đầu nhìn cô, như thể đang hỏi – "Con bé này nhất định phải kết hôn sao?"

Liliya đáp lại bằng nụ cười rạng rỡ, gật đầu thật mạnh, khi cô mở mắt ra một lần nữa, trong mắt xanh biếc thậm chí còn mang theo một chút uy hiếp, ngay sau đó lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, giọng điệu cũng mang theo sự ngạc nhiên: "Sao vậy, Newgate? Chẳng lẽ một người đáng yêu như tôi lại không xứng đáng với một hôn lễ long trọng mà Chính phủ Thế giới và các thế lực khác đều biết sao?"

Cái định ngữ này quá dài và quá có mục đích, Râu Trắng nghe hiểu, nhìn cô thật sâu, và cũng hiểu rằng "đứa trẻ rắc rối" này làm ra trò này là vì mục đích gì. 

Ông rót một ngụm rượu, rất có ý muốn làm ngơ, đáp lại một câu vạn năng "kéo dài đại pháp": "Để sau nói!"

Nhưng việc ông ấy hiểu thôi thì vô dụng, bởi vì những người khác chỉ hiểu nghĩa đen của câu từ đã là khá lắm rồi. 

Nếu là ở các thế giới khác, ví dụ như thế giới trước hoặc thế giới ban đầu, kiểu tự xưng và phong cách của Liliya có lẽ ngoài một số người đặc biệt sẽ chấp nhận, còn lại đa số có lẽ vì thể diện mà không nói gì, nhưng trong lòng đã chuyển sang chế độ "mắng mỏ" không ngừng... Nhưng ở đây thì không.

Mọi người ở đây hoàn toàn không hề khó chịu với việc Liliya tự xưng đáng yêu, hơn nữa còn gật đầu lia lịa – "Đúng vậy, đây chẳng phải là sự thật sao? Nếu là sự thật thì cứ nói thôi!"

Tuy nhiên, một số người lại hiểu được một chút, mang theo chút hoang mang liếc nhìn cô – "Tại sao nhất định phải khiến các thế lực khác đều biết?"

Dù sao, nhóm người này hoang mang thì cứ hoang mang, thấy Râu Trắng đã cho phép, họ cũng sẽ không "cầm đèn chạy trước ô tô" mà nói thêm gì. 

Đây là quy tắc trên thuyền hải tặc, dù thuyền trưởng có "không đứng đắn" đến mấy, một khi thuyền trưởng đã thực sự quyết định việc phải làm, thuyền viên nên tuân thủ chứ không phải phản đối, đó là uy tín của thuyền trưởng. 

Huống hồ Râu Trắng vốn dĩ đã rất đáng tin cậy, trong lòng mọi người chính là quyền uy.

Ban đầu, Liliya sẽ cảm thấy cạn lời và thầm chửi rủa trong lòng vì những hành vi ngốc nghếch của những người này. 

Nhưng hiện tại, gần một tháng trôi qua, cô đã hoàn toàn thích nghi. 

Dù sao, kiểu này đối với cô đều có lợi, và cô phát hiện ra rằng bản tính của mình càng bộc lộ, những tên hải tặc này càng có độ chấp nhận cao. 

Điều này khiến cô siêu tự tin, thậm chí bắt đầu nghi ngờ liệu mình có thực sự là "thiên tài hải tặc" không, và việc Râu Trắng đồng ý cô trở thành vị hôn thê của ông ấy có phải cũng vì lý do này không. 

Đương nhiên, Râu Trắng mà biết được ý nghĩ này của cô thì chắc sẽ bị sặc rượu ho khan động đất trời long đất lở.

Đây có lẽ được coi là một tin tức rất chấn động, nhưng trên Moby Dick lại không hề gây ra quá nhiều sóng gió, độ chấp nhận của mọi người đều cao đến không thể tưởng tượng được. 

Liliya thậm chí còn cảm thấy trên con thuyền này, người có độ chấp nhận thấp nhất ngoài Ace có lẽ chính là bản thân Râu Trắng.

Ace có độ chấp nhận thấp là vì hắn như một "fan cuồng" của Râu Trắng, luôn cảm thấy Bố già sẽ không bị sắc đẹp mê hoặc. 

Liliya nhìn thấy đối phương coi mình thuộc "sắc đẹp" thì miễn cưỡng nhẫn nhịn – vì luật bất thành văn của Râu Trắng là không được ra tay với đồng đội. 

Chính vì điều này, cô còn rất thông minh mà không xếp những người khác trong Băng Hải tặc Râu Trắng vào danh sách "chồng tương lai dự bị" của mình đâu! 

Đó là vì muốn giữ thể diện cho "Darling" tương lai của mình! 

Danh sách "lốp dự phòng" nhìn thấy trước "Darling" đều đã bị xóa bỏ!

Đây là một sự hy sinh vĩ đại và cảm động biết bao! Bất cứ ai nhìn thấy cũng phải cảm thán một câu: "Đây đại khái chính là tình yêu!"

Tuy nhiên, Ace cũng rất biết điều. Khi Râu Trắng tự mình đã chấp nhận, hắn cũng nhanh chóng chấp nhận thân phận mới của Liliya – đương nhiên sẽ không gọi câu "Mommy" kia.

Liliya còn cảm thấy thái dương hơi chói, cô giương ô lên để đọc sách, hơn nữa còn nói chuyện với Râu Trắng: "Newgate ông xem! Tôi rõ ràng có thể trực tiếp đưa ông vào chỗ bóng râm, nhưng tôi thương ông nên không muốn ông phải di chuyển, tôi trực tiếp đến che ô!"

Dù mối quan hệ đã quá rõ ràng, Liliya vẫn gọi là Newgate. Không phải cô cố ý làm gì đặc biệt, mà là cô hơi lo lắng rằng với đám người ít học trên thuyền này, một khi cô gọi "Darling", cô sẽ phải không ngừng trả lời những câu hỏi ngây ngô như "Darling là ai", "Bố già có tên là Darling sao".

Râu Trắng lần này còn không thèm nhìn cô, lập tức trả lời: "Tự mình đi ngồi dưới bóng râm đi!"

Liliya lập tức bắt đầu nũng nịu, giọng điệu trở nên ỏn ẻn: "Nhưng người ta không muốn tách rời khỏi ông mà—"

Râu Trắng: "..." Ông ấy cảm thấy hôm nay mặt trời có phải hơi gay gắt không? Đầu ông ấy lại bắt đầu đau rồi.

Tuy nhiên, Liliya trông rất được đằng chân lân đằng đầu, nhưng thực tế, đối với những người mạnh hơn mình, cô luôn biết tiến hành từng bước một, thấy tốt thì dừng lại, sau đó cũng không làm "trò" gì thêm, mà ngồi đó yên tĩnh đọc sách.

Tối hôm đó, Râu Trắng cuối cùng cũng ngủ một giấc ngon lành. Liliya, cảm thấy hài lòng, cuối cùng không còn chơi trò tập kích ban đêm nữa, mà yên tĩnh ngồi trong phòng mình bật đèn viết chữ.

Cô đương nhiên không phải viết nhật ký, mà là mở một tờ giấy lớn, vẽ bản đồ và viết tên các thế lực lên đó.

"Chính phủ Thế giới... Mary Geoise... Bên Kaido quá phong bế nên tạm thời bỏ qua (PASS), Big Mom là trở ngại trong tương lai, hiện tại có thể tạm coi như không thấy... Tóc Đỏ thì sao... Cảm giác tương đối khó đối phó, hơn nữa còn quá trẻ và đang thời kỳ đỉnh cao, không có hứng thú..."

"Ừm... Tạm thời thì, phần này có thể chọn... Nếu muốn tổ chức hôn lễ, thì ở những địa điểm này tương đối thích hợp... Ưm, nếu là hôn lễ thì báo chí chắc chắn sẽ đăng tập san chứ? Kiểu này hiệu quả chắc là tốt nhất... Nhưng cái này để vào kế hoạch cuối cùng đi... À, nhân tiện đi Dressrosa mua ít quần áo đi. Darling chắc chắn sẽ không chịu đi cùng tôi đâu... Ưm, trước tiên phải yêu cầu Darling đi cùng mình, như vậy thì những người còn lại mới sẵn lòng đi cùng mình..."

Liliya viết xong hai tờ giấy lớn, rồi mở chiếc rương khóa lại của mình, đẩy đống châu báu chất đống trên đó ra, để lộ một bộ quần áo màu đen được xếp gọn gàng bên dưới – đó chính là bộ đồ cô mặc khi đến thế giới này.

Nói thật, cô rất thích bộ quần áo này, thậm chí nó còn không thấm nước. Chỉ là cô không ngờ mình lại ngâm mình trong nước biển. 

Sau đó cô cũng không mặc lại bộ này vì thời tiết ở đây, mặc bộ đồng phục đen đó quá nóng.

Cô lấy bộ quần áo ra, mở ra, tay đưa vào túi áo trên, nhẹ nhàng kéo khóa kéo, lấy ra một chiếc hộp nhỏ giấu bên trong. 

Chiếc hộp nhỏ này có màu bạc kim loại, vừa vặn lòng bàn tay.

Liliya nhẹ nhàng nhấn một cái, hộp mở ra, bên trong lặng lẽ nằm sáu viên nang trắng đỏ. 

Đây là những thứ mà cô cảm thấy thú vị nhất và có khả năng sẽ dùng đến nhất ở thế giới trước, nên khi rời đi cô đã mang theo chúng.

"Quả nhiên, những nhân tài như Sherry vẫn nên giữ lại... Nhưng vấn đề còn sót lại vẫn còn hơi nhiều, hy vọng Takaaki-sensei có thể chịu được áp lực... Nhưng có Tooru-chan giúp anh ấy thì chắc cũng ổn thôi?" Cô trầm ngâm một lát rồi không nghĩ nữa, đóng hộp lại, mang theo bên người, và bỏ hai tờ giấy lớn vào rương.

Ban đầu cô nghĩ sẽ mang thứ này về thế giới của mình, rồi bán giá cao lừa cho Chrollo một viên. 

Dù sao viên thuốc này mà Chrollo lén lút cho Hisoka uống, dù là khiến Hisoka chết trực tiếp hay thu nhỏ lại khiến sức chiến đấu giảm đột ngột, thì đều rất hợp ý Chrollo.

Nhưng hiện tại thế giới này cũng có những điểm nguy hiểm như vậy... Cô vẫn nên mang theo thứ này đi. 

Lúc đó cô cảm thấy sáu viên là đủ, bây giờ cô bắt đầu hối hận vì đã không mang thêm một ít.

Sau khi chuẩn bị xong mọi thứ, Liliya lúc này mới yên tâm đi ngủ, và sáng sớm đã chạy đến gõ cửa phòng Râu Trắng: "Newgate! Người ta không đủ quần áo rồi! Đi mua sắm với người ta đi!"

Lần này còn chưa đến lượt Râu Trắng lên tiếng, một đám người bên cạnh đã với vẻ mặt hoảng loạn đồng thanh nói: "Chúng tôi đi cùng cô là được rồi!"

"Đùa gì vậy chứ! Trước hết đừng nói đến vấn đề sức khỏe của Bố già! Cô mà dẫn một Tứ Hoàng đi lung tung khắp nơi, cô có biết sẽ gây ra bao nhiêu vấn đề ngoại giao không!?"

Chưa nói đến việc những chủ địa bàn bị "viếng thăm", chỉ riêng Hải quân luôn lén lút chú ý đến hướng đi của họ cũng phải lập tức hoảng sợ mà đánh báo cáo về tổng bộ rồi!

-------------------------------------------------

Đừng nghi ngờ sự chuyên nghiệp của Liliya! Cô ấy có thể chọn "lốp dự phòng" trước khi kết hôn, nhưng trái tim thì tuyệt đối rất chung thủy! [chó bắp cải]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenFull.Me